Chương 498: Tinh thần Thượng Cổ
Chương 498: Tinh thần Thượng Cổ
“Cẩn thận sau này Bồ Đào gây khó dễ cho ngươi.” Từ Phàm mỉm cười nói.
Về phần sau khi Khí Linh chuyển thành Linh Tu thì sẽ tách khỏi hắn, việc đó là không có khả năng, bên trong bản thể của Bồ Đào còn có linh hồn của Từ Phàm.
Vốn là một thể, sao có thể tách ra.
“Ha ha. Ta chỉ là thuận miệng nói.” Trảm Linh cười nói.
Lúc này, nguyên cả viên linh khoáng tinh thần cỡ lớn đã được phân giải luyện hóa xong, Lý Tinh Từ cầm một khối Hồn Tinh đi đến.
“Sư phụ, đây là Hồn Tinh đã được phân giải ra.” Lý Tinh Từ nói.
Từ Phàm cầm lấy, một ngón tay bắn ra một chùm tia sáng trắng chạm về phía khối Hồn Tinh kia.
“Độ tinh khiết chín mươi tám phần trăm, lấy về để Bồ Đào tự luyện hóa đi.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Được rồi, bắt đầu tìm kiếm viên linh khoáng tinh thần tiếp theo.” Trảm Linh nhìn công việc sau khi hoàn thành vỗ tay nói.
Số hiệu Xà Linh lại một lần nữa bước lên hành trình khai khoáng.
Thời gian tìm kiếm buồn chán khiến Từ Phàm và Trảm Linh lần nữa ngồi lại bắt đầu chém gió.
Lúc này Từ Phàm tùy ý liếc qua bản đồ hư ảnh trên vị trí điều khiển chính.
Trận pháp ẩn nấp thật cẩu thả, Từ Phàm thầm than một câu sau đó lại tiếp tục nghiêng đầu lại cùng Trảm Linh và mấy đồ đệ tán gẫu.
“Nguyệt Tiên, ta nói cho ngươi…”
Từ Phàm nói đến đây lập tức ngây ngẩn cả người, lại lần nữa quay đầu nhìn về phía hư ảnh bản đồ.
Lúc này đám người cũng phát hiện sự khác thường của Từ Phàm, tất cả đều nhìn chằm chằm vào bản đồ hư ảnh.
“Sư phụ, ở đâu có chỗ kỳ lạ gì sao?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.
“Các ngươi có cảm thấy chỗ này có chút kỳ lạ không?” Từ Phàm nói, chỉ vào một vùng pháp trận ẩn nấp khổng lồ kia.
Đám người chăm chú nhìn hồi lâu cũng không nhìn ra chút đầu mối nào, cuối cùng Từ Nguyệt Tiên mở miệng nói: “Màu sắc của khu vực kia có chút bất thường so với những khu vực khác.”
Từ Nguyệt Tiên từng theo Từ Phàm khổ luyện thuật ẩn thân, phản ứng đối với một vài màu sắc đặc biệt nhạy cảm.
“Nguyệt Tiên nói đúng vào điểm mấu chốt rồi. Trên bản đồ hư ảnh này là phản ứng đối với năng lượng phân bố trong vùng Cực Không, cho nên nói, năng lượng nơi này phản ứng dị thường nhất định là có cái gì đó.”
“Hoặc là tai hoạ, hoặc chính là có một pháp trận khổng lồ che khuất nơi đó, gây nên phản ứng năng lượng dị thường.” Từ Phàm giải thích.
Lời Từ Phàm gợi ra cho Từ Nguyệt Tiên một vài hồi ức không tốt, khi đó vì phản ứng linh lực hòa thành một thể với cảnh vật xung quanh, nàng thật đúng là phải chịu nhiều đau khổ.
“Nghe nói ở nơi sâu vùng Cực Không có rất nhiều Nhân tộc sống trên Thượng Cổ tinh thần, có lẽ chính là nơi này.” Trảm Linh nói.
“Đi xem một chút chẳng phải là biết sao.” Từ Phàm mỉm cười nói.
Lúc này cánh bên của Số hiệu Xà Linh lặng lẽ mở ra một cánh cửa, một họng pháo thô to bình thường ít nhất cũng mấy trăm trượng từ từ nhô ra.
“Ngoại trừ Thượng Cổ Nhân tộc, cũng có thể là Thượng Cổ dị tộc.”
“Không thể không phòng.” Trảm Linh nhìn Số hiệu Xà Linh nhô ra cự pháo nói.
Hắn biết Từ Phàm vì sự an toàn trên Số hiệu Xà Linh mà đã lắp đặt bốn khẩu pháo quỹ đạo, thậm chí có một khẩu còn sử dụng vật liệu cấp tiên khí.
Theo Số hiệu Xà Linh nhanh chóng tiến tới, phản ứng năng lượng của pháp trận khổng lồ kia càng ngày càng rõ ràng.
“Pháp trận này, quả thực là phí phạm quá rồi. Phản ứng năng lượng lớn như vậy đến cuối cùng chỉ có thể làm dùng pháp trận ẩn nấp.” Từ Phàm đã nhìn thấy rõ ràng hoa văn trên pháp trận nói.
“Pháp trận này, ngay cả người ngoài nghề như ta đây nhìn vào cũng cảm thấy có chút đơn sơ.” Trảm Linh cau mày nói.
Lúc này, tu sĩ bảo vệ pháp trận tinh thần trong một viên Thái Cổ tinh thần đều đang hồi hộp nhìn chiếc tinh chu đang quanh quẩn ở bên ngoài kia.
“Có tinh chu nào phát hiện chúng ta sao?” Một tu sĩ căng thẳng hỏi.
“Phát hiện lại có thể thế nào? Tinh thần của chúng ta có tôn giả thủ hộ, còn có cự pháo do Hội Trưởng Lão viện trợ.”
“Nếu chiếc tinh chu kia thật sự muốn xâm nhập, đảm bảo hắn cũng chỉ có đến mà không có về.” Một tu sĩ khác tự tin nói.
Đúng lúc này, những tu sĩ đang bảo vệ pháp trận tinh thần kia thấy được trên Số hiệu Xà Linh bay ra con rối, không thấy là làm cái gì, toàn bộ pháp trận tinh thần khổng lồ lại đột nhiên mất đi hiệu lực.
“Trời ạ, viên Thượng Cổ tinh thần này còn phải lớn hơn cả Trái Đất.”
Lúc Từ Phàm thấy rõ toàn cảnh cả viên Thượng Cổ tinh thần này không khỏi thán phục.
Tất cả những người trên Số hiệu Xà Linh cũng đều kinh ngạc, ở nơi sâu vùng Cực Không tai hoạ tung hoành như này, vậy mà lại có Thượng Cổ tinh thần to lớn đến thế.
Lúc mọi người đều đang thán phục sự to lớn của viên Thượng Cổ tinh thần này, chỉ có Trảm Linh là đang suy nghĩ phải làm sao để kéo viên Thượng Cổ tinh thần này về.
Từ Phàm đứng trong hư không lẳng lặng chờ đợi, thông qua tra xét từ Bồ Đào, hắn biết được trong viên Thượng Cổ tinh thần này tồn tại một lượng lớn Nhân tộc.
Cho nên hắn đang chờ, chờ người có tu vi cao nhất trên tinh cầu này xuất hiện, hắn có một cuộc làm ăn muốn làm cùng viên Thượng Cổ tinh thần này.
Từ Phàm không đợi bao lâu, một đạo độn quang màu lam đã nhanh chóng bay tới.
Một vị lão giả đứng cách con rối không xa.
“Đạo hữu, hiện tại Nhân Giới thế nào?”
“Đã chiến thắng Yêu tộc chưa?” Lão giả thân thiết hỏi.
“Yêu tộc thế lớn, muốn chiến thắng không phải một sớm một chiều là được.”
“Tinh chu của Ẩn Linh Môn ta khai khoáng ở chỗ này, trong lúc vô tình phát hiện nơi đây có dị dạng, thế nên đặc biệt tới để tra xét một phen.”
Nhìn thấy Đại Thừa tôn giả như vậy, Từ Phàm cũng mỉm cười trả lời lại.
“Pháp trận tinh thần đơn sơ này của ta khiến đạo hữu chê cười rồi.” Lão giả không chút kiêng kỵ nói.
“Thâm xứ vùng Cực Không này có màn chắn tai họa thiên nhiên vô tận, tinh chu hoặc chiến hạm cự thú Yêu tộc thông thường căn bản không thể phát hiện được nơi này.” Từ Phàm cười trả lời.
Nhưng vào lúc này, một tòa huyết hải hiện lên xung quanh Từ Phàm, hóa thành một bóng người.
“Đạo hữu thế mà lại là người nắm giữ tinh thần Thượng Cổ này.” Trảm Linh nhìn lão giả nói.
Trảm Linh thấy Từ Phàm đang trò chuyện với người khác, đặc biệt tiến lên trợ uy.
“Nếu các vị không chê, chúng ta có thể đến tinh thần của ta trò chuyện, để chiêu đãi chư vị thật tốt.” Lão giả cười nói, làm động tác để ta mời khách vào nhà.
“Được.” Từ Phàm gật đầu nói.
Bên trong tinh thần Thượng Cổ, phía trên một tòa Tuyết Sơn cao gần vạn trượng, có một tông môn.
“Tinh thần này tên là Tuyết Linh tinh, tương ứng với tên Tuyết Linh Tông ta, tên của ta cũng thành Tuyết Linh tôn giả.”
Trong một tòa lương đình, lão giả giới thiệu cho đám người Từ Phàm.
“Từ vài năm trước, Hội Trưởng Lão phát tin tức cho chúng ta, đại chiến hai giới nhân yêu sắp bắt đầu.”
“Chưa qua bao lâu, toàn bộ không gian trong Tu Tiên giới đều bị phong ấn, tất cả pháp trận truyền tống cũng đều mất đi hiệu lực, đến lúc này Tuyết Linh tinh chúng ta và Tu Tiên giới đã mất liên lạc.” Lão giả giải thích.
“Trước đó quý tông vẫn luôn có liên hệ với Hội Trưởng Lão sao?” Từ Phàm tò mò hỏi. Hắn không nghĩ tới xúc tua của Hội Trưởng Lão vậy mà lại kéo dài đến tận nơi này.
“Vẫn luôn có liên hệ, thậm chí trong tinh thần chúng ta còn có truyền tống trận thông về hướng trụ sở chính của Hội Trưởng Lão.”
“Chỉ là bây giờ...” Lão giả nói xong thở dài một hơi, giống như phần lớn hài tử đi lạc, không nơi nương tựa.
“Chờ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng chờ được một chiếc tinh chu của Nhân tộc.”
“Đạo hữu, tình thế hiện tại giữa Nhân tộc và Yêu tộc thế nào? Có thể nói cho ta một câu sao?” Lão giả có chút mong chờ nói.
“Không gian hai giới nhân yêu bị phong ấn, tất cả chiến trường chủ lực đều ở nơi dung hợp biên giới hai giới.”
“Trong đại lục trung tâm, thông đạo tự nhiên giữa hai giới càng ngày càng nhiều, tiên thành thực lực mạnh có thể phản xâm Yêu Giới.”
“Tiên thành yếu một chút chỉ có thể bị diệt thành.”