Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 495 - Chương 495: Xuất Phát

Chương 495: Xuất phát Chương 495: Xuất phát

Ba ngày sau.

Từ Phàm mang theo vài đồ đệ và hơn một ngàn đệ tử ngồi Số hiệu Xà Linh bay về hướng vùng Cực Không.

Lúc này Số hiệu Xà Linh đang ở trên không trung làm các loại động tác cực hạn.

Trảm Linh vẻ mặt đầy phấn khích điều khiển Số hiệu Xà Linh.

“Nhẹ, nhanh, quan trọng là là điều khiển lên vô cùng thoải mái.” Một tay Trảm Linh đặt trên phanh la bàn nói.

“Đi thôi, đến vùng Cực Không xem thử, kiểm tra tốc độ cực hạn một chút.” Từ Phàm đứng trong phòng điều khiển chính, thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ nói.

Hắn vì Số hiệu Xà Linh đã tăng thêm khả năng tải cho hệ thống ổn định. Bên ngoài, cho dù Số hiệu Xà Linh đang xoắn ốc thăng thiên, người bên trong cũng không cảm nhận được một chút xóc nảy lung lay nào, sẽ chỉ cảm thấy phong cảnh ngoài cửa sổ đang xoay tròn.

“Được rồi ~”

Số hiệu Xà Linh đang làm các loại động tác cực hạn bỗng vẫy đuôi nhẹ một cái, bay về hướng vùng Cực Không, tốc độ càng lúc càng nhanh.

“Tốc độ của Số hiệu Xà Linh này ít nhất phải nhanh hơn gấp hai lần so với những chiếc tinh chu trước kia.” Trảm Linh cảm nhận được tốc độ của Số hiệu Xà Linh nói.

“Đó là đương nhiên, đây cũng là dựa trên động lực chất khí, thôi bỏ đi, là lực lượng của hạt nhân linh năng lớn.”

Từ Phàm biết có nói nhiều thêm bọn họ cũng nghe không hiểu, giải thích ra rất phiền phức.

“Ta đã nói rồi, lực lớn thì có thể chạy nhanh.” Trảm Linh hào hứng nói, giống như một chàng trai vừa được chạm vào một chiếc xe sang, nghĩ đến chênh lệch giữa bốn xi lanh và mười hai xi lanh.

Lúc này, các đệ tử trên Số hiệu Xà Linh, tất cả đều mới lạ nhìn xuyên qua cửa sổ thủy tinh ngắm nhìn cảnh bên ngoài phi thuyền.

“Chiếc tinh chu này so với chiếc tinh chu trước còn nhanh hơn.” Đồ tể trung niên nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ cười nói.

“Nếu như coi bầu trời là sân chiến đấu, vậy ngay cả một vài chiêu kiếm thôi cũng dùng không được.” Tùy Ảnh nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ từ tốn nói.

“Đừng có ngày nào cũng nghĩ đến chiến đấu nữa. Mới chớp mắt ngươi cũng đã hơn ba mươi, nên nghĩ lúc nào nên thành gia sinh hài tử đi thôi.” Đồ tể trung niên cười nói.

Tính theo tuổi thật, hiện tại hắn cũng đã hơn năm mươi, nếu như không tu tiên hiện tại hắn chỉ là một lão già, sau khi tu tiên, tuổi tác này còn có thể kéo dài thêm hơn một trăm năm.

“Lấy vợ sinh con? Như vậy sẽ chỉ ảnh hưởng đến lực chiến đấu của ta thôi.” Tùy Ảnh hất đầu nói, hắn chỉ muốn dùng cả đời này đều theo đuổi chiến đấu kiếm thuật chi đạo.

“Ngươi ưu tú như vậy, hài tử sinh ra nhất định cũng không kém.”

“Sau này hai cha con các ngươi rong ruổi trên chiến trường, vẫn có thể xem là một đoạn giai thoại.”

“Cũng coi là tìm được truyền thừa cho một thân kiếm đạo này của ngươi.” Đồ tể trung niên vỗ vai Tùy Ảnh nói.

Hắn biết, mặc dù bề ngoài Tùy Ảnh có hơi lạnh nhạt, nhưng trong nội tâm trừ kiếm thuật ra cũng có thể coi là một hài tử tâm tính đơn thuần.

Trong mắt Tùy Ảnh hiện lên vẻ suy tư, xem ra là đang nghiêm túc nghĩ đến vấn đề truyền thừa kiếm thuật xuống.

“Tiểu Tô thường cùng chúng ta ra ngoài làm nhiệm vụ thật ra đã yêu thích ngươi từ rất lâu rồi.”

“Nếu ngươi bằng lòng, ta và ngươi nói chuyện một chút.” Đồ tể trung niên giống như một lão phụ thân, vì Tùy Ảnh lao tâm lao lực.

“Tiểu Tô sao?”

Tùy Ảnh nhớ tới nữ hài thường xuyên đi theo sau lưng hắn, hô hào Tùy Ảnh đại ca thật lợi hại.

“Nàng là tu tiên giả, tuổi thọ lấy ngàn năm mà tính, ta kẻ hèn trăm năm này, vẫn là đừng nên quấy rầy nàng.” Tùy Ảnh nghĩ một lát rồi nói.

“Tiểu Tô cũng thích ngươi, ngươi còn cãi lý như thế làm gì?”

“Ngươi đừng để ý nữa, việc này trở về ta giúp ngươi lo liệu, ngươi cứ yên tâm làm tân lang quan là được.” Đồ tể trung niên nói.

Trong mắt hắn, tình yêu không có giới hạn nào cả, ngươi vừa ý ta, ta vừa ý ngươi, vậy là được rồi.

Tùy Ảnh nghĩ một lát sau đó gật đầu.

Lúc này Số hiệu Xà Linh đã đến trong vùng Cực Không.

“Tốc độ này, động lực này, chúng ta xông vào thâm xứ vùng Cực Không cũng tuyệt đối không có vấn đề gì.” Trảm Linh phấn khích nói.

“Muốn đi chúng ta liền đi, ta đã bàn giao xong cho Bồ Đào, chúng ta đi nửa năm một năm, khám phá một phen cũng không có vấn đề gì.” Từ Phàm cười nói. Ở trong tông môn một thời gian dài, hắn cũng muốn ra ngoài đi dạo một vòng.

“Nếu vậy thì tốt rồi.” Trảm Linh cười hì hì nói.

“Trước khi đi vào thâm xứ vùng Cực Không, trước tiên đón đồ đệ kia của ta và Tô trưởng lão qua đây đã.” Từ Phàm nghĩ một lát rồi nói.

Lý Tinh Từ đã rời khỏi Ẩn Linh Môn nhiều năm, một khoảng thời gian không gặp, Từ Phàm thật đúng là cũng có chút nhớ.

“Vậy được, trước tiên chúng ta đến hàng đạo của Nhân tộc.” Trảm Linh nói xong kích phát tốc độ cực hạn thứ hai của Số hiệu Xà Linh.

Bên trong hàng đạo tinh thần của Nhân tộc, Số hiệu Xà Linh dừng lại tại vị trí Hội Trưởng Lão mà tu sĩ chỉ định.

Một vị đại hán mặc trọng giáp trên người đã sớm ở nơi đó nghênh đón.

“Sơn Thần tiền bối, đã lâu không gặp.” Từ Phàm cười chào hỏi.

“Tiền bối thì không dám nhận. Đại trưởng lão Ẩn Linh Môn thêm cả địa vị Luyện Khí Tông Sư đỉnh cấp, không nhận nổi tiếng tiền bối này của ngươi.” Sơn Thần cười, vội vàng xua tay nói.

“Vừa rồi ta đã thông qua mạng lưới nội bộ liên lạc với đồ đệ ngươi Lý Tinh Từ, bọn họ đang gấp rút đi về bên này.”

“Qua một một hồi nữa là có thể thông qua truyền tống trận truyền tống tới đây.” Sơn Thần nói.

“Truyền tống trận còn có thể sử dụng?” Từ Phàm kinh ngạc hỏi.

“Chỉ có thể vào được quy mô nhỏ truyền tống, người ở Hội Trưởng Lão cần có quyền hạn cực cao mới có thể dùng.” Sơn Thần nói.

“Cũng phải, Hội Trưởng Lão có phương pháp loại bỏ phong ấn không gian cũng không kỳ lạ.” Từ Phàm gật đầu.

“Đi, ta mời Đại trưởng lão ăn cơm.” Sơn Thần nói.

Bởi vì có quan hệ của hắn và Từ Phàm, thế nên trong khoảng thời gian kia, Trảm Linh chỉ cần đến hàng đạo tinh thần trong Nhân tộc tìm Sơn Thần.

Sơn Thần cũng lấy giá vô cùng rẻ, ở Ẩn Linh Môn đặt mua vài món đạo khí.

Đều là do Yêu tộc Luyện Khí Tông Sư trong Ẩn Linh Môn luyện chế.

“Vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh.” Từ Phàm cười nói.

Sau đó một đoàn người đi tới quán cơm sang trọng nhất trên tinh thần.

Sơn Thần mang theo Từ Phàm, trên đoạn đường này, pháp khí truyền tin bên hông vẫn luôn vang lên tít tít tít không ngừng, cuối cùng bởi vì quá ồn nên bị Sơn Thần tắt đi.

“Nghiệp vụ của Sơn Thần tiền bối bận rộn thật đó.” Từ Phàm nói đùa.

“Đều là muốn nhờ ta giới thiệu bọn họ để các ngươi quen biết.” Sơn Thần nói.

“Đã hiểu.” Từ Phàm gật đầu.

Sau khi đoàn người ở trong quán cơm ăn uống no nê một bữa thì chuyển trạm đến quán trà nghỉ ngơi.

“Đại trưởng lão, không biết Luyện Khí Tông Sư trong quý tông môn còn có thời gian hay không?”

“Bên này có quá nhiều người muốn định chế đạo khí ở chỗ các ngươi, đưa ra giá rất cao.” Sơn Thần vừa uống trà vừa nói.

Từ Phàm nghĩ đến bảo khố sắp khô cạn kia, nghĩ lại, có lẽ cũng nên bổ sung một chút linh khoáng và một chút thiên địa tài bảo rồi.

“Luyện Khí Tông Sư trong tông chúng ta vẫn còn thời gian, có thể nhận một vài việc luyện chế đạo khí”.

“Nếu như Sơn Thần tiền bối có bằng hữu cần tới, có thể giới thiệu mấy người.” Từ Phàm gật đầu nói.

Trong tay Từ Phàm xuất hiện một ngọc giản, ghi chép bên trong đều là linh khoáng cấp đạo khí mà Ẩn Linh Môn tương đối thiếu.

“Chí phí cũng quy ra thành linh khoáng bên trong là được.” Từ Phàm cười nói.

Sơn Thần nhìn thấy ngọc giản, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng, cái này đại biểu cho hắn đã trở thành người đại diện cho Ẩn Linh Môn.

“Đa tạ Đại trưởng lão.” Sơn Thần cười nói.

“Cái gì cảm ơn với không cảm ơn? Coi như là ta làm phiền Sơn Thần tiền bối.” Từ Phàm nói xong bỏ ngọc giản vào trong tay Sơn Thần.

Lúc này, cửa phòng trà mở ra, một nhà ba người Lý Tinh Từ đi đến.

“Bái kiến sư phụ (sư tổ)!”

Lý Tinh Từ mang theo Lý Sơ Phàm hành lễ, trong ánh mắt có vẻ kích động, giống như hài tử đã lâu chưa thấy phụ mẫu.
Bình Luận (0)
Comment