Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 432 - Chương 432: Yêu Tôn Ngọc Quang

Chương 432: Yêu Tôn Ngọc Quang Chương 432: Yêu Tôn Ngọc Quang

“Chúng ta làm thị nữ của ngươi có thể nhận được thù lao bình thường, hay là cà rốt tươi ngon sao?” Ba thiếu nữ thỏ nhìn Băng Xà khổng lồ hỏi.

Thân là tộc Thỏ Ngọc Quang, ở thời kỳ viễn cổ vốn là một tiểu tộc, phân tán khắp các nơi ở Yêu Giới làm thị nữ cho người khác để nuôi sống chính mình.

Thỏ Ngọc Quang, bộ tộc này trời sinh đã có thiên phú đạo sinh mệnh khác hẳn với những Yêu tộc khác. Sau khi làm thị nữ, có thể ở thời gian thực xoa bóp cho chủ nhân, bảo trì sinh mệnh của chủ nhân luôn trong trạng thái mạnh mẽ dồi dào.

Lúc bị thường thì lại càng là một vị yêu y tốt. Nhiều loại thương thế đều sẽ được Thỏ Ngọc Quang chữa trị.

Thế nên Thỏ Ngọc Quang là loại được tranh nhau nhất Yêu tộc. Lúc đó ở Yêu Giới để đánh giá một Yêu có địa vị cao hay không phải xem có bao nhiêu thỏ Ngọc Quang là một phương pháp rất quan trọng.

Nhưng trong mấy vạn năm này, một con Thỏ Ngọc Quang trong lúc vô tình xâm nhập thế giới Đại Thiên đã cứu được một vị đại năng sắp chết, từ đây vận mệnh Thỏ Ngọc Quang đã được thay đổi.

Vị đại năng kia cưỡng ép giáng lâm Yêu Giới, chỉnh hợp tộc Thỏ Ngọc Quang, lưu lại truyền thừa. Từ đó về sau, Thỏ Ngọc Quang trở thành đại tộc, những gì làm được đặc tính của nó, chỉ cung cấp phụng sự cho Yêu tộc cấp Yêu Tôn.

“Bản yêu sẽ cung cấp cho các ngươi…”

Băng Xà còn chưa nói xong đã bị một thanh cự kiếm thông thiên thiêu bùng cháy hỏa diễm chém thành hai nửa.

Chân linh của Băng Xà kia ngay cả cơ hội kêu cứu mạng cũng không có đã bị chém chết.

“Củ cải tươi ngon của chúng ta ~~~” Một thiếu nữ tai thỏ nước mắt mịt mờ nói, cảm thấy cà rốt tươi ngon yêu dấu của mình đã biến mất.

Lúc này, một Sương Lang từ trên trời giáng xuống, lấy đi thi thể Băng Xà, sau đó quay người nhìn ba thiếu nữ tai thỏ này.

“Ngươi cũng muốn mời chúng ta làm thị nữ sao? Ngươi có thể cho chúng ta linh thạch và cà rốt tươi ngon không?” Một thiếu nữ tai thỏ nói.

“Ngươi có biết sói rất thích ăn thỏ không?” Từ Phàm cố ý làm ra vẻ hung ác.

Ba thiếu nữ tai thỏ liếc mắt nhìn nhau, sau đó nằm trên mặt đất, nói với Từ Phàm: “Ăn đi, dù sao chúng ta cũng chạy không thoát.”

Sau đó các nàng còn tri kỷ biến thành nguyên hình. Ba con tiểu bạch thỏ toả ra một loại hương vị sinh mệnh, hết sức mê người.

Đây là Từ Phàm trái lại có chút không nỡ. Nếu tất cả thỏ trong tộc Thỏ Ngọc Quang đều là dáng vẻ thế này, hắn ngược lại có chút không xuống tay được. Dù sao dưới tình huống bình thường, giá trị nhan sắc tức chính nghĩa, không phải là lời vô ích.

Bất là trước hay sau khi hóa hình, dáng vẻ đều khiến cho người khác có chút không nỡ xuống tay.

“Bồ Đào, tộc Thỏ Ngọc Quang có từng giết người trong Nhân tộc hay chưa?” Từ Phàm hỏi.

“Chưa từng. Trong ghi chép ghi lại là, lúc Cương Thiết Trường Thành mở rộng đến nông trường củ cải tươi ngon của tộc Ngọc Quang Thỏ, các nàng thấy chống cự không được cũng chỉ nén nước mắt rút lui.” Bồ Đào nói.

“Thì ra là thế này.” Từ Phàm nói, sau đó Từ Phàm lại xem tư liệu về tộc Thỏ Ngọc Quang một chút.

“Tộc Thỏ Ngọc Quang này vẫn là giữ đi, sau này sẽ hữu dụng.” Từ Phàm nhìn ba con tiểu bạch thỏ nằm dưới đất kia nói.

“Ngươi còn ăn hay không? Chúng ta không ăn, chúng ta đi đây.” Một con tiểu bạch thỏ trong đó mở miệng nói.

“Được rồi, các ngươi đi đi. Ta cảm thấy các ngươi không ngon.” Từ Phàm nói.

Ba con tiểu bạch thỏ sau khi nghe được lời Từ Phàm nói thì bình tĩnh đứng dậy, phủi bùn đất trên người, lại hóa thành ba thiếu nữ tai thỏ.

Các nàng vẫy tay với Từ Phàm, sau đó đi về nơi xa.

“Sau này bắt đám thỏ này lại làm vật lý trị liệu sư cũng là lựa chọn không tệ.”

“Đương nhiên là làm ruộng cũng được.” Ầy, phiền quá. Nhìn qua tư liệu về tộc Thỏ Ngọc Quang, Từ Phàm cũng phát hiện Thỏ Ngọc Quang cũng là một loại chủng tộc am hiểu về làm ruộng.

“Bồ Đào, kiểm đoán vị trí của Tôn Giả tộc Thỏ Ngọc Quang.”

“Thời điểm quan trọng cho quỹ pháo đạo tiến công.” Từ Phàm nói. Muốn làm cho một vị Yêu Tôn Yêu tộc thần phục, độ khó còn không nhẹ nhàng bằng trực tiếp đánh giết.

“Bồ Đào đã nhận được mệnh lệnh, đã tiếp nhận vào trong kho số liệu.” Bồ Đào nói.

Lúc này, Từ Phàm khống chế con rối biến thành bộ dáng Băng Xà vừa rồi, sau đó bay về hướng lãnh địa tộc Huyết Sư.

Lúc này ở khoảng cách chính xác cách lãnh địa của tộc không đến vạn dặm.

Yêu Tôn Ngọc Quang của tộc Thỏ Ngọc Quang đang che lại chỗ đứt tay chữa thương.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế xinh đẹp dịu dàng kia lại có một chút u sầu.

“Nếu như ta cứ ở bên trong mà vẫn chưa trở lại lãnh địa, một đám tộc Huyết Sư và tộc Băng Xà kia nhất định sẽ không bỏ qua cho tộc nhân của ta.” Ngọc Quang Yêu Tôn nhăn khuôn mặt nhỏ lại nói, tai thỏ trên đỉnh đầu khẽ động đậy. Đây là cách tộc Thỏ Ngọc Quang biểu đạt lo lắng.

“Dù muốn nương nhờ vào đâu cũng không thể nương nhờ vào tộc Huyết Sư và tộc Băng Xà.” Yêu Tôn Ngọc Quang cắn răng nói.

Ba tộc tương cận nhiều năm như vậy, tộc Huyết Sư và tộc Băng Xà thỉnh thoảng lại sẽ lén lút cướp bóc tộc Thỏ Ngọc Quang bán cho đại tộc khác.

Nếu không phải tộc Thỏ Ngọc Quang yếu thế, chắc chắn sẽ diệt trừ hai tộc kia.

Yêu Tôn Thỏ Ngọc Quang nhìn thương thế của chính mình, lực lượng nguyền rủa của tộc Huyết Sư và nọc độc của tộc Băng Xà, tất cả đều cần mấy chục năm tịnh dưỡng.

Lúc này, Yêu Tôn Ngọc Quang ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nói.

“Yêu Tổ, nghĩ biện pháp cứu lấy tộc Thỏ Ngọc Quang chúng ta đi!”

Lúc này Yêu Tôn Ngọc Quang đang chờ đợi, đợi có một vị đại năng có thể cứu vớt tộc Thỏ Ngọc Quang xuất hiện, giống như vị tổ tiên đã phi thăng đến thế giới Đại Thiên mấy vạn năm trước kia.

Làm thị nữ của đại năng mới làm cho cả tộc Thỏ Ngọc Quang có thể quật khởi lên từ cảnh suy thoái.

Nhưng vào lúc này, một con Băng Xà bay qua trên đầu Yêu Tôn Ngọc Quang .

Lúc này Yêu Tôn Ngọc Quang lập tức che giấu khí tức của chính mình, đề phòng bị Băng Xà Hợp Thể Kỳ phía trên phát hiện.

Lúc này Từ Phàm đang bay về hướng lãnh địa tộc Huyết Sư lại đột nhiên cảm thấy phía dưới có chút khác thường, có Yêu tộc đang kín đáo che giấu chính mình.

Từ Phàm khống chế con rối đột ngột ngừng lại, bắt đầu tinh tế xem xét khu vực phía dưới.

Ngay tại lúc Từ Phàm sắp nhanh chóng phát hiện được phương vị của Yêu Tôn Ngọc Quang, một sợi ruy băng đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng quấn chặt lấy Từ Phàm.

“Hợp Thể Băng Xà, vốn định tha cho các ngươi một mạng.”

“Không nghĩ tới tự ngươi tới cửa chịu chết.” Bóng dáng Yêu Tôn Ngọc Quang xuất hiện giữa không trung nhìn Băng Xà Trương Nhạc do con rối hóa thành, lạnh lùng nói.

Ngay lúc Yêu Tôn Ngọc Quang muốn giết chết Băng Xà Hợp Thể Kỳ này.

Băng Xà đang bị cột chặt đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện sau lưng Yêu Tôn Ngọc Quang .

“Yêu Tôn tộc Thỏ Ngọc Quang, ta đúng là tìm ngươi thật lâu.” Từ Phàm nhìn Yêu Tôn Ngọc Quang, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm đầy mê hoặc.

Sau đó lập tức có một cái lồng băng cực lớn từ trên trời giáng xuống trực tiếp chụp hắn và Yêu Tôn Ngọc Quang vào trong.

Lúc này pháo quỹ đạo giữa không trung đã khóa chặt lấy Yêu Tôn Ngọc Quang.

Trong nháy mắt có một loại cảm giác tử vong hiện lên trong đầu Yêu TônNgọc Quang.

Trong nháy mắt Yêu Tôn Ngọc Quang sắc mặt đại biến, nhìn Băng Xà nói.

“Ngươi là Nhân tộc trong Cương Thiết Trường Thành kia, đúng không?”

Từ Phàm sững lại một chút, mở miệng nói: “Sao ngươi biết?”

Lúc này giọng nói của Bồ Đào xuất hiện trong đầu Từ Phàm.

“Chủ nhân, Yêu Tôn Ngọc Quang, Tinh Tinh, mưu đồ tiến vào trong Cương Thiết Trường Thành lấy lại đạo khí nông trường của tộc bọn họ.”

“Khi đó bị pháo quỹ đạo khóa lại, trực tiếp dọa lui nàng.” Bồ Đào nói.

“Thế thì dễ xử lý rồi.” Từ Phàm đáp lại.

“Yêu Tôn Ngọc Quang, ta là Nhân tộc.”

“Cân nhắc một chút, nương nhờ vào Nhân tộc ta, thế nào?” Từ Phàm nói.
Bình Luận (0)
Comment