Chương 408: Trọng Thủy Nguyên Đao
Chương 408: Trọng Thủy Nguyên Đao
Phượng Trường Ninh là một người quyết đoán, mặc dù như vậy sẽ lãng phí vô ích một nửa công đức khí vận kia, nhưng để có thể chiêu dụ một vị Luyện Khí Đại Tông sư cũng là đáng giá.
Tiểu nam hài nhìn vẻ mặt suy tư của Phượng Trường Ninh, thì biết chuyện bên trong không hề đơn giản như vậy.
“Mệnh cách trời sinh của ngươi chính là bá chủ Tiên triều, có sự trợ giúp của ta, tương lai xưng bá ở thế giới Trung Thiên cũng không có vấn đề.”
“Thậm chí tương lai có cơ hội, ngươi mang theo toàn bộ thế giới Trung Thiên thăng hoa, đạt được Tiên đình.” Tiểu nam hài nói, trong lòng có chút mừng thầm, gặp được Phượng Trường Ninh, người có loại mệnh cách này ở trong thế giới Trung Thiên còn có thể ở tiên giới cổ điển như vậy thành lập lên một quốc gia.
Hắn cảm thấy đây là vận mệnh đang chỉ điểm hắn, một con đường tươi sáng đang ở phía trước, không nên không biết điều.
“Thống nhất Tu Tiên Giới, nâng giới trở thành Tiên đình sao.” Nghe được miêu tả của tiểu nam hài, Phượng Trường Ninh ngây ngốc nói.
“Có ta ở đây, cộng thêm sự giúp đỡ của công đức khí vận, chỉ còn là vấn đề thời gian.” Tiểu nam hài nói rồi cầm con rối hạch tâm đã sửa lại xong bỏ qua một bên.
Lúc này, công cụ con rối hành lễ với tiểu nam hài, ánh mắt nó sáng hơn trước kia không ít.
“Chủ nhân, xin chào, số một phục vụ cho ngươi.” Công cụ con rối hành lễ với tiểu nam hài nói.
“Ngày trước chỉ có một chủ linh khống chế con rối, cho nên hiệu suất rất chậm, quần trí mới là vương đạo.” Tiểu nam hài nhìn con rối trước mắt hài lòng vỗ tay nói.
“Con rối này có ý thức của mình sao.” Phượng Trường Ninh nói
“Đúng, bây giờ con rối này chỉ có thể tự chủ làm vài việc đơn giản, sau khi học tập một thời gian thì sẽ như người bình thường.” Tiểu nam hài nói.
“Vậy sau này số lượng lớn hơn…” Phượng Trương Ninh không hiểu nói.
“Sống chết của bọn chúng chỉ ở một ý niệm của ngươi.” Tiểu nam hài nói.
Theo lời nói của tiểu nam hài, con rối số một kia quay về phía Phượng Trường Ninh quỳ xuống.
“Loại con rối này tương lai sẽ tồn tại như một đội trưởng, phần lớn vẫn là con rối bình thường.”
“Vậy thì tốt.” Phượng Trường Ninh gật đầu nói.
“Bây giờ ngươi cứ phát triển ổn định trước, đợi sau khi ta thăng cấp Kim Đan Kỳ, thì sẽ là lúc quật khởi Tiên triều của ngươi.” Tiểu nam hài tự tin nói.
“Vậy ta chờ đợi đại sư thăng cấp Kim Đan Kỳ.” Phượng Trường Ninh nói.
Nhưng vào lúc này, Từ Phàm đang ở đảo Ẩn Linh phía xa đột nhiên hắt xì một cái.
“Ai đang nhớ đến ta.” Từ Phàm nghi hoặc nói.
Trong Tu Tiên Giới, hắt xì cũng không thể tùy tiện đánh, đó là sức mạnh nhân quả hóa thành một loại vật chất không tên quấn bên người.
Từ Phàm nhắm hai mắt lại, không lâu sau đó lại mở mắt ra, nghi hoặc nói: “Rốt cuộc là ai đang nhớ ta.”
Hắn theo một tia nhân quả như có như không kia, thấy được một thế giới to lớn trống không.
“Bỏ đi, chuyện trước mắt vẫn quan trọng hơn.” Từ Phàm nhìn Trấn Yêu Tinh trước mắt nói.
Tòa Trấn Yêu tinh này là do hai Yêu tinh Luyện Khí Tông sư tăng ca tăng giờ luyện chế ra, tác dụng của nó chính là làm treo đầy pháo quỹ đạo.
Bây giờ Từ Phàm dùng được Phượng Hoàng Thần Hỏa như ý muốn, không hề có chút cảm giác không lưu loát nào.
Một khối nguyên liệu đặc biệt được Từ Phàm củng cố thêm vào trong Trấn Yêu tinh, đồng thời hơn một trăm bảo khí cấp bậc thúc đẩy dựa vào vị trí mà gia tăng lên Trấn Yêu tinh từng chút một.
“Được rồi, bây giờ không gian đã bị phong ấn, nếu không thì khỏi phải tốn công chuẩn bị đống đồ chơi này rồi.” Từ Phàm nhếch miệng nói.
Lúc này, Tứ đại yêu tộc ở bên ngoài Cương Thiết Trường thành đã đến trợ giúp ba vị Yêu Tôn, đây chính là kết quả của việc Lý Tinh Từ tiêu hao quân cờ quan trọng ngăn cản, lúc này đến cả Từ Phàm cũng bắt đầu làm việc.
Bây giờ còn mười ngày nữa là đến thời gian ba tháng.
“Nếu như không thể luyện chế ra trước khi vị Yêu Tôn cuối cùng tới, thì xong đời.” Trên mặt Từ Phàm hiếm thấy có chút nghiêm trọng.
Bây giờ pháo quỹ đạo đã đến giai đoạn khắc họa Tiên Văn trận cuối cùng, hắn đã không nhúng tay vào.
“Bồ Đào, trước khi pháo quỹ đạo chưa luyện chế xong, chỉ cần bên ngoài Cương Thiết Trường thành xuất hiện nhiều Yêu Tôn thì trực tiếp bắn ra một nửa chủ pháo, cộng thêm tất cả Trấn Yêu Tinh tấn công.” Từ Phàm phân phó nói.
“Đã hiểu.”
“Chủ pháo trong Cương Thiết Trường thành bắn đạn pháo lần thứ hai.”
“Tuân lệnh.”
Lúc này Từ Phàm đang suy xét một vấn đề, có nên mang theo đảo Ẩn Linh ra ngoài du lịch một vòng hay không.
Lúc này, trước mặt Từ Phàm xuất hiện một quầng sáng, bên trên chính là bốn vị Luyện Khí Tông sư đang cùng nhau khắc họa Tiên văn.
“Còn có tám ngày.” Từ Phàm nói.
Lúc này, một làn sương mù màu tím hóa thành hình ỏ bên người Từ Phàm, chính là Lý Tinh Từ.
“Sư phụ, rất nhiều quân cờ quan trọng đều bị đánh hạ, đã phụ sự kỳ vọng của sư phụ.” Lý Tinh Từ cúi đầu xấu hổ nói.
“Ta biết rồi, dù sao ở dưới tầm mắt củaYêu tôn Đại Thừa giở trò, rất bình thường.” Từ Phàm nói, đây cũng là điều nằm trong dự đoán của Từ Phàm.
“Vị Yêu tôn tới tiếp viện cuối cùng kia như thế nào.” Từ Phàm hỏi
“Bên kia đã mất đi tin tức.” Lý Tinh Từ nói
“Món tiên khí kia của Nhiễm Thiên trưởng lão là cái gì.” Từ Phàm hỏi
“Trọng Thủy Nguyên Đao, được luyện chế ngưng tụ từ Vạn Hải Trọng Thủy.” Lý Tinh Từ nói.
“Chẳng trách nhiều năm như vậy không nhận được chủ.”
“Ngươi nói với Tô trưởng lão một tiếng, mượn Tiên khí dùng một chút, sau khi thoát được kiếp này thì sẽ trả cho các ngươi.” Từ Phàm nói.
Lúc này, một thanh cự đao màu xanh đậm xuất hiện từ bên cạnh Lý Tinh Từ, bị khắc đầy Tiên văn phong ấn vỏ đao.
“Ta cũng muốn nói chuyện này, lúc ta đến đây, Thiên Nhi đã đưa Tiên khí cho ta, nói là cứ dùng tùy ý.” Lý Tinh Từ nói.
“Thay ta cảm ơn Tô trưởng lão, sau này tông môn chắc chắn sẽ có hậu tạ.”
Từ Phàm nói rồi một tay nhấc vỏ đao lên, còn tay kia bắt đầu khắc họa Tiên văn.
Lúc này sau lưng Từ Phàm xuất hiện một bóng đen khổng lồ, đó là năng lượng hiện hóa của Bồ Đào.
“Yên lặng chút, sau này ta sẽ tìm cho ngươi một chủ nhân tốt.” Từ Phàm nhìn Trọng Thủy Nguyên Đao nhẹ nhàng nói.
Lúc này, lại có một bóng dáng xuất hiện ở bên cạnh Từ Phàm, là một Ngũ Linh Minh Hầu Hợp Thể Kỳ.
“Sư phụ, không phải ngươi muốn…”Lý Tinh Từ nhìn Ngũ Linh Minh Hầu, lại nhìn Trọng Thủy Nguyên Đao nói.
Lúc này Ngũ Linh Minh Hầu bắt đầu luống cuống đứng lên, cảm thấy sắp xong đời rồi.
“Miễn cưỡng có thể sử dụng một chút.” Lúc này Từ Phàm bắt đầu nhìn thẳng vào Ngũ Linh Minh Hầu Hợp Thể Kỳ.
“Bây giờ tông môn đang đứng trước sống chết tồn vong, thời điểm cần ngươi ra sức đã đến rồi.”
“…” Vẻ mặt của Ngũ Linh Minh Hầu hơi vặn vẹo, bày ra bộ dạng có phải là ta nên cảm ơn ngươi không.
“Bỏ đi, ta nói rõ với ngươi, chỉ cần Yêu tôn bên kia xuất hiện, thì ngươi phải dẫn đầu đi lên, ta sẽ sử dụng cấm thuật kích phát tất cả sức mạnh của ngươi.”
“Đó cũng chính là thời khắc rực rỡ nhất trong đời ngươi, nói không chừng còn có thể chém đầu của một Yêu tôn xuống.” Từ Phàm nói.
“Sau khi dùng hết cấm thuật, có phải ta sẽ chết không.” Ngũ Linh Minh Hầu nhìn chằm chằm Từ Phàm nói, trong ánh mắt ngưng tụ một tia tử khí.
“Không khác chết là bao.” Từ Phàm nói.
“Sau khi ta chết, tộc nhân của ta có thể tránh được chuyện tương tự không.” Cơ thể của Ngũ Linh Minh Hầu hơi run rẩy, không biết có phải là đang tức giận hay không.
“Được, thoát được kiếp nạn này, những tộc nhân của ngươi chỉ cần làm vài nhiệm vụ thông thường là được.”
“Được.” Ngũ Linh Minh Hầu gât đầu.
Trọng Thủy Nguyên Đao được rút ra, phía trên đảo Ẩn Linh xuất hiện một hư ảnh trọng hải màu đen.