Chương 1521: Rất đắt, rất đắt
Chương 1521: Rất đắt, rất đắt
Vùng Hỗn Độn Đạo, trong một đại thế giới thần bí, hội tụ mười sáu vị Thánh chủ Nhân tộc.
Cảnh ba trận chiến đấu và Từ Phàm ở trên dòng sông thời gian Hỗn Độn, tuần hoàn chiếu trước mắt đông đảo Thánh chủ.
Nhìn đoạn cảnh tượng này, tất cả Thánh chủ đều trầm mặc.
“Bắc Thần, là ngươi tiếp xúc vị này trước, nói cảm giác cho mọi người nghe xem.” Thánh chủ dẫn đầu nói.
“Lí do bọn họ tới đây, là vùng Hỗn Độn bản nguyên bởi vì Đạp Thánh Thần Tượng hủy diệt, bất đắc dĩ mới tới nương nhờ.”
“Ngay từ đầu vốn muốn cự tuyệt, nhưng nào biết, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân bên đó chiến lực lại cao cường như vậy.”
“Hơn nữa, càng làm ta không nghĩ tới là, sáu Thánh chủ Nhân tộc, vậy mà không ngăn cản được Hỗn Độn Đại Thánh Nhân ở trong dòng sông thời gian Hỗn Độn quy nguyên nhân quả bản nguyên.” Bắc Thần Thánh chủ nhìn sáu Thánh chủ ngăn cản Từ Phàm ngày đó.
“Bọn ta không ngăn cản cũng là có nguyên nhân, lúc đầu cho rằng bọn họ là tới cướp danh ngạch, về sau ta phát hiện, bản nguyên nhân quả của những tồn tại có tiềm lực tấn cấp thành cấp Thánh chủ, hắn đều không dung nhập vào.”
“Nếu đã như vậy, đều là đồng tộc, cho bọn họ một mảnh đất dung thân lại thế nào.” Vị Thánh chủ kia nghiêm mặt nói.
Lúc này, Thánh chủ dẫn đầu phát hiện một vị Thánh chủ trong đó sắc mặt không quá bình thường.
“Lão Âm, nói thử cái nhìn của ngươi đi.”
“Chư vị có nghĩ tới hay không, ngày đó Nhân tộc ở trên dòng sông thời gian là phân thân của một cường giả nhị cảnh.”
“Trận chiến đấu đầu tiên là Từ Cương trước đây xuất thủ, không biết các ngươi có từng chú ý đến hệ thống chiến lực của hắn hay không, tương đối hoàn thiện, đơn giản hoàn mỹ đến không thể hoàn mỹ hơn.”
“Loại hệ thống tu luyện chiến đấu này, ngoài bản thân tu luyện ra, các ngươi có thể thôi diễn ra mấy hệ thống.”
“Còn có trận thứ hai, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân nọ trực tiếp lấy ra con rối từ thân xác cấp Thánh chủ làm ra, ta nghĩ các ngươi hẳn hiểu trên cùng cấp bậc căn bản không làm được loại trình độ này.”
“Còn có trận chiến đấu thứ ba, cũng không cần nói nữa, căn bản cũng không phải là một cấp độ.”
“Cuối cùng ở trong dòng sông thời gian Hỗn Độn, vị cường giả đại biểu mạch Nhân tộc bọn họ kia, căn bản là đang đùa bỡn các ngươi.”
“Bởi vậy, ta có thể đạt được, người đó là phân thân của cường giả nhị cảnh, rất có thể là mang đồ đệ qua đây lịch luyện, trên đường gặp phải thế giới này, thuận tay giúp đỡ.” Thánh chủ được gọi là lão Âm, phân tích từng điều nói.
“Nếu quả thật như lão Âm nói, vùng Hỗn Độn bản nguyên của vị cường giả kia, hẳn là vượt ngoài phạm vi chúng ta có thể phát hiện.”
“Ở khu vực liên minh Nhân tộc chúng ta có thể thăm dò đến, căn bản không tìm được cường giả Nhân tộc nhị cảnh, nếu người đó là thật, thì là phúc của Nhân tộc chúng ta.”
“Nếu như không giống với suy đoán của chúng ta, vậy chúng ta cần cảnh giác, gần đây theo trận địa Hỗn Độn chúng ta mở rộng, lập tức sẽ giành được một danh ngạch.”
“Nếu như không cẩn thận, chạy đến mạch Nhân tộc kia, công sức mấy vạn kỷ nguyên của chúng ta liền uổng phí.” Cường giả Thánh chủ dẫn đầu nói.
“Nếu như mạch Nhân tộc kia là thành tâm dung nhập?” Một vị cường giả Thánh chủ cảnh trong đó hỏi.
“Đó là chuyện sau này, ít nhất bây giờ, mạch Nhân tộc đó không phải một lòng với chúng ta.” Cường giả Thánh chủ dẫn đầu lại nói.
“Trước tiên quan sát, chỉ cần mạch Nhân tộc đó không gây chuyện, trước tiên không cần để ý.”
“Ngoài ra ta sẽ tìm cơ hội tiếp xúc với cường giả Nhân tộc dẫn đầu, thăm dò ngọn nguồn.”
Sau khi thương thảo xong, tất cả Thánh chủ biến mất, thế giới thần bí nọ cũng theo đó tiêu tán.
Lúc này, Từ Phàm mang theo Trương Vi Vân đang ở trong một đại thế giới phồn hoa dạo phố.
“Phu quân, ngươi cảm thấy chiếc váy này thế nào?”
Trong một thương hội chuyên bán pháp bảo nữ tử, Trương Vi Vân chỉ vào một chiếc váy, biểu cảm rất vui vẻ.
Lúc này Từ Phàm và Trương Vi Vân hóa thành một đôi phu thê cảnh giới Chân Tiên bình thường, đôi vợ chồng trẻ thể hiện cực kỳ yêu thương.
“Nương tử, váy này mặc dù màu sắc và hoa văn đẹp, nhưng có chút không xứng với khí chất của ngươi, ta cảm thấy ngươi nên chọn chiếc kia.” Từ Phàm rất nghiêm túc đưa ra ý kiến của mình.
“Thật sao?” Trương Vi Vân nghi hoặc hỏi.
“Đó là đương nhiên, nương tử, ngươi phải tin tưởng vi phu.” Từ Phàm cười nói.
Theo đề nghị của Từ Phàm, Trương Vi Vân mua chiếc váy kia.
Cuối cùng hai người lại ăn cơm ở quán ăn nổi danh nhất trong đại thế giới này.
Lúc đang ăn cơm, trên bầu trời đột nhiên truyền ra dao động chiến đấu.
Trận pháp phòng hộ chỗ tiên thành lập tức khởi động.
Từ Phàm và Trương Vi Vân bình tĩnh nhìn trên không hóng hớt.
Chỉ thấy hai Kim Tiên cảnh một nam một nữ, đang liều mạng tranh đấu.
Bất kể là nam hay nữ, trên mặt đều mang biểu cảm phẫn nộ.
Cảnh chiến đấu ở trong mắt Từ Phàm như tiểu hài đang đánh nhau, nhưng biểu cảm của hai người bọn họ gây nên tò mò cho Từ Phàm.
“Bồ Đào, tình huống gì thế?” Từ Phàm hỏi thăm.
“Hai bên yêu hận dây dưa không ngớt.”
“Hai người chiến đấu trên bầu trời, lúc trước vốn là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, từ nhỏ cùng nhau lên lớn, cùng nhau tu luyện.”
“Nam tư chất hơi kém, vì bắt kịp tiến độ tu luyện của nữ Kim Tiên, dùng một số đạo bàng môn khác.”
“Sau này bị nữ Kim Tiên phát hiện mới dẫn đến kết quả như vậy.” Bồ Đào nói.
“Đạo bàng môn?”
“Lấy đạo Song Tu đặc thù tấn cấp thành Kim Tiên.”
“Về sau nữ Kim Tiên phát hiện, đối tượng đạo Song Tu của nam tử vậy mà là tiểu di chưa từng gặp mặt của nàng.”
“Bởi vậy, hai bên hẳn là ghét nhau.” Bồ Đào giải thích.
Bồ Đào mặt ngoài giải thích, nhưng trong lòng truyền cho Từ Phàm tin tức càng thêm kỹ càng.
Sau khi nghe xong, Từ Phàm không khỏi cảm khái, thật cmn biết chơi.
Chiến đấu trên không cũng không dẫn tới quá nhiều chú ý của hai người.
“Phu quân, mỹ thực bên này mặc dù hơi kém, nhưng có một phong vị khác.”
“Vừa rồi ta bảo Bồ Đào tra xét, nơi phong cảnh đẹp nhất bên này, hẳn là sơn cốc Thủy Tinh Linh Hoa, đến lúc đó chúng ta có thể đi xem thử.” Trương Vi Vân đề nghị.
“Được, nương tử nói đi đâu thì đi đó.” Từ Phàm gật đầu cười.
Lúc hai người cơm nước xong xuôi chuẩn bị đi sơn cốc Thủy Tinh Linh Hoa.
Một thiếu niên anh tư chặn trước mặt hai người.
“Hai vị đạo hữu, tại hạ Vân Vô Khuyết, có thể kết bằng hữu hay không?” Thiếu niên anh tuấn nho nhã lễ độ, trên người có một phong thái quân tử làm cho người ta có ấn tượng tốt.
Từ Phàm nửa híp mắt nhìn thiếu niên trước mắt.
“Kết giao bằng hữu, được.” Từ Phàm cười ha ha nói.
“Không biết hai vị xưng hô thế nào?” Thiếu niên hỏi.
“Gặp nhau tức là duyên phận, vào lúc duyên tận duyên tán, không cần lưu danh.” Từ Phàm cười ha ha mang theo Trương Vi Vân đi về phía trước.
“Đạo hữu, đừng bất cận nhân tình như thế chứ.” Thiếu niên vội vàng đuổi theo.
Sau khi ba người rời khỏi tiên thành, thiếu niên lại tiếp tục nói: “Đạo hữu, nương tử ngươi là người mang phúc vận, cho nên ta muốn cầu một món pháp bảo nàng chúc phúc qua, ta nguyện dùng giá cả cao thu mua.”
Thủy tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi một trượng, trôi nổi bên cạnh thiếu niên.
“Thực lực ngươi mạnh như vậy, nói chuyện có thể kiên cường lên chút, một món pháp bảo chúc phúc mà thôi.” Từ Phàm cười nói.
“Vậy là đạo hữu đáp ứng rồi!” Thiếu niên mừng rỡ.
“Không, pháp bảo nương tử ta chúc phúc qua rất đắt, rất đắt, rất đắt, chút thủy tinh Hồng Mông Tử khí này của ngươi không đủ.”