Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1529 - Chương 1529: Bình

Chương 1529: Bình Chương 1529: Bình

“Không cần xem nữa, nên bồi dưỡng thế nào thì bồi dưỡng thế đó.” Từ Phàm dửng dưng nói.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Trong tiểu viện, Từ Phàm nằm trên ghế dựa cảm ngộ phù văn trong tay.

“Mặc dù thiên tư của ta đều là đứng đầu, nhưng việc này nếu như liên quan đến sau pháp tắc chí cao không tương quan, thật đúng là không dễ lĩnh ngộ.” Từ Phàm nhìn trong tay phù văn nói.

Trong khoảng thời gian này, hắn ở trong mộng lại đạt được mấy phù văn, hơn nữa một cái khó hơn một cái.

Có đôi khi phù văn này còn chưa tham ngộ xong, một phù văn khác đã đi ra.

Lúc Từ Phàm đang nhức đầu bản thân tham ngộ pháp tắc chí cao chậm, một luồng khí tức Thánh chủ đột nhiên buông xuống bên ngoài cương vực Nhân tộc Tam Thiên giới.

“Thì ra Hàn Vân Thánh chủ, hoan nghênh hoan nghênh.” Từ Phàm nhiệt tình nói.

“Lần này ta tới là muốn mời Từ đạo hữu hỗ trợ luyện chế một món Hồng Mông chí bảo đứng đầu, không biết giá cả bên Từ đạo hữu là bao nhiêu?” Hàn Vân nhìn Từ Phàm, hờ hững hỏi.

“Giá cả dễ nói, dùng thủy tinh pháp tắc chí cao và thần vật kết toán đều được.” Từ Phàm cười nói.

Đối với sự lạnh nhạt trong giọng nói của Hàn Vân Thánh chủ trước mắt, Từ Phàm không thèm để ý, khách tới cửa nhất định phải mặt mày tươi cười chào đón.

Một thần vật pháp tắc chí cao tản ra cực hạn lạnh lẽo xuất hiện trong tay Hàn Vân Thánh chủ.

Thấy loại thần vật chí cao này, Từ Phàm híp mắt, bởi vì khí tức pháp tắc chí cao thần vật này phát ra, có phần giống với một trong những phù văn.

“Hàn Vân Thánh chủ có yêu cầu gì?” Từ Phàm mời Hàn Vân Thánh chủ đến trong Nghênh Khách điện của Ẩn Linh môn.

“Phát huy uy năng mạnh nhất trong đó là được.” Hàn Vân Thánh chủ nói.

“Một ngàn vạn năm, lại giao ba ngàn trượng thủy tinh pháp tắc chí cao làm tiền đặt cọc.” Từ Phàm nhìn thần vật chí cao này nói.

Nghe được thời gian Từ Phàm báo, Hàn Vân Thánh chủ hơi ngẩn ra.

“Nếu như có thể, bây giờ có thể ký kết khế ước.” Từ Phàm cười nói.

“Có thể, nhưng giá cả nếu muốn tính bằng thủy tinh pháp tắc chí cao, thì tính là bao nhiêu?” Hàn Vân Thánh chủ hỏi.

“Tính cả một số thần khoáng Hỗn Độn phụ trợ, sau này Thánh chủ bù đủ cho ta hai vạn trượng chí cao pháp thủy tinh là được.” Từ Phàm đưa ra một mức giá tương đối ưu đãi.

“Có thể, bây giờ ký kết khế ước.” Hàn Vân Thánh chủ gật đầu.

Một khế ước chí cao ký kết, một sợi xiềng xích rất nhỏ buộc lại Hỗn Độn Thần hồn của Từ Phàm, sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

Hai người uống trà, ở trong Nghênh Khách điện trầm mặc hồi lâu.

“Chuyện kia, đến đây chấm dứt, tan nhân quả, giải bất hoà.” Hàn Vân Thánh chủ hờ hững nói.

“Hàn Vân Thánh chủ rộng lượng, ta lần nữa vì sự mạo phạm ba vãn bối chịu lỗi.” Từ Phàm gật đầu nói.

Hàn Vân Thánh chủ gật đầu, sau khi để lại thần vật ẩn chứa pháp tắc chí cao, bèn rời đi.

“Truyền thần vật chí cao này qua cho phân thân số một, số hai, để bọn họ lập kế hoạch, cho phân thân số năm luyện chế.” Từ Phàm sau khi rút ra một tia khí tức trên thần vật chí cao, nói.

“Đã rõ.”

Một Truyền Tống trận xuất hiện, bao bọc thần vật pháp tắc chí cao phóng ra cực hạn hàn khí truyền tống xuống không gian dưới lòng đất.

Sau đó bản thân lại trở về tiểu viện, bắt đầu nghiền ngẫm luồng khí tức kia.

Năm tháng sau, Từ Phàm mở mắt, trong ánh mắt có một tia minh ngộ.

“Quả nhiên, có pháp tắc chí cao tham khảo, đúng là dễ tham ngộ.”

Một phù văn xuất hiện trong lòng bàn tay Từ Phàm, sau đó lộ ra diện mạo vốn có, bắt đầu tản ra bên ngoài vô tận hàn khí.

Hàn ý này tựa như có thể đông lại không gian tầng dưới chót nhất.

“Không tệ, lại củng cố thêm một ít, coi như là bước đầu lĩnh ngộ.” Tâm trạng Từ Phàm rất tốt.

Pháp tắc chí cao lĩnh ngộ càng nhiều, nắm giữ đại đạo có liên quan sẽ càng nhẹ nhàng.

“Trong khoảng thời gian này, xem ra cần nhận được càng nhiều phù văn trước, sau đó dùng thần vật pháp tắc chí cao tương quan từ từ giải mã.”

Đúng lúc này, một chiếc bình kim sắc từ trong Truyền Tống trận hiện lên.

Sau đó lại có các loại bình màu sắc không đồng nhất xuất hiện.

“Chủ nhân, đây là bình bảo khí bên Luyện Khí phong chế tạo, dựa vào nghiên cứu trong khoảng thời gian này, đã có thể làm thành thương phẩm bán ra.” Bồ Đào giải thích.

“Để ta xem nào.” Từ Phàm tiện tay đập nát rồi một cái bình.

Tức khắc một phù văn và một đống linh khoáng Hỗn Độn bắt đầu từ từ dung hợp, sau đó biến thành linh bảo đủ loại cấp bậc.

Từ đạo khí cấp thấp nhất Huyền Hoàng chí bảo cấp cao nhất, mỗi lần khí tức biến hóa, Từ Phàm cảm giác, cũng có thể tác động trái tim của mọi người.

“Xác suất thế nào, một vật này có thể kiếm bao nhiêu?” Từ Phàm hỏi.

“Loại bình cấp bậc cao nhất, xác suất nhận được Huyền Hoàng chí bảo chỉ có một phần mười vạn, Tiên Thiên chí bảo xác suất một phần ngàn, Tiên Thiên linh bảo xác suất một phần trăm, Hậu Thiên linh bảo xác suất mười phần trăm.” Bồ Đào nói ra xác suất.

“Cảm thấy còn tạm, một cái bán bao nhiêu thủy tinh pháp tắc chí cao?” Từ Phàm lại hỏi.

“Như loại bình hoàng kim cấp bậc cao nhất này, một cái mười trượng thủy tinh pháp tắc chí cao, thấp nhất có thể bán được một trượng.” Bồ Đào nói rõ.

“Được, chuẩn bị bán thôi.”

Cứ như vậy, sản nghiệp trụ cột của Ẩn Linh môn trong tương lai đã được xác định như vậy.

Không quá lâu sau, cả vùng Hỗn Độn bắt đầu lưu hành truyền thuyết về bình pháp bảo.

Đến cuối cùng, bình này cũng đã trở thành một đại đặc sản của vùng Hỗn Độn Đạo.

Ngày này, Từ Phàm lần nữa ngủ say tiến vào mộng đẹp.

Trong mộng vẫn là viên tinh thần pháp tắc chí cao quen thuộc, song lần này lại thật lâu cũng không thay đổi hóa thành phù văn.

“Ngươi cũng thay đổi đi mà! Thời gian của ta rất trân quý đấy!” Từ Phàm nhìn viên tinh thần pháp tắc chí cao này nói.

Ngay lúc này, trên tinh thần pháp tắc chí cao, bỗng nhiên nhiều ra mấy lỗ khảm phù văn.

“Ngươi biến thành phù văn là được, còn tới đây khảo nghiệm ta, không thú vị.”

Từ Phàm vung tay dán lên mấy phù văn đã lĩnh ngộ, kết quả tinh thần pháp tắc chí cao không nhúc nhích.

“Xem ra nhất định phải lĩnh ngộ toàn bộ, không thú vị.” Từ Phàm vung tay lên, mộng cảnh vỡ nát.

Từ Phàm nằm trên ghế dựa, nhìn bầu trời Ẩn Linh môn.

Chợt cảm giác thấy ngộ pháp tắc chí cao biến thành một loại công việc của hắn.

“Từ từ lĩnh ngộ vậy, không sốt ruột.”

Trong một đại thế giới ở trung tâm Hỗn Độn, Vương Vũ Luân mang theo một đám hồng nhan tri kỷ ở trên đường phố đi dạo.

“Mỗi người một vạn trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí, đều tiêu tiết kiệm xíu cho ta.” Vương Vũ Luân phát tiền cho các hồng nhan tri kỷ nói.

“Biết rồi, phu quân.”

Hơn mười nữ tử thiên kiều bá mị, khí chất không đồng nhất cùng đồng thanh đáp ứng.

Âm thanh này dẫn tới ánh nhìn chăm chú của mọi người trên đường phố.

Ánh mắt nữ nhân nhìn Vương Vũ Luân tràn đầy chán ghét, mà nam nhân thì là kính phục, hâm mộ, đố kỵ, cảm giác gì đều có.

Đông đảo hồng nhan tri kỷ tự tạo thành tiểu đội của mình, đi dạo phố, chỉ còn lại Vương Vũ Luân và Tiểu Thanh cầm trong tay thần kiếm.

Lúc hai người đang đi dạo, Vương Vũ Luân bất chợt nhìn thấy chiêu bài thương hội Ẩn Linh, cho nên tò mò mang Tiểu Thanh đi vào.

Nhìn những sản phẩm của Ẩn Linh môn quen thuộc trong thương hội, Vương Vũ Luân cảm thấy rất thân thiết.

Lúc này nói với chủ quản: “Không nghĩ tới trong khoảng thời gian này thương hội của tông môn phát triển nhanh như vậy.”

Chủ quản đứng đầu là một đệ tử ngoại môn của Thương bộ.

“Tông môn đã thành lập thương hội trong tất cả đại thế giới ở trung tâm Hỗn Độn, bước kế tiếp là lan rộng ra cả vùng Hỗn Độn.”
Bình Luận (0)
Comment