Chương 310: Đơn đặt hàng lớn
Chương 310: Đơn đặt hàng lớn
Tại tháp thí luyện của Ẩn Linh môn.
Sau khi dùng một chiêu Huyễn Kiếm thuật để giải quyết tên đệ tử đánh lén hắn, Kiếm Vô Cực khinh thường nhìn thi thể của sư huynh trên mặt đất rồi nói: “Sư huynh, ta nhập môn cũng đã lâu rồi, đều thông qua khóa học cơ bản với toàn bộ số điểm, ta còn qua ba cửa của khóa học tiến giai.”
“Ngươi lại dùng loại thủ đoạn thấp kém này đi đối phó với ta, quả nhiên là xem thường ta.”
Đúng lúc này, một phát đạn pháo đánh tới, khiến Kiếm Vô Cực trực tiếp bị loại khỏi trò chơi chiến đấu sinh tồn.
Kiếm Vô Cực bước ra khỏi Huyễn Cảnh thất với khuôn mặt u ám.
Sau khi hắn hoàn thành khóa học cơ bản của Ẩn Linh môn, sức chiến đấu của hắn đã cải thiện rất nhiều, lên thẳng vị trí phía trên thứ hai trăm, gần đây lại say mê trò chơi chiến đấu sinh tồn.
Nhưng trong trò chơi chiến đấu sinh tồn, hắn lại gặp phải cú sốc vô cùng lớn trong đời và và bắt đầu nghi ngờ bản thân một lần nữa.
“Chết tiệt, đã là lần thứ năm rồi, ngươi không thể tha cho ta một mạng sao?” Kiếm Vô Cực nghiến răng nghiến lợi, kể từ khi giết chết một vị sư huynh thao túng con rối trong trò chơi chiến đấu sinh tồn, hắn đã bị nhắm vào.
Từ đó về sau, chỉ cần hắn tham gia vào trò chơi chiến đấu sinh tồn thì vị sư huynh kia sẽ không làm gì cả mà chỉ lo đi tìm đại bác trong trò chơi chiến đấu sinh tồn, rồi chờ cơ hội giết hắn.
Lúc này, pháp bảo truyền tin của Kiếm Vô Cực vang lên.
“Phi Vũ, gần đây đạo Luyện Đan có tiến bộ gì hay không?” Kiếm Vô Cực vừa nhìn đã biết là Hàn Phi Vũ đang liên lạc với hắn.
“Không có, vị Luyện Đan đại sư kia nói tư chất của ta quá kém cỏi, trừ khi ta có vô số lò luyện đan và linh dược, nếu không thì cuộc đời này đừng hy vọng có thể thăng cấp Luyện Đan tông sư.” Hàn Phi Vũ cười nói.
Những lời này ở trong tai người khác chẳng khác nào nói hắn và đạo Luyện Đan không có duyên, nhưng ở trong tai hắn lại không khác gì âm thanh của thiên đường, cho nên chẳng phải là đời này hắn chắc chắn có thể thăng cấp Luyện Đan tông sư sao.
“Được rồi, chuyện lần trước ta mời Khâu sư phụ của ngươi đến Ẩn Linh môn tu hành, ngươi nói cho sư phụ chưa?” Kiếm Vô Cực hỏi.
Từ sau khi Hàn Phi Vũ biết hắn tu hành trong tông môn của sư phụ, Phi Vũ đã ghen tị với hắn suốt thời gian dài.
“Ta đã nói, sư phụ bảo ta chờ tin tức.” Hàn Phi Vũ nói.
“Để ta nói cho ngươi biết, Ẩn Linh môn cũng có Luyện Đan sư, sư tổ của chúng ta thậm chí còn là Luyện Đan tông sư, chuyện này là sư phụ vô tình tiếc lộ ra.” Kiếm Vô Cực cười nói.
“Thật sao!” Hàn Phi Vũ bất ngờ mà thốt lên.
“Đó là đương nhiên.”
“Được, ta hiểu rồi, ta lại đi bán thảm đây.” Hàn Phi Vũ nói xong lập tức ngưng truyền tin.
Lúc này, Vương Hướng Trì đang câu cá với Từ Phàm.
“Nhị đệ tử của ngươi cũng muốn tới Ẩn Linh môn sao?” Từ Phàm thản nhiên hỏi.
“Đúng, đoán chừng là nhận được tin tức từ chỗ Vô Cực, chỉ biết bán thảm với ta suốt ngày.” Vương Hướng Trì nói.
“Quên đi, để cho đồ đệ của ngươi cũng đến đây, trước kia vi sư sợ không trấn giữ được số mệnh của tông môn.”
“Nhưng bây giờ vi sư không sợ.” Trong ánh mắt Từ Phàm lóe lên một tia sáng, không bao lâu nữa hắn có thể thăng cấp Nguyên Anh, đến lúc đó cho dù có nhân vật chính, chỉ cần thao tác thích hợp thì trấn áp số mệnh của một tông môn cũng không phải là vấn đề khó.
Nguyên Anh, chính là tự tin như vậy.
Nhìn thấy Từ Phàm đồng ý, Vương Hướng Trì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn thật lòng hy vọng hai đồ đệ của mình có thể được sư phụ chấp nhận.
“Được rồi, lát nữa ta gửi tin tức cho Phi Vũ.”
“Đúng rồi, sau khi tới tông môn thì cũng coi như đệ tử tông môn, thế nhưng đồ đệ của ngươi tu hành đạo Kiếm Trận, ngươi cũng biết cái hệ thống hack… không đúng, là chỗ khác thường của hồ lô nhỏ kia, cho nên không thể giống Hạng Vân được cung cấp linh kiếm miễn phí.”
“Ngươi hiểu rõ cái này, bảo khí còn tốt một chút, còn đạo khí thì tông môn thật sự gánh không nổi.” Từ Phàm nói, bây giờ luyện chế đạo khí còn chưa thể tự động hóa nên nếu đồng ý thì về sau sẽ có chút khó khăn.
“Đã hiểu.” Vương Hướng Trì gật đầu nói, hắn biết một tu sĩ bồi dưỡng một cái đạo Kiếm Trận sẽ tốn kém cở nào.
“Vậy thì tốt rồi, đúng rồi, còn có một chuyện, sau này đi thăm cha ngươi nhiều một chút, đừng để cho hắn gặp Ngũ Linh Minh Hầu chơi cờ nữa.” Từ Phàm nói.
Gần đây Vương Vũ Luân thích chơi cờ với lão Hầu trên đảo Ẩn Linh, Từ Phàm sợ sau này nếu xảy ra chuyện gì sẽ dễ làm tổn thương tình cảm của hai người.
“Đã rõ.” Vương Hướng Trì nói với vẻ mặt đau khổ, gần đây hắn vừa đi tới chỗ cha hắn thì sẽ phải nghe cha hắn kể chuyện trước kia.
Lúc hắn còn trẻ đẹp trai cỡ nào, sư phụ ngươi lợi hại cỡ nào, cha ngươi cưới mẹ ngươi đến tay như thế nào.
Lúc này, một đạo kiếm quang xẹt qua bầu trời, Ninh Đạo xuất hiện trên Linh thuyền.
“Đại trưởng lão, phát hiện thông đạo nối liền Yêu Linh giới tại tiên thành Lâm Sâm.” Ninh Đạo nói với vẻ mặt ngưng trọng.
“Ra lệnh cho người đến bảo vệ không phải là được sao?” Từ Phàm hỏi, mặc dù thực lực của Nhân Tộc không thể so sánh với Yêu Tộc, nhưng về tổng thể vẫn có thể phòng thủ được.
“Thông đạo kia nối liền lãnh địa của Nguyệt Ảnh Lang Tộc và Tuyết Hồ Tộc, chúng đều là đại tộc mạnh nhất trong Yêu Tộc.” Ninh Đạo nói.
“Vị trí của thông đạo đó ở đâu?”
“Cách Thập Vạn Lý Cự Hồ không tới mười vạn dặm, trước mắt Yêu Tộc còn chưa phát hiện ra nơi đó.”
“Mẹ kiếp, sẽ không xui xẻo như vậy chứ!” Từ Phàm hơi mất bình tĩnh, cách Thập Vạn Lý Cự Hồ không tới mười vạn dặm, đó không phải là trong phạm vi quản lý của tông môn của hắn sao?
“Có thể xin Tôn Giả tới canh giữ sao?” Từ Phàm nghiêm túc hỏi.
“Chỉ có thể đến một người, nhưng ta nói cho ngươi biết, một là không đủ.” Ninh Đạo nói.
“Ày, đại chiến sắp bắt đầu, thật là một thời buổi rối ren.” Từ Phàm thở ra một hơi nói.
“Ninh đại ca, ta có thể giúp gì không?” Từ Phàm nói, lúc này không ra sức thì dựa theo cốt truyện chắc chắn sẽ bị đợt tấn công thứ nhất hốt đi luôn.
“Ta cần mười tòa Trấn Yêu Tinh, năm ngàn tòa Tuần Thiên Vệ và một vạn con rối trọng giáp Hóa Thần kỳ.”
“Có khả năng sẽ không có đủ linh thạch đưa cho ngươi.” Ninh Đạo nói.
“Không cần linh thạch, chỉ cần đưa ta linh khoáng là được.” Từ Phàm nói.
“Ở chỗ ta có một danh sách, tất cả đều là pháp bảo cần thiết cho trận chiến, ta biết đại trưởng lão có bí thuật có thể khiến con rối luyện chế pháp bảo, ta hy vọng ngươi có thể nhận lấy đơn đặt hàng này.” Ninh Đạo thỉnh cầu nói.
“Các ngươi phụ trách cung cấp linh khoáng và linh thạch dựa theo một nửa giá thị trường là được.”
“Vậy thì xin nhờ cậy, ta sẽ bẩm báo rõ ràng công lao của đại trưởng lão lên hội trưởng lão.” Ninh Đạo nói.
“Được rồi.” Từ Phàm gật đầu nói.
Vào lúc này, trong không gian dưới lòng đất, dây chuyền sản xuất vốn đã phủ bụi, lúc này được kích hoạt trở lại.
Sau khi Ninh Đạo rời đi, Từ Phàm nhìn lên bầu trời, trong đầu hiện lên một ý nghĩ không thể giải thích được, có phải là độ khó khăn của sinh tồn sẽ tăng lên theo tu vi.
“Sư phụ có muốn triệu hồi nhị sư tỷ hay không?” Vương Hướng Trì hỏi.
“Không cần, nàng có việc riêng của nàng.” Từ Phàm lắc đầu nói.
“Bồ Đào, triệu hồi tất cả đệ tử đã xuất ngoại về đây.” Từ Phàm ra lệnh.
“Tuân lệnh.”
Đúng lúc này, Ẩn Linh đạo truyền ra tiếng gầm của Giao Thủ Cự Quy.
Khuôn mặt của Từ Phàm mừng rỡ, cuối cùng cũng sắp đẻ trứng rồi.
Những con sóng khổng lồ cuồn cuộn trong hồ Linh Dịch đều là do Giao Thủ Cự Quy đau đớn mà tạo thành.
Từ Phàm xuất hiện bên hồ Linh Dịch.
“Bồ Đào, mau đổ linh dịch Thúy Linh vào.” Từ Phàm nói, hắn cảm thấy nguồn sống của Giao Thủ Cự Quy đang yếu dần.
Trên bầu trời, một thác nước xanh biếc đổ xuống đầu Giao Thủ Cự Quy.
Trường long đại biểu thủy linh khí và mộc linh khí cũng bị Từ Phàm hợp nhất và đánh vào cơ thể của Giao Thủ Cự Quy.