Chương 523: Duyên phận bắt đầu
Chương 523: Duyên phận bắt đầu
“Nhân duyên của Sơ Phàm, tại sao ngươi muốn hỏi cái này?” Sau đó Từ Phàm lại nói.
“Hình như Sơ Phàm có cô nương hắn ngưỡng mộ trong lòng, thế nên đặc biệt tìm đến sư phụ hỏi một chút về nhân duyên.” Lý Tinh Từ cười nói.
“Thứ nhân duyên này ta biết rất ít, cũng không biết có đúng hay không.”
“Nhưng mà ta cảm thấy loại chuyện tình cảm này nên thuận theo tự nhiên, tính toán nhiều ngược lại sẽ không tốt.”
“Ví dụ như ngươi, lúc trước ta cũng không có tính gì.” Từ Phàm nhìn Lý Tinh Từ cười khà khà nói.
“Chủ yếu ta muốn hỏi cô nương kia có tương xứng với Sơ Phàm không? Ta sợ Sơ Phàm làm trễ nãi con gái người ta.” Lý Tinh Từ nói, hắn không để ý đến trêu chọc của Từ Phàm.
Nghe Lý Tinh Từ nói, Từ Phàm chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần vận dụng Chu Thiên bói toán.
Lý Tinh Từ thấy Từ Phàm tiến vào trạng thái, im lặng đứng tại chỗ, yên tĩnh chờ đợi.
Một lúc lâu, Từ Phàm chậm rãi mở mắt, thấy Lý Sơ Phàm hơi bất ngờ nói: “Nhân duyên của Sơ Phàm và cô nương này có đại nhân quả, sau này các ngươi cũng đừng có can thiệp.”
“Đại nhân quả?” Lý Tinh Từ nghi ngờ nói.
“Ngươi biết không tính là chuyện xấu là được, có thể vẫn còn một cơ duyên lớn.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Đa tạ quẻ bói của sư phụ.” Lý Tinh Từ cảm tạ nói.
“Cảm ơn cái gì.” Từ Phàm nó xong nhìn lướt qua Lý Tinh Từ.
“Tinh Từ, gần đây ngươi siêng năng tu luyện Bách Thế Luân Hồi, mọi thứ đều cần kết hợp lao động và nghỉ ngơi, Thần Thông ngươi tu luyện không phải loại học cấp tốc kia...”
Lúc này Lý Tinh Từ trong mắt Từ Phàm chính là dáng vẻ quá cần mẫn, miệt mài tu luyện quá độ Bách Thế Luân Hồi điển hình.
“Gần đây thấy sư phụ cũng bắt đầu bận bịu lu bù, chỉ biết tông môn xảy ra chuyện lớn, cho nên mới tăng tốc tu luyện, hi vọng đến lúc đó có thể trợ giúp sư phụ.” Lý Tinh Từ chân thành nói.
“Sau này ngươi không cần tu luyện quá đà, dựa theo tốc độ bình thường là tốt rồi.
“Tất cả con đường ngươi tu luyện trước Hợp Thể Kỳ đều không tính là cường giả, nhưng một khi đến Hợp Thể Kỳ, với giai đoạn Đại Thừa tôn giả phía sau, cũng là sự tồn tại mà tu sĩ bình thường không dám trêu chọc.
“Dù là cảnh giới Vô Địch Thiên Tôn cũng chỉ là chuyện nước chảy thành sông.”
“Thế nên bây giờ ngươi mới tăng tốc tu luyện, lỡ như tẩu hỏa nhập mà chẳng phải mất nhiều hơn được sao.” Từ Phàm khuyên bảo.
Hắn thu đồ đệ, là đang đánh một bàn cờ lớn.
Đồ đệ vất vả bồi dưỡng tỉ mỉ, hắn không nghĩ tới chuyện dùng khi chưa thành niên.
“Đa tạ sư phụ dạy bảo, là Tinh Từ hơi nóng lòng.” Lý Tinh Từ cúi đầu nói.
“Tâm tính ôn hòa một chút, nguyên nhân ngươi cố gắng tu luyện không có gì hơn mấy cái kia.” Từ Phàm nói xong vỗ bả vai Lý Tinh Từ.
“Vợ mạnh hơn một chút thì mạnh hơn một chút, hơn nữa các ngươi chỉ vừa mới bắt đầu, con đường tu tiên đâu chỉ một vạn năm.” Từ Phàm nói.
Hắn hiểu tâm trạng của đồ đệ, vợ quá mạnh mẽ khó tránh khỏi sẽ có loại suy nghĩ thế này.
Suy cho cùng cái này tương tự với Tu Tiên Giới cổ đại, còn không có bà dì ta không muốn cố gắng thuyết pháp chuyện này .
“Kể từ khi Thiên Nhi đến tổng bộ hội trưởng lão thu hồi một phần bảo khố kia của nàng, lại càng thích tặng đồ cho ta.”
“Lúc đầu vốn không sao, nhưng thời gian càng dài ta càng có chút...” Lý Tinh Từ im lặng nói.
“Cũng đúng, bây giờ tông môn chúng ta cũng không thể lấy gì ra.”
“Thậm chí còn thiếu vợ của ngươi không ít nhân tình.”
“Nếu như ngươi nói muốn thay đổi cục diện này trong thời gian ngắn thì hơi không thực tế.”
“Chờ thêm một chút, đợi vi sư lên đến cấp Đại Tông Sư Luyện Khí, sẽ nghĩ cách trả lại cho vợ của ngươi thứ tông môn và ngươi thiếu nàng.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc nói.
Thật ra thì Ẩn Linh môn coi như là chiếm ánh sáng của Tô Nhiễm Thiên, chiếc Hải Chu thứ nhất và Tinh Chu thứ nhất, toàn bộ đều là Tô Phàm cung cấp.
“Sư phụ không cần thay ta, cái này ta sẽ nghĩ cách.” Lý Tinh Từ nói.
“Ngươi có thể nghĩ ra cách gì, chẳng qua là sau khi tu vi cao thì nghĩ cách kiếm chút linh bảo tặng cho vợ ngươi.” Từ Phàm liếc Lý Tinh Từ một cái.
Nghe Từ Phàm nói, Lý Tinh Từ cúi đầu.
“Trở về đi, thuận theo tự nhiên là được, nếu thật sự cố gắng, vậy thì phát triển ngoại tuyến Yêu tộc thêm chút.” Từ Phàm phẩy tay nói.
“Tuân lệnh sư phụ.” Lý Tinh Từ hành lễ nói.
Sau khi Lý Tinh Từ đi, sắc mặt Từ Phàm trở nên nghiêm trọng, hắn không nghĩ tới đồ tôn của mình theo đuổi một cô nương lại có thể theo đuổi ra đại nhân quả.
Thông thường có đại nhân quả, là sau này có thể dính líu tới sự tồn tại của thế giới Đại Thiên.
“Bồ Đào, điều tra tài liệu của tiểu cô nương kia cho ta.” Từ Phàm nói.
Một quầng sáng xuất hiện trước mắt Từ Phàm, trong quần sáng xuất hiện tài liệu của một nữ đệ tử.
“Cha mẹ đều mất, lánh nạn ở đây, tính cách kiên trì, thề phải tiêu diệt hết tất cả Yêu tộc ở Tu Tiên Giới, báo thù cho cha mẹ.”
“Tính cách kiên trì, sau khi vào tong môn vẫn luôn cố gắng tu luyện, có lẽ là tư chất không tốt, vẫn luôn ở trình độ trung bình kém.”
“Sức bền kia cực kỳ mạnh, sinh hoạt trong tông môn ngoại trừ tu luyện thì vẫn là tu luyện, không hề có cảm giác nhàm chán.”
Từ Phàm nhìn tài liệu của nữ đệ tử, không khỏi nhíu mắt lại.
“Cảm giác hình như đã thấy khuôn mẫu này ở đâu đó, nhưng dựa theo xu hướng kia mà nói, cũng chỉ cách đãi ngộ của nhân vật chính một lần kỳ ngộ .” Từ Phàm nói rất hào hứng, từng bước bước vào bên trong đại trận hộ tông của Ẩn Linh Môn.
Vạn người ở tháp thí luyện đuổi giết trong trận chung kết.
Một người nữ đệ tử Kim Đan kỳ linh châu ngũ hành bay khắp người đang cảnh giác nhìn mấy con Yêu thú Kim Đan kỳ quanh người nàng.
Bây giờ trong trò chơi đuổi giết lớn của vạn người, Bồ Đào dựa theo tình huống gia nhập vào nguyên tố Yêu thú, mục tiêu chủ yếu kia là đả kích Voldemort.
“Bốn con Yêu thú Cự Nhận Kim Đan Kỳ, không thể tham chiến, chạy trốn mới là thượng sách.” Vương Triêu Y nhìn theo bốn con Yêu thú tới gần về phía nàng nói.
Đang lúc Vương Triêu Y muốn dùng Thổ Độn chạy trốn, một tiếng đao vang lên, bốn ánh đao từ đằng xa chém tới, giống như được khống chế chính xác chém xuống đỉnh đầu bốn con Yêu thú Cự Nhận.
Đằng xa, trên lưng Lý Sơ Phàm vác một con Cự Nhận khổng lồ, chậm rãi đi về phía Vương Triêu Y.
“Lý sư huynh, ngươi tới giết ta để cướp đoạt điểm tích lũy hả?” Vương Triều cảnh giác nhìn Lý Sơ Phàm.
“Ta tới kết minh với sư muội.” Lý Sơ Phàm cười nói.
“Cảm ơn Lý sư huynh, chiến lực của ta không xứng để kết minh với huynh.” Vương Triêu Y lắc đầu nói, nàng có thể cảm nhận được thiện cảm của sư huynh này dành cho nàng.
Nhưng mà bây giờ nàng không có lòng bàn chuyện nhân duyên, nàng chỉ muốn mạnh lên, giết sạch hết thảy Yêu tộc.
Lúc này, Từ Phàm sử dụng Thị Giác Thượng Đế thấy một màn như vậy, lắc đầu cười nói: “Sai cách rồi, nhưng không có ảnh hưởng gì mấy.”
“Mặc dù chiến lực của sư muội bình thường, nhưng mà Độn Thuật kia thì biểu hiện rất tốt, thế nên ta cần sư muội phối hợp với ta, khi gặp phải kẻ địch mạnh, ở bên cạnh trợ giúp ta.”
“Như vậy hai người chúng ta kết hợp với nhau, cầm giải nhất giải nhì của chung kết cuối cùng lần này không thành vấn đề.”
Lý Sơ Phàm giải thích chiến thuật của hắn một lần.
“Giải nhất giải nhì ~” Vương Triều hơi do dự, thứ hạng này vẫn rất có sức hấp dẫn với nàng.
Thành tích tốt nhất trước kia cũng chỉ là trước hạng năm mươi.
“Có rất nhiều người còn mạnh hơn Độn Thuật của ta, sao sư huynh không đi tìm bọn họ.”