Chương 284: Tiểu Tượng
Chương 284: Tiểu Tượng
Phân thân số một nhìn phòng Luyện Khí to lớn hào hoa này, khóe miệng cong thành nụ cười.
Một nhúm lửa thần xuất hiện trong tay phân thân số một.
“Ừm, uy năng mạnh hơn một phần so với trong dự đoán của ta.” Phân thân số một gật đầu nói.
“Thế nào, tốc độ luyện khí có thể tăng lên bao nhiêu.” Vào lúc này pháp khí truyền tin của phân thân số vang lên thanh âm của Từ Phàm.
“Trong tình huống không kèm theo uy năng của lửa thần mà nói thì tốc độ có thể tăng gấp đôi.” Phân thân số một đáp lại.
“Linh kiếm đạo khí của Ninh đại ca, huynh đệ của Bồ Đào, sáu tòa Trấn Yêu Tinh, đạo khí tổ hợp phụ kiện của toàn bộ Ẩn Linh đảo, những này cần bao lâu.” Từ Phàm hỏi.
“Cho ta mười năm.” Phân thân số một nghĩ một lát nói.
“Không có vấn đề, chúc ngươi có cuộc sống vui vẻ trong Tiên trấn hỏa sơn.” Từ Phàm nói xong liền dập máy.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, phân thân số một nhìn một chút phòng luyện khí của chính mình, quyết định đi ra bên ngoài thăm thú một vòng rồi lại nói.
Ẩn Linh đảo. Thập Vạn Lý Cự Hồ.
“Sư phụ, sư phụ số một hắn đi tiên thành Thượng Tôn, có thể xảy ra chuyện gì hay không.” Từ Nguyệt Tiên lo lắng nói, trong Tu Tiên giới chuyện phân thân đảo khách thành chủ không phải số ít.
“Ngươi sợ hắn đảo khách thành chủ.” Từ Phàm vừa câu cá vừa cười nói.
Từ Nguyệt Tiên gật đầu.
“Ha ha, ngươi nghĩ nhiều rồi, phân thân chỉ là phân thân, một suy nghĩ của vi sư là có thể thu hồi hắn.”
“Kể cả khi ta bây giờ lập tức thu hồi phân thân số một, đoán chừng hắn sẽ rất vui vẻ.” Từ Phàm nói.
“Được rồi, thần thông ngươi đưa cho ta đã nắm giữ được.” Từ Nguyệt Tiên còn nói thêm.
“Muốn ra ngoài thăm thú.” Từ Phàm híp mắt nhìn Từ Nguyệt Tiên nói.
Từ Nguyệt Tiên gật đầu.
“Đi đi, nhớ kỹ vi sư trước kia nói với ngươi, khi gặp được cửa tiệm liên thông thế giới Đại Thiên chỉ được tiêu số linh thạch có trên người mình, đừng có quay lại lấy linh thạch trong bảo khố của tông môn.” Từ Phàm dặn dò.
“Đã hiểu.” Từ Nguyệt Tiên vui sướng đáp ứng.
“Sư phụ, nếu như không có việc gì ta đi trước.” Từ Nguyệt Tiên vui vẻ nói.
Từ Phàm chỉ phất phất tay, ra hiệu Từ Nguyệt Tiên tùy ý.
Một đạo độn quang vội vã không nhịn nổi biến mất tại chân trời.
“Bồ Đào, gần đây giới Tu Tiên có chuyện gì đặc biệt không.” Từ Phàm hỏi.
“Di tích Bắc Cảnh đã mở, trong di tích có một cơ hội thành tiên.” Bồ Đào đáp lại.
“A, vậy là vừa đúng rồi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Vào thời điểm này, trên tay Từ Phàm xuất hiện một đồng tiền âm dương sau đó tung lên.
Một cái bát xuất hiện phía dưới đồng tiền, theo đồng tiền âm dương rơi xuống, trong chén phát ra tiếng va chạm dòn dã.
“Mặt dương hướng lên trên, không tệ.” Từ Phàm bên miệng lộ ra nét cười, buông cần câu trong tay xuống, chắp tay trước ngực, hơi cúi đầu với bầu trời.
“Mong rằng đồ nhi ta tiên duyên thịnh vượng, chúng tai đều tránh.”Sắc mặt Từ Phàm trang nghiêm, tâm thần hội tụ nói.
Trên thân Từ Phàm bị rút ra một tia khí cơ kỳ lạ, biến mất trên bầu trời.
“Không tệ, thuật vận chuyển âm dương có vài thứ đấy.”
Đây là thần thông thứ hai của Âm Dương khởi vận thuật, Thuật cầu vận, cầu vận may cho người khác.
Lúc này Từ Nguyệt Tiên đang phi hành, đột nhiên cảm giác suy nghĩ thông suốt, như là trong lòng có thần linh phù hộ.
“Sư phụ lại dùng thuật khởi vận lên ta rồi?”
Lúc này cảm giác của Từ Phàm thì không được mị diệu như thế.
“Sao mà ta lại cảm thấy khí vận của ta bị rút hơi bị nhiều nhỉ.” Từ Phàm cảm giác bây giờ quanh thân mình gió lạnh vù vù.
“Chủ nhân, vừa nãy khi ngươi dùng thuật cầu vận, nói là đồ đệ, mà không phải Từ Nguyệt Tiên.” Bồ Đào ở bên cạnh kịp thời nhắc nhở.
“.....”
Lúc này, theo Từ Phàm cảm giác chung quanh cũng bắt đầu trở nên nguy hiểm, cho nên dự định trước tiên đi tìm Thiên Cát Quy đòi sự chúc phúc sau đó trở lại tiểu viện của mình chờ đợi trong chốc lát.
Cách hòo Linh Dịch không xa, bên trong ao Tiểu Linh Dịch, Thiên Cát Quy nhàn nhã nằm sấp dưới đáy hồ, nhớ lại cuộc sống trước kia khi còn ở trong hồ Linh Dịch lớn.
Cái ao Tiểu Linh Dịch này là do Từ Phàm không chịu nổi ảnh mắt bé u oán của Thiên Cát Quy, nên để cho con rối công cụ đào cho cái ao.
Từ Phàm đi đến trước ao Tiểu Linh Dịch, nhìn Thiên Cát Quyhíp mắt thong dong tự tại, trong lòng suy nghĩ không biết nếu biến thành một con rùa thời gian liệu có trôi nhanh hơn không.
“Lão quy, lại cho ta một lời chúc phúc.” Từ Phàm nói.
Trong đáy ao của ao Linh Dịch, Thiên Cát Quy trực tiếp phun ra một cái bong bóng, lên tới mặt nước trực tiếp nổ tung truyền ra thanh âm của Thiên Cát Quy.
“Ô ~~ “
“Ngươi còn chưa có lớn thêm, mười năm chỉ có thể dùng một lần.”
Sau khi nghe được Thiên Cát Quy nói, Từ Phàm thất vọng rời khỏi.
Trên con đường trở về của Từ Phàm, chợt thấy con voi bạch ngọc đang ăn linh quả.
Lúc này trong mắt voi nhỏ là sự cô độc tịch mịch vô tận, có loại cảm giác em bé không tìm thấy mẹ.
“Aizz, Tiểu Hoa này, nghiệp chướng mà.” Từ Phàm thở dài nói, con voi nhở này nhìn có vẻ còn chưa dứt sữa, chỉ lớn hơn một chút so với con rể nuôi từ bé của Tiểu Hoa.
“Muốn tìm mẹ.” Từ Phàm hỏi.
Voi nhỏ đang ăn linh quả nhìn Từ Phàm, ánh mắt tịch mịch dần dần xuất hiện thần thái.
Voi nhỏ gật gật đầu, sử dụng đầu cọ xát cánh tay của Từ Phàm, biểu thị nguyện ý.
“Ta gọi người đưa ngươi trở về.” Từ Phàm nói rồi gửi một tin tức cho Lý Tinh Từ.
Một độn quang bay về phía Từ Phàm, sau khi độn quang dừng lại, hai cái bóng người xuất hiện bên người Từ Phàm.
Tu Tiên giới có thể độn chấn, trong đầu Từ Phàm hiện lên suy nghĩ kỳ quái này.
“Bái kiến sư phụ.”
“Bái kiến đại trưởng lão.”
“Tốt, chào Tô trưởng lão, đồ nhi ngoan mau dậy đi, không một hồi phu nhân của ngươi sẽ đau lòng đấy.” Trên mặt Từ Phàm lộ ra nụ cười ngọt như mật.
Trong giới Tu Tiên, có thể cùng bay, chỉ có thể là người có thể sphos thác sinh tử thân mật nhất.
Tô Nhiễm Thiên một thân váy đỏ rực rõ thên hạ, thái độ không có vấn đề gì hết, Lý Tinh Từ hiếm thấy mặt đỏ rần rần.
“Sư phụ, có chuyện gì vần đồ nhì ra tay sao.” Lý Tinh Từ dỏ mặt tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác.
“Biết rõ chú voi nhỏ này lai lịch ra sao không.” Từ Phàm hỏi.
“Thụy Thú Bạch Linh Tượng, có thể trấn áp khí vận một tông. Hiện nay đã biết chỉ có một cặp ở Thiên Ma Tông.” Lý Tinh Từ suy nghĩ một hồi nói. Một số tình báo về các thành địa tông môn trong giới Tu Tiên hắn cũng sưu tập không ít.
“Năm tháng trước, cặp Bạch Linh Tượng của Thiên Ma Tông hạ sinh một côn voi nhỏ, Thiên Ma Tông tông chủ đại hỉ, cử tông chúc mừng.”
“Đoạn thời gian trước đó, Thiên Ma Tông truyền ra tin tức voi nhỏ mắt tích.” Tô Nhiễm Thiên nhìn Tiểu Bạch Linh Tượng trước mặt nói, lấy ra một thánh ngọc quả trân quý trong giới Tu Tiên đưa cho voi nhỏ.
Từ Phàm nhìn Tiểu Bạch Linh Tượng đang vui vẻ ăn uống có chút nhức đầu.
“Tinh Từ, tìm một cái Luân Hồi Nô đưa voi nhỏ đến trong phạm vi thế lực Thiên Ma Tông.” Từ Phàm nói, mặc dù hắn che giấu nhân quả, nhưng mà voi nhỏ này ở chỗ này sớm muộn cũng là một mầm tai họa.
Lại nói khiến cho hai mẹ con bị tách ròi, chỉ nói đến này thôi cũng là một chuyện rất quá đáng.
“Ta và Tinh Từ tự mình đi một chuyến đi, vừa lúc còn chưa từng đi thăm thú bên phía Ma vực.” Tô Nhiễm Thiên cảm thấy hứng thú nói.
“Ngươi là một thành viên hạch tâm của hội Trưởng Lão, đến đó không sợ xảy ra chuyện à.” Từ Phàm cau mày nói.
“Trước kia thật sự có hơi phiền phức, hiện tại không sao, hội Trưởng Lão đã đạt thành đồng mình trên danh nghĩa với Thiên Ma Tông.”
“Mặc dù Yêu Tộc xâm lược vẫn là các tự vi chiến, nhưng mà quan hệ hai bên gặp mặt không động thủ vẫn có thể duy trì.” Tô Nhiễm Thiên giải thích nói.
“Vậy thì tốt, các ngươi cẩn thận.” Từ Phàm dặn dò.
“Ừm.” Tô Nhiễm Thiên vung tay lên, thu voi nhỏ đang ăn thánh ngọc quả vào trong Tinh Không đạo khí.