Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 383 - Chương 383: Quặng Thiên Thạch Tinh Chất

Chương 383: Quặng thiên thạch tinh chất Chương 383: Quặng thiên thạch tinh chất

Cùng với sự tăng tốc của Tinh chu thì không mất bao nhiêu thời gian đã đi tới Vực Cực Không.

Lúc này Tinh chu giống như bước vào một cái thế giới khác.

“Chủ nhân, đã đến bên ngoài cùng của Vực Cực Không.” Bồ Đào nói.

“Ừ, vậy dò xét tầng ngoài trước, coi thử tài nguyên của khu vực này như thế nào.” Từ Phàm nói.

Lúc này hắn tại nhìn về phía bầu trời đầy sao ngoài xa, trong lòng suy nghĩ bên kia sẽ có loại tinh hệ giống như Địa Cầu tồn tại hay không.

“Trảm Linh trưởng lão đã vào vị trí, tất cả con rối phụ trợ đã tiến vào trạng thái chiến đấu, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mở ra hình thức chiến đấu.”

“Máy dò xét loại nhỏ đã được thả ra, bộ đội lấy quặng mỏ đã vào vị trí”

Cùng với thông báo của Bồ Đào vang lên, máy thăm dò không người lái cũng tách khỏi tầng bên ngoài cùng của Tinh chu bắt đầu bay nhanh về bốn phía.

“Từ đại ca, chẳng lẽ ngươi dùng chân thân ra trận thật đấy à.” Vương Vũ Luân xuất hiện ở bên cạnh Từ Phàm, lúc nãy hắn ở trong đạo trường của Tinh chu để luyện tập Kiếm Đạo Thần thông, bây giờ đúng là thời gian nghỉ ngơi.

“Đương nhiên.” Từ Phàm cười nói, chân thân hay không chân thân còn không phải do hắn nói là tính, chuyện này trước khi tới hắn cũng đã chuẩn bị xong tất cả.

Chỉ cần ở Vực Cực Không gặp nguy hiểm ngoài ý muốn, ngay khi hắn vừa chết thì con rối số hai ở trong không gian dưới lòng đất của Ẩn Linh môn sẽ bị một chút chân linh mà hắn lưu lại trên người nó chiếm đoạt cơ thể.

Toàn bộ Tinh chu đều bị hắn để lại vô số đường lui ở phía sau, nếu thật sự muốn phá huỷ chiếc tinh chu chu này, trừ khi là xuất động mấy chục chiếc chiến thuyền nhanh nhất trong chiến hạm của Yêu tộc bao vây hắn thì mới được.

Cho dù là cả chiếc chiến tinh chu chu bị hủy, Trảm Linh cũng có thể mang theo chiếc tinh chu chu loại nhỏ mà hắn đặc biệt luyện chế để đưa bọn hắn chạy trốn.

“Ngươi nói đúng.” Vương Vũ Luân vừa cười vừa nói.

Hắn nhìn về những ngôi sao nơi xa mà trong lòng không biết đang suy tư điều gì.

“Ha ha, vẫn là ngươi hiểu biết ta, yên tâm đi, nếu ta đã ra đây thì chắc chắn ta đã chuẩn bị mọi thứ chu đáo.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Đúng lúc này, một tia sáng không biết tên xẹt qua bên cạnh Tinh chu.

“Đó là cái gì.” Từ Phàm nhìn tia sáng chợt lóe qua, ánh sáng đó giống như ánh sáng truyền phát tin tức vậy.

“Chủ nhân, vừa rồi Bồ Đào mới nhận được một phần tư liệu, cần ngươi xem một chút.” Bồ Đào nói.

Một cái ngọc giản trôi nổi ở bên cạnh Từ Phàm.

“Tin tức, chẳng lẽ là tín hiệu radio?” Từ Phàm nói xong thì gỡ ngọc giản xuống để bắt đầu tra xét.

Một lúc lâu sau, Từ Phàm mới chậm rãi nói: “Quả nhiên vị Thượng Tôn này là người có tài trí mưu lược kiệt xuất.”

“Là tin tức gì mà có thể khiến cho Từ đại ca khâm phục như vậy.” Vương Vũ Luân hiếu kỳ nói.

Một quầng sáng bị Từ Phàm chiếu ra ngoài, bên trên đại khái là toàn bộ bản đồ khu vực của Vực Cực Không.

Phía trên bản đồ có từng sợi dây nhỏ tỏ vẻ tuyến đường đó Tinh chu có thể đi qua an toàn.

“Đây là tuyến đường an toàn mà Tinh chu của Nhân tộc có thể chạy qua, ta phỏng chừng trước khi khai chiến với Yêu tộc phỏng chừng vị này Thượng Tôn đại nhân này đã nghĩ đến bước này, thật là lợi hại.” Từ Phàm cảm thán nói.

“Chủ nhân, căn cứ vào dự đoán của Tinh Tượng thì khoảng cách tuyến đường an toàn gần chúng ta nhất cũng có hơn bốn trăm ba mươi triệu dặm, ngươi có muốn nhập vào bên trong đường an toàn hay không?” Bồ Đào hỏi.

“Trước chậm rãi đi về phía đó đi, trên đường thuận tiện thu thập tài nguyên.” Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh.”

“Trên tuyến đường an toàn đó còn có ngôi sao mà Tinh chu có thể đỗ lại, trên đó là nơi Nhân tộc tập trung.” Từ Phàm tiếp tục giải thích cho Vương Vũ Luân giảng nghe.

“Lợi hại, ta rất muốn tới nơi đó nhìn xem.” Vương Vũ Luân nói.

“Bây giờ không phải là đi theo hướng đó à.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, sau đó đem tin tức trên ngọc giản đồng bộ đến mạng lưới bên trong Tinh chu.

Trong một lúc, phần lớn đệ tử của Ẩn Linh môn cũng bắt đầu phấn khởi lên.

Ngay lúc mọi người đang suy nghĩ căn cứ của Nhân tộc là bộ dáng gì thì Từ Phàm thu được tin tức từ máy dò xét truyền lại, nói là phát hiện ra một viên thiên thạch của một ngôi sao nhỏ có đường kính hơn trăm mét.

Hai mắt Từ Phàm sáng lên, mặc dù hắn biết rõ đây là linh khoáng bình thường nhất ở Vực Cực Không, nhưng lại không chịu nổi đây là lần đầu tiên gặp được.

“Đi, bay về phía của khối thiên thạch này, sau khi lấy trở về thì mỗi người đều có phần cả.” Từ Phàm phóng khoáng nói.

Phần đuôi của Tinh chu đột nhiên phun ra một ngọn lửa rồi nhanh chóng tăng tốc bay về phía nào đó.

Theo Tinh chu tiến lại gần viên thiên thạch của ngôi sao nhỏ đó, Từ Phàm khiến cho Tinh chu thả ra một móng vuốt khổng lồ.

Chỉ thấy cánh của tinh chu mở một cái động lớn, một cái đạo khí hình móng vuốt sắt lớn chộp thẳng về phía viên thiên thạch đang bay kia.

Sau đó, trong ánh mắt kỳ lạ của Từ Phàm cái vuốt sắt vậy mà vồ hụt.

“? ? ?”

“Ha ha, thật ngại quá, ta nhìn thấy nó chơi khá vui nên tự mình thử bắt một cái, không nghĩ tới vậy mà vồ hụt.”

“Lần này để cho Bồ Đào làm.” Trên Tinh chu truyền đến thanh âm ngượng ngùng của Trảm Linh.

“Không có việc gì, Trảm Linh tiền bối vui vẻ là được.” Từ Phàm cười nói.

Tốc độ phi hành của Tinh chu và thiên thạch vẫn bảo trì tốc độ song song với nhau, cho nên lần thứ hai phi trảo ở dưới sự điều khiển của Bồ Đào rất dễ dàng đã bắt lấy thiên thạch của ngôi sao nhỏ.

Thiên thạch của ngôi sao nhỏ trực tiếp bị vuốt sắt lớn kéo vào một đạo không gian kim loại đã bị tinh luyện.

Đầu tiên là bị lực lượng thật lớn làm vỡ nát, lại từ linh hỏa rèn luyện loại bỏ tạp chất, cuối cùng biến thành từng khối quặng thiên thạch tiêu chuẩn 1000 kg.

Một khối lớn quặng thiên thạch bị con rối lấy tới trước mặt Từ Phàm.

“Không tôi, tốt hơn linh thiết một chút, sau khi trở về luyện chế thành hợp kim thiên thạch có thể tạo ra một nhóm con rối trọng giáp Hóa Thần kỳ đặc biệt.” Từ Phàm vuốt hoa văn bên ngoài của quặng thiên thạch tinh chất nói.

“Phàm là ở trên Tinh chu, cho dù là tu sĩ hay là phàm nhân, mỗi người đều có một khối quặng thiên thạch tinh chất nặng 1000 kg.” Từ Phàm hào phóng nói, sau khi linh thạch của ngôi sao nhỏ kia bị loại trừ tinh chất xong có thể luyện chế được mấy vạn khối quặng thiên thạch tinh chất.

Từ Phàm vừa dứt lời, tất cả mọi người ở trên Tinh chu lại bắt đầu xôn xao lên, một khối quặng thiên thạch tinh chất tiêu chuẩn nặng 1000 kg, chỉ bán linh thạch thôi cũng đủ để bọn họ không cần lo lắng về linh thạch trong thời gian ngắn.

Sau khi tên đồ tể trung niên biết giá cả của quặng thiên thạch tinh chất từ miệng của đệ tử Ẩn Linh bên cạnh, hắn lặng lẽ đem thú huyết đao mà hắn muốn mua đổi thành Trảm Hư đao có giá trị năm mươi vạn linh thạch, còn là loại có thể phối trí cao nhất.

“Tiếp tục tới gần phía tuyến đường an toàn của Nhân tộc.” Từ Phàm dặn dò nói.

“Tuân mệnh.”

Sau khi linh thuyền đổi phương hướng, nó bắt đầu di chuyển về phía trước với tốc độ không đổi.

Lúc này Vương Vũ Luân đang nhìn phía bầu trời đầy sao ngoài xa, mà Từ Phàm thì đang nhìn Vương Vũ Luân nhưng tâm trí hắn lại chú ý mấy món đạo khí ở trong nhẫn không gian được đặc biệt luyện chế cho Vương Vũ Luân.

Trong lòng thì nghĩ thầm bây giờ có nên đưa chúng ra ngoài thu hoạch một chuyến hay không.

“Được rồi, vẫn là chờ đến lúc sau cần linh khoáng quan trọng gì đó rồi nói sau.” Từ Phàm nghĩ thầm, tâm trí lại chạy theo vài mấy món đạo khí kia.

“Từ đại ca có lời gì muốn nói à.” Vương Vũ Luân nghi ngờ hỏi.

“Không có việc gì, ta chỉ đang suy nghĩ khi nào thì phát huy thuật thần thông để chữa trị thiên phú cho Sơ Phàm .” Từ Phàm thuận miệng nói.

Lúc này, một đứa bé ba tuổi chạy đến bên cạnh Từ Phàm sau đó ôm lấy đùi của Từ Phàm.

“Sư tổ, ta muốn bay cao cao ~~”

Giọng nói non nớt của đứa trẻ ngay lập tức chiếm được trái tim của Vương Vũ Luân, hắn ngồi xuống ôm lấy Lý Sơ Phàm nói ra: “Sơ Phàm, bây giờ chúng ta đang bay.”

Vương Vũ Luân nói xong rồi chỉ về phía sao trời dày đặc ngoài xa, lại nói với Lý Sơ Phàm đang ở trong ngực mình nói: “Sau này ta dẫn ngươi đi lên trên ngôi sao nhìn xem được không.”

“Cha ta nói nơi đó quá xa, gia gia vẫn còn cho ta kẹo và đồ ăn ngon không tốt.” Sơ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.
Bình Luận (0)
Comment