Chương 338: Bồ Đào thăng cấp
Chương 338: Bồ Đào thăng cấp
Không gian dưới lòng đất, Từ Phàm đang nhìn Long Tinh, sờ lên cằm nói: “Long Tinh được ngưng tụ từ Chân Long đến linh hồn thuần, không nghĩ tới có thể bị ta gặp được.”
“Chủ nhân, chỉ cần để Bồ Đào thôn tính tấm Long Tinh này, tính lực của Bồ Đào sẽ đột phá đến một cảnh giới mới.” Ngữ khí của Bồ Đào lúc này có hơi lấy lòng.
Lúc này, Từ Phàm đột nhiên nheo mắt lại vừa cười vừa nói: “Ngươi đoán xem bây giờ ta đang nghĩ gì.”
“Chủ nhân có chín mươi mấy phần trăm đang nghĩ có nên thêm đệ đệ hoặc muội muội cho ta hay không.” Trong giọng nói của Bồ Đào tràn đầy bất đắc dĩ, có loại cảm giác rất mệt mỏi.
“Ha ha, vẫn là ngươi hiểu ta nhất.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Sau khi Từ Phàm cười xong, biểu cảm bắt đầu nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Long Tinh trên bàn, tựa hồ đang nghiêm túc xem xét Long Tinh này nên xử lý như thế nào.
Nơi sâu nhất của không gian dưới lòng đất, bản thể của Bồ Đào bắt đầu run rẩy lên, quyền sở hữu của khối Long Tinh này, đang quyết định sau này nó có thể giữ được địa vị của mình hay không.
“Bỏ đi, khối Long Tinh này vẫn là ngươi dùng đi.”
“Sau khi ngươi dùng xong khối Long Tinh này, ước chừng có thể thăng cấp đến cấp Đạo Khí hàng đầu, cách chuẩn tiên khí thì vẫn còn một bước.”
Từ Phàm vừa nói vừa cầm Long Tinh đi tới trước mặt bản thể của Bồ Đào, nhẹ nhàng đặt Long Tinh lên trên bản thể của Bồ Đào.
“Sau khi tiến hóa làm thêm mấy cái phân thân, đến lúc đó tông môn chúng ta có thể càng nhanh phát triển.”
“Tuân mệnh.” Trong giọng nói của Bồ Đào tràn đầy hưng phấn.
Long Tinh như tiến vào lên trên mặt nước, nhẹ nhàng dung nhập vào bên trong bản thể của Bồ Đào
“Chủ nhân, Bồ Đào cần thời gian một tháng để tiến hóa.” Bồ Đào nói.
“Biết rồi.” Từ Phàm nói, thân ảnh biến mất trong không gian dưới lòng đất.
Lúc này, nơi nào đó của đảo Ẩn Linh, linh quang lóe lên, hai con hươu con xuất hiện.
“Hu hu ~” (Tiểu hồ ly là không thể quay về nữa.) Tiểu đồng nuôi hươu hỏi.
“Hu hu.” (Chắc là, tiểu hồ ly đó giống như không phải Thụy Thú chứ, thôi bỏ đi không quan tâm nữa, chúng ta tìm một nơi để ngủ thôi, tiêu hóa linh dược trong người.) Vân Hoa Lộc nghĩ một chút nói.
“Hu hu,” (Đi thôi ~)
Đúng lúc này, thân ảnh của Từ Phàm xuất hiện ở phía trước hai con hươu con.
“Các ngươi có phải dẫn một con tiểu hồ ly đến nơi khác rồi phải không.” Từ Phàm tối sầm mặt hỏi.
“Hu hu.” (Tiểu hồ ly không thể về được nữa, nơi đó tựa như là chỗ của hội trưởng lão.) Vân Hoa Lộc cọ lấy thân thể của Từ Phàm bằng đầu hỏi.
“Sau này không được tùy tiện dẫn người hoặc Linh thú Thụy Thú vân vân đi nơi khác.” biểu cảm Từ Phàm nghiêm túc hỏi.
“Hu hu.” ( Biết rồi.) Vân Hoa Lộc một mặt làm biểu cảm làm chuyện sai nói.
“Ừ, về sau chú ý.” Từ Phàm nói rồi biến mất tại chỗ.
Tổng bộ hội trưởng lão, Lý Tinh Từ đang đỡ Tô Nhiễm Thiên tản bộ ở một bờ sông nhỏ.
“Phu quân, bây giờ ta là cường giả Hợp Thể kỳ rồi, ta ngã không nổi.” Tô Nhiễm Thiên hạnh phúc nhìn Lý Tinh Từ thận trọng nói.
“Quen rồi, không dìu thì ta cảm giác trong lòng thiếu cái gì đó.” Lý Tinh Từ vừa cười vừa nói, cảm giác sắp được làm cha rất kỳ diệu.
“Đúng rồi, gần đây ngươi có liên lạc qua với đại trưởng lão hay không, khi nào bọn họ trở về.” Tô Nhiễm Thiên hỏi, Từ Phàm mang theo tông môn đã đi một khoảng thời gian.
“Sư phụ truyền tin cho ta, nói là chí ít đợi năm năm ở đó.” Lý Tinh Từ nói.
“Đáng tiếc, không kịp đến khi con chúng ta chào đời rồi.” Tô Nhiễm Thiên tiếc nuối nói, một ngày làm thầy, cả đời làm cha, trong lòng nàng đã công nhận Từ Phàm.
“Phân thân của sư phụ ở Tiên trấn Hỏa Sơn, khi con chúng ta ra sinh hắn sẽ tới.”
“Không hổ danh là đại trưởng lão, hiện tại cũng đã có phân thân thần thông rồi.” Tô Nhiễm Thiên cảm khái nói.
“Có thời gian chúng ta đi Tiên trấn Hỏa Sơn xem phân thân của đại trưởng lão chút nha.”
“Được.”
Lúc này, ở phía sau hai người trên bầu trời hàng chục nghìn mét, Viêm Thiên Tôn Giả vẻ mặt vui mừng nhìn một màn này.
“Mặc dù tu vi đã thấp đi chút, nhưng chỉ cần đối xử tốt với Thiên Nhi là được.” Viêm Thiên Tôn Giả với vẻ mặt giống như cải thìa non mình nuôi mình bị heo con lấy mất.
Sau khi Tô Nhiễm Thiên trở lại tổng bộ hội trưởng lão,
Thì nói sự việc xả ra ở Hư Vô Chi Giới của nàng và Lý Tinh Từ cho Viêm Thiên Tôn Giả.
Bắt đầu từ lúc đó, thái độ của Viêm Thiên Tôn Giả đối với Lý Tinh Từ mới trở nên ôn hòa.
Lúc này, phía trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, một vị đại hán râu quai nón trung niên xuất hiện ở không trung.
“Ý, làm sao mà nơi này không giống với thứ Lý tiểu tử nói.” Trảm Linh nghi ngờ nhìn mặt hồ vắng vẻ.
Lúc này, Ninh Đạo xuất hiện ở nơi cách Trảm Linh không xa, chắp tay nói: “Tiền bối, tới đây có gì muốn làm.”
“Nơi này trước kia có phải là có tông môn hay không, bây giờ đi đâu rồi, ta muốn tìm một tu sĩ Nguyên Anh tên là Lý Tinh Từ.” Trảm Linh nói.
“Xin hỏi ngài là gì với Lý Tinh Từ.” Ninh Đạo lại hỏi.
Hắn nhìn thấy Trảm Linh từ lần đầu tiên gặp mặt, thì trong đầu đã xuất hiện tư liệu của Xứ Trảm Linh.
Trưởng lão Thiên Ma Tông, chiến lực phi phàm, gần với Vô Địch Tôn Giả trong hội trưởng lão.
“Ta là người hộ đạo cho Lý Tinh Từ, nhân đây tới tìm hắn hoàn thành lời hứa.” Trảm Linh nói, vì để thoát li Thiên Ma Tông, trở thành người hộ đạo cho Lý Tinh Từ, hắn đã trả cái giá cực lớn.
“Á, bây giờ Lý Tinh Từ đang ở tổng bộ hội trưởng lão, tiền bối tự mình đi tìm, hay là ta gọi hắn tới.”
Vậy thì ta ở đây chờ hắn, làm phiền ngươi đi thông báo một tiếng.”
Trảm Linh nói đã tìm một đảo nhỏ không người ngay ở trong Thập Vạn Lý Cự Hồ, bắt đầu tu dưỡng.
Nói đùa, mặc dù bây giờ quan hệ Thiên Ma Tông và hội trưởng lão đã được dịu lại, nhưng hắn thật sự dám đi tổng bộ hội trưởng lão, có thể có nửa cái mạng tới đây cũng không tệ rồi.
Lúc này Lý Tinh Từ đang tản bộ ở bờ sông nhỏ nhận được tin tức của Ninh Đạo.
“Thiên Nhi, Trảm Linh tiền bối thật sự tới rồi.” Lý Tinh Từ ngoài ý muốn nói, không nghĩ tới ngươi một tên tu sĩ Đại Thừa kỳ ma tu, vậy mà như thế tuân thủ lời hứa như vậy.
“Vậy phu quân ngươi dự định thế nào.” Tô Nhiễm Thiên hỏi.
“Đã tới rồi, thì ta đi gặp một chút, ngươi cứ an tâm dưỡng thai ở trong này là được.” Lý Tinh Từ nói.”Ta đi cùng với ngươi.”
“Không cần, sư phụ nói rồi, càng là loại tình huống này ngươi càng không thể đi ra ngoài, ngươi cứ an tâm đợi trong tông môn đi.”
“Nếu như Trảm Linh tiền bối khăng khăng muốn làm người hộ đạo cho ta, thì ta trước hết để hắn đi tìm sư phụ bọn họ.” Lý Tinh Từ nói.
“Được.” Lý Tinh Từ nghĩ ngẫm nói, điều quan trọng nhất bây giờ chính là đứa bé trong bụng nàng, về những chuyện khác đều có thể để qua một bên.
Phía trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Lý Tinh Từ đã tìm được hòn đảo nhỏ kia nơi Trảm Linh đã ở.
“Tiền bối, đã lâu không gặp.” Lý Tinh Từ vừa cười vừa nói.
“Có phải là cho rằng ta sẽ không tới tìm ngươi hay không.” Trảm Linh vừa cười vừa nói, vung tay lên, trước người có thêm một bộ bàn ghế, bên trên bày có ba món nhắm, hai hũ rượi mạnh.
Lý Tinh Từ nhìn một màn này, nở nụ cười, đây là sắp xếp khi hắn ở Hư Vô Chi Giới mời hắn uống ít rượu lúc trước.
“Lúc trước tiền bối không phải còn ghét bỏ đồ ăn ít sao, làm sao bây giờ vẫn là như vậy.” Lý Tinh Từ vừa cười vừa nói.
“Trở về ăn nhiều đồ tiên, cuối cùng vẫn là có cái cảm giác này.”
“Tiểu tử, khỏi cần phải nói, trước uống chút rượu với ta.” Trảm Linh vừa cười vừa nói, phảng phất như lại trở về quãng thời gian cùng nhau huấn luyện lúc trước.