Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 207 - Chương 207: Yêu Ngọc Của Ám Xà

Chương 207: Yêu ngọc của Ám Xà Chương 207: Yêu ngọc của Ám Xà

Từ Phàm suy nghĩ một lúc lâu mới hiểu được, yêu ngọc này giống như ngọc điệp của Nhân tộc, đều là vật dẫn để ghi chép nội dung cao cấp hơn.

Tinh thần lực thẩm thấu vào yêu ngọc, Từ Phàm thấy được một bức tranh cực kỳ hủy tam quan.

“Đây là tấm hạt giống Ám Xà lén lút nhìn sao.” Từ Phàm vẻ mặt khiếp sợ nói.

Hắn còn nhìn thấy nhật ký trưởng thành của Ám Xà trong yêu ngọc, được bắt đầu ghi lại từ khi hắn ta là Nguyên Anh kỳ, bên trong kể về quá trình gian khổ mà hắn ta đã trải qua.

Sau khi xem xong nhật ký trưởng thành của Ám Xà, Từ Phàm cảm thán một tiếng.

“Nếu như không xem chủng tộc, thì đúng là chăm vờ lờ thật.”

“Đáng tiếc cuối cùng gặp phải ta.”

Từ Phàm còn ở nhìn thấy miêu tả đối với hắn của Ám Xà trong yêu ngọc, trong lời nói, tiết lộ ra hùng tâm tráng chí.

Thì ra là sau khi Ám Xà biết Từ Phàm là Luyện Khí Tông Sư, thì có ý nghĩ mang Từ Phàm về Yêu giới, hơn nữa còn hành động, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, bây giờ ở Yêu giới đã có phòng luyện khí dành riêng cho Từ Phàm.

Không chỉ như thế, Ám Xà còn đặc biệt phân phó người trong tộc bọn họ chuẩn bị cho Từ Phàm mấy mỹ nữ Hóa Hình Nguyên Anh Kỳ của bộ tộc Ám Xà.

“Có sao nói vậy, ta giành lời khen cho ngươi về phương diện coi trọng ta.”

“Để báo đáp lại, ta sẽ nghĩ biện pháp mang người tình trong mộng của ngươi, Dục Xà chi mẫu về để làm vật thí nghiệm làm bạn với ngươi.”

“Còn yêu linh kia của ngươi, ta sẽ để cho ngươi gặp mặt với Dục Xà chi mẫu.” Từ Phàm híp mắt nói.

Sau khi yêu linh của Ám Xà chạy trốn, Từ Phàm lại bổ thêm hack cho mình, sau đó thông qua quẻ tượng, thì biết con hàng này còn có thể ngóc đầu trở lại.

Từ Phàm nói rồi lại bắt đầu xem xét nội dung khác trong yêu ngọc.

Chất lượng yêu ngọc rất cao, nội dung chứa đựng trong đó rất nhiều, giống như một kho số liệu lộn xộn.

“Cuối cùng “Hóa Long Quyết” cũng gặp được thứ có điểm giống công pháp.”

“Không ngờ Yêu tộc mưu hoa sâu như vậy đối với Nhân tộc.”

“Còn có càm ràm Yêu Hoàng Kim Sí Đại Bàng và Huyết Phượng nhiều chuyện là cái quỷ gì, lại còn ghi lại hình ảnh bọn họ giao phối là sao?”

“Kim Sí Đại Bàng, lợi hại, Yêu tộc còn có thế hệ thứ hai bối cảnh như vậy.”

“Đệ nhất chiến lực của Yêu tộc, Đại Thừa kỳ đỉnh phong, đã dựa vào Yêu tộc ba ngàn năm rồi còn chưa thăng thiên, hơn nữa sau đó đều có năng lực gọi ba.”

“Khó đối phó quá, nếu ta phải phụ trách chiến đấu giữa Nhân tộc và Yêu tộc, trước dùng ám chiêu đưa con hàng này đến chỗ ba hắn trước.”

Nhìn những thứ hỗn tạp của Yêu tộc, Từ Phàm cảm giác được mở mang tầm mắt không ít.

Lần đầu tiên có cảm giác tầm mắt quốc tế ở Tu Tiên giới.

“Thú vị, xem ra sau này sẽ thu thập thêm nhiều thứ này.”

“Cũng không biết Yêu tộc khác có hay không?” Từ Phàm sờ cằm nói.

Khi chạng vạng, Từ Phàm mang hộp cơm đi tới tiểu viện nơi Ninh Đạo tu dưỡng.

“Từ đại trưởng lão hôm nay sao lại rảnh rỗi đến thăm ta.” Ninh Đạo nằm trên ghế dựa nhìn Từ Phàm cười nói.

“Chẳng phải là vì nhớ Ninh đại ca sao.”

Từ Phàm rất tự nhiên bước đến bày thức ăn lên bàn bên cạnh ghế dựa.

“Ninh đại ca gần đây khôi phục như thế nào.” Từ Phàm hỏi, mười ngày trước, có chấp sự của Hội trưởng lão mang đan dược chữa thương tới.

“Tạm ổn, bây giờ miễn cưỡng có thể cử động, tu dưỡng thêm hai tháng nữa là có thể khôi phục hoàn toàn.” Ninh Đạo ngồi dậy nói.

“Mong Ninh đại ca sớm ngày khôi phục thực lực.” Từ Phàm cười nói.

“Ha ha, khoảng thời gian qua ở nơi này của ngươi, không muốn trở về Hội trưởng lão nữa.”

Ninh Đạo bây giờ rất có cảm giác vui đến quên cả trời đất, không có chuyện gì sẽ để con rối công cụ đẩy hắn đi dạo trong hoa viên trước chủ phong, nếu không thì đi Thập Vạn Lý Cự Hồ để câu cá.

Nếu không phải nơi này không có khu vực an toàn cho tổng bộ Hội trưởng lão, hắn muốn đón người nhà tới đây.

“Vậy đại ca cứ ở đây đi.” Từ Phàm nói.

Ngươi ở nơi này thì là người của ta rồi.

“Làm sao có thể, Hội trưởng lão còn có nhiệm vụ, bây giờ ta còn là Trấn Thủ Sứ của Lâm Sâm Tiên thành, chỉ là bây giờ ta chỉ có thể cử động miệng.”

“Đúng rồi, mấy ngày hôm trước Tô Nhiễm Thiên đến đây thăm ta, còn có bốn đồ đệ của người đi theo nữa.”

“Ta thấy, bốn đồ đệ kia của ngươi hình như có ý đón nhận Tô Nhiễm Thiên.”

“Nói không chừng không bao lâu nữa, ta có thể uống rượu mừng rồi.” Ninh Đạo cười nói.

“Cái này thì phải xem ý của bọn bọn.”

Từ Phàm cũng cười, có cảm giác như con mình đã trưởng thành.

“Nếu như Tô Nhiễm Thiên thật sự gả vào Ẩn Linh môn các ngươi, Hội trưởng lão sẽ tặng một phần hồi môn hậu hĩnh.”

“Hậu hĩnh đến nỗi toàn bộ tông môn các ngươi từ nay về sau không cần cố gắng nữa.” Ninh Đạo ý vị sâu xa nói.

“Toàn bộ Ẩn Linh môn bọn ta không cần cố gắng nữa?”

“Có ý gì?”

Giờ khắc này, Từ Phàm đột nhiên phát hiện nghèo khổ đã hạn chế trí tưởng tượng của mình, giống như biểu cảm lúc một người bình thường đột nhiên phát hiện mỗi ngày mình trúng số thì đến 80 tuổi cũng không bằng người giàu có nhất vật.

“Ý trên mặt chữ, nếu có ngày ấy, ngươi sẽ biết.”

“Ngày đó, khi Tô Nhiễm Thiên trở về cứu các ngươi, nàng nháy mắt liên tục chém tám đại yêu hầu Hợp Thể kỳ rồi mới tới cứu các ngươi.”

“Nếu không phải tốc độ đi đường nhanh, thương thế trên người nàng đã khôi phục rồi.”

“Ở trên người Tô Nhiễm Thiên, chỉ có sáu đạo khí để bảo mệnh phòng ngự.”

“Đạo khí công sát, ít nhất bốn cái.”

“Chắc chắn còn có thứ khác, không chừng sẽ có cơ hội lấy ra.” Ninh Đạo hâm mộ nói.

“Ninh trưởng lão nói cho ta những thứ này để làm gì.” Từ Phàm nghi ngờ nói.

“Ngày đó thấy ngươi là Kim Đan chiến Hợp Thể, sợ ngươi thấy đồ đệ của mình bị ức hiếp, cơn tức lên đầu đánh nhau với Tô Nhiễm Thiên.”

“Thế nên nhắc nhở ngươi một câu.”

“...”

Ta ngốc như vậy sao.

Hai người đón hoàng hôn rơi xuống, uống ít rượu, Từ Phàm bắt đầu hỏi chính sự.

Từ Phàm lấy yêu ngọc Ám Xà ra đưa cho Ninh Đạo.

Nhận lấy yêu ngọc, Ninh Đạo dò xét một lượt, sau đó trả lại cho Từ Phàm, cười nói: “Thú vị, Từ lão đệ muốn hỏi chuyện gì.”

“Ta muốn biết, trong Yêu tộc có yêu tộc như Kim Sí Đại Bàng, Nhân tộc chúng ta có phần thắng không.” Từ Phàm hỏi.

“Đương nhiên là có, mặc dù tổng thể thực lực của Nhân tộc chúng ta bây giờ không bằng Yêu tộc, nhưng bàn về phương diện chiến lực cấp cao, tôn giả vô địch, Nhân tộc chúng ta không thua Yêu tộc.”

“Về Kim Sí Đại Bàng, bên Hội trưởng lão có biện pháp đối phó bọn hắn.”

“Cũng không sợ ngươi biết, chiến lược của Hội trưởng lão chính là chia nhỏ chiến trường.”

“Hội trưởng lão sẽ để phần lớn Yêu Tôn của Yêu tộc trong vùng Cực Không, thả Yêu tộc Hợp Thể kỳ bao gồm cả Hợp Thể kỳ trở xuống đi vào.”

“Nhân tộc đã đạt thành hiệp nghị miệng với Yêu tộc, chỉ cần Yêu tộc đến Nhân tộc không công kích Tiên thành và môn phái, thì sẽ không có tu sĩ Hợp Thể kỳ trở lên ra tay.”

“Đồng thời ở Yêu tộc cũng vậy, chỉ cần ngươi không đi công kích Thánh thành của Yêu tộc, cũng sẽ không có đại yêu Hợp Thể kỳ trở lên đuổi giết ngươi.” Ninh Đạo chậm rãi nói.

“Như vậy Nhân tộc chúng ta rất bất lợi, chiến đấu cùng cấp bậc, bình thường đều là Yêu tộc mạnh hơn.” Từ Phàm cau mày nói.

“Cái này coi như là luyện binh, nếu không tất cả áp lực đều đè xuống Hội trưởng lão, lỡ mà không trụ được, toàn bộ Nhân tộc xong luôn.”

“Đây cũng là điều Hội trưởng lão nói thẳng với những tông môn kia” Ninh Đạo nói.

“Sao ta lại không biết.” Từ Phàm nghi ngờ nói.

“Ý không nói cho ngươi biết nghĩa là không cần bận tâm, bảo vệ tốt bản thân là được.” Ninh Đạo nhìn thoáng qua Từ Phàm nói.

Vậy hi sinh thì vật hi sinh, nói dễ nghe như vậy để làm gì.

Từ Phàm liếc mắt.

“Đúng rồi, Ninh đại ca chém giết Cự Viên Bạt Sơn kia thì có thấy yêu ngọc tương tự như vậy không, ta muốn nhìn xem, mở mang kiến thức.” Từ Phàm nói, thật ra thì chủ yếu là Từ Phàm muốn nhìn xem Cự Viên Bạt Sơn ở Yêu giới cách dãy núi Vạn Trọng có xa hay không.

Dựa theo suy đoán của Từ Phàm, trong lãnh địa của Cự Viên Bạt Sơn, chắc có sự tồn tại của thần thiết.

‘Rầm’

Năm yêu ngọc bị Ninh Đạo đặt lên bàn từng cái một.

“Cự Viên Bạt Sơn, Viêm Hỏa Yêu Lang, Ngọc Chu sáu mắt, Thanh Giác Lực Ngưu, Địa Viêm Giao Long, đây là yêu ngọc mà ta thu thập được.”

“Nội dung bên trong mặc dù không huyên náo như nội dung yêu ngọc của Ám Xà này, nhưng cũng có chút thú vị.”

“Nếu ngươi thích thì cầm lấy đi.” Ninh Đạo không thèm để ý nói.

Thấy Ninh Đạo hào phóng như vậy, Từ Phàm lại tung ra chủ đề Ninh Đạo cảm thấy hứng thú.

“Ninh đại ca có muốn thêm nhiều đạo khí linh kiếm hay không.” Từ Phàm khóe miệng giương nói.

Trong nháy mắt, Ninh Đạo lập tức vực dậy tinh thần.

“Ta nằm mơ cũng muốn!”

Nhìn Ninh Đạo suýt nữa đứng dậy, Từ Phàm vội vàng đè hắn ngồi xuống.

“Trong lãnh địa của Cự Viên Bạt Sơn, có quặng mỏ Tử Tinh Hàn Thiết, chắc hẳn là quặng mỏ cực kỳ lớn, nếu không thì không thể có thần thiết.”

“Cự Bổng của Cự Viên Bạt Sơn, cho dù là Luyện Khí Tông Sư chưa quen phương diện này cũng nhận nhầm Căn Bổng Tử thành Tử Tinh Hàn Thiết.”

“Nếu như đại lục trung tâm có những Tiên thành khác bị Cự Viên Bạt Sơn xâm lấn.”

“Cự Bổng trong tay của Cự Viên, Ninh đại ca có thể thử lấy về một chút, nói không chừng sẽ có bất ngờ ngoài ý muốn.” Từ Phàm nói.

Trong mắt Ninh Đạo lập tức xuất hiện ánh sáng, nhìn Từ Phàm nói: “Đều là thần thiết giống nhau, có thể luyện chế ra đạo khí linh kiếm thuộc tính không giống nhau không.”

“Thần thiết là thuộc tính không nằm trong ngũ hành, muốn... Quên đi, có thể.” Từ Phàm nói.

“Đợi tin tốt từ ta.”
Bình Luận (0)
Comment