Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1563 - Chương 1563: Đạo Vân Thánh Chủ

Chương 1563: Đạo Vân Thánh chủ Chương 1563: Đạo Vân Thánh chủ

Trương Học Linh lẳng lặng đứng trong tiểu viện, nhìn Đại trưởng lão làm hắn cả đời kính ngưỡng trước mắt.

“Không tệ, không khác mấy dự liệu của ta.”

“Trở thành Thánh chủ cảm thấy được gì?” Từ Phàm cười ha ha hỏi.

“Chỉ cảm thấy dưới chân chính mình lại lần nữa xuất hiện một con đường, con đường này không có phần cuối.” Trương Học Linh nói.

“Biết vì sao không có phần cuối không?”

“Là bởi vì ta đã thấy được Đại trưởng lão, thấy được con đường của Đại trưởng lão.” Trương Học Linh cảm khái nói.

Trong ấn tượng của hắn, Chí Cao Pháp Tắc Vạn Đạo bàn trong hắc ám kia, hắn từ đầu nghe đến đuôi.

Hắn rõ ràng cảm giác được quang châm phía trên Vạn Đạo bàn kích thích 37585 lần, chỉ có đại biểu cho 37585 pháp tắc chí cao Đại trưởng lão đã lĩnh ngộ.

“Đúng vậy, ngươi thấy được ta, con đường này không có phần cuối.”

“Nhưng mà, ta sẽ ở trên con đường này để lại tọa độ cho ngươi, ngươi chỉ cần từng bước một đi tiếp là được.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói.

Cuối cùng một cánh cửa ánh cửa xuất hiện trước mặt Trương Học Linh, đây là một cánh cửa truyền tống thông đến thế giới tường kép.

“Thế giới ta trồng, hiện tại ẩn chứa hơn ba vạn loại pháp tắc chí cao, ngươi đi vào chậm rãi tham ngộ.”

“Khi nào lĩnh ngộ xong trăm loại pháp tắc chí cao lại đi ra.”

“Như vậy, dù là khi ta không ở tông môn, cũng có ngươi làm trụ cột cuối cùng của tông môn.”

Trương Học Linh ở trong mắt Từ Phàm còn trạch hơn cả hắn, thích hợp tọa trấn tông môn nhất.

“Đa tạ Đại trưởng lão.” Trương Học Linh hưng phấn bước vào trong cánh cửa ánh sáng.

Sau khi đóng cửa biến mất, Từ Phàm tiếp tục tham ngộ phù văn pháp tắc chí cao.

Đúng lúc này, giọng Bồ Đào ở bên tai Từ Phàm vang lên.

“Chủ nhân, vùng Hỗn Độn ngoài cùng nhất của liên minh Nhân tộc đang bị tổng tiến công.”

“Đi, qua đó xem náo nhiệt.”

Một cánh cửa truyền tống xuất hiện, sau khi Từ Phàm vượt qua bèn xuất hiện bên ngoài một vùng Hỗn Độn.

Lúc này vùng Hỗn Độn này đều ở trong chiến hỏa, hơn mười Thánh chủ dị tộc tàn phá bừa bãi cả vùng Hỗn Độn.

Mỗi góc đều là chiến trường.

Nhìn thấy từng đại thế giới bị hủy diệt, Từ Cương, Hùng Lực bên cạnh Từ Phàm có chút không nhịn được.

“Mấy thứ này đều là mồi, dẫn bọn họ quá đây, nếu các ngươi tùy tiện xuất thủ, rất có thể bị liên minh Nhân tộc mắng là nhiều chuyện.” Giọng nói của Từ Phàm làm hai người an tĩnh lại.

Cứ như vậy, vùng Hỗn Độn này, ở dưới mí mắt mọi người, trơ mắt hóa thành một mảnh phế tích.

Thánh chủ dị tộc xuất thủ không hề lưu tình, gần như nghiền nát tất cả đại thế giới có thể nhìn thấy.

Cho đến khi toàn bộ Nhân tộc trong cả vùng Hỗn Độn chết sạch.

“Thánh chủ phế vật vứt bỏ tộc đàn của mình, cho dù tồn tại cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, thứ vô dụng.” Một vị Thánh chủ dị tộc khinh bỉ nói.

Vùng Hỗn Độn này biến thành phế tích, đám Thánh chủ dị tộc lại đến chiến đấu ở vùng Hỗn Độn tiếp theo.

“Sư phụ, liên minh Nhân tộc muốn dùng mấy Hỗn Độn làm mồi vậy?” Hùng Lực không nhịn được hỏi.

“Tầm bốn năm vùng, nếu không làm sao khiến những Thánh chủ đó yên lòng được.”

“Chỉ là chiến đấu qua đi, làm sao nghịch chuyển dòng sông thời gian Hỗn Độn của những vùng Hỗn Độn bỏ đi này là một chuyện phiền phức.” Từ Phàm thong thả nói.

Cứ như vậy, Từ Phàm mang theo các đồ đệ xem hết năm vùng Hỗn Độn hóa thành phế tích.

Từ vùng thứ nhất đến vùng thứ năm, ước chừng qua trăm vạn năm.

Lúc tất cả Nhân tộc ở vùng Hỗn Độn thứ năm của liên minh Nhân tộc bị đồ diệt.

Cảnh giới của bản thân Từ Phàm lặng lẽ vượt tới cấp Thánh chủ.

Quanh thân không có một chút khác thường, chỉ là làm mấy đồ đệ và đệ tử bên cạnh cảm nhận được khí chất trên người sư phụ, Đại trưởng lão nhà mình càng thêm thâm thúy.

Thế giới tường kép không gian, đại thế giới Từ Phàm trồng đang phát sinh biến hóa kịch liệt.

Toàn bộ đại thế giới bắt đầu thăng hoa, bắt đầu bành trướng, bắt đầu nhanh chóng hấp thu lực lượng trong tường kép không gian.

Lúc này, Từ Phàm bước vào đến cấp Thánh chủ, chỉ lẳng lặng nhìn Nhân tộc ở vùng Hỗn Độn này bị đồ diệt.

“Gần được rồi, tất cả Thánh chủ của liên minh dị tộc tâm động, bắt đầu tụ tập.”

Từ Phàm nhìn về một hướng nào đó trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá nói.

Lúc này tất cả mọi người bên cạnh Từ Phàm đều lên tinh thần.

Trong vùng Hỗn Độn thứ sáu, lúc này tụ tập mấy trăm vị Thánh chủ.

Chỉ riêng khí tức quanh người phát ra, là có thể mẫn diệt Nhân tộc của cả vùng Hỗn Độn.

“Sau khi chúng ta chiếm được liên minh Nhân tộc, có thể thuận thế mở rộng ra bên ngoài.”

“Liên minh Nhân tộc không phải muốn chiếm đoạt chúng ta để thúc đẩy sinh ra cường giả nhị cảnh sao?”

“Vậy chúng ta cũng phải thúc đẩy sinh ra một cường giả nhị cảnh thuộc về liên minh tộc chúng ta, dẫn dắt chúng ta đi về hướng cường thịnh!” Một vị Thánh chủ dị tộc lớn tiếng kêu gọi.

Giữa lúc đông đảo Thánh chủ cười nói, tất cả Nhân tộc trong cả vùng Hỗn Độn đều bị đồ diệt.

Tất cả đại thế giới lại bị hoàn hảo bảo tồn lại.

Ngay lúc này có một luồng năng lượng đặc thù, đang chậm rãi bao bọc cả vùng Hỗn Độn.

“Đây chính là Hồng Mông chí bảo nhị cảnh sao?”

Chỉ thấy không quá bao lâu, toàn bộ vùng Hỗn Độn đều bị bao lấy.

Lúc này một vị Thánh chủ muốn rời khỏi vùng Hỗn Độn, đến vùng Hỗn Độn khác của liên minh Nhân tộc thăm dò tin tức.

Kết quả ngạc nhiên phát hiện, hắn thế mà không ra được.

Sau đó tin tức này lan ra đến trong tai các Thánh chủ dị tộc.

Sau đó tất cả Thánh chủ đều hoảng loạn, bởi vì bọn họ phát hiện tất cả của bản thân đều bị vây trong vùng Hỗn Độn này.

Mà ở trong một vùng Hỗn Độn của Nhân tộc, liên minh Nhân tộc, tám phần mười Thánh chủ tụ tập cùng nhau.

“Tốt rồi, kế hoạch thành công, chém giết Thánh chủ dị tộc chưa vào lao lung.”

“Bắt đầu thi hành kế hoạch giai đoạn thứ hai.”

Đúng lúc này, một thần niệm đột nhiên rơi xuống trên cạnh Từ Phàm.

“Hiện tại ta nên kêu ngươi Từ Thánh chủ, chúc mừng, chúc mừng.” Một giọng nói xa lạ vang lên.

“Một cái xưng hô mà thôi, kêu sao cũng được.”

“Đạo Vân Thánh chủ, không biết tới đây có chuyện gì?”

Từ Phàm ngẩng đầu nhìn về phía bóng dáng trong vật chất Hỗn Độn chưa khai hoá.

“Liên minh Nhân tộc ta đại đoàn kết, tất cả Thánh chủ đều ở dưới thống lĩnh của liên minh Nhân tộc.”

“Duy độc mạch Nhân tộc này của Từ Thánh chủ, làm ta cảm giác rất không yên tâm.”

“Hiện tại ta muốn mời Từ Thánh chủ, làm phó minh chủ của liên minh Nhân tộc, thế nào?”

“Người như ta trời sinh tính tự do tản mạn, không thích quấy rầy người khác, cũng không thích người khác quấy rầy ta.”

“Đạo Vân Thánh chủ, ngươi làm chuyện ngươi muốn làm, tất cả đều không liên quan đến ta.” Từ Phàm lắc đầu nói.

“Một khi đã như vậy, Từ Thánh chủ xin cứ tự nhiên.” Đạo Vân Thánh chủ nói.

“Vậy được, mong kế hoạch của liên minh Nhân tộc thuận lợi.”

Từ Phàm gật đầu vung tay lên, mang tất cả mọi người trở về trong vùng Hỗn Độn Đạo.

Ý thức trở về, Từ Phàm ngồi trong tiểu viện, cau mày.

“Vẫn có chút phiền phức.”

Hắn cảm nhận được, vừa rồi Đạo Vân Thánh chủ có mấy lần muốn xuất thủ, nhưng bởi vì kiêng dè hoặc là không xác định, vẫn luôn ẩn nhẫn không phát ra.

Hùng Lực, Hạng Vân đứng phía sau Từ Phàm.

“Vừa rồi các ngươi đều cảm nhận được?” Từ Phàm nhẹ nhàng hỏi.

Hai người gật đầu.

“Không có chuyện gì lớn đâu, minh chủ liên minh Nhân tộc không dám xuất thủ.”

Từ Phàm thật ra hy vọng Đạo Vân Thánh chủ xuất thủ, chỉ tiếc cuối cùng vẫn là nhịn xuống.
Bình Luận (0)
Comment