Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 466 - Chương 466: Lồng Vạn Thú

Chương 466: Lồng Vạn Thú Chương 466: Lồng Vạn Thú

Ba người đi tới một phòng ngầm rộng lớn dưới đất thông qua trận pháp bí mật của phòng ngầm dưới đất.

Ở giữa phòng ngầm dưới đất, có một Truyền Tống trận nhỏ.

Mặc dù Hàn Phi Vũ không tìm được trạm Truyền Tống đến Tiên thành khác, nhưng hắn đã mò ra được phương pháp lập Truyền Tống trận ở hai nơi thành.

Pháp trận này thông ra một căn cứ bí mật bên ngoài Tiên thành Thiên Uyên.

“Đi thôi, Tiên thành Thiên Uyên xem như xong rồi.” Hàn Phi Vũ thở dài một cái, không biết trăm vạn tu sĩ trong Tiên thành này có thể chạy trốn được bao nhiêu.

Ba người đứng ở trong Truyền Tống trận, Hàn Phi Vũ nhanh chóng tăng thêm các loại tiên ngọc linh tinh cho Truyền Tống trận, sau đó khởi động, ba người biến mất trong Truyền Tống trận.

...

Lúc này trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm đang trầm tư suy nghĩ với một cái chiến hạm cự thú Yêu Tộc hình rắn, nghĩ xem có phải thay đổi lại một chút hay không.

Với duyện phận của hắn và Thiên Linh tôn giả, nhìn thấy chiếc chiến hạm cự thú Yêu Tộc này, một pháo đánh tới thì phải làm sao?

“Đại trưởng lão, ngươi lại muốn biến chiếc chiến hạm tinh chu này thành Nhân Tộc à?” Sa Điêu ở một bên nói.

“Lại thay đổi nữa thì độ khó hơi lớn, làm một chiếc tinh chu biến hình thì vẫn được.” Từ Phàm nhanh trí nói.

Tinh chu Ẩn Linh môn bị hư hại, cho dù là sau khi sửa thì tính năng cũng không thể giống như trước được.

Bây giờ chiếc tinh chu đã được sửa xong này, trước mắt cũng chỉ có thể đến vùng Cực Không khai thác quặng, miễn cưỡng cũng có thể chiến đấu, chỉ là không thể làm những thao tác cực hạn giống như trước nữa.

Cả thân thuyền tinh chu cũng không chịu nổi năng lượng nút đạo khí Truyền Tống trận đánh vào, đây chính là nguyên nhân chủ yếu Từ Phàm muốn cải tạo chiếc chiến hạm cự thú Yêu Tộc hình rắn này.

Trước kia chỉ nghĩ đến cải tạo bên trong chiến hạm Yêu Tộc, không cân nhắc đến phương diện bên ngoài, bây giờ lúc muốn cải tạo, thì đột nhiên phát hiện vẻ ngoài cũng rất quan trọng.

Ba con rùa đen gặp trước đây, có thể là vũ khí bí mật của bên Yêu Tộc kia.

Rất trùng hợp, hắn cảm giác như hội trưởng lão Nhân Tộc bên này cũng có loại đại sát khí này, đừng đến lúc đó tự tiêu diệt mình vì vẻ bề ngoài, thế thì oan lắm.

“Tinh chu biến hình, đây là cái gì?” Sa Điêu tò mò hỏi.

Từ Phàm tiện tay phóng một quầng sáng ra, bên trên là kiểu mẫu biến hình mà Bồ Đào bước đầu diễn hóa ra.

Chỉ thấy vốn dĩ là chiến hạm cự thú Yêu Tộc hình rắn dài mấy vạn trượng bắt đầu mô đun biến hình,

Cuối cùng biến thành một hình dáng Nhân Tộc tiêu chuẩn, trên đỉnh tinh chu còn treo một chiếc cờ màu chiếu hình ký hiện của Ẩn Linh môn.

“Như vậy sợ rằng cường độ thân thuyền của tinh chu không đủ lắm?” Mặc dù Sa Điêu kinh ngạc, nhưng lại cảm thấy hơi căng, hắn nói thắc mắc của mình ra.

“Độ cứng không đủ thì lại có pháp trận.”

Từ Phàm vừa nói tinh chu biến thành Nhân Tộc trong quầng sáng xong thì bên ngoài hiện ra pháp trận .

“Pháp trận này lại có thể tương thích được!” Sa Điêu khiếp sợ nói.

“Sa sư huynh ngươi lui về phía sau nữa xem.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này hình ảnh của quầng sáng chuyển tới nóc của tinh chu.

“Trời ơi!”

“Đây không phải là pháp trận đế của Ẩn Linh đảo chúng ta sao? Sao lại có thể thu nhỏ đến phần đáy của tinh chu!” Sa Điêu lại khiếp sợ tiếp.

“Có pháp trận đế và pháp trận thân thuyền tăng cường, vậy không phải lo về độ cứng nữa.”

“Cái cần suy nghĩ nhất bây giờ là chỗ nối liền thân thuyền, phải dùng linh khoáng như nào mới thích hợp được?”

“Nếu dùng linh khoáng cấp cao quá thì lại hơi lỗ vốn.” Từ Phàm sờ càm nói.

Trong bảo khố tông môn có tài liệu thích hợp, nhưng đó đều là linh khoáng cấp tiên khí, Từ Phàm hơi không nỡ dùng.

“Đúng vậy, ta cũng đã xem qua danh sách linh khoáng trong bảo khố tông môn rồi, cũng chỉ có các loại linh khoáng cấp tiên khí như Vân Huyền Thiết, Vạn Dung Linh Kim mới thích hợp.” Sa Điêu cũng gật đầu nói.

Trong nháy mắt Từ Phàm đã nhìn Sa Điêu với cặp mắt khác xưa, ở trong mắt hắn có thể nói ra mấy dạng linh khoáng cấp tiên khí này, là đã có thành tựu luyện tập cực cao rồi.

“Đại trưởng lão không ngại giao chuyện này cho ta chứ, biết đâu ta lại có thể chế tạo ra loại hợp kim có tính chất phù hợp.” Sa Điêu cười nói, hắn rất hưởng thụ cái ánh mắt khác xưa mà vừa nãy Từ Phàm nhìn hắn.

“Sa sư huynh có nắm chắc không?” Từ Phàm ngạc nhiên mừng rỡ nói.

“Cho ta nửa năm, chắc là có thể.” Sa Điêu suy nghĩ một chút, gật đầu nói.

“Vậy chuyện này xin nhờ vào Sa sư huynh rồi.” Từ Phàm ung dung nói, đợi trong thời gian nửa năm rõ ràng là kiếm lời nhiều hơn với cái giá cả của việc sử dụng linh khoáng cấp tiên khí.

“Giao cho ta đi.” Sa Điêu nói xong thì bay về phía bảo khố của tông môn, dáng vẻ bây giờ ta bắt đầu làm luôn.

“Sau khi so sánh, rốt cuộc là ta hơi coi thường người rồi.” Từ Phàm nhìn bóng lưng của Sa Điêu nói.

Hắn cảm thấy đây là một tật xấu, cần phải sửa.

Ngay lúc này, Từ Nguyệt Tiên mặt đầy hưng phấn đi tới trước mặt Từ Phàm.

“Chắc là ngươi phát hiện ra rất nhiều đồ tốt ở bí cảnh đó nhỉ.” Từ Phàm nhìn dáng vẻ Từ Nguyệt Tiên mặt đầy hưng phấn nói.

“Phát hiện mấy món đạo khí mà Yêu Tộc thượng cổ dùng, trong đó cái thú vị nhất là lồng Vạn Thú.” Từ Nguyệt Tiên vừa nói thì trong tay xuất hiện một cái lồng nhỏ hình tròn.

“Không gian bên trong rất lớn, có thể chứa được trăm vạn Yêu thú.”

Từ Phàm nhận lấy lồng Vạn Thú trong tay Từ Nguyệt Tiên, kiểm tra một phen xong, thì trả lại cho Từ Nguyệt Tiên.

“Sư phụ ngươi giữ lại dùng đi, cho ta làm gì?” Từ Nguyệt Tiên lại đưa lồng Vạn Thú cho Từ Phàm.

“Vậy ta cải tạo lại một chút cho ngươi, rồi sau đó bắt một ít Yêu Tộc tu vi cao bỏ vào đó, làm thú trường triệu hoán cho ngươi.” Từ Phàm suy nghĩ một chút nói.

“Đúng rồi, ngươi có phát hiện đồ vật mà ngươi không nhìn thấu được ở trong bí cảnh đó không?” Từ Phàm hỏi, hắn phát hiện được một cỗ Khí Vận chi lực không tầm thường trong lồng Vạn Thú kia.

“Sư phụ ta đang muốn nói với ngươi đây, đúng là có thật.” Từ Nguyệt Tiên vừa nói, vừa lấy ra một tượng thú được điêu khắc bằng ngọc thạch bình thường, nhìn vừa cổ xưa mà lại Thương Tang.

“Tộc Ngự Thú Xích Yêu, cái niên đại này đã rất lâu rồi.” Từ Phàm nhìn pho tượng nói.

“Tộc Ngự Thú Xích Yêu là cái gì?” Từ Nguyệt Tiên tò mò nói.

“Ở thời kỳ thượng cổ, cũng không biết là bao nhiêu vạn năm trước, khi đó là tộc Cổ Yêu thống lĩnh thế giới, khi đó gì mà Nhân Tộc Yêu Tộc, tất cả đều sinh tồn dưới ý chí của thượng cổ cự yêu, không có một chút đường sống phản kháng nào.”

“Mà khi đó Yêu Tộc có một tộc chuyên chăn thả Yêu thú, cung cấp huyết thực cho Cổ Yêu, khi đó tộc kia cũng là tộc tôn quý nhất trong Yêu Tộc.”

“Sau đó Cổ Yêu suy yếu, thì cũng bị diệt tộc theo.”

“Pho tượng này hẳn là vật tín ngưỡng thờ phụng của tộc bọn họ, vì vậy ngưng tụ không ít khí vận của tộc bọn họ.”

Từ Phàm vừa nói vừa gọi hai con rối Luyện Hư Kỳ đến, đưa nó đến trong không gian nhỏ của Bồ Đào.

“Cái tượng thú này, ngưng tụ khí vận và ý chí của tộc bọn họ, cũng xem như là đồ tốt.”

“Đợi ta đồng hóa hết khí vận ẩn chứa bên trong xong lại kết hợp với lồng Vạn Thú luyện chế đồ tốt cho ngươi.”

“Nếu sau này chiến lực không được, thì ngươi cũng có thể làm triệu hoán sư.”

“Nếu lúc đánh nhau mà phía trước có Yêu Tộc, Yêu thú chĩa vào, thì ngươi phóng hắc thương ở phía sau là được.” Từ Phàm nói, hắn vừa nghĩ đến cảnh tượng đó thì thấy rất thú vị, một người mà như thiên quân vạn mã.

“Cái này có thể có, cảm ơn sư phụ.” Từ Nguyệt Tiên ngọt ngào nói.

“Cảm ơn cái gì chứ, sau này vi sư còn phải chờ các ngươi bảo vệ ta nữa này.” Từ Phàm phất tay một cái nói.
Bình Luận (0)
Comment