Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 199 - Chương 199: Đồng Hạng Nhất

Chương 199: Đồng hạng nhất Chương 199: Đồng hạng nhất

“Chiến đấu còn chưa kết thúc!”

Giọng nói thô cuồng của Hùng Lực truyền ra, lập tức khiến sắc mặt của Thiên Vạn Binh bắt đầu trở nên khó nhìn.

“Xong đời.” Thiên Vạn Binh thở dài một hơi, sau đó nhìn về phía thiếu nữ thuyết minh nói: “Tiểu Tô sư muội, ta nhận...”

“Tranh ~~~”

Trong làn sương, Hùng Lực trực tiếp đánh hai chùy vào nhau, sóng âm xua tan đi sương mũ quanh thân hắn.

Lúc này áo giáp linh lực loại hình trọng giáp trên người Hùng Lực đã tràn đầy vết cắt, nhưng nếu như nhìn kỹ, những vết cắt này chỉ là vết cắt bên ngoài.

“Thiên Vạn Binh, chúng ta tiếp tục chiến đấu.”

Hùng Lực còn không đợi Thiên Vạn Binh kịp phản ứng, đã vọt về phía Thiên Vạn Binh bằng tốc độ cực kỳ nhanh.

“Nếu như ngươi nhận thua, mối thù kia của chúng ta trực tiếp kết thúc.” Giongj nói của Hùng Lực khiến Thiên Vạn Binh từ bỏ dự định nhận thua.

Đại ca của đệ từ đời một tông môn nói lời tàn nhẫn, mình cũng nhất định phải tôn trọng một chút, không thì cũng chỉ là chuyện đứt môt chân mà thôi.

Con rối bên trong sân quyết đấu, lần nữa tạo thành chiến trận, vọt về phía Hùng Lực.

Cương khí chân thân trên người Hùng Lực sáng lên.

Năm phút sau, Hùng Lực nện tất cả con rối của Thiên Vạn Binh thành mảnh vỡ, hắn đi từ từ đến trước mặt Thiên Vạn Binh.

Một chân nhẹ nhàng dẫm lên đùi của Thiên Vạn Binh, một đường hình cung hoàn mỹ từ trên trời trượt xuống.

Chân chó của Thiên Vạn Binh đã đứt, trận chiến cũng kết thúc.

“Hùng Lực sư huynh chiến thắng!” Thiếu nữ thuyết minh hưng phấn tuyên bố.

Cuộc tranh tài kết thúc, Hùng Lực đỡ Thiên Vạn Binh đứt chân đi xuống dưới.

“Cơn tức trong lòng ta đã được xả rồi, sau này nếu ngươi lại dùng pháo bắn ta, vậy lại bắt đầu tính sổ từ đầu.” Hùng Lực đỡ Thiên Vạn Binh nói.

“Ha ha, sao lại thế. Lần sau ta không dám dùng đạn pháo bắn Hùng Đại ca nữa.” Thiên Vạn Binh vừa cười vừa nói.

“Tốt, vậy về sau ngươi cần cẩn thận một chút.” Hùng Lực từ tốn nói.

Bên ngoài sân đấu, trận tranh tài thứ hai bắt đầu.

Lần này quyết đấu chính là hai vị đệ từ của Vạn Bảo Lưu, cũng bị Từ Phàm biến thành khắc kim nhất lưu.

Cùng với sự bắt đầu của trận tranh tài, bên trong sân quyết đầu ít nhất xuất hiện sáu loại pháp bảo khác nhau như kim, dây thừng, mạng nhện, cạm bẫy các kiểu.

Trong tối ngoài sáng đấu nhau không chút đặc sắc.

“Có chút ý tứ, đáng tiếc chính là còn chưa đủ đen tối, có thể là do không dám kết liễu đồng môn.” Từ Phàm nhìn trận quyết đấu phía dưới nói.

“Ta cảm giác như này là ổn rồi, loại trình độ này đã đủ để xông xáo Tu Tiên Giới.” Từ Nguyệt Tiên vừa cười vừa nói, thủ đoạn quyết đấu của hai đệ tử đời một phía dưới, khiến nàng hoài niệm đoạn thời gian xông xáo giới Tu Tiên trước kia.

Chỉ là thủ đoạn của kẻ địch càng âm hiểm hơn hai vị đệ tử ở dưới đài.

Lúc này, một tên đệ tử ở phía dưới đài nhất thời vô ý, dã bị quấn quanh bởi một sợi tơ mảnh như sợi tóc.

Đến đây, trận chiến đã kết thúc.

“Không tệ, có chút phong phạm của ta.” Từ Phàm cười nói.

“Đúng là có chút giống với thử đoạn của sư phụ.” Từ Nguyệt Tiên nghĩ về những lần ra tay có thể đếm được trên đầu ngón tay của Từ Phàm.

Sau khi trận chiến kết thúc, trận đấu thứ ba bắt đầu, lần ngẫu nhiên này lại chính là một đệ tử của Tháp Phòng Lưu và một đệ tử của Thuật Pháp Lưu.

Công và thủ, một trận chiến đấu nhàm chán.

Từ Phàm trên đài bắt đầu làm hai việc cùng một lúc, bắt đầu chơi trò chơi thám hiểm Yêu giới dưới mặt đất trong não.

Yêu Giới, không gian dưới đất của dãy núi Vạn Trọng, Từ Phàm tiếp quản người khai quật số một đang thám hiển bên dưới lòng đất, bắt đầu dò xét thuận theo hướng mà hắn có cảm giác.

“Không biết hôm nay có gì khiến mình bất ngờ đến vui vẻ không nhỉ.” Từ Phàm thầm nghĩ nói.

Hiện tại thám hiểm dưới mặt đất dãy núi Vạn Trọng của Yêu Giới đã thành trò chơi nhỏ thường ngày của Từ Phàm, cũng là một trong những tiết mục yêu thích nhất mỗi ngày của Từ Phàm.

Bởi vì khi hắn chơi hắn có loại cảm giác bốc thăm trúng thưởng, trước mắt hắn đã phát hiện hai mỏ Yêu Thiết Linh Khoáng, một khoáng mạch linh thạch loại nhỏ, còn có khiến cho hắn ngạc nhiên vui vẻ là linh khoáng Thái Tâm.

Pháp khí trên đầu của người khai quật loại hình một đang thăm dò dưới lòng đất đột nhiên bắt đầu chấn động, Từ Phàm lập tức trở lên hứng phấn, đến thân thể ngồi trên đài cũng thẳng lên không ít.

Pháp khí dò xét linh khoáng trên đầu ngươi khai quật loại hình một, một khi đã chấn động, vậy thì chứng tỏ phụ cần có tồn tại linh khoáng.

Từ Phàm dựa theo phương hướng chỉ dẫn của pháp khí thăm dò tiến về phía trước, sau khi đào liên tục hơn một trăm mét, người khai quật loại hình một đột nhiên đào được một khối linh thạch trung phẩm trong suốt long lanh.

“Đệch mợ, khoáng mạch linh thạch trung phẩm!” Từ Phàm kích động kém chút kêu ra tiếng.

“Bồ Đào, Bồ Đào, nhanh chóng phái con rối công cụ đến đâu thu linh thạch.” Từ Phàm âm thầm phân phó.

“Đã hiểu.”

“He he, khoáng mạch linh thạch trung phẩm hơi lớn một chút, vệ tinh Thiên Cơ cấp bậc đạo khí của ta có thể bắt đầu xây dựng rồi.” Từ Phàm hưng phấn nói dưới đáy lòng.

Dựa theo kế hoạch, hắn muốn gom góp đủ linh thạch cho việc luyện chế vũ khí Thiên Cơ đạo khí sau này, ít nhất còn cần mấy năm nữa.

Có khoáng mạch này, nói không chừng hiện tại đã có thể góp đủ.

Từ Phàm thao túng con rối người khai quật lại hình một bắt đầu bao vây đào bới khoáng mạch linh khoáng trung phẩm.

Sau khi dạo qua một vòng, Từ Phàm phát hiện tòa linh khoáng này còn nhiều hơn so với hắn tưởng tượng.

“Nói như vậy, đạo khí thứ ba trong tông môn có thể khởi động rồi.”

Lúc này, Từ Phàm phát giác thế giới bên ngoài có người đang gọi mình, thế là giao cho Bồ Đào quyền hạn thao tác, ý thức trở về hiện thực.

“Sư phụ, đây là trận tranh tài cuối cùng, ngươi không quan sát cho kỹ sao.”

“Từ Linh Đài đấu với Hùng Lực.”

“Ngươi cho rằng ai sẽ thắng.”

Từ Phàm nhìn trận đấu bên dưới: “Thế hoà “

“Một tên không tìm được chân thân, một tên không phá nổi phòng ngự.” Từ Phàm ung dung nói.

Trận chiến phía sau rất có hiệu quả thị giác, đánh nửa ngày rồi mà chưa ai làm bị thương được ai.

Bên trong trận đánh bom bừa bãi hoa mỹ này, Hùng Lực mang Thanh Đồng Chiến Thể giống như chuông lớn, dứt khoát bất động, hắn đã từ bỏ tìm kiếm chân thân của Từ Linh Đài, bắt đầu so sự kiên trì với hắn.

Xem Hùng Lực cố thủ bản thể ở dưới đài, Từ Nguyệt Tiên nghĩ đến người trước kia quyết đấu với đại ca, lúc ấy tâm tình bọn hắn đoán chừng không khác với Hùng Lực là bao.

“Linh Đài đã học được tám phần bản lĩnh của cha hắn, nguyên nhân còn lại chính là tu vi.”

“Không vượt quá năm trăm năm, Linh Đài sẽ vượt qua đại ca.” Từ Phàm vui mừng nói.

“Ta thấy ba trăm năm là đủ rồi.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Ngươi không có lòng tin đối với đại ca ngươi như thế sao.” Từ Phàm cười hỏi.

“Đây là ta coi trọng điệt nhi Linh Đài của ta.”

Ba tiếng sau, Từ Phàm kêu dừng trận chiến đấu nhàm chán này.

“Thế hoà, Từ Linh Đài và Hùng Lực đồng hạng nhất.” Thanh âm của Từ Phàm truyền khắp toàn bộ đảoV ệ Tinh.

Mười một đóa tường vân trong đảo Vệ Tinh bay lên, nâng từ một đến mười đệ tử lên trên không, xếp thành một hàng.

Sau đó, phía trước mỗi một đệ tử nở ra một đóa hoa sen, nụ hoa bên trong hoa sen là nhẫn không gian, phần thưởng của mỗi người được đặt trong đó.

“Ta sẽ đo đạc kích cỡ cơ thể để làm cho mỗi người các ngươi một bộ thần thông, coi như là phần thưởng của mười hạng đứng đầu.”

“Được rồi, cuộc đại bỉ tông môn kết thúc.”

“Ta rất hài lòng với sự tiến bộ của đệ tử dời một, mong các ngươi không ngừng cố gắng, làm một tấm gương tốt đẹp cho hậu bối.”

Đến đây, đại bỉ tông môn lần thứ nhất của Ẩn Linh môn kết thúc.

“Đại bỉ tông môn như này thfi có gì hay, chỉ đánh người một nhà, không thể hiện được trình độ.”

“Lần đại bỉ tông môn thứ hai, đích thân ta sẽ thiết kế, bảo đảm sinh động thú vị.”

Lời của Từ Phàm khiến Từ Nguyệt Tiên khinh khỉnh.

Đại bỉ tông môn vừa kết thúc, Từ Phàm vốn nghĩ xử lý một chút chuyện thường ngày, sau đó đi xuống không gian dưới đất hỗ trợ hai phân thân đáng thương kia.

Kết quả còn chưa khởi hành, đã bị Tô Nhiễm Thiên gọi lại.

Trong một chỗ trong lương đình trên chủ phong, Từ Phàm ngồi đối diện Tô Nhiễm Thiên.

“Từ trưởng lão, đề nghị trước đây của ngươi ta đồng ý, từ bây giờ về sau ta là trưởng lão tiếp khách của Ẩn Linh môn.” Tô Nhiễm Thiên nói.

“Hoan nghênh Tô tiền bối gia nhập Ẩn Linh môn, tin tưởng vào xa tương lai không, ngươi sẽ kiêu ngạo vì nó.” Từ Phàm cười nói.

“Mục đích ta gia nhập quý tông môn ngươi cũng biết rõ, không biết Từ trưởng lão thấy như nào về điều này.” Tô Nhiễm Thiên có thâm ý khác hỏi.

Ta thấy thế nào, ngươi cũng đã dụ dỗ người ta rồi, ta còn có thể thấy thế nào.

“Tình yêu vốn là tham vọng lớn của nhân luân, tùy đạo tùy duyên là được.” Từ Phàm mỉm cười nói, nếu không phải là bởi vì ngươi có tiền, còn có thực lực, ta ít nhiều còn muốn sắp đặt giá đỡ cho Tinh Từ sư tôn.

Sau khi nghe được lời Từ Phàm, Tô Nhiễm Thiên đầu tiên là sững sờ, sau đó liền thoải mái, là một vị Luyện Khí Tông Sư, địa vị của Từ Phàm ở Tu Tiên giới còn cao hơn nàng một chút.

“Ừm, ta hiểu rõ ý tứ của Từ trưởng lão.”

Hai người nói tới đây thì tách ra.

Trước khi đi, trong tay Tô Nhiễm Thiên còn cầm một cái linh bảo không gian, bên trong chứa là một chiếc thuyền có thể tung hoành tại biển Vô Tận, đây là lễ vật nhập môn mà nàng định tặng cho Ẩn Linh môn, cũng coi như cống hiến cho Ẩn Linh môn.

Tô Nhiễm Thiên vốn đã lấy đồ vật đó ra, sau khi nghe được Từ Phàm không biểu thị lập trường, lại từ bở ý nghĩa này.

Lúc này còn chưa biết mình đã bỏ lỡ cái gì, Từ Phàm còn đang xoắn xuýt có nên đi không gian dưới đất làm việc hay không.

“Đi thôi, đã một thời gian dài không tự tay luyện chế pháp bảo rồi.”

Từ Phàm phát một tin tức cho Khâu Tự Viễn, sau khi bàn giao một chút, thì đi về phía không gian dưới.

Không gian dưới đất, bên trong phòng Luyện Khí, Từ Phàm thay vị trí của phân thân số hai.

Đang lúc phân thân số hai hớn hở, Từ Phàm từ tốn nói: “Đến Linh Đan Phong luyện đan đi.”

“Luyện chế mấy lô linh đan cấp bậc Tông Sư, để tiết kiệm thời gian mà không luyện, đã hoang phế tay nghề rồi.” Từ Phàm vừa điều khiển linh hỏa, vừa nói với phân thân số hai.

Thời điểm ta làm việc các ngươi có thể nhàn rỗi sao, nghĩ hay thật.

“Ta…”

Trong lòng phân thân số hai có hàng chục nghìn con ngựa gục ngã.

“Bản thể, ngươi không thể làm một con người sao.”

“Vì luyện chế tấm chắn đạo khí này cho ngươi, ta và số một đã hơn nữa tháng không nghỉ ngơi rồi.” Phân thân số hai nói.

“Đừng nói chuyện nữa, ngoan ngoãn đi làm việc đi.” Từ Phàm đang luyện chế linh khoáng Thái Tâm từ tốn nói.

Phân thân số hai nhìn nhìn Từ Phàm không thèm để ý đến hắn, bất đắc dĩ rời đi.

Lời của bản thể vẫn là phải nghe, nếu như thật sự xóa bỏ linh trí của mình, vậy thì không thể xem những tiểu thuyết và hoạt hình thú vị như thế được rồi.

Nhìn số hai phân thân yên lặng lời đi, Từ Phàm công việc của tiền kỳ đã làm xong.

“Bản thể, ngươi thật giống một nhà tư bản.” Phân thân số một nói với Từ Phàm.

“Bỏ từ thật giống đi.” Từ Phàm nói.

Hai phân thân ban dầu vô dục vô cầu với thế giới này, hiện tại đều biến thành fan hoạt hình với fan tiểu thuyết, hơn nữa còn là loại hình không cách nào tự kiềm chế, đây cũng là thủ đoạn Từ Phàm nghiền ép bọn hắn.

\

“Ha ha.”

Lúc này một mặt của Thái Tâm Cự Thuẫn đã luyện chế được một nửa, còn lại chính là chậm rãi tạo hình.

“Kim Đan kỳ luyện chế đạo khí còn có có một chút gượng ép.” Phân thân số một nói.

“Vậy thì có biện pháp gì được, tấn cấp Nguyên Anh kỳ còn cần hơn 240 năm.”

“Hiện tại nhóm chúng ta còn có nguy hiểm đối diện với Yêu tộc Hợp Thể kỳ.”

“Cuộc sống ấy, luôn luôn phải phát triển theo phương hướng ngoài ý muốn.”
Bình Luận (0)
Comment