Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 548 - Chương 548: Linh Mạch Cỡ Lớn

Chương 548: Linh mạch cỡ lớn Chương 548: Linh mạch cỡ lớn

 

“Chiêu mộ tôn giả mới.” Từ Phàm sờ lên cằm nói, phảng phất mở ra lối suy nghĩ mới.

 

“Ngược lại cũng không phải là không được, nhưng chúng ta cũng mới vào, còn chưa tới loại trình độ đó.”

 

“Tôn Giả thông thường không dùng đến, tôn giả quá mức lợi hại chiêu mộ vào trong tông môn, không rõ phẩm tính, dễ dàng xảy ra chuyện.” Từ Phàm nghĩ ngẫm nói.

 

“Trảm Linh trưởng lão sợ chuyển thế trùng tu, tông môn không có chiến lực cấp bậc tôn giả, dễ dàng xảy ra chuyện.”

 

“Trảm Linh trưởng lão đại có thể yên tâm, thời gian trăm năm không dùng đến, trong tông môn sẽ có một khung con rối cấp bậc Đại Thừa.”

 

“Có thể thay thế Trảm Linh trưởng lão bảo vệ tông môn.” Từ Phàm vui mừng nói.

 

“Con rối cấp bậc Đại Thừa tôn giả.” Trảm Linh nhẹ nhàng thở ra nói.

 

Nghĩ đến vẫn được, chỉ là con rối mà thôi.

 

“Trảm Linh trưởng sau khi chuyển linh trùng tu có thể từ từ tu luyện, đều bù đắp cho tất cả tiếc nuối trước kia.” Từ Phàm nói.

 

“Đương nhiên, có đại trưởng lão chỉ rõ con đường, tương lai thăng cấp vô địch chi cảnh có hi vọng.” Trảm Linh vừa cười vừa nói.

 

Từng ở Thiên Ma tông, Thái Thượng trưởng lão đã từng nhận xét qua hắn, đời này không có hy vọng vô địch chi cảnh, có thể sớm ngày lên trời, đi Tiên Giới tìm kiếm cơ duyên.

 

Lúc ấy hắn vừa thăng cấp Đại Thừa chi cảnh trong lòng rất là không phục, về sau với sự tu luyện với vực sâu, hắn biết vị Thái Thượng đại trưởng lão kia nói tới không có sai.

 

“Vô địch chi cảnh mới đến đâu, về sau đường còn dài mà.” Từ Phàm nhìn về phía trước hồ Linh Dịch rộng lớn xanh thẫm nói.

 

“Về sau ta sẽ theo sát bước chân đại trưởng lão.”

 

Trảm Linh cảm giác mình ôm cái đùi này là đúng.

 

“Gần đây vị huynh đệ đồ tể kia của ngươi thế nào?” Đang nhàn rỗi nhàm chán Từ Phàm hỏi thăm.

 

“Vẫn là như thế, gần nhất vừa thăng cấp thất giai Thiên Khôi Sư, đang kiếm linh thạch mua con rối kiểu mới.” Trảm Linh vừa cười vừa nói.

 

Nhiều năm ở chung, bảo hắn có tình hữu nghị thâm hậu với tên đồ tể trung niên, gần đây còn say mê đi linh hồn an dưỡng trong quán với huynh đệ của hắn.

 

“Thật là một kẻ yêu trang bị sâu sắc”. Từ Phàm vừa cười vừa nói.

 

“Hắn gần như sắp thu thập đủ con rối đao khách từ cấp bậc Trúc Cơ kỳ đến Luyện Hư kỳ, quả nhiên là đã góp không ít cống hiến cho việc kiếm tiền của tông môn ta.” Trảm Linh nói.

 

“Một viên phẩm chất cao có phẩm vị rau hẹ ~ Đây là lời đánh giá của Từ Phàm với tên đồ tể trung gian, hắn cảm giác nếu là người người đều như thế, thì có thể hình thành một vòng tuần hoàn bên trong hoàn mỹ.

 

“Hôm nào tìm một vị Luyện Khí Tông Sư Yêu Tộc chuyên môn định chế một bộ con rối đao khách cho hắn.” Từ Phàm nói.

 

“Vậy ta thay đồ tể trung niên cảm ơn đại trưởng lão.” Trảm Linh nói.

 

“Cám ơn cái gì mà cảm ơn, nên bao nhiêu linh thạch chính là bao nhiêu linh thạch?”

 

Nghĩ bạch chơi, điều đó là điều không có khả năng.

 

Đúng vào lúc này, âm thanh của Bồ Đào đột nhiên vang lên.

 

“Chủ nhân, hai người Hùng Lực Hạng Vân phát hiện một cái linh mạch cỡ lớn ở bên ngoài tông môn, trên có một trấn thủ đại tộc, thỉnh cầu chi viện.”

 

“Linh mạch cỡ lớn, cái này có thể có, điều một đội con rối cùng hai tòa pháo quỹ đạo, xem xem tiểu tộc kia là mềm hay cứng.” Từ Phàm thuận miệng nói.

 

“Đại trưởng lão, có công việc này làm sao không để ta đi?”

 

“Bằng không chỉ là con rối, có thể trấn không được yêu tộc kia, hiện tại ta sẽ đi một chuyến.” Trảm Linh hưng phấn nói, lại đến thời khắc mình biểu hiện.

 

Hắn vừa nói xong, thì hứng thú bừng bừng hóa thành một vệt huyết ảnh bay đi theo phương hướng chỉ định của Bồ Đào.

 

“Bằng không, bộ con rối kia sau khi luyện chế ra, món thứ hai trước tiên luyện chế một món Tiên Khí cho Trảm Linh trưởng lão.” Từ Phàm sờ lên cằm nói.

 

Những năm này, Trảm Linh xác thực đã góp không ít cống hiến vì Ẩn Linh môn, cho nên Từ Phàm mới có ý tưởng này.

 

“Bỏ đi, vẫn là chờ sau khi hắn chuyển linh trùng tu thì nói.”

 

Từ Phàm đứng dậy, bay hướng về vị trí của Tàng Kinh Các, bây giờ hắn còn có một chuyện chưa làm.

 

Từ Phàm vừa vào cổng chính của Tàng Kinh Các, đã nhìn thấy Trương Học Linh với mái đầu bạc trắng, khí huyết suy bại đang cầm một ngọc giản nghiên cứu.

 

“Lúc ấy đã cho ngươi Trú Nhan đan, vì sao ngươi không ăn?” Từ Phàm tò mò hỏi.

 

“Bái kiến đại trưởng lão.”

 

Trương Học Linh của cấp đỉnh phong Nguyên Bản Trúc Cơ, hiện tại bởi vì khí huyết suy bại, đã hạ xuống tầng 5 Luyện Khí.

 

“Ta muốn cảm nhận một chút toàn bộ quá trình luân hồi sinh tử.”

 

“Mới sinh, trưởng thành, thanh niên, đỉnh phong, suy sụp, diệt vong.” Trương Học Linh nói.

Lúc này Từ Phàm đang nhìn Trương Học Linh, ánh mắt bắt đầu trở nên kỳ lạ.

 

Cái kiến thức tiểu học chưa học xong đã bắt đầu học đại học này của ngươi, không thể trách ngươi khí huyết suy bại nhanh như vậy.

 

“Vậy ngươi lĩnh ngộ được cái gì rồi sao?” Từ Phàm hỏi.

 

“Không có, chỉ cảm thấy được khí huyết suy bại, tu vi rút lui.” Trương Học Linh nói.

 

“Đương nhiên ngươi lĩnh hội không được, thứ ngươi đã nói xem như là đạo luân hồi, há lại cảnh giới này bây giờ ngươi có thể chạm đến.”

 

“Vốn ngươi còn có thể sống hơn một trăm năm, nhưng hiện tại tìn hình này của ngươi, một năm đều quá sức.” Từ Phàm yếu ớt nói.

 

Quả nhiên là đạo si, cái gì cũng dám lĩnh hội.

 

“Ta biết, cho nên đại trưởng lão không phải đến thăm ta sao?”

 

Một dáng vẻ tuổi già sức yếu của Trương Học Linh, há miệng nhét hai viên Đại Môn Nha kia vào vừa cười vừa nói.

 

“Lúc nào thăng cấp Trúc Cơ, còn muốn chết một khắc cuối cùng sao?” Từ Phàm hỏi.

 

“Đúng, vậy mà bắt đầu lĩnh hội, thì không thể bỏ dở nửa chừng.” Trương Học Linh chậm rãi nói.

 

“Ngươi ngươi, về sau sống cả một đời ở Tàng Kinh Các.” Từ Phàm tức giận nói.

 

Từ Phàm hai tay kết ấn, kinh văn đại đạo xuất hiện trong tay hắn, sau đó bị hắn đập vào trong linh thể Trương Học, đây là phòng ngừa hắn phanh xe không được ở khoảnh khắc cuối cùng, tăng thêm một tầng bảo hiểm cho hắn.

 

“Đa tạ đại trưởng lão.” Trương Học Linh nói.

 

“Cũng may ở lại ở Tàng Kinh Các, ta chờ mong cái ngày ngươi xuất thế.”

 

Từ Phàm nói thì muốn rời khỏi.

 

“Đại trưởng lão xin đi thong thả, đệ tử có một chuyện muốn nhờ.” Trương Học Linh gọi lại Từ Phàm.

 

“Còn có chuyện gì?”

 

“Gần đây đại trưởng lão sáng tạo thần thông, công pháp rất ít, Tàng Kinh Các đã rất nhiều ngày không có nhập hàng rồi.” Trương Học Linh cười ha hả nói.

 

“Làm sao, công pháp thần thông trong Tàng Kinh Các ngươi cũng lĩnh hội hết rồi à?” Từ Phàm từ tốn nói.

 

“Đệ tử xem như là xem hết rồi, vẫn không hoàn toàn lĩnh hội.” Trương Học Linh cúi đầu nói.

 

“Được rồi, lát nữa ta bảo Bồ Đào đưa một lô tới.” Từ Phàm nói xong thì rời đi.

 

Trương Học Linh là một trong những đệ tử hắn khá chú ý, Từ Phàm trong lúc vô tình trông thấy tình trạng của hắn thì biết tiểu tử này sống không lâu, suy nghĩ của hắn thăng cấp Trúc Cơ kỳ trong khoảnh khắc cuối cùng, tám chín mươi phần trăm cũng sẽ thất bại.

 

Cho nên Từ Phàm mới cố ý tới một chuyến, không nghĩ tới lại còn bị thúc giục hơn.

 

“Bồ Đào, đặt phiên bản sơ cấp Thần thông Đông Phong vào trong Tàng Kinh Các.” Từ Phàm phân phó nói.

 

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

 

“Bộ thần thông này ngươi hãy suy nghĩ kỹ đi, đủ để ngươi chơi ở Luyện Khí kỳ.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

 

Bên trong kho số liệu của Bồ Đào, có rất nhiều loại công pháp cùng thần thông tuyệt mật mà hắn đã thôi diễn, số lượng không có chút nào chênh lệch so với Tàng Kinh Các.

 

Những thứ này đều là những thứ mà trong Nguyên Chung Chi Kiếm kia nhàm chán thôi diễn ra.

 

Sau khi Từ Phàm đi không bao lâu, một con rối cầm hơn năm mươi cái ngọc giản đưa cho Trương Học Linh.

 

“Thần Thông hệ liệt Đông Phong, thần thông đại trưởng lão sáng tác, luôn nổi lên một vài cái tên cổ quái.” Trương Học Linh cười cầm lấy một viên ngọc giản bắt đầu tra đọc.

 

Mỗi khi Tàng Kinh Các có thần thông công pháp mới đưa tới, đều là lúc hắn vui vẻ nhất.
Bình Luận (0)
Comment