Chương 442: Hiệu quả của Tự Linh Đan
Chương 442: Hiệu quả của Tự Linh Đan
Thiếu niên Hồ Tộc nhìn bình ngọc đựng yêu đan trong tay và cười nói: “Cảm ơn Nộn Điệp đại ca.”
“Sau này đều là người một nhà mà, sao phải khách sáo?” Giọng nói cộc lốc của Thực Thiết Thú vang lên.
“Vậy cũng phải cảm ơn Nộn Điệp đại ca, toàn bộ Thánh Thành Hồ Tộc, Nguyệt Hoa Đan là thứ mà cho dù có tiền cũng không có người bán.” Thiếu niên Hồ Tộc nói.
“Nếu trân quý như vậy, ta lại luyện cho ngươi mấy lò nữa.”
“Mất công sau này ta không còn thì ngươi không có Nguyệt Hoa Đan để dùng.” Từ Phàm không hề để ý nói.
Đúng lúc này, đại mỹ nhân đuôi đỏ ngày đó đi vào trong cửa hàng luyện đan.
“Mị Hồ, ngươi đừng mơ tưởng sẽ quyến rũ được Nộn Ta đại ca.” Thiếu niên Hồ Tộc nhìn đại mỹ nhân rồi lớn tiếng nói, trong đôi mắt lộ ra chút sợ hãi.
Từ nhỏ tới lớn hắn đã nghe rất nhiều những câu chuyện kinh dị về tộc Mị Hồ.
Tương truyền, chỉ cần ngươi đi vào động hồ ly của tộc Mị Hồ, ngươi sẽ không thể thoát ra được nữa.
“Hồ ly nhỏ, tỷ tỷ tới đây là để giao dịch với Nộn Điệp đại ca.”
Khuôn mặt tuyệt đẹp của đại mỹ nhân đuôi đỏ dán sát vào khuôn mặt của thiếu niên Hồ Tộc.
Chỉ thiếu một bước nhỏ nữa thôi là chóp mũi của hai con hồ ly đã dán vào nhau.
Khuôn mặt của thiếu niên Hồ Tộc lập tức đỏ bừng, hắn lùi về phía sau vài bước.
“Ơ, tiểu đệ đệ đỏ mặt rồi à, có muốn tới đây chơi với tỷ tỷ không?” Đôi mắt đại mỹ nhân hơi mang theo mị hoặc nhìn về phía thiếu niên Hồ Tộc.
Hồ ly ở cùng hồ ly mới xứng, Thực Thiết Thú chỉ là kế sách tạm thời mà thôi.
“Nộn Điệp đại ca, có người muốn giao dịch với ngươi.” Thiếu niên Hồ Tộc hướng về phía sân sau gọi một tiếng rồi nhanh chóng chạy khỏi nơi này.
Đôi mắt cười của đại mỹ nhân đuôi đỏ hơi đắc ý, nàng chậm rãi bước tới sân sau.
Lúc này, Thực Thiết Thú đang chuẩn bị mở lò đan dược tiếp theo.
“Quấy rầy Thực Thiết Thú đại ca luyện chế đan dược rồi.” Đại mỹ nhân thâm tình chân thành nói.
“Không có gì, vừa luyện chế xong một lò Nguyệt Hoa Đan, đang định luyện chế thêm mấy lò nữa ấy mà.” Thực Thiết Thú nhìn đại mỹ nhân với dáng vẻ có chuyện thì nói nhanh lên.
Đại mỹ nhân đuôi đỏ lấy ra không cốt rồi nói: “Ta muốn nhờ Thực Thiết Thú đại ca luyện chế mấy lò Ấu Yêu Rèn Thể Đan và Rèn Linh Đan.”
“Giá cả không thành vấn đề, Thực Thiết Thú đại ca muốn gì cứ nói.”
“Trước khi ta tới đây, trưởng bối có nhờ ta thu thập một ít Linh Khoáng cấp đạo khí và linh dược nghìn năm.” Từ Phàm suy nghĩ rồi nói, hắn tạm thời cũng không có thứ gì đặc biệt thiếu.
“Không thành vấn đề, chỉ cần hiệu quả của yêu đan mà Thực Thiết Thú đại ca luyện chế tốt, tộc của ta có rất nhiều thứ này.” Đại mỹ nhân che miệng cười nói.
“Một lọ đan dược đổi một trăm cân Linh Khoáng cấp đạo khí.”
“Ta phải xem chất lượng của đan dược mà Thực Thiết Thú đại ca luyện chế như thế nào đã.”
“Ngày mai có thể tới đây kiểm tra hàng.” Từ Phàm cười nói, trong lòng nghĩ kế hoạch đã bắt đầu.
“Vậy nhờ cả vào Thực Thiết Thú đại ca.” Đại mỹ nhân nói xong bèn rời khỏi cửa hàng luyện đan.
Từ Phàm nhìn không cốt trên bàn rồi tuỳ tiện đổ toàn bộ linh dược trong đó ra.
“Còn cho rất nhiều linh dược, may mà trước kia từng chú ý tới đan phương luyện đan của Yêu Tộc, nếu không chắc phải mất chút công sức suy đoán đan phương rồi.”
Từ Phàm nói rồi bắt đầu luyện chế Ấu Yêu Rèn Thể Đan, Ấu Yêu Rèn Linh Đan một cách thuần thục.
Hai loại đan này rất nổi tiếng trong Yêu Tộc, Yêu Tộc nhỏ tuổi thường xuyên ăn hai loạn đan này để có một cơ sở tốt, tiềm lực đó còn có thể vượt qua Yêu Tộc cùng tuổi.
Bởi vậy nên hai loại yêu đan này thuộc về vật nhạn chóng tiêu hao ở Yêu giới.
Sau khi Từ Phàm luyện chế xong một lò đan dược, thiếu niên Hồ Tộc mới trở về.
“Nộn Điệp đại xa, nữ nhân hồ ly kia đi rồi à?” Thiếu niên Hồ Tộc lén lút nhìn xung quanh.
“Vì sao ngươi sợ nàng như thế?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Từ sau khi cha ta dẫn mẹ ta tới Thánh Thành ẩn cư, nữ nhân hồ ly kia đã thường xuyên muốn mang ta về động hồ ly của nàng.”
“Ta nương nói với ta rằng, ta là hy vọng của tộc Nguyệt Hồ, muốn sau khi ta tu luyện trở nên cường đại sẽ dẫn tộc Nguyệt Hồ đi tới huy hoàng một lần nữa.”
“Nếu ra bị nữ hồ ly kia mang về động hồ ly của nàng, cha mẹ ta sẽ rất thất vọng.”
“Tuy ta biết vào động hồ ly của nàng là một chuyện vui sướng.”
Đôi mắt thiếu niên Hồ Tộc mang theo sự nghiêm túc, hắn thật sự muốn trở thành kiêu ngạo của phụ thân hắn và dẫn dắt tộc Nguyệt Hồ đi về phía huy hoàng.
Chuyện đi vào động hồ ly này là không thể nào.
Ừm, là một thanh niên có lý tưởng, có khát vọng, hy vọng sau khi ngươi gia nhập vào gia đình lớn Nhân Tộc, sẽ càng thêm có lý tưởng, có khát vọng hơn.
“Sau này chắc chắn ngươi sẽ dẫn dắt tộc Nguyệt Hồ của mình đi về phía huy hoàng.”
Từ Phàm dùng móng vuốt bụ bẫm của mình vỗ vai thiếu niên Hồ Tộc rồi sau đó bắt đầu luyện đan.
“Đại trưởng lão, có phải trên người tiểu hồ ly kia có chuyện gì không?” Trảm Linh nghi ngờ hỏi.
“Cũng không có chuyện gì lớn, ta chỉ là cảm thấy một chủng tộc nên chỉnh tề mà thôi.”
“Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ ở Ẩn Linh đảo có thể sẽ cần tộc nhân của bọn họ.” Từ Phàm cười nói.
Trảm Linh lập tức hiểu ý Từ Phàm, sau đó trên mặt xuất hiện một tia đồng tình với tộc Nguyệt Hồ.
“Ta phải bắt đầu luyện đan rồi.” Từ Phàm nói.
“Nộn Điệp đại ca, vậy ta tới quầy đây.” Thiếu niên Hồ Tộc nói, hắn vẫn chưa quên chức trách chưởng quầy của mình.
“Những loại yên đan bình thường ta đều biết luyện chế, ngươi xem và nhận đơn là được.” Từ Phàm vẫy móng vuốt nói.
“Nộn Điệp đại ca, ta hiểu rồi.” Thiếu niên Hồ Tộc nói rồi chạy tới trước quầy.
Từ Phàm nhìn bóng dáng tung tăng nhảy nhót của thiếu niên Hồ Tộc rồi cười nói: “Vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi.”
Sau khi xác định xung quanh không có ai, trong tay Từ Phàm mới xuất hiện mấy viên Tử Linh Đan mà thuận tay luyện chế khi đang trên đường.
Lúc ở Ẩn Linh đảo, Từ Phàm vì tò mò nên đã làm một thí nghiệm.
Hắn dùng Tử Linh Đan nuôi Yêu Tộc, kết quả tất cả Yêu Tộc đều biếu thành yêu thú không có chút linh trí nào, hơn nữa còn cực kì hung dữ, nhìn thấy người là cắn.
Từ Phàm thuận tay nghiền nát mấy viên Tử Linh Đan đó, sau đó lấy ra mấy loại linh dược kỳ lạ rồi nghiền thành mảnh nhỏ cùng với vụn Tử Linh Đan kia.
Sau đó trải qua sự luyện chế đặc biệt của linh hoả, chúng đã biến thành một đống bột phấn cực kỳ tinh mịn.
“Mười năm sau mới có thể nhìn thấy hiệu quả, lúc đó chắc ta cũng đã trở lại Nhân giới rồi.” Từ Phàm cười nói.
Ngày thứ hai, đại mỹ nhân đuôi đỏ tới đúng giờ và mang theo một lượng lớn Linh Khoáng cấp đạo khí và linh dược hơn nghìn năm, định làm một cuộc giao dịch lớn với Thực Thiết Thú đại ca của nàng.
“Năm trăm bình Ấu Yêu Rèn Thể Đan và năm trăm bình Rèn Linh Đan, không biết mấy thứ này có đủ không?” Đại mỹ nhân đặt mấy cái không cốt ở trước mặt Từ Phàm.
Từ Phàm lần lượt xem Linh Khoáng và linh dược trong không cốt. Sau đó hơi nhướng mày nhìn đại mỹ nhân nói: “Thiếu.”
Nói rồi hắn lấy ra một lọ Ấu Yêu Rèn Thể Đan và Ấu Yêu Rèn Linh Đan đưa cho đại mỹ nhân.
Đại mỹ nhân đuôi đỏ cầm lấy một lọ Rèn Linh Đan rồi mở nắp gỗ ra khẽ ngửi thử, sau đó đôi mắt to câu hồn kia lập tức hiện lên tia sáng kỳ dị.
“Đúng là thiếu, chờ ta về tộc bàn bạc lại, giá cả nhất định sẽ làm Thực Thiết Thú đại ca hài lòng.”
Giọng điệu của đại mỹ nhân đuôi đỏ còn hơi mang theo sự tôn kính, chất lượng của yêu đan này vượt quá sự tưởng tượng của nàng.