Chương 155: Tiểu tử, ngươi đang ở trong thời cơ tốt
Chương 155: Tiểu tử, ngươi đang ở trong thời cơ tốt
“Lễ vật mà chúng ta chuẩn bị cho sư phụ còn thiếu rất nhiều điểm tích lũy. Trong tình huống này, hai người chúng ta muốn tiếp tục kiếm nhiều điểm tích lũy thì phải cố hết sức.”
“Bây giờ ngày càng nhiều đại năng xuất hiện ở biên giới Tượng Châu, cơ hội của chúng ta cũng càng ngày càng ít.”
“Ta nghĩ việc đầu tiên phải làm là đổi trọng bảo ẩn chứa tiên văn kia cho sư phụ, về phần Thiên Cực Linh Đan thì chúng ta sẽ tìm kiếm cơ hội sau.”
“Chỗ của ta còn có Mộc Chi Bản Nguyên, từ Luyện Hư Kỳ trở xuống, sư phụ đều có thể dùng được.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Được, nghe lời ngươi, đi ra ngoài đã lâu, thật đúng là có chút nhớ sư phụ.”
“Sau khi đổi trọng bảo tiên văn, chúng ta sẽ trở về tông môn. Ta rất lo lắng không có người bảo vệ sư phụ.” Từ Cương nói,
“Ngươi cũng không nhớ Linh Đài và tẩu tử sao?” Từ Nguyệt Tiên cười nói.
“Đương nhiên nhớ, ta chỉ là không nói.” Từ Cương thản nhiên nói.
“Được rồi, chúng ta lại đi phục kích thêm mấy đợt Yêu Tộc nữa, kiếm đủ điểm tích lũy thì chúng ta sẽ về nhà.”
“Được.”
Tại Thiên Linh tông, sắc mặt hai vị trưởng lão Hợp Thể Kỳ rất không tốt.
Kể từ khi đạt được bộ Tâm Rối này, đến bây giờ còn không có bị hư bộ nào. Thế nhưng đệ tử cấp bậc Thiên Kiêu trở xuống gần như không có ai khiêu chiến thành công, cùng lắm là hòa.
Chỉ có một đệ tử tuyệt thế dựa vào tốc độ siêu nhanh của mình, chém đứt cánh tay con rối kia, sau đó bị đánh bay ra ngoài.
Sau đó con rối cầm cánh tay của mình lên lắp đặt lại. Lúc mới bắt đầu luyện chế con rối, Từ Phàm cũng đã suy nghĩ đến vấn đề con rối bị hư hao, cho nên tất cả con rối mà hắn luyện chế bình thường sau khi bị công kích cường độ cao, sẽ tự động tách ra vị trí bị công kích.
Sau chiến đấu nếu thắng lợi, con rối sẽ tự động triệu hồi vị trí rơi xuống, không xấu sẽ tự mình lắp đặt, nếu không thể dùng sẽ đổi linh kiện mới.
Lúc này, toàn bộ đệ tử Thiên Linh tông đã cảm nhận được nỗi đau khổ của đệ tử Ẩn Linh môn.
“Hôm nay ta phát hiện những vãn bối này thật vô dụng, chẳng lẽ phải để Thiên Kiêu đi khiêu chiến những con rối này.” Tu sĩ Hợp Thể Kỳ mặc áo xanh nói.
Thật ra trong lòng hắn cũng đang cân nhắc không biết mình ở thời kỳ Nguyên Anh có thể chiến thắng con rối khiêu chiến này hay không.
Trong lúc nói chuyện, lại có một vị đệ tử Kim Đan Kỳ khác bị đánh bay ra khỏi khu khiêu chiến.
“Ôi, tuyên bố một cái tông môn quy định, đệ tử Luyện Hư Kỳ trở xuống, hàng năm phải khiêu chiến con rối mười lần.”
“Người khiêu chiến con rối phải lưu ảnh, nếu như trong vòng năm năm trên người không có một chút tiến bộ, thì tự động phân chia đến cấp bậc tầm thường.”
“Đồng thời sửa đổi lại quy củ thăng cấp lên Thiên Kiêu, chỉ sau khi chiến thắng sáu loại con rối cùng cấp mới có thể thăng cấp thành Thiên Kiêu của tông môn.”
Sau khi nhìn thấy sức chiến đấu chân chính của con rối khiêu chiến này, hắn mới biết vì sao sức chiến đấu của Trương Hàn lại có thể sánh nagng với Thiên Kiêu.
Dưới sự giày vò quanh năm bởi loại con rối này thì ngay cả đồ kém cỏi cũng có thể bị rèn luyện thành một khối thép.
“Tuân mệnh.”
Chấp sự Hóa Thần Kỳ bên cạnh lau mồ hôi lạnh trên đầu mình, hắn nhìn con rối Nguyên Anh Kỳ kia cũng thấy đau đầu.
Lúc này, tiểu tùy tùng bên cạnh tu sĩ Hợp Thể Kỳ mặc áo xanh nói: “Nói như vậy, chúng ta đã quyết định đặt bộ này con rối khiêu chiến này.”
“Đặt, đương nhiên phải đặt, ngoài ra lại mua hai bộ, như vậy tạm thời đủ cho đệ tử tông môn dùng.” Tu sĩ Hợp Thể Kỳ mặc áo xanh nói.
“Đã như vậy, chúng ta có nên trả giá thấp xuống một chút hay không? Dù sao cũng sắp đi con đường mua sắm số lượng lớn rồi.” Vị tiểu tùy tùng Hợp Thể Kỳ nói.
“Theo giá gốc đi, nói không chừng còn sau này có việc cầu đến trên đầu tiểu tử kia.” Tu sĩ Hợp Thể Kỳ mặc áo xanh suy nghĩ một chút nói.
Một số việc không thể vội vàng được, bây giờ hắn đã xác định tiểu tu sĩ Trúc Cơ Kỳ giống như đồng tử canh gác kia chính là Sáng Tạo Sư mà họ đang tìm kiếm.
“Được.” Tiểu tùy tùng Hợp Thể Kỳ gật đầu nói, đây là thói quen nghề nghiệp của hắn. Bao nhiêu đây linh thạch đối với số lượng linh thạch mà tông môn mua mỗi tháng quả thực là chín trâu mất một sợi lông, huống chi còn là dùng linh khoáng và linh tài dị bảo trao đổi.
...
Tại thời điểm này, ở phòng luyện chế Tâm Rối, Từ Phàm nhận được đơn đặt hàng đến từ Thiên Linh tông.
“Haha, còn muốn đặt hai bộ, đúng vậy, không uổng công giả bộ thành cháu trai thời gian dài như vậy.” Từ Phàm cười nói.
“Luyện chế hai Tâm Rối, ba tòa bảo khí thí luyện tháp cấp năm, về phần con rối, cải tạo con rối trước kia luyện chế một chút là được.”
“Như vậy ta có thể mở rộng thêm hai dây chuyền sản xuất con rối Nguyên Anh Kỳ đúng không?” Từ Phàm vuốt cằm cân nhắc nói.
“Đề nghị chủ nhân nên mở rộng một cái, như vậy vừa vặn, hậu kỳ chủ nhân thăng cấp Kim Đan Kỳ, những dây chuyền sản xuất này sẽ bị tụt lại phía sau.” Giọng nói điện tử của Bồ Đào vang lên.
“Được rồi, vậy thì mở một cái, dù sao cũng rất đắt, gần đây giá cả tăng lên chóng mặt.” Từ Phàm nói.
Mặc dù kiếm được linh thạch nhưng hắn cũng không có bành trướng, hậu kỳ hắn cần luyện chế đạo khí, Tinh Chu đều là động không đáy, bấy nhiêu đây linh thạch cũng chỉ như muói bỏ biển.
...
Bên ngoài Phi Vũ Giới, sợi xích khổng lồ đang được kéo căng đột nhiên bị siết chặt.
Tôn giả đâng chờ đợi trên thuyền Vạn Tinh chậm rãi mở mắt ra.
“Hai giới đã được liên kết, việc còn lại chính là từ từ kéo về.”
“Tin tưởng rằng những Yêu Hoàng kia sẽ cảm thấy khó tin khi nhìn thấy Yêu Linh Giới bị kéo về phía Nhân Giới.”
“Nhưng đến cuối cùng họ cũng sẽ biết, bản thân hóa ra là một món ăn.”
Khi những sợi xích khổng lồ nhảy đến trạng thái chặt chẽ nhất, cả Phi Vũ Giới đều rung chuyểm một hồi, sau đó mấy vạn sợi xích khổng lồ bắt đầu co rút với tốc độ vô cùng chậm.
“Cuối cùng cũng sắp bắt đầu, thời điểm mà Phi Vũ Giới thăng hoa chính là lúc ta thành tiên.”
Trên tầng cao nhất của thuyền Vạn Tinh, thiếu niên mắt sao nhìn xiềng xích khổng lồ đang chậm rãi co rút nói.
Bên ngoài Yêu Linh Giới, một con Côn Bằng giương cánh ngàn dặm nhìn xiềng xích nối liền ở Yêu Linh Giới sau đó nở nụ cười.
“Sống không tốt sao, một hay muốn đi chịu chết.”
“Nếu đã như vậy, ta tiếp thêm chút sức cho ngươi.”
Côn Bằng nhìn xiềng xích nói.
“Tiểu bảo bối, đi ra đi.”
Theo sau một tiếng hô hoán, bóng dáng ẩn giấu trong bóng tối xuất hiện.
Một con Cự Mãng Hư Không dài vạn dặm xuất hiện bên ngoài Yêu Linh Giới.
Một đôi mắt rắn vàng có thể so sánh với mặt trời và mặt trăng nhìn chằm chằm vào Côn Bằng, như thể đang chờ mệnh lệnh từ phía sau.
“Ngươi cố gắng hết sức, ta muốn cùng tiểu khả ái đáng chết kia tranh thủ thời gian gặp mặt.” Côn Bằng nói.
'Hô ~~~'
Cự Mãng Hư Không gật đầu một cái, bay tới sợi xích liên kết với gốc rễ của Yêu Linh Giới, bắt đầu kéo mạnh về hướng Phi Vũ Giới.
Lúc này tốc độ thu về xiềng xích lại nhanh hơn một phần.
“Bên kia cũng bắt đầu hành động, để ta đoán xem, hẳn là con chim thối kia.”
“Luôn muốn mang theo tiểu bảo bối của hắn chọc giận ta một hồi, suy nghĩ rất hay, chính là đầu óc không dùng được.”
Nhớ tới những ngày hắn hóa thân thành Yêu Hoàng đã từng xưng huynh gọi đệ với tên ngốc kia, bên miệng thiếu niên có đôi mắt như sao hiện lên một tia mỉm cười.
“Cũng không biết tiểu bảo bối của ngươi lớn bao nhiêu, cũng không nên đến lúc ta nhận lấy thì còn chưa dài tới vạn dặm.”
“Như vậy thật không thú vị.”
Sau khi xác nhận rằng xiềng xích liên kết hai giới không có vấn đề, thuyền Vạn Tinh lập tức quay trở về Phi Vũ Giới.
Tại giao lộ giữa Tượng Châu và Thịnh Linh Châu, Diệp Tiêu Dao vừa tiêu diệt xong một đám Yêu Tộc, đang dẫn đệ tử của Kiếm Vương tông thu thập chiến lợi phẩm.
“Lão Kiếm, có phải lại có Cổ Yêu đi ra hay không, ta vừa cảm giác toàn bộ không gian đều chấn động một hồi.” Diệp Tiêu Dao hỏi trong lòng.
“Không phải Cổ Yêu, đây là âm thanh công đức.” Lão Kiếm cười nói.
“Không ngờ số lượng đại lão ở Tu Tiên Giới của ngươi nhiều như vậy, tiểu tử, ngươi đang ở trong thời cơ tốt rồi.”