Chương 336: Mượn vận cản tai
Chương 336: Mượn vận cản tai
“Bờ biển?” Hàn Phi Vũ nghi ngờ nói.
“Chúng ta đi thôi.”
Kiếm Vô Cực cũng không đợi Hàn Phi Vũ, trực tiếp bay về phía bờ biển.
Đến lúc này, Hàn Phi Vũ rõ ràng cảm giác được sự kỳ quái ở đây, nhưng nghĩ đến Từ Phàm, hắn bình tĩnh lại, theo chân Kiếm Vô Cực bay về phía bờ biển.
Một tiểu hồ ly tạp mao đang ngồi xổm ở trên bãi cát thưởng thức phong cảnh biển Vô Tận.
“ Biển Vô Tận của Nhân Giới, biển Yêu Linh của Yêu Linh giới, trong này cũng ẩn chứa nguồn tài nguyên vô tận.”
“Nếu như sau khi tương lai Yêu Giới thống nhất Nhân giới, ta có thể sở hữu một vùng biển này, thật là tốt bao nhiêu.”
“Lại đợi thêm đoạn thời gian, khi ta phi thăng thế giới Đại thiên, nhất định phải cầm theo Yêu Khí phi thăng.”
Hồ Ly tạp mao đang mặc sức tưởng tượng về tương lai tốt đẹp.
Vào lúc này, hai chú nai con nhún nhảy xuất hiện trước mặt hồ ly tạp mao.
“Ô ô ~~” Vân Hoa Lộc dùng mũi ủi ủi hồ ly tạp mao, ý là ngươi lạc đường sao.
“Chiếp chiếp ~” Tiểu hồ ly tạp mao cũng trả lời lại bằng thú ngữ, ý là trong lúc vô tình ta đi đến nơi này, đang đợi chủ nhân của ta, hắn đang ở trên cái đảo này.
Vân Hoa Lộc vừa nghe, hóa ra là người một nhà, vậy thì có thể vui sướng chơi đùa. Ngay tức thì nó vây vài vòng quanh tiểu hồ ly tạp mao.
“Ô ô ~” (Chúng ta cùng đi chơi đi. )
“Thu Thu.” ( Các ngươi đi đi, ta phải chờ chủ nhân của ta. ) Trong mắt tiểu hồ ly lóe lên một chút thiếu kiên nhẫn.
Nếu không phải tbị thương, tu vi bị hao tổn không thể phát huy toàn bộ chiến lực, có khả năng hiện tại nàng đã giết sạch cái tông môn nhỏ này rồi.
“Ô ô.” ( Đi đi, ta dẫn ngươi đi một nơi rất tốt, nơi đó có rất nhiều linh dược vạn năm, ăn thoải mái. ) Vân Hoa Lộc nói rồi, trực tiếp nhẹ nhàng cắn một cái chân của tiểu hồ ly tạp mao, mang theo nai con sau lưng, cùng nhau biến mất tại chỗ.
Lúc này, mội nơi Linh Dược Giới của tổng bộ hội Trưởng Lão, một linh quang hiện lên, hai nai con và một tiểu hồ ly tạp mao xuất hiện.
Một con thỏ linh dược trắng như tuyết nhún nhảy một cái xuất hiện bên cạnh Vân Hoa Lộc, một thỏ một hươu hai con Thụy Thú cọ cọ mặt nhau, biểu hiện rất thân mật.
Vào thời điểm này tiểu hồ ly tạp mao, rụt đầu lại, run run rẩy rẩy nhìn bốn phía, nàng cảm thấy xung quanh đây có một loại khí tức khủng bố, có thể dễ dàng đánh giết nàng trong thời kỳ toàn thịnh.
“Thu thu ~” ( Hôm nay Tiểu Bạch mời khách, nhóm chúng ta mỗi đứa đều được ăn một gốc linh dược vạn năm. ) Vân Hoa Lộc kiêu ngạo nói.
“Thu thu ~” ( Ăn thoải mái, ta là lão đại ở nơi này. ) thỏ con nhỏ trăng như tuyết ngẩng đầu kiêu ngạo nói.
Đúng lúc này, một tia thần niệm khủng bố khẽ quét qua.
Ba con Thụy Thú tập mãi thành thói quen, nhưng tiểu hồ ly tạp mao trong nháy mắt sắc mặt đại biến.
Một cái tay to lớn che khấu cả bầu trời xuất hiện, nhấc tiểu hồ ly tạp mao lên rồi biến mất giữa không trung.
“A, nơi này tại sao có thể có một tiểu súc sinh của Yêu tộc ~~ “
Trong giọng nói tràn đầy khó hiểu, phảng phất như trong ổ của chính mình đột nhiên xuất hiện một con Yêu tộc.
Ba Thụy Thú ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, ánh mắt bên trong cũng tràn đầy sự khó hiểu, đồng bạn vừa tới này sao vừa đến đã bị bắt lại.
“Thu thu ~” ( Không cần quản nó, một hồi nữa sẽ thả ra thôi. ) Thỏ Linh Dược nói.
Tại Linh Dược Giới, tu sĩ hội Trưởng Lão sẽ không tổn thương Thụy Thú bên trong.
Lúc này bờ biển đảo Ẩn Linh, Kiếm Vô Cực một người thưởng thức cảnh biển của biển Vô Tận, nhưng mà cảm giác cái cảm giác đằng sau nó đã biết mất không thấy.
Từ Phàm cũng thông qua quầng sáng quan sát Kiếm Vô Cực, để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Nếu như đạo diễn không lấy sai kịch bản, hẳn là Kiếm Vô Cực bị tiểu hồ đang bị thương kia xâm lược ý thức, dự định cưỡng ép nhận chủ.”
“Kết quả bị linh kiếm đạo khí Cửu Đại Đỉnh Tiêm trong cơ thể Kiếm Vô Cực linh trấn áp, nhận chủ bị nghịch chuyển, cuối cùng trái lại Yêu Tôn Đại Thừa Kỳ phải nhận Kiếm Vô Cực làm chủ.”
“Kịch kiểu này vừa mượt mà vừa thông thuận, còn có thể thủy bất thiệu tự, ta mà là tác giả khẳng định cũng sẽ viết như thế.” Từ Phàm ngồi trong phòng của mình vừa cười vừa nói.
Thế nhưng theo thời gian trôi qua, Kiếm Vô Cực vẫn chưa biểu hiện ra điều dị thường, Từ Phàm cũng cảm giác có điểm gì là lạ.
“A, sai kịch bản rồi sao.” Từ Phàm nghi ngờ nói.
Sáu đồng tiền xuất hiện trong tay Từ Phàm, bắn nhẹ về phía bầu trời, rơi xuống mặt đất hình thành một trận pháp kỳ diệu.
“Mượn vận cản tai.” Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến cái gì.
“Bồ Đào, trong tông môn có gì dị thường không.”
“Vân Hoa Lộc mang theo nai con và một con hồ ly tạp mao biến mất, hẳn là đi chỗ nào đó chơi đùa.” Bồ Đào đáp lại nói.
“Hồ ly tạp mao.” Từ Phàm sờ cằm nói, Vân Hoa Lộc kia sẽ không mang theo tiểu hồ ly đến tổng bộ Trưởng Lão hội chứ.
“MMP, tiếp tay ta coi như thôi đi, ngươi còn tiêu hao khí vận của tông môn ta là chuyện như thế nào.” Từ Phàm đen mặt nói, hắn rõ ràng cảm giác được khí vận của tông môn mình thiếu đi một thành.
“Được rồi, Kiếm Vô Cực kia cũng coi như là đồ tôn của ta, người một nhà, tiêu hao thì tiêu hao vậy.” Từ Phàm thở dài một hơi nói.
Lúc này, Kiếm Vô Cực trên bờ biển cách xa đảo Ẩn Linh đột nhiên cảm giác đầu óc trở lên nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại là đột nhiên trống rỗng, giống như là thiếu đi cái gì đó.
“Thế nào, tai nạn giải trừ chưa.” Hàn Phi Vũ ở bên cạnh quan tâm hỏi.
“Tai thì không có, nhưng ta cảm giác giống như đã đánh mất cái gì đó.” Kiếm Vô Cực nhìn bờ biển thì thào nói, loại cảm giác tiêu cốt dung hồn đó lại xông lên đầu.
Kiếm Vô Cực liếm môi một cái, đột nhiên có chút hoài niệm thời điểm đó.
“Vậy là tốt rồi, chúng ta trở về tiếp tục lên lớp thôi, Yêu Hồ kia, đoán chừng bị sư tổ dùng thủ đoạn đặc thù giết rồi.” Hàn Phi Vũ nói.
Ngay chính lúc này, nơi xa xa bên ngoài có một điểm đen , sau đó hai bóng người nặng nề ngã sấp xuống cách Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực không xa.
“Móa nó, sao lại đen đui như vậy, gặp phải Cự Thực Giao Hóa Thần kỳ.” Hùng Lực hùng hùng hổ hổ đứng lên, lại đỡ Thiên Vạn Binh rơi xuống cách mình không xa dậy.
“Ngươi cũng thế, ngươi chỉ nói dưới nước có tám trăm con rối cá voi sát thủ, kết quả như thế nào.” Hùng Lực xách Thiên Vạn Binh nửa hôn mê tới trên thân một con rối.
“Chào đại sư huynh ~ “
Sau khi hai người nhìn thấy Hùng Lực, vội vàng tới hành lễ.
“Ha ha, miễn lễ, danh hào của hai vị sư đệ ta đã sớm nghe nói.”
“Gia nhập tông môn còn chưa được hai năm, đã tiến bộ đến lọt vào 300 thứ hạng đứng đầu, lợi hại.” Hùng Lực nhìn hai người thân thiết nói.
Sự kinh khủng của đệ tử đời hai Hùng Lực đã từng được lãnh giáo, nếu như sắp xếp một hắn cùng thời kỳ vào đó, hắn chỉ có thể bảo đảm đứng trong năm người đứng đầu điểm tích ly các hạng mục.
“Chúng ta còn cần cố gắng.” Hai người vội vàng nói, đối với trước vị dại sư huynh trong truyền thuyết trước mắt này, hai người đã hướng tới từ lâu, trong cuộc thi năng lực chiến đấu của các thiên kiêu trong đại lục trung tâm Hùng Lực đã ngang tàng ngược lưu ảnh thạch của các đại thiên kiêu, còn ở trong điện vinh dự tông môn.
“Chăm chỉ tu luyện, về sau xuất lực cho tông môn.” Hùng Lực vừa cười vừa nói.
Đang lúc hắn đang chuẩn bị trở về tu dưỡng, một vị tu sĩ cưỡi Thâm Hải Giao Long Nguyên Anh kỳ, tính cả Giao Long cũng ngã trên bờ cát.
Lúc này Giao Long vốn dĩ uy vũ hung tàn, một nửa thân thể đã bị gặm cắn, thoi thóp thở, không còn sống được bao lâu nữa.
Đệ tử cưỡi trên Giao Long cũng mình đầy thương tích.
“Lpng Tước Ma Điểu, ta sẽ không để yên cho ngươi! !” Ngự Thiên Sơn nhìn Thâm Hải Giao Long thoi thóp bên cạnh nói.