Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 575 - Chương 575: Thông Suốt

Chương 575: Thông suốt Chương 575: Thông suốt

U Minh tôn giả nghe thấy lời của Thiên Linh tôn giả liền cười phá lên, giống như một trưởng tỷ cởi mở vậy.

Trực tiếp lấy ra một phân thân Ngọc Trúc màu xanh thẫm rồi ném cho Từ Phàm.

“Nếu như đã gọi một tiếng tẩu tẩu, vậy sau này tẩu tẩu sẽ bảo vệ ngươi, có chuyện gì thì trực tiếp gọi ta một tiếng là được.” U Minh tôn giả cười nói.

“Đa tạ tẩu tẩu, sau này nếu trong tay tẩu tẩu có linh khoáng muốn luyện chế pháp bảo thì cứ nói với tiểu đệ, đệ chắc chắn dốc hết sức mình để giúp tẩu tẩu luyện chế.” Từ Phàm cười nói.

Hắn cảm thấy tính cách của vị tẩu tẩu mà hắn vừa nhận này rất tốt, có thể làm bạn.

“Có một tiểu đệ luyện chế đại tông sư tương lai là vinh dự của ta.” U Minh tôn giả cười nói.

Một đám người được dẫn tới bên trong cung điện Long Tiên, U Minh tôn giả mở yến tiệc tiếp đãi.

“Thiên Linh, nói đi, có chuyện gì nhờ ta giúp đỡ.” U Minh tôn giả nói.

“Đệ và đại trưởng lão muốn đi đến một bí cảnh ở vùng Cực Không, chính là nơi mà Yêu Tộc nghiêm phòng, cố thủ đến chết.”

“Bọn đệ vừa mới đi ra từ bí cảnh, phát hiện thấy Tứ tượng Cự Thành của Yêu Tộc ở đó.”

“Đệ muốn ta đuổi Tứ tượng Cự Thành đó đi sao?” U Minh tôn giả chau mày nói.

“Không cần, bọn đệ chỉ muốn tẩu tẩu dụ Vô Địch tôn giả ở bên trong Tứ tượng Cự Thành đến, đệ và đại trưởng lão có cách để đi vào bên trong bí cảnh.” Từ Phàm ở bên cạnh nói.

“Không cần phải dụ tất cả đi, chỉ cần ba người là được.” Thiên Linh tôn giả nói.

“Cái này không thành vấn đề, một ngày sau, hội trưởng lão sẽ lại phái hai vị Tự Hảo trưởng lão đi qua đó, đến lúc đó là có thể hành động.”

“Các đệ tìm cơ hội để đi vào trong bí cảnh đó là được, nhưng có một chuyện hy vọng các đệ đồng ý với ta.” U Minh tôn giả nghĩ một hồi rồi nói.

“Mời tẩu tẩu nói.”

“Dẫn theo mấy vị trưởng lão của hội trưởng lão cùng đi bí cảnh, các đệ yên tâm, những thứ như linh vật pháp bảo ở bên trong, bọn họ sẽ không tranh giành với đệ.”

“Nếu Yêu Tộc đã xem trọng bí cảnh đó đến như thế, vậy thì chứng tỏ ở bên trong bí cảnh có món đồ rất quan trọng với bọn họ, mấy vị trưởng lão đó chỉ cần phá hoại kế hoạch của Yêu Tộc là được.”

“Những vật được Yêu Tộc xem trọng đó, bất kể rơi vào tay các đệ hay hội trưởng lão thì lợi ích cũng không thiếu các đệ được.” U Minh tôn giả nói.

“Được, đến lúc đó mấy vị trưởng lão trực tiếp đến bí cảnh cùng bọn đệ là được.” Từ Phàm gật đầu nói.

Mục đích hắn đi bí cảnh chỉ là muốn xem thử cảm giác quen thuộc đó bắt nguồn từ đâu, hắn càng đến gần bí cảnh thì cảm giác đó lại càng mãnh liệt.

Còn về đồ vật ở bên trong bí cảnh, hắn lại không mấy hứng thú.

U Minh tôn giả gật đầu nói: “Sáng sớm mai ta liền đi khiêu chiến Yêu Tộc, giúp đệ dụ Vô Địch tôn giả của Yêu Tộc ra.”

“Đa tạ tẩu tẩu.” Từ Phàm cảm kích nói.

“Khách sáo với ta làm gì.” U Minh tôn giả cười nói.

Sau khi đến thăm U Minh tôn giả, mấy người lại trở về tinh chu cổ điển.

Hắn vốn định hỏi chuyện giữa U Minh tôn giả và lão đại của hắn, sau đó nghĩ một hồi cảm thấy thì không phải là mấy chuyện tình nàng ý thiếp đó hay sao, khi nào mà không thể hỏi?

Tinh chu cổ điển có đài ngắm cảnh chuyên biệt, Từ Phàm ngồi xếp bằng ở đó, nhìn về nơi sâu thẳm của vùng Cực Không, không biết đang nghĩ gì.

“Sư phụ, người đang nghĩ gì thế?” Từ Cương ở bên cạnh hỏi.

“Ta đang nghĩ ngân hà lấp lánh nơi sâu thẳm của vùng Cực Không có phải nằm trong thế giới này không.” Từ Phàm trông về nơi xa, nói.

“Con không biết, nhưng con cảm thấy nếu như mắt đã có thể nhìn thấy những ngôi sao này, thì chỉ cần đi về nơi những ngôi sao tỏa sáng, chắc chắn có thể tìm thấy được chúng nó.” Từ Cương nói.

“Cũng đúng, là ta nghĩ nhiều rồi.” Từ Phàm cười nói.

“Dạo này con tiến bộ rất nhanh, đã lĩnh ngộ thấu đáo Thần Thông Đông Phong rồi phải không?” Từ Phàm nhìn đại đồ nhi của mình, nói.

“Chỉ lĩnh ngộ được một Thần Thông ở bên trong, những Thần Thông sau đó vẫn đang trong quá trình học.” Từ Cương vò đầu, nói.

“Không dễ nha, ngắn hơn thời gian vi sư nghĩ.” Từ Phàm khen thưởng, nói.

“Trong những đệ tử mà sư phụ thu nạp, đồ nhi biết mình là cái người đần độn nhất.”

“Vì thế nên đồ nhi không dám có một chút buông lỏng nào khi tu luyện công pháp và Thần Thông.”

“Chính vào mấy năm trước, đồ nhi đột nhiên cảm thấy đầu mình có một chút thông suốt, sau đó tiến độ tu luyện công pháp và Thần Thông nhanh hơn rất nhiều.” Từ Cương nói.

“Thật không dễ, lão đại con cuối cùng đã thông suốt rồi.” Từ Phàm có chút bất ngờ, vui vẻ nói.

Theo như dự tính của Từ Phàm, đại đồ đệ này của mình muốn thông suốt thì phải cần thời gian trăm năm, nhưng không ngờ lại thông suốt sớm hơn hắn nghĩ.

“Không tệ, xem ra ta phải đưa trước cho con thứ mà ta chuẩn bị cho con rồi.”

Trong tay Từ Phàm xuất hiện mười cái đĩa ngọc, tất cả đều là Thần Thông được chế tạo riêng biệt cho Từ Cương, cấp bậc của những Thần Thông này cao hơn rất nhiều so với Thần Thông mà Từ Cương hiện giờ học, yêu cầu đối với tư chất cũng cao hơn.

“Sư phụ, đây là.” Từ Cương nghi hoặc hỏi.

“Đây là cho con, nói một cách chuẩn xác hơn là hệ Thể Thần Thông được chế tạo riêng biệt cho phu tử các con, vốn định để dành cho Linh Đài sử dụng, nhưng không ngờ bước tiếp theo của con đã đạt đến tiêu chuẩn này.” Từ Phàm nói.

“Sư phụ, lúc trước con không thể tu luyện hàng loạt Thần Thông này sao?” Từ Cương có chút đau lòng hỏi.

“Mỗi người đều có năng lực chịu đựng của mình, một khi vượt quá giới hạn, làm bất cứ việc gì cũng đều không hiệu quả.” Từ Phàm giải thích.

Đơn giản mà nói thì là do tư chất và giác ngộ chưa đủ, Từ Phàm sẽ không nói thẳng thừng đến như thế.

Từ Cương nhận lấy đĩa ngọc, có chút đau lòng hỏi: “Tư chất đồ nhi ngu ngốc, suýt chút nữa đã làm lỡ tấm lòng của sư phụ.”

“Nói lời rắm gì thế, thời gian lúc đầu thu các con làm đồ đệ cũng không có mấy năm.”

“Bây giờ kêu mấy người các con đi đánh nhau, chỉ một mình con cũng có thể đánh theo mấy người sư huynh sư đệ con.”

“Tư chất và giác ngộ không thể quyết định tất cả, tu luyện đàng hoàng, sớm muộn gì con cũng gánh được một mảng trời thay vi sư.” Từ Phàm nói. Hắn biết suy nghĩ của đồ đệ mình.

“Đạ tạ sư phụ an ủi.” Từ Cương cảm động nói, sau đó nhắm mắt bắt đầu cảm ngộ Thần Thông.

Qua bảy canh giờ sau, hai vị Tự Hào trưởng lão hội trưởng lão đến viện trợ.

“Đây là Thất Nguyệt tôn giả và Phong Tịnh tôn giả, đều là bạn cũ của ta, lần này đi bí cảnh cùng chúng ta.” Thiên Linh tôn giả giới thiệu, nói.

“Vị này là đại trưởng lão Ẩn Linh Môn, tinh chu cổ điển của ta là do đại trưởng lão luyện chế đó, luyện khí đại tông sư đáng gờm tương lai.” Thiên Linh tôn giả tự hào giới thiệu với hai vị tôn giả, một bộ dạng huynh đệ của ta giỏi chưa.

“Chào hai vị tôn giả.” Từ Phàm khách khí nói.

“Chào đại trưởng lão.” Hai vị tôn giả liền nhanh chóng khách sáo nói, hơn nữa ánh mắt khẩn thiết nhìn Từ Phàm.

Bọn họ sớm đã biết Thiên Linh tôn giả có quen biết với một vị luyện khí tông sư vô cùng lợi hại, có thể giúp bọn họ luyện chế tinh chu, hôm nay cuối cùng cũng gặp được rồi.

“Nếu như người đã đủ cả rồi, đại trưởng lão chúng ta xuất phát thôi.” Thiên Linh tôn giả nói.

Từ Phàm gật đầu, lái đạo khí tinh chu bay về hướng mà Tứ tượng Cự Thành trấn thủ.

Sau khi tinh chu rời khỏi, cung Long Tiên to lớn đó cũng đi về hướng khu vực mà Yêu Tộc trấn thủ.

“Hổ con, cá trạch con, chó con, chim con, tất cả đều đến đây chịu chết.”

Khu vực bên trong vùng Cực Không, tiền tuyến mà Yêu Tộc trấn thủ vang lên tiếng của U Minh tôn giả.
Bình Luận (0)
Comment