Chương 395: Tiên khí Yêu tộc thượng cổ
Chương 395: Tiên khí Yêu tộc thượng cổ
“Thôi rồi, hiện giờ đã hoàn thành được hơn phân nửa Tiên Văn pháp trận rồi, chỉ còn lại phần cốt lõi.”
“Làm nhiệm vụ khác trước đi, thứ đồ này để ta từ từ nghĩ đã.” Từ Phàm nói.
“Cũng đành phải như thế thôi.” Phân thân thứ hai nói.
Vốn dĩ Từ Phàm chỉ muốn làm một tiên khí nguỵ tạo Yêu tộc để dụ tông sư luyện khí của tộc Nguyệt Hồ và các tộc khác ra, sau đó bứng đi cả đám.
Nhưng không ngờ, tiên khí nguỵ tạo vốn dĩ Từ Phàm tưởng dễ vậy mà lại khó đến như vậy.
Hiện giờ Tiên Văn pháp trận mà mấy người làm ra chỉ có thể lừa được những yêu Tôn Đại Thừa mà thôi, tông sư luyện khí chỉ cần nhìn là biết ngay.
“Quả nhiên, dùng việc chuyên nghiệp để đi lừa người chuyên nghiệp vẫn có chút phiền phức.” Từ Phàm sờ cằm rồi nói.
Lúc này Từ Phàm có chút buồn phiền, hắn đi bộ ở trong công viên trước ngọn núi chính của Ẩn Linh Môn, bất tri bất giác hắn đã đi đến hồ Linh Dịch, sáu quả trứng rồng ở trong hồ lúc này giống như trái bóng lăn cao tốc vậy, điên cuồng chạy toán loạn ở mặt hồ Linh Dịch, như thể đang đua xe.
Một đàn Giao Thủ Cự Quy khổng lồ đang híp đôi mắt lại nhìn đám trứng rồng này.
“Cứ luôn cảm thấy trứng rồng bình thường không nên như vậy.” Từ Phàm nhìn trứng rồng di chuyển với tốc độ cao rồi suy ngẫm nói, cảm thấy trong quá trình bản thân nuôi dưỡng trứng rồng, có bước nào đó mình đã làm sai rồi.
Lúc này Thiên Cát Quy từ từ đến bên cạnh Từ Phàm.
“Gruu ~” (Thấy ngươi có tâm sự, có muốn ta gửi lời chúc phúc đến cho ngươi không). Thiên Cát Quy an ủi Từ Phàm giống như người bạn cũ nhiều năm vậy.
“Đa tạ, chỉ là ta nghĩ không thông một số vấn đề chuyên nghiệp mà thôi, qua một lúc sau sẽ ổn thôi.” Từ Phàm vỗ vỗ mai rùa của Thiên Cát Quy rồi nói.
Lúc này, Thiên Cát Quy phun ra một bong bóng màu xanh nhạt. Nổ tung ở trên đỉnh đầu của Từ Phàm, hoá thành ánh quang nhạt bao trùm lấy Từ Phàm.
“Gruu~” (Ánh sáng trí tuệ, hy vọng sẽ giúp được ngươi).
Từ Phàm cảm nhận một lát, thấy rằng đầu óc đúng thật sáng suốt lên không ít, nhưng không hề có quá nhiều lợi ích đối với Tiên Văn pháp trận.
“Cũng được, đa tạ ánh quang trí tuệ của ngươi.”
“Để cảm ơn, ta có cần kêu Tiểu Hoa tìm một con rùa cái đến để bầu bạn với ngươi không.” Từ Phàm nói, mỗi lần hắn gặp Thiên Cát Quy cũng đều là một con rùa đơn côi lẻ bóng.
“Gruu~” (Ta vẫn chưa trưởng thành, không cần). Thiên Cát Quy lạnh nhạt nhìn Từ Phàm một cái.
“Được thôi.”
Ba tháng sau, một linh thuyền hình dáng nhỏ từ trong Vực Cực Không bay đến bầu trời trên Ẩn Linh đảo.
“Về đây, thuận lợi hơn trong tưởng tượng.” Phân thân số một cười nói.
“Sư phụ, tông môn của người ở đâu, sao con không nhìn thấy.” Nhị Thiết nói.
“Tên tiểu tử thối không học võ thuật, tông môn của Tu Tiên giới có thể để ngươi dễ dàng nhìn thấy sao.” Phân thân số một cười nói.
“Sư phụ ca ca, sau khi đến tông môn có phải sẽ có đồ ăn ngon không.” Một cô gái nhỏ đang gặm một cái đùi gà nói.
“Cũng tạm được, ngon hơn quán cơm ở Tiên trấn Hoả Sơn.” Phân thân số một cười nói.
Lúc này, một âm thanh đột nhiên xuất hiện.
“Chủ nhân số một, hoan nghênh về nhà.” Tiếng của Bồ Đào vang lên.
“Bồ Đào, đã lâu không gặp, bản thể vẫn ổn chứ.” Ngữ khí của phân thân số một mang chút hoài niệm.
“Lúc nãy không ổn, sau khi biết được người trở về, chủ nhân trong chốc lát không còn phiền não nữa.” Bồ Đào nói.
“Còn có chuyện khiến cho bản thể bị đau đầu nữa, thật thú vị.” Phân thân số một cười nói.
“Tiểu Thiết, trở về Ẩn Linh Môn.” Phân thân số một nói.
Tiểu Thiết là khí linh của chiếc thuyền bay này, khả năng tính toán của nó không kém hơn Bồ Đào lúc đầu.
Lúc này, tiếng của Bồ Đào xuất hiện một lần nữa.
“Chủ nhân số một, dùng ta thay thế khí linh để điều khiển linh thuyền không?”
“Ngoài ra, chỗ ta còn có thể thu hồi khí linh, có thể mạnh mẽ tăng cường khả năng tính toán của ta, phục vụ cho chủ nhân số một thứ tốt hơn.” Ngữ khí của Bồ Đào rất vô vị.
“Haha, không hổ danh là Bồ Đào sau khi tiến hoá, cũng đã có bàn tính riêng của mình rồi.”
“Yên tâm, đây là hải thuyền cung ứng chuyên môn, khí linh mà tinh thuyền sử dụng không thể thay thế được vị trí của ngươi.” Phân thân số một cười nói.
Lúc này, khí linh thuyền linh bắt đầu run lẩy bẩy dưới sức ép của Bồ Đào, cảm giác chỉ cần bản thân không cẩn thận một chút thì sẽ bị Bồ Đào nuốt mất.
Trong mắt của khí linh thuyền linh, Bồ Đào giống như ma rồng vắt ngang trời đất vậy, đang chảy nước miếng nhìn chằm chằm hắn.
“Yên lặng, không ai có thể nuốt mất ngươi.” Phân thân số một nhìn xuống dưới chân mình, chay mày nói.
Lúc này linh thuyền hơi hơi run rẩy mới bình tĩnh lại.
Ngọn núi chính của Ẩn Linh Môn, bên trong điện tiếp khách.
“Sao thế, về nhà mà còn không thích ứng được sao.” Từ Phàm nói rồi đích thân rót một ly trà cho phân thân số một.
“Nhà vẫn là cái nhà đó, nhưng phương thức này của ngươi khiến ta có chút thụ sủng nhược kinh.” Phân thân số một nhìn điện tiếp khách rồi nói, cảm giác từ thân phận đại công nhân sau khi đi ra ngoài dạo một vòng, lúc về liền trực tiếp biến thành đãi ngộ của phó tổng.
“Lúc trước, đó là không thể làm cách nào khác, chỉ có thể xem các ngươi là tiểu công nhân để sử dụng.”
“Bây giờ chúng ta giàu có rồi, đãi ngộ của ngươi cũng phải nâng cao một chút.” Từ Phàm cười nói.
Sau khi hai người uống trà xong, Từ Phàm dẫn phân thân số một đến với không gian ở dưới lòng đất.
Lúc này, cảnh tượng mấy trăm vị luyện khí sư của tộc Nguyệt Hồ đang phấn khích luyện khí khiến cho phân thân số một vô cùng kinh ngạc.
“Ngươi đã đào tận đáy của tộc Nguyệt Hồ rồi!” Phân thân số một kinh ngạc nói.
“Chỉ mới hơn phân nửa, hiện giờ ta có một kế hoạch, dẫn một nửa luyện khí sư còn lại qua đây, bây giờ vẫn còn thiếu một phân đoạn, không biết ngươi có thể bổ sung thêm không.” Từ Phàm nói.
Từ khi phân thân số một ra mắt liền bắt đầu luyện khí, có thể nói trên con đường luyện khí, nó còn cao thâm hơn Từ Phàm một chút.
Một màn quang chiếu lên lưng chừng trời.
“Ngươi đang muốn lừa mấy tên luyện khí tông sư của Yêu tộc sao.” Phân thân số một chỉ mới xem Tiên Văn pháp trận một cái liền nhìn ra ý đồ của Từ Phàm.
“Không hổ là phân thân của ta!” Từ Phàm tán dương nói.
“Cho ta thời gian ba ngày, ta sẽ hoàn thành trọn vẹn cho ngươi.” Phân thân số một nói.
“Haha, chỉ đợi câu nói này của ngươi.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này, một quả cầu linh quang chứa rất nhiều thông tin bay lên từ trong tay của phân thân số một, đây là sự từng trải của phân thân số một trong khoảng thời gian này, cùng với cảm ngộ đối với con đường luyện khí.
“Đã lĩnh ngộ chân lý tự do rồi.” Từ Phàm cười nói.
“Phải là lĩnh ngộ sự hiểu biết của ngươi đối với tự do, xem ra sự giới hạn đó thật sự đã làm dã tâm của ngươi biến mất rồi.”
“Đến mức ta có được tự do thật sự ngược lại lại giống như đi vào trong nhà lao vậy.” Phân thân số một lắc đầu nói.
“Đừng nói nhiều thứ vô dụng đến như thế, mau chóng đi làm việc đi.” Từ Phàm nói.
Nửa năm sau, ở bên ngoài cách Thánh Thành Nguyệt Tộc rất xa, một luồng khí yêu quang phóng lên trời, bảo quang thình lình xuất hiện, khiến cho tất cả Yêu tộc chấn động.
Một chiếc ô Thiên La lơ lửng giữa không trung, toả ra hơi thở của tiên khí.
Lúc này, trên bầu trời xuất hiện một gương mặt hồ ly khổng lồ, ánh mắt tham lam sống chết nhìn chằm chằm chiếc ô Thiên La đó, không tự ý đi lấy.
Tiên khí có linh, tự ý kinh động nó sẽ khiến cho tiên khí ẩn mình lại lần nữa.
“Đi mời tông sư Nguyệt Tâm.”
Âm thanh của yêu tôn Nguyệt Hồ vang bên tai tộc trưởng Nguyệt Tộc.
Đi theo sự toả phát của hơi thở tiên khí, trên bầu trời lại xuất hiện thêm vài hư ảnh, đều đang sống chết nhìn chằm chằm chiếc ô Thiên La đó.
“Hồ ly, giúp ta luyện chế ba món đạo khí, ta giúp ngươi đoạt lấy tiên khí, thế nào.” Một bóng hình gấu nhìn yêu tôn Nguyệt Hồ nói.
“Địa Hùng, bốn món đạo khí, ngươi giúp ta.” Một bóng hình sói nói, chỉ mỗi âm thanh thôi là có thể khiến người ta rơi vào địa ngục hàn băng.