Chương 378: Luyện Thiên Hạ Pháp Bảo, diệt hai giới Yêu tộc
Chương 378: Luyện Thiên Hạ Pháp Bảo, diệt hai giới Yêu tộc
Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ bắt đầu điên cuồng tìm kiếm những ghi chép về vị Phong Ma Nhân tộc đã từng tấn công tộc của bọn họ.
Sau đó phát hiện ra một sự thật đáng sợ, ghi chép sau khi vị Phong Ma đó đi vào Yêu Giới giống y hệt như cảnh tượng trong giấc mơ của hắn.
“Ta là Nhân tộc hay là Yêu tộc?” Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt nước bên hồ nói.
Ở phía xa còn một đội Yêu tộc Nguyệt Hồ đang chờ hắn trở về thực hiện nhiệm vụ.
Đúng lúc này, một tia sáng bay tới từ phía xa, một con Yêu tộc Nguyệt Hồ xách theo một đứa bé khoảng bảy, tám tuổi đi tới trước mặt bọn họ.
“Thủ lĩnh, nhìn xem ta bắt được gì này.” Yêu tộc Nguyệt Hồ xách theo đứa bé nói rồi cười to. Vẻ mặt kia giống như khi đi săn thú và bắt được một con thỏ béo mập vậy.
Yêu tộc Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ nhìn thấy bé trai đó mà ánh mắt hơi co rút lại. Giờ phút này hắn đột nhiên rất thống hận cái thân phận Yêu tộc này của mình.
“Thủ lĩnh, ngài hãy hưởng dụng trái tim của đứa bé Nhân tộc này đi.” Yêu tộc Nguyệt Hồ kia nịnh nọt nói.
Lúc này, bên trên bầu trời của đội Yêu tộc này, Từ Phàm đang điều khiển con rối im lặng nhìn cảnh tượng đó.
“Chắc đến mức độ này là đủ rồi.” Từ Phàm nói.
Phía dưới, chỉ thấy Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ bước từng bước tới trước mặt đứa bé đó.
Cái đuôi trắng như thánh tuyết nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt ngây ngốc vì bị doạ của đứa bé, cũng lau đi vết bẩn trên mặt nó.
“Hài tử, vì sao ngươi không đi vào Trường thành sắt thép?” Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ nhẹ nhàng hỏi, cảm xúc trên mặt không vui cũng không buồn.
“Mẫu thân… Bảo… Bảo… Ta… Chờ mẹ… Ở thôn.” Bé trai đứt quãng nói xong một câu.
Tất cả Yêu tộc Nguyệt Hồ đứng bên cạnh đều nhìn đứa bé bằng ánh mắt hưng phấn và khát máu.
“Vậy ngươi nhớ mẫu thân ngươi không?” Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ tiếp tục hỏi.
“Nhớ~”
Lúc này, trong đầu Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ đột nhiên xuất hiện kí ức ngắn về Phong Ma Nhân tộc kia.
Mẫu thân của Phong Ma Nhân tộc hộc ra một ngụm máu tươi, điên cuồng hét to với Phong Ma Nhân tộc đó: “Đi!! Không được quay đầu lại!”
Lúc này Yêu tộc đã công phá tới phòng tuyến cuối cùng của Tiên thành, mẫu thân của Phong Ma Nhân tộc dùng hết tất cả linh lực còn sót lại phát động bí thuật, vì Phong Ma Nhân tộc mà chặn lại một thời gian ngắn.
Một giọt nước mắt rơi xuống từ trong đôi mắt của Yêu tộc Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ.
“Ta dẫn ngươi đi gặp mẫu thân ngươi được không?”
Một thanh linh kiếm mà Nhân tộc dùng xuất hiện trong tay hắn, đó là chiến lợi phẩm hắn có được khi giết chết một vị Nhân tộc Kiếm Tiên.
Giây phút khi hắn nắm lấy linh kiếm, đôi mắt biến thành màu đỏ như máu, một cảm giác điên cuồng toả ra từ trên người Nguyệt Hồ Hoá Thần Kỳ.
“Diệt yêu, Tuyệt Chi Tam Kiếm.”
Trong chớp mắt, vô số kiếm quang đỏ như máu chém về phía Yêu tộc Nguyệt Hồ xung quanh. Một bóng kiếm nhanh chóng xuyên thẳng vào giữa Yêu tộc.
Khi tất cả Yêu tộc còn chưa phản ứng lại thì đã hoá thành thịt nát.
Xung quanh hắn và đứa bé đã biến thành một vùng đất đầy máu.
Từ Phàm ở trên bầu trời thấy vậy bèn vuốt cằm cười nói: “Rất có thiên phú đấy.”
“Không mất công ta sáng tạo thần thông, truyền đạo trong giấc mơ.”
“Hài tử, ta dẫn ngươi về nhà.” Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ lặng lẽ đưa tiểu nam hài tới nơi cách Trường thành sắt thép hơn một trăm dặm.
“Đi đi, cứ đi về phía trước là có thể tìm thấy mẫu thân ngươi.”
Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ nói rồi khẽ đẩy phần lưng của đứa bé đó, một tia linh lực tinh thuần đi vào trong cơ thể của đứa bé, làm hắn có thể chống đỡ được lộ trình một trăm dặm này.
Sau đó lại bay về phía Thánh Thành của tộc Nguyệt Hồ.
Khi Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ gần đến Thánh Thành, hắn lại nghe thấy một giọng nói.
“Đạo hữu xin dừng bước~”
Ẩn Linh môn, Từ Phàm chậm rãi mở mắt, nghĩ tới biểu hiện của Yêu tộc Nguyệt Hồ kia bèn cảm thán.
“Bẩn, quá bẩn rồi, sau này lỡ như Nguyệt Hồ Hoá Thần kỳ này tỉnh ngộ có phải sẽ tự sát vì hổ thẹn không?” Từ Phàm hỏi.
“Hạt giống đã được chôn xuống, bây giờ chỉ chờ nở hoa kết quả thôi.”
Ba tháng sau.
Ngoài Ẩn Linh đảo, mười hai con linh quy với những màu sắc khác nhau đang nhàm chán bơi lội xung quanh đảo.
Hoá ra là Lôi Văn Khê phát hiện ra mười hai con linh quy này hàng năm không vận động, hơn nữa thức ăn lại tốt, bây giờ đã béo không thành hình.
Hắn lấy không cho ăn Tự Linh Đan uy hiếp bắt chúng nó mỗi ngày phải bơi quanh Ẩn Linh đảo một vòng mới được ăn.
Từ Phàm xuất hiện bên cạnh Lôi Văn Khê.
“Tự Linh Đan này của ngươi bổ quá mức rồi đó.”
“Còn không phải là có thành quả nghiên cứu mới à.” Từ Phàm nhìn đám linh quy béo như quả bóng rồi cười nói.
“Chào Đại trưởng lão.” Lôi Văn Khê hành lễ nói.
“Tự Linh Đan mới nghiên cứu phát minh càng có thể tinh lọc một vài huyết mạch dòng bên ngoài huyết mạnh chính, sau đó có thể cường hoá thân thể linh thú ở cấp độ cao hơn.”
“Tác dụng phụ chính là béo phì, nếu bình thường không vận động thì sẽ càng béo hơn.” Lôi Văn Khê bất đắc dĩ nói, hình như tác dụng phụ này không sửa được.
“Để đám linh quy này ngủ đi, qua một, hai năm là được rồi.” Từ Phàm cười nói. Bắt đám linh quy này bơi một trăm vòng quanh Ẩn Linh đảo cũng không gầy được.
“Tuân mệnh.” Lôi Văn Khê nói. Trong lòng cười và nghĩ có cần tìm thêm một đám linh thú mới để thí nghiệm thử không.
Lúc này, Từ Phàm đang nhìn về hướng của Trường thành sắt thép.
“Chắc là sắp về rồi.”
Một tia sáng xẹt qua, Lý Tinh Từ đã xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
“Sư phụ, Yêu tộc Nguyệt Hồ đó đã đưa đồ cho ta.” Lý Tinh Từ nói rồi lấy ra một pháp bảo hành cung chỉ có ở Yêu tộc. Bên trong đựng mấy trăm vị Luyện Khí Sư và Trận Pháp Sư của Yêu tộc Nguyệt Hồ.
Từ Phàm cầm lấy pháp bảo hành cung nhìn lướt qua rồi hài lòng gật đầu. Quả nhiên là hận ý mới là động lực lớn nhất.
Lúc này, Lý Tinh Từ nhìn Từ Phàm muốn nói lại thôi.
“Ái chà, làm cha rồi nên ngượng ngùng không dám nói chuyện à?” Từ Phàm cười hỏi.
“Chỉ là tò mò về chuyện của Nguyệt Hồ Hoá Thần Kỳ đó, sư phụ dùng cách gì làm hắn có thể khăng khăng một mực phá huỷ căn cơ của tộc của bọn họ vậy?” Lý Tinh Từ tò mò hỏi.
Hắn đã từng giao lưu với vị Yêu tộc Hoá Thần kỳ đó, cảm thấy hắn là một Nhân tộc khoác da Nguyệt Hồ, loại ánh mắt hướng về Nhân tộc đó làm hắn ấn tượng cực kỳ sâu.
“Ngươi biết dùng cái gì mới có thể điều khiển một sinh linh có trí tuệ không?” Từ Phàm hỏi.
“Dục vọng.” Lý Tinh Từ nói.
“Trả lời đúng, nhưng lại không hoàn toàn đúng.”
“Muốn phát huy sức mạnh của sinh linh có trí tuệ đến mức cao nhất, chỉ có thù và hận.”
“Mà ta cho hắn cả hai thứ này, nếu bây giờ cho hắn cơ hội, hắn sẽ huỷ diệt Yêu Giới mà không chút do dự.”
Sau đó nói cho Lý Tinh Từ biết chuyện của Yêu tộc Hoá Thần kỳ đó.
“Đúng là một phương pháp hoàn mỹ không có khuyết điểm.” Ánh mắt Lý Tinh Từ sáng lên và nói. Trước kia là trực tiếp đưa ảo cảnh qua, không ngờ sư phụ còn có cách chơi cao thâm như vậy.
“Hiểu chưa?” Từ Phàm hỏi.
“Đã hiểu.”
“Hiểu rồi thì ta giao nhiệm vụ này cho ngươi.” Từ Phàm cười nói rồi đưa pháp bảo hành cung trong tay cho Lý Tinh Từ, muốn học được tri thức hàng khô thì phải trả một cái giá nhất định.
“Vâng.” Trong mắt Lý Tinh Tử toả ra ánh sáng, dáng vẻ cực kỳ muốn tìm hiểu.
Không bao lâu sau, không gian ngầm của Ẩn Linh môn có thêm một nhóm Luyện Khí Sư Yêu tộc Nguyệt Hồ ngày nào cũng vô cùng phấn khởi, bọn họ đều có một tín niệm thống nhất.
“Luyện Thiên Hạ Pháp Bảo, diệt hai giới Yêu tộc.”