Chương 566: Khuất phục và hợp tác
Chương 566: Khuất phục và hợp tác
“Thủ lĩnh của tộc Linh Giáp khá là cứng đầu.” Từ Phàm cười nói.
Đất nước phàm nhân lúc này, đã bị trăm vạn con rối do Từ Phàm phái đi vây quanh.
Trên trời dưới đất, một con ruồi cũng không thể bay ra.
Trên bầu trời đất nước phàm nhân, lại có linh kiện vệ tinh Thiên Cơ của Tuyệt Thực Tụ Linh Trận.
“Tu tiên giới có câu, là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, xem ra ngươi vẫn chưa hiểu được ý nghĩa của câu này.” Con rối dẫn đầu lạnh lùng nói.
“Các ngươi có năng lực biến bọn ta thành Yêu nô, những trước khi bọn ta biến thành Yêu nô, sẽ kéo cả đất nước phàm nhân theo làm bạn.” Trên mặt người mặc ngân giáp hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Đúng lúc này, vô số linh quang phóng lên từ biên giới của nước phàm nhân, cuối cùng hình thành một không gian ngăn cản linh khí ra vào.
“Các ngươi đã hết cơ hội rồi.”
Con rối dẫn đầu vừa nói xong, Tuyệt Thực Tụ Linh Trận trên bầu trời phát động.
Ngay lập tức, linh khí của nước phàm nhân nơi tộc Linh Giáp ở bị hút đi lượng lớn.
Đồng thời, trên bầu trời vàng lên một âm thanh kỳ diệu, như tiên tử ca hát lại như đạo âm của trời.
Tộc Linh Giáp bị vây hãm vừa định phản kháng, lại bị âm thanh này mê hoặc, ngược lại biến thành trạng thái khôi giáp, vô cùng cứng cỏi, không thể phá vỡ.
“Đặc tính của tộc Linh Giáp này, không tìm một nơi để nịnh bợ dựa dẫm, quả thực là tìm chết.” Từ Phàm nhìn màn sáng cười nói.
Sau khi hắn nhìn thấy đám tộc Linh Giáp giống như slime kia, đã biết tất cả ưu khuyết điểm của tộc này.
Ưu điểm chính là sức mạnh phòng thủ siêu mạnh của tộc Linh Giáp, bất kể là tấn công pháp thuật hay tấn công vật lý, đều có sức mạnh phòng thủ xuất sắc.
Hơn nữa, thần thông của tộc Linh Giáp, cũng có liên quan đến phòng thủ.
Khuyết điểm là sức chống cự yếu kém đối với những pháp thuật loại mê hồn, một khi tinh thần mơ hồ, sẽ biến thành một bộ áo giáp cứng.
“Tinh thần mơ hồ, ta rút hết linh khí ra cho các ngươi, một đám các ngươi ngoan ngoãn hóa thành thạch đi.” Từ Phàm nhìn màn sáng nói.
“Ẩn Linh môn, ngươi quá xem thường tộc Linh Giáp của ta, bây giờ tộc của ta sớm đã có cách đề phòng thuật Mê Hồn.”
“Khuyết điểm này của tộc ta đã là chuyện mấy trăm năm trước.”
Ngay lúc ngân giáp đang đắc ý, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, hắn phát hiện thân thể đang chậm rãi mềm đi, linh lực trong cơ thể tiêu hao với tốc độ cực nhanh.
Hắn chưa kịp nói xong, đã biến thành một vũng chất lỏng sền sệt, ngã xuống từ người nam tử trung niên kia.
Lập tức, hơn mười vạn tộc Linh Giáp của cả nước phàm nhân biến thành thạch.
“Trước hết cứ nuôi dưỡng đi, nếu thật sự không khuất phục thì chỉ có thể tiến hành tẩy não.” Từ Phàm nói.
Hắn có chút hảo cảm với những hành vi của bộ tộc đến Nhân giới này.
Dù là bám vào người của phàm nhân có linh căn, cũng không khống chế tâm chí, hòa bình sống chung.
“Tuân mệnh.” Bồ Đào đáp.
Ba ngày sau, trước mắt Từ Phàm là một đám màu bạc như thạch.
“Nghĩ xong chưa? Phục tùng Ẩn Linh môn ta sẽ có ưu đãi rất lớn.” Từ Phàm nói, nhìn về phía đám thạch màu bạc không chịu nhúc nhích trên mặt đất kia.
“Ta đã nói, bọn ta thuộc dòng tộc Linh Giáp, đời này không thể phục tùng chủng tộc hoặc cường giả khác.”
“Cho dù khống chế được bọn ta, tinh thần của tộc bọn ta vĩnh viễn lưu truyền.”
Trên khối thạch màu bạc xuất hiện một khuôn mặt người, có chút kích động nói.
“Thứ như tinh thần, có người ca tụng mới có thể lưu truyền, dòng tộc các ngươi bị ta tận diệt rồi.”
“Cho dù ta tiêu diệt các ngươi, ngoại trừ ta biết, người khác còn ai biết được?” Từ Phàm cười nói.
“Dù sao dòng tộc bọn ta không thể phục tùng Nhân tộc.” Khối thạch màu bạc bướng bỉnh nói.
“Ta đã thấy thần thông bổn mệnh của tộc các ngươi một lần.”
“Thành thật mà nói, thiên phú của tộc các ngươi rất mạnh, nhưng công pháp thần thông bổn mệnh này quả nhiên là gánh nặng của tộc Linh Giáp các ngươi.”
Từ Phàm nhàn nhã ngồi trên ghế tựa, thưởng thức hai đám mây Hùng Nhị trên bầu trời, trên tay cầm các loại đồ ăn vặt, đây là trạng thái thoải mái nhất của hắn.
“Ta rất tán thưởng tộc của các ngươi, cho tộc các ngươi một cơ hội, hợp tác với Ẩn Linh môn bọn ta, thế nào?”
Khối thạch màu bạc nghe đến đó, vừa định nói chuyện thì đã bị Từ Phàm ngắt lời
“Để làm thành ý hợp tác, ta sẽ giúp tộc các ngươi cải tiến công pháp và thần thông, cũng cung cấp phúc lợi cơ bản.”
Một tấm màn sáng xuất hiện trước mặt thạch màu bạc.
“Tụ Linh Trận cỡ lớn, con rối phụ thuộc cơ bản, đặc quyền giao dịch pháp bản, đặc biệt cung cấp ngũ hành bổn nguyên cao nhất…”
Khối thạch màu bạc nhìn những quyền lợi và trách nhiệm trong màn sáng, dần có chút dao động.
Nhưng cuối cùng hắn cũng phản ứng lại, mẹ nó đây chẳng phải là điều kiện phục tùng cho hắn lúc trở về ban đầu sao?
“Cái này có gì khác với điều kiện phục tùng các ngươi đưa ra lúc trước? Hơn nữa còn kém hơn điều kiện lần trước!” Khối thạch màu bạc cảm thấy mình bị lừa.
“Khác nhau lớn, điều kiện phục tùng trở thành điều kiện hợp tác, quan hệ giữa chúng ta bây giờ là bình đẳng.”
Từ Phàm dùng tay chỉ vào khối thạch bạc rồi chỉ vào chính mình, sau đó vẽ ra một ký hiệu bình đẳng trên không trung.
“Theo ý ta thì không có gì khác nhau.” Khối thạch bạc nói.
“Ít nhất còn dễ nghe một chút, giống như hai tộc lớn phục tùng tộc của ta, tộc Thỏ Ngọc Quang và tộc Nhạn Phong Lam Vũ, bọn họ đều là tộc phụ thuộc.”
“Mà các ngươi là Yêu tộc hợp tác với Ẩn Linh môn ta, ngoại trừ không thể chạy quá xa, còn lại đều rất tự do.” Từ Phàm chậm rãi nói.
Kiểu cứng đầu như thế này, trước kia hắn đã thấy rất nhiều, có thể khuyên thì khuyên, không khuyên được thì đổi cái khác.
“Hai chữ hợp tác đại diện cho tự do, cũng có nghĩa là tinh thần của tộc các ngươi vẫn có thể tiếp tục lưu truyền.”
Lời nói của Từ Phàm đã đánh trúng nội tâm của khối thạch bạc.
“Ngươi phải nghĩ kỹ, ta cũng không có kiên nhẫn với một thế lực nhỏ ngay cả Yêu tôn cũng không có như ngươi.”
“Ngươi bỏ lỡ cơ hội này, chỉ có thể khiến toàn bộ dòng tộc các ngươi trở thành Yêu nô.”
Từ Phàm nằm trên ghế tựa quay đầu lại, xoay đầu thản nhiên liếc mắt nhìn khối thạch bạc một cái.
Hôm nay tâm trạng hắn tốt, mới có thể chủ động đi ra thuyết phục.
Khối thạch bạc không nói gì, chỉ thu nhỏ cơ thể thành một quả cầu đúng chuẩn.
Một lúc lâu sau, một âm thanh phát ra từ quả cầu bạc tiêu chuẩn kia.
“Điều kiện đã đặt ra, ta yêu cầu các ngươi lập lời thề Thiên đạo, như vậy tộc bọn ta mới hợp tác với các ngươi.”
Quả cầu bạc lại biến thành một khối thạch bạc.
“Được, hợp tác là qua lại, các ngươi cũng phải lập lời thề Thiên đạo.” Từ Phàm cười nói. Tiện tay nhặt lấy linh quả giống như quả nho nhét vào miệng.
“Được, tộc bọn ta hợp tác với ngươi.” Khối thạch bạc nói.
Lúc bọn họ biết đến sự tồn tại của Ẩn Linh môn, vốn định di dời cả tộc, nhưng lại luyến tiếc Nhân tộc cộng sinh mình bồi dưỡng thời gian dài như vậy.
Ngay lúc bọn họ do dự, Từ Nguyệt Tiên phát hiện ra bọn họ, vì vậy mới có cảnh tượng trước mắt.
“Vậy mới đúng, không phải tất cả Yêu tộc đều có thể hợp tác với Ẩn Linh môn ta.” Từ Phàm nói xong, lấy ra một con rối Hợp Thể kỳ.
“Đây là quà cá nhân ta tặng cho ngươi, ta dựa vào đặc điểm của tộc các ngươi để cải tạo một chút.”
“Con rối này hẳn rất thích hợp với tộc các ngươi.”