Chương 1554: Thánh chủ đánh cướp
Chương 1554: Thánh chủ đánh cướp
“Chậm rãi nở hoa kết quả, Nguyên chủ, ta chỉ có thể vì ngươi làm đến một bước này.” Từ Phàm cười nói.
Hỗn Độn chi chu ở trong Thất Thải thiên hà nhanh chóng di chuyển.
Vật chất Hỗn Độn chưa khai hoá xung quanh như vận tốc ánh sáng chảy qua.
Theo Hỗn Độn chi chu càng lúc càng nhanh, bỗng nhiên phá vỡ không gian tiến vào trong vết nứt không gian, không biết đi bao xa, mới từ trong không gian đi ra.
“Bồ Đào, tính toán quỹ đạo của Thất Thải thiên hà, xem thử có thể trực tiếp vượt không gian vào trong Thất Thải thiên hà không.” Từ Phàm phân phó, trong cảm giác của hắn, không gian trong đường hầm của Thất Thải thiên hà mỏng manh hơn không gian của vật chất Hỗn Độn chưa khai hoá không ít.
“Chủ nhân, không gian trong đường hầm Thất Thải thiên hà mơ hồ bất định, nếu không phải di chuyển nhảy lên trong tường kép, rất dễ nhảy qua khu vực khác.”
“Trước mắt nhiệm vụ đã thành lập, đang thôi diễn quy luật chuyển động của không gian trong đường hầm Thất Thải thiên hà.” Bồ Đào nói.
Từ Phàm rảnh tới không có ciệc gì cũng nhắm mắt lại bắt đầu cảm nhận dao động không gian bên này.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
“Bỏ đi, chậm rãi thôi diễn vạy, trăm năm chớp mắt là qua, phí sức làm gì.”
Đúng lúc này, Từ Phàm chợt cảm nhận được một cơn buồn ngủ.
“Chuyện này cũng không có quy luật.” Từ Phàm nói rồi ngủ luôn.
Trong mộng cảnh, vẫn là thủy tinh pháp tắc chí cao quen thuộc.
Theo một màn mở màn quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, tinh thần thủy tinh pháp tắc chí cao bắt đầu diễn hoá, cuối cùng hóa thành một một phù văn Không Gian chí cao.
Ngay từ đầu Từ Phàm vốn tưởng rằng đây chỉ là một phù văn thưa thớt bình thường, nhưng càng tham ngộ, càng cảm thấy huyền diệu trong phù văn này.
“Phù văn đạo Không Gian này, giới hạn trên gần đến Thánh chủ luôn đó.” Từ Phàm có chút khiếp sợ.
Một năm sau, Từ Phàm từ trên Hỗn Độn chi chu từ từ tỉnh lại.
Sau đó ngồi ở đầu thuyền, cũng không thưởng thức phong cảnh trong đường hầm Thất Thải thiên hà, trực tiếp tham ngộ phù văn đạo Không Gian.
Trăm năm chớp mắt là qua, chờ Hỗn Độn chi chu đỗ bên cạnh vùng Hỗn Độn Cổ, Từ Phàm vẫn chưa phát giác, vẫn luôn đắm chìm trong đạo Không Gian chí cao.
Mãi đến khi Bồ Đào nhắc nhở, Từ Phàm mới dần lấy lại tinh thần, trong ánh mắt tràn ngập ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Hắn cảm thấy, hắn hình như đã tìm được cách dùng chính xác của pháp tắc chí cao thủy tinh trong mộng.
Lúc Từ Phàm muốn tiếp tục tham ngộ đạo Không Gian, một chấn động rất nhỏ khiến Từ Phàm dừng tham ngộ.
Cảm nhận được loại chấn động này, Từ Phàm biết, Đạp Thánh Thần Tượng sắp tới.
“Không biết mấy bằng hữu cũ mấy năm nay sống thế nào.”
Từ Phàm thu hồi Hỗn Độn chi chu, nhanh chóng bay về nơi chấn động phát ra.
Từ ngoài mấy quang giáp, ánh mắt Từ Phàm xuyên thấu qua vật chất Hỗn Độn chưa khai hoá nhìn thấy Đạp Thánh Thần Tượng to lớn kia.
Từ Phàm không vội tiến vào đại thế giới trên lưng, mà là ở xung quanh Đạp Thánh Thần Tượng quan sát hồi lâu, trên người mô phỏng một loại khí tức, mới bay về phía Đạp Thánh Thần Tượng.
Trong một vùng Hỗn Độn rộng lớn bao la gấp mấy chục lần đại thế giới, Thánh chủ tộc Thiên Thương, Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang, còn có Thần Ma Quốc chủ tụ tập một chỗ, mặt ủ mày ê.
Bọn họ mấy năm nay vốn là xuôi gió xuôi nước, chọc giận nhiều người.
Tất cả thế lực trong Thần Tượng đại thế giới liên hợp lại, chuẩn bị tiêu diệt tộc Thiên Thương của liên minh bên này.
“Rốt cuộc là ai, rốt cuộc là ai diệt những tiểu tộc kia.”
“Ta đã sớm nói qua, nơi khác nhau có quy tắc khác nhau, trước khi chưa hiểu quy tắc tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ.” Thánh chủ tộc Thiên Thương nhìn mấy Quốc chủ đế quốc Thần Ma, phẫn nộ nói.
“Ta chỉ là không cẩn thận, không phải cố ý.” Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma vò đầu nói.
“Biết làm sai rồi, ngươi dù sao cũng phải nghịch chuyển dòng sông thời gian cứu bọn họ về chứ, lần này thì hay rồi.”
“Dòng sông thời gian trong Thần Tượng đại thế giới không giống với vùng Hỗn Độn, chỉ cần sinh linh vừa chết, chân linh tiến vào, gần như rất nhanh là có thể quy nguyên, tưởng phục sinh đều không phục sinh được.”
Thánh chủ tộc Thiên Thương nói tới đây, thở dài.
Lúc này, Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang lên tiếng.
“Bây giờ làm sao đây, tất cả thế lực liên hợp nhằm vào chúng ta, nếu không làm ra phản ứng…”
“Ta biết, hiện tại tình thế này tuyệt đối không thể thỏa hiệp, phải đại chiến một trận, mới có thể làm bọn họ ngồi trên bàn đàm phán.” Thánh chủ tộc Thiên Thương ánh mắt sáng lên nói.
Ngay vào lúc này, Thánh chủ tộc Thiên Thương cảm giác được luồng một khí tức quen thuộc.
Từ Phàm không che giấu xuất hiện bên ngoài cung điện.
“Từ Thánh chủ, sao ngươi lại tới đây!”
“Có phải hay không chuẩn bị mang theo Tam Thiên giới Nhân tộc tiến vào Thần Tượng đại thế giới không!” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang vui mừng hỏi.
“Ha ha, chỉ là nhớ bằng hữu cũ, qua đây thăm mà thôi.”
“Bây giờ vào đây, xem ra tình cảnh của các ngươi có phần không ổn.” Từ Phàm đi vào cung điện nói, nhìn những Thánh chủ và Thần Ma Quốc chủ gật đầu với hắn, khẽ gật đầu đáp lễ.
“Là có hơi không ổn, cần phí sức một phen, mười mấy vạn năm, là chuyện này có thể giải quyết, chỉ là tổn thất hơi lớn.” Thánh chủ tộc Thiên Thương thở dài nói.
“Các ngươi ở trên lưng Thần Tượng nhiều vạn năm như vậy, chưa từng nghĩ tới chuyện tìm một vùng Hỗn Độn an gia à?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Trong Thần Tượng đại thế giới có cơ duyên, nếu Từ Thánh chủ muốn biết, bọn ta đến lúc đó sẽ nói rõ.” Thánh chủ tộc Thiên Thương cười nói.
Từ Phàm vừa nghe đã nổi lên hứng thú.
“Các ngươi nói chuyện của các ngươi trước, ta đi dạo trong đại thế giới này đây.” Từ Phàm nói xong, bóng dáng lập tức tiêu tán không thấy nữa.
Từ Phàm sau khi dựa vào ngụy trang khí tức tiến vào Thần Tượng đại thế giới, chỉ cảm thấy trong đại thế giới này có mấy loại pháp tắc chí cao đặc biệt nổi trội, những loại pháp tắc chí cao không nổi trội còn lại lẫn lộn vào nhau.
“Nếu ta ở chỗ này tiến vào trạng thái ngủ, nói không chừng có thể lại lần nữa lĩnh ngộ phù văn đạt tới giới hạn trên Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.” Từ Phàm vuốt cằm nói.
Thần Tượng đại thế giới rất lớn, còn lớn hơn vùng Hỗn Độn chỗ hắn lúc trước mấy chục lần.
Hơn nữa Từ Phàm còn cảm giác được, danh ngạch có thể trở thành Thánh chủ trong Thần Tượng đại thế giới đặc biệt nhiều.
Đến hiện tại, trong cảm giác của Từ Phàm, còn có tám danh ngạch Thánh chủ vô chủ.
Từ Phàm không biết danh ngạch này là vẫn chưa lấp đầy, hay là có Thánh chủ ở chỗ này ngã xuống, làm trống danh ngạch.
Lúc đang đi dạo, một luồng thần niệm thình lình tỏa định lấy Từ Phàm.
“Vị Thánh chủ tiền bối này, ta chỉ là đi dạo chứ không có ác ý, trong chốc lát liền rời đi.” Từ Phàm nói.
Một cự thú cả người mọc đầy gai nhọn, đứng thẳng xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
“Để lại tất cả Hồng Mông chí bảo, thủy tinh pháp tắc chí cao trên người ngươi, ta có thể giữ cho ngươi một mạng.” Cự thú tham lam nhìn Từ Phàm.
“Một cường giả Thánh chủ cảnh như ngươi ở đât làm cường đạo, có mất mặt không?”
Thông qua Thánh chủ tộc Thiên Thương, Từ Phàm biết người trước mắt là một Thánh chủ đơn lẻ, một người ăn no cả nhà không đói, vẫn luôn ở trong Thần Tượng đại thế giới duy trì trung lập.
Chỉ cần là sinh linh Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh trở lên, đi qua cương vực chỗ hắn, thế nào cũng sẽ bị đánh cướp một phen.
“Giao, còn mạng, không giao, ngươi tất chết.”
Một luồng thần niệm khổng lồ trấn áp trên người Từ Phàm, theo sau một lao lung từ gai nhọn ngưng tụ, ngưng tụ thành hình.
Một cây gai nhọn, từ từ đâm tới ấn đường Từ Phàm.