Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 487 - Chương 487: Vô Địch Tôn Giả

Chương 487: Vô Địch tôn giả Chương 487: Vô Địch tôn giả

Chỉ riêng bảo khí tinh phẩm mang về này đã làm cho toàn bộ đệ tử trên dưới của tông môn không đi đều ghen tị đỏ mắt.

“Bảo khí tinh phẩm Ngũ giai, thế mà ở Ẩn Linh môn lại bán rẻ như vậy.”

Sau khi một vị đệ tử của Thiên Linh Tông biết được giá tiền bảo khí Ngũ giai ở Ẩn Linh môn, có phần không tin hỏi lại một lần.

“Đúng vật ngươi không nghe lầm đâu, thực sự rẻ như vậy, đó cũng là phúc lợi khi làm đệ tử Ẩn Linh môn.”

Người nghe được câu này lại hối hận một lần nữa, tại sao mình không tranh đoạt danh sách đi Ẩn Linh môn.

Lúc này, trong đại điện Thái Thượng ở Thiên Linh Tông.

Thái Thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông đang nhìn Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ đã bị hù dọa đến mức sắp đái ra ở trước mắt.

Mặc dù hắn đã bị tẩy não, nhưng vẫn biết Vô Địch tôn giả của Nhân Tộc có ý nghĩa gì.

“Lão đại ngươi thu hồi khí thế lại đi, đây là Luyện Khí Tông Sư gắn bó với Thiên Linh Tông chúng ta trong tương lai mấy năm.” Thiên Linh tôn giả nhìn Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ bị dọa đến lạnh run nói.

Trên đại điện, trong nháy mắt khí thế được thu hồi, Thái Thượng Đại trưởng lão đã biến thành một vị lão già dễ gần.

“Vừa rồi đã xúc phạm nhiều, mong tông sư bỏ qua cho.” Thái Thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông cười ha hả nói.

“Không ngại, không ngại, có thể nhìn thấy Vô Địch tôn giả là vinh hạnh trong cuộc đời này của ta.” Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ nói gấp.

“Trước khi đến chủ nhân đã thông báo rồi, cần ta làm gì nói trực tiếp với ta là được.” Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ vẫn còn có chút không vững dạ?

Một cái ngọc giản trôi lơ lửng ở trước mặt Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ.

“Phòng luyện khí và Linh Khoáng đã chuẩn bị xong cho tông sư, cần cái gì có thể nói trực tiếp với ta.” Thái Thượng Đại trưởng lão Thiên Linh Tông cười nói.

“Được, phiền ngài cho người mang ta đến phòng luyện khí, bây giờ ta bắt đầu.” Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ thu hồi ngọc giản nói, cảm giác áp lực ở trong đại điện này cực kỳ lớn, một phút hắn cũng không muốn ở thêm.

Sau đó một đệ tử xuất hiện, mang Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ đi về hướng phòng luyện khí.

Lúc này cả tòa đại điện Thái Nhất chỉ còn lại có ba vị Thái Thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông.

“Lão đại, cứ dựa theo ta nói, ngươi đi Yêu Giới bắt toàn bộ những Luyện Khí Sư và Luyện Khí Tông Sư trong đại tộc và tiểu tộc của Yêu Tộc trở về.”

“Nếu như có thể thì nhét cả tộc đàn bọn họ vào trong phạm vi thế lực của Yêu Giới Thiên Linh Tông cũng được.” Thiên Linh tôn giả vội vàng nói.

Có thêm Luyện Khí Tông Sư trong môn phái thì hắn sữa chữa tinh chu cũng thuận tiện hơn.

“Phương pháp của Đại trưởng lão Ẩn Linh môn không tệ, có thể tham khảo một chút, dù sao những Luyện Khí Tông Sư của tiểu tộc kia làm cho ai cũng là làm.” Thái Thượng Đại trưởng lão cười gật đầu nói.

“Có thể làm cho môn phái có thêm mấy vị Luyện Khí Tông Sư, lão già khọm ta đây di chuyển một chút cũng không có vấn đề gì.”

“Lão đại, đã lâu chưa thấy ngươi ra tay, lần này ta đi cùng với ngươi, để lão Tam ở lại giữ nhà.” Thiên Linh tôn giả nói.

“Lão Nhị, ngươi quá mức rồi, chuyện này phải để ta đi theo lão đại mới đúng.” Thái Thượng tam trưởng lão của Thiên Linh Tông nói.

“Chuyện trấn giữ môn phái vẫn thích hợp với ngươi hơn.” Thiên Linh tôn giả cười nói.

Hắn và Thái Thượng tam trưởng lão của Thiên Linh Tông đã nhiều năm chưa được thấy Thái Thượng Đại trưởng lão ra tay, đều hiếu kỳ bây giờ lão đại đã đạt đến cảnh giới gì?

“Không nên tranh giành, lão Tam đi Yêu Giới một chuyến với ta, lão Nhị ngươi ở lại môn phái coi chừng thật tốt dùm.” Thái Thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông nói.

“Lão đại, ngươi thiên vị, chủ ý này rõ ràng là do ta nói ra.” Thiên Linh tôn giả hét lên.

“Vậy ngươi đi Yêu Giới theo ta, sau này giao chuyện đi Vực Cực Không đào quáng cho lão Tam.” Thái Thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông nhàn nhạt nói.

“Ta đồng ý, bây giờ tinh chu của Thiên Linh Tông chúng ta một người là có thể khống chế.” Thái Thượng tam trưởng lão của Thiên Linh Tông cười nói.

Trong nháy mắt mấy chữ một người là có thể khống chế xúc động đến Thiên Linh tôn giả.

“Mang theo tinh chu đi Vực Cực Không chỉ cần kỹ thuật tốt là được?”

“Ngươi biết Vực Cực Không có bao nhiêu khu vực sao?”

“Ngươi biết Linh Khoáng mà môn phái cần ở đâu sao?”

“Ngươi biết gặp năm chiếc chiến hạm cự thú Yêu Tộc trở lên thì phải chỉ huy như thế nào sao?”

Một lúc đã hỏi ba lần, đủ để cho Thái Thượng tam trưởng lão thấy được sự tức giận của Thiên Linh tôn giả.

“Ta đi Yêu Giới theo lão đại, ngươi đồng ý không?” Thái Thượng tam trưởng lão hỏi.

“Được, các ngươi đi đi.” Thiên Linh tôn giả hầm hừ nói, nhưng mà hắn cũng không có cách nào. Hắn biết tính tình của lão đại, một khi nói ra là chắc chắn sẽ không thay đổi.

Lúc này Từ Phàm đang rảnh rỗi ở Ẩn Linh môn đột nhiên cười nói: “Không biết Thái Thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông có thể ra tay hay không, nếu là như vậy thì một đám Yêu Tộc bên phía bọn họ gặp xui xẻo rồi.”

Ở Yêu Tộc, Yêu Tộc có thể có chiến lực Vô Địch Yêu Tôn, thường chỉ có Hoàng tộc.

Trong vương tộc bình thường nhiều nhất chỉ có thể có mấy người giống như Yêu Tôn Vân Thánh.

Bất kể là Nhân Tộc hay là Yêu Tộc, Vô Địch tôn giả và Vô Địch Yêu Tôn đặt ở nơi đâu cũng là vua.

“Sơ Phàm, linh trà Thanh Tuyết Sơn Nham.” Từ Phàm mới vừa nói xong đã ý thức được đồ tôn ngoan của hắn đã đi tổng bộ hội trưởng lão.

Một tượng gỗ bưng một bình linh trà đi tới bên cạnh Từ Phàm, châm trà cho Từ Phàm.

“Đợi đến chiến hạm hình dạng con rắn kia của môn phái cải tạo thành công, đi qua Vực Cực Không một vòng, sau khi trở về ta lập tức bế quan.”

“Nếu còn không bế quan nữa thì cảm giác sẽ có chuyện xảy ra.” Từ Phàm nhìn lên bầu trời nói.

Thời điểm rảnh rỗi gần đây hắn vẫn có cảm giác hoảng hốt, vận dụng thuật toán bổ thiên cũng không nhìn được ra có kiếp nạn gì.

Cuối cùng có một cảm giác trong lòng làm cho hắn phải bế quan nhanh lên một chút để tránh né khó khăn không biết khiến người hoảng hốt sắp đến này.

Yêu Giới, tộc Bạch Ngọc Cự Tượng.

Lúc này vẻ mặt của tất cả tộc Bạch Ngọc Cự Tượng đều sốt ruột nhìn lên hai vị tôn giả của Nhân Tộc trên trời.

“Vô Địch tôn giả của Nhân Tộc, tộc ta không muốn mạo phạm, có chuyện gì có thể hạ xuống, chúng ta nói chuyện từ từ.” Tộc trưởng tộc đàn Bạch Vân Ky Tràng cố gắng làm cho giọng nói của mình giữ tỉnh táo.

“Ta tới chỉ vì có một việc thôi, nghe nói tộc đàn các ngươi có một vị Luyện Khí Tông Sư của tộc Sơn Linh, ta muốn mượn kẻ này để dùng mấy trăm năm.” Thái Thượng trưởng lão của Thiên Linh Tông nhàn nhạt nói.

Một luồng linh áp bao trùm cả Thánh Thành của tộc Bạch Ngọc Cự Tượng, dưới luồng linh áp này, trừ Yêu Tôn, còn lại tất cả Bạch Ngọc Cự Tượng lên đến con số hàng trăm vạn đều bị luồng linh áp này áp chế, toàn bộ nằm úp sấp hoặc là nửa quỳ trên mặt đất.

Chỉ có mấy vị Thiên Kiêu trong tộc có thể đứng thẳng lên.

Trên mặt bọn họ tỏ vẻ bất khuất, ngẩng đầu nhìn về phía hai vị tôn giả của Nhân Tộc trên bầu trời.

Nhưng mà sau đó lập tức bị Yêu Tôn trong tộc truyền âm trách mắng, đỉnh đầu cao quý cúi xuống, cúi đầu tỏ vẻ tôn trọng.

“Vô Địch tôn giả, chúng ta chỉ có hai vị Luyện Khí Tông Sư.”

“Ngươi mở miệng đã muốn mang một vị đi, có phải có chút quá đáng hay không?” tộc trưởng tộc Bạch Ngọc Cự Tượng có chút bất đắc dĩ nhìn lên hướng bầu trời nói.

“Làm sao, lời nói của ta ngươi nghe không hiểu sao?” Thái Thượng Đại trưởng lão nhàn nhạt nhìn xuống hơn mười vị Yêu Tôn tộc Bạch Ngọc Cự Tượng phía dưới.

Một luồng sát khí nhàn nhạt tràn ngập cả Thánh Thành Bạch Ngọc Cự Tượng.

Phía dưới, trong nháy mắt thân thể hơn mười vị Yêu Tôn tộc Bạch Ngọc Cự Tượng đứng thẳng lên, cảnh giác nhìn lên hai vị tôn giả của Nhân Tộc trên bầu trời để phòng ngừa bọn họ ra tay bất ngờ.

Tộc trưởng tộc Bạch Ngọc Cự Tượng suy nghĩ một lúc lâu sau mới ngẩng đầu nhìn tôn giả của Nhân Tộc trên bầu trời, cắn răng nói: “Tộc của ta nhường ra Luyện Khí Tông Sư tộc Sơn Linh, sau này Vô Địch tôn giả có thể không làm phiền tộc ta hay không?”

“Có thể.”

Giờ phút này, Thái Thượng Đại trưởng lão Thiên Linh Tông mở ra ý nghĩ mới.
Bình Luận (0)
Comment