Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 580 - Chương 580: Huynh Đệ Tốt Gặp Nhau

Chương 580: Huynh đệ tốt gặp nhau Chương 580: Huynh đệ tốt gặp nhau

Ngay từ lúc Từ Phàm nâng chân bước vào tiểu thế giới mặt gương tiếp theo, mấy người Vương Vũ Luân cũng đang muốn đi vào.

Từ Phàm và mấy người Vương Vũ Luân đồng thời tiến vào tiểu thế giới mặt gương.

“Vũ Luân!”

“Từ đại ca!”

Hai người bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt giống như gặp nhau sau vạn năm xa cách.

“Ở bên ngoài ta đã cảm giác được trong bí cảnh này có loại khí tức quen thuộc, không ngờ lại là ngươi ở bên trong.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Lúc này ở giữa hai bên tóc mai của Vương Vũ Luân đã có sợi trắng.

“Từ đại ca, ngươi không nên đến bí cảnh này.” Vương Vũ Luân cười khổ nói.

“Đến cũng không sao cả, hơn nữa ta không đến thì ai mang các ngươi về.” Từ Phàm ung dung nói.

“Từ bá bá!” Vương Linh Nhi nói.

“Nhiều năm không gặp, Tiểu Linh Nhi vẫn xinh đẹp như vậy.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Từ bá bá, ta giới thiệu cho ngươi một người, đây là sư tôn của ta, Tú Tâm.” Vương Linh Nhi kéo Tú Tâm đến giới thiệu cho Từ Phàm.

“Chào Tú Tâm đạo hữu.”

Từ Phàm không chút dấu vết nhìn thoáng qua huynh đệ tốt của mình, chắc lại có chuyện xưa gì đó xảy ra rồi?

Vẻ mặt của Vương Vũ Luân lại là vị này không phải.

Sự ăn ý khi làm huynh đệ nhiều năm, vẻ mặt được thể hiện vô cùng tinh tế.

“Chào Từ đạo hữu.” Tú Tâm hành lễ nói.

“Các ngươi ở chỗ này tốn bao nhiên năm tuổi thọ rồi?” Từ Phàm nhìn mọi người hỏi.

“Đã hơn hai trăm năm rồi, hiện tại mỗi khi chúng ta tiến vào một tiểu thế giới mặt gương đều ở lại rất lâu, lâu nhất là một tháng.” Vương Vũ Luân nói.

“Các ngươi vào trong Đạo Khí Hành Cung của ta đi, nơi đó không bị gia tốc thời gian ảnh hưởng.” Từ Phàm nói.

“Từ đại ca, chúng ta cùng nhau thăm dò đi, như vậy thì gia tốc thời gian có thể chậm lại.”

Vương Vũ Luân thấy Từ Phàm muốn một mình chống đỡ gia tốc thời gian thì lập tức từ chối nói.

“Ta có cách chống lại gia tốc thời gian, ngươi có cách không?” Từ Phàm nhìn Vương Vũ Luân nói, phất tay mở ra một cánh cửa ánh sáng.

“Các ngươi đều đi vào đi, ta mang các ngươi về tông môn.” Từ Phàm nói.

“Từ đại ca, vậy ngươi nhận lấy thứ này đi.” Trong tay Vương Vũ Luân xuất hiện mô hình tiểu viện giống như nông gia.

Đây là Đạo Khí Hành Cung Từ Phàm tự tay luyện chế cho hắn, bên trong là Linh Khoáng hắn thu thập trong những bí cảnh nhiều năm nay.

“Ngươi cho ta cái này làm gì? Sợ đạo khí bên trong không gian không ổn định sao?” Từ Phàm nghi ngờ nói.

“Bên trong đều là Huyền Phong Lôi Thiết, ta sợ nếu mang mang vào Đạo Khí Hành Cung của Từ đại ca sẽ không ổn định.” Vương Vũ Luân vừa cười vừa nói.

“Đầy Huyền Phong Lôi Thiết!” Từ Phàm kinh hãi nói.

Đạo Khí Hành Cung này là do hắn tự tay luyện chế cho Vương Vũ Luân lúc trước, hắn hiểu rõ bên trong thứ này lớn bao nhiêu so với ai khác.

“Đúng vậy, đầy ắp, hơn nữa đều là Huyền Phong Lôi Thiết đã được tinh luyện.”

“Lúc trước trong bí cảnh ta gặp được một mạch quặng Huyền Phong Lôi Thiết cực lớn, đào hơn ba năm mới lấy được.”

“Nếu sau này có quay lại chúng ta nên làm một chiếc tinh chu cho Ẩn Linh môn của chúng ta.” Vương Vũ Luân nói.

“Vũ Luân, ngươi đúng là ngôi sao may mắn của ta!” Từ Phàm vô cùng mừng rỡ nói.

Mặc dù Huyền Phong Lôi Thiết không tính là Linh Khoáng đỉnh cấp của Tu Tiên giới, nhưng nó là Linh Khoáng thích hợp nhất trong những Linh Khoáng luyện chế tinh chu.

“Từ đại ca cũng là ngôi sao may mắn của ta, mấy lần ngươi đều là người cứu nguy cho ta.” Vương Vũ Luân vừa cười vừa nói.

Lúc hắn bắt đầu tuyệt vọng với bí cảnh này thì Từ Phàm xuất hiện như một tia sáng vậy, chiếu sáng xua đi tuyệt vọng trong lòng hắn.

“Không nói trước cái này được, các ngươi nhanh vào không gian của Đạo Khí đi.”

“Bên trong còn có Nguyệt Tiên và Từ Cương, có lẽ bây giờ đang giận dỗi, ngươi an ủi bọn họ một chút.” Từ Phàm vừa cười vừa nói, lúc sắp vào bí cảnh, Từ Phàm đã thu hai người họ vào bên trong Đạo Khí Hành Cung, nói là sau khi bí cảnh an toàn sẽ thả bọn họ ra.

Nhưng vì quá vui sướng với gia tốc thời gian nên Từ Phàm thiếu chút nữa quên mất bọn họ, sau khi nhớ đến thì hắn quyết định để bọn họ ở luôn trong Đạo Khí Hành Cung.

“Được, ta đã biết.”

Vương Vũ Luân nói rồi dẫn theo mọi người đi vào trong cánh cổng ánh sáng.

Sau đó toàn bộ tiểu thế giới mặt gương dường như chạm phải chương trình nào đấy, thời gian lại bắt đầu tăng tốc.

Từ Phàm lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.

“Nếu như ta có thể ở luôn chỗ này thì tốt.” Từ Phàm mơ mộng nói.

Ngay lúc Từ Phàm nâng chân muốn bước vào tiểu thế giới mặt gương tiếp theo thì một âm thanh xuất hiện.

“Ta chính là khí linh của Vạn Kính thiên cung, ta tên Thiên Kính.”

“Tu sĩ Nhân Tộc, ngươi có muốn trở thành chủ nhân của Vạn Kính thiên cung này không?”

Giọng nói như của một đứa trẻ, nhưng trong giọng nói mang theo sự biến ảo khôn lường.

Từ Phàm dừng bước lại, ngẩng đầu nhìn trời nói: “Chủ nhân tiền nhiệm của ngươi không phải là Yêu Tộc sao? Chọn ai cũng không nên chọn một Nhân Tộc như ta.”

“Chủ nhân đời trước của ta là Linh Tu, không phải Yêu Tộc.”

“Chủ nhân ban đầu của ta vì muốn thống trị Yêu Giới tốt hơn nên mới quy mình về Yêu Tộc.” Khí linh của Vạn Kính thiên cung nói.

“Trở thành chủ nhân của Vạn Kính thiên cung?” Từ Phàm cười như không cười nói.

“Tu sĩ Nhân Tộc, chắc hẳn ngươi đang nghi ngờ trong đó có âm mưu gì sao?” Khí linh của Vạn Kính thiên cung nói.

“Ta có mấy câu hỏi, có thể trả lời cho ta được không?” Từ Phàm nói.

“Ngươi nói đi.”

“Đến cấp bậc gì? Mới có thể tạo nên thời gian lợi hại như Vạn Kính thiên cung của ngươi?”

“Là cấp bậc Kim Tiên à?” Từ Phàm cười hỏi.

Sau khi tấn cấp Đại Tông Sư Luyện Khí, khi hắn nhìn về phía Vạn Kính thiên cung lại mang theo một cảm giác khác.

Bây giờ trong giác quan của Từ Phàm, Vạn Kính thiên cung không nên xuất hiện ở thế giới này, hơn nữa hắn còn có kết luận rằng bản thể của Vạn Kính thiên cung hẳn ở bên ngoài Tu Tiên Giới.

Khí linh của Vạn Kính thiên cung không nói gì, Từ Phàm lại nói: “Gia tốc thời gian, bản nguyên bị xói mòn của ta bị ngươi mang đi làm cái gì rồi?”

Khí linh của Vạn Kính thiên cung vẫn không nói gì.

“Chủ nhân của ngươi làm rơi hình chiếu phân thân của Tiên Khí từ thế giới Đại Thiên xuống, trông coi UU là muốn cướp đoạt, vẫn nên tìm một phân thân để làm đường lui.”

Lúc này toàn bộ Vạn Kính thiên cung như run lên một cái.

“Ngươi nói nhiều như vậy không sợ ta tiêu diệt ngươi ở nơi này sao?” Khí linh của Vạn Kính thiên cung hơi kinh ngạc nói.

Chỗ tiểu thế giới của Từ Phàm xuất hiện một cái bình đài, bên trên có ba con yêu thú hung dữ Đại Thừa kỳ, dường như chỉ chờ lệnh đợi ăn.

“Ta muốn biết ta có đoán đúng hay không?”

“Về phần ngươi muốn tiêu diệt ta, có lẽ có thể thử một chút.” Từ Phàm bình tĩnh nói.

Ngộ Không cầm Phá Linh Bổng xuất hiện bên người Từ Phàm, phía sau lưng còn có một trăm con rối Hợp Thể kỳ.

“Bồ Đào, ngươi hiện thân nói chuyện với người bạn này một chút.” Khóe miệng Từ Phàm hơi nâng lên.

Mặc dù hiện tại Bồ Đào là đạo khí nhưng sức mạnh đã sớm vượt xa những khí linh tiên khí kia.

Bồ Đào hóa thành một đóa ma vân, xuất hiện sau lưng linh khí của Vạn Kính thiên cung, ma vân há miệng để lộ một miệng toàn răng nanh, dường như muốn nuốt vạn vật trên thế giới.

Bồ Đào mới xuất hiện, ba con yêu thú Đại Thừa kỳ và bình đài mới xuất hiện trong tiểu thế giới mặt gương chậm rãi rơi xuống.

“Đây là cái gì mà lại có thể cướp đi quyền khống chế của Vạn Kính thiên cung của ta!” Khí linh của Vạn Kính thiên cung kinh hoảng nói.
Bình Luận (0)
Comment