Chương 586: Chuyển linh trùng tu
Chương 586: Chuyển linh trùng tu
Một màn hình ánh sáng được Từ Phàm chiếu ra.
Bên trên là bản thiết kế con rối Đại Thừa kỳ mới tinh.
“Hay là chúng ta cùng nhau nghĩ đi, lúc đó không ai nghĩ đến vấn đề vòng kín năng lượng linh khí bản nguyên.” Phân thân số một than thở.
“Loại việc này thật sự rất kỳ quái, chỉ là một tầng cửa sổ giấy, vậy mà thời điểm đó làm thế nào cũng không thể chọc thủng?” Phân thân số hai hỏi.
“Đã không còn quan trọng nữa, điều quan trọng bây giờ chính là chúng ta phải suy nghĩ rõ ràng.”
Trong tay Từ Phàm chợt xuất hiện một cái giới chỉ không gian.
“Lúc ta trở về từ Vực Cực Không, chị dâu cho chúng ta không ít đồ tốt, chỉ cần thêm vào một ít thứ là vừa vặn có thể luyện chế một con rối Đại Thừa kỳ.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Chị dâu à, thế vị đại ca kia là ai?”
Hai phân thân có hơi nghi ngờ hỏi.
Từ Phàm lấy ra một khối ngọc phù phân thân màu u lam đặt xuống bàn trước mặt hai người.
Sau đó lại lấy ra một khối ngọc phù phân thân của Thái Thượng đại trưởng lão Thiên Linh tông.
“Đại ca và chị dâu đối xử với chúng ta cũng thật không tệ, quan trọng nhất chính là chị dâu so với đại ca còn lợi hại hơn, vả lại còn rất bao che khuyết điểm.” Từ Phàm hắc hắc nói.
Hai người nhìn khối ngọc phù phân thân màu u lam trên bàn mà không khỏi cảm thấy kính nể.
Hình tượng một người chị dâu thân thiết lập tức phác họa trong mắt hai vị phân thân.
“Chị dâu đối xử với chúng ta rất không tệ, vừa ra tay chính là một khối ngọc phù phân thân.” Phân thân số hai nói, vô cùng cảm động.
Ở trong mắt bọn họ, một khối ngọc phù phân thân tương đương với một cái mạng.
“Cho nên ta quyết định, xếp vị trí của chị dâu chỉ phía sau Thái Thượng đại trưởng lão.” Từ Phàm nói.
Hai phân thân gật đầu đồng ý, ở trong mắt bọn họ, chị dâu chính là một cái bắp đùi khác.
“Còn có một việc, phúc lợi tới rồi này hảo huynh đệ.”
“Huyền Phong Lôi Thiết tràn đầy một đạo khí hành cung, đủ để luyện chế một chiếc tinh chu tính năng cao.”
“Cho nên ta định để số một luyện chế con rối Đại Thừa kỳ.”
“Còn số hai thì luyện chế tinh chu mới.” Từ Phàm nói.
“Chúng ta có một yêu cầu, thời điểm chúng ta luyện chế, cái phân thân tạm thời này của ngươi phải ở bên cạnh kể Bình thư(1) cho chúng ta nghe.” Phân thân số một nói ra yêu cầu.
“Cũng được, việc này không thành vấn đề.” Từ Phàm mỉm cười đồng ý.
Đối với đồ vật có thể trấn an tâm linh mệt mỏi của hai vị phân thân, hắn vẫn chưa bao giờ keo kiệt.
Hai phân thân nhận được nhiệm vụ, thần thái trên mặt đều sáng láng, trong mắt tràn đầy hy vọng đối với tương lai.
Bọn họ biết bản thể còn khoảng trăm năm thời gian nữa là có thể tấn cấp Hợp Thể kỳ rồi.
Một khi tấn cấp, vậy đối với luyện khí nhất đạo sẽ bay vọt về chất.
Đến thời điểm kia, bọn họ không cho rằng thế giới này còn có vật gì có thể uy hiếp bọn họ được nữa.
“Lần này thời gian khá là dư dả, ta cho các ngươi trong vòng 20 năm luyện chế ra là được, không cần gấp gáp.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Sau khi tấn cấp Luyện Hư kỳ, cái loại cảm giác nguy cơ tăng thêm trên người Từ Phàm trước kia đã hoàn toàn biến mất không thấy.
Bây giờ ở trong mắt Từ Phàm, không có vấn đề gì mà một con rối Đại Thừa kỳ không thể giải quyết được, nếu có vậy thì hai con.
“Lý niệm thiết kế của chúng ta là như nhau, cho nên mỗi người hãy tự phụ trách công trình của riêng mình.”
“Ta trở về nắm chặt thời gian tu luyện, tranh thủ đạt đến Luyện Hư kỳ đỉnh phong, chuẩn bị cho việc tấn cấp Hợp Thể kỳ.” Từ Phàm nói.
“Đi đi đi đi, muốn lười biếng cũng không tìm cái cớ nào hay hơn.” Hai phân thân xua tay nói, bọn họ đã không còn cảm thấy kinh ngạc nữa.
Từ Phàm mỉm cười rời khỏi không gian dưới lòng đất, đi tới trên mặt đất Ẩn Linh đảo.
Hắn nhìn lên trời, cảm thấy tất cả mọi thứ đều tốt đẹp đến như vậy.
“Bồ Đào, ngươi nói xem bây giờ ta cần phải làm gì?” Từ Phàm đột nhiên cười hỏi.
“Chủ nhân, căn cứ tâm tình của ngươi bây giờ, Bồ Đào trước tiên xin vì ngươi đề cử Hiển Thánh.” Âm thanh Bồ Đào vang lên.
“Đổi cái khác đi, cái này quá cao điệu rồi.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.
“Vậy thì đi ra ngoài du ngoạn một phen, mang theo con rối Đại Thừa kỳ cùng với ngọc phù phân thân, cho dù có là Vô Địch Yêu Tôn của Yêu tộc cũng không thể giữ lại chủ nhân.” Bồ Đào mở lời đề nghị.
“Cái này cũng có thể.” Từ Phàm sờ cằm nói.
Đôi khi chỉ ngây ngô ở một nơi quả thực rất an nhàn, nhưng không thể cứ như vậy trong thời gian dài, lâu lâu cũng nên hướng tới thế giới bên ngoài một đoạn thời gian.
“Mang theo các đồ đệ, vừa du ngoạn vừa giảng đạo.”
“Tiện thể chọn một nhóm đệ tử trong tông môn làm đội hộ vệ, cho bọn họ tăng thêm kiến thức.”
Du ngoạn, ăn cơm dã ngoại, còn có phong cảnh vô tận kia.
Lúc này, một đạo huyết ảnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
“Đại trưởng lão, còn chưa chúc mừng ngươi lên cấp Luyện Hư kỳ.” Trảm Linh mỉm cười nói.
“Chẳng hay Trảm Linh trưởng lão từ đâu biết được tin tức này?” Từ Phàm nghi ngờ hỏi, theo lý thuyết tin tức này còn chưa lan truyền trong tông môn.
“Lúc hảo huynh đệ của ngươi nhìn cháu trai lớn của hắn, ta và Vương đạo hữu đã trò chuyện một lát.” Trảm Linh híp mắt, trên mặt tỏ vẻ ta biết bí mật nhỏ của các ngươi rồi.
“Trảm Linh trưởng lão đã biết rồi.” Từ Phàm cười nói.
“Nếu lại không biết nữa ta sẽ thật sự biến thành đồ đần mất thôi, lúc Sơ Phàm còn nhỏ, hảo huynh đệ kia của ngươi mỗi ngày đều ẩn thân ở bên ngoài nhìn Sơ Phàm.”
“Còn có khí tức huyết mạch của hai người bọn họ, chỉ cần thoáng cảm giác một chút là đã nhận ra bọn họ là ruột thịt.”
Hai người Từ Phàm và Trảm Linh đi vào trong một lương đình.
“Hy vọng Trảm Linh trưởng lão sẽ giữ bí mật, chuyện này mà để cho cô em dâu kia của ta biết được, chỉ sợ sẽ phát sinh sự cố.” Từ Phàm nói.
“Yên tâm đi, ta sống mấy nghìn năm, chỉ chút chuyện cỏn con này sao có thể không rõ ràng chứ!” Trảm Linh cười lên.
“Trảm Linh trưởng lão tìm ta có chuyện gì?” Từ Phàm hiếu kỳ hỏi.
“Đại trưởng lão, ta thấy con rối Đại Thừa kỳ kia đã luyện chế ra cho nên ta muốn sớm chuyển linh trùng tu.” Trảm Linh nói một cách long trọng.
Từ Phàm nghe thấy Trảm Linh nói, chậm rãi gật đầu một cái.
“Có thể, tài liệu dùng để chuyển linh trùng tu ta đã sớm gom góp cho Trảm Linh trưởng lão rồi.”
“Chẳng qua cần chút ít thời gian để bố trí pháp trận chuyển linh trùng tu phối hợp với bộ công pháp tu hành mà Trảm Linh trưởng lão muốn.”
“Đại khái cần khoảng ba năm.” Từ Phàm tính toán một chút rồi nói ra.
“Vậy bây giờ ta lập tức bắt đầu tu luyện công pháp chuyển linh trùng tu.”
“Có thể.” Từ Phàm gật đầu một cái.
Ở trong mắt hắn, mặc dù Trảm Linh thiên tư trác tuyệt nhưng rõ ràng đã đi nhầm đường.
Chỉ cần chuyển linh trùng tu, đánh tốt căn cơ, trong hai ngàn năm muốn trở thành Vô Địch Tôn Giả tuyệt đối không thành vấn đề.
Sau đó Từ Phàm lại nói với Trảm Linh về việc bản thân muốn ra ngoài du ngoại một phen, nhờ hắn trấn thủ Ẩn Linh môn.
“Đại trưởng lão, cứ yên tâm đi đi, bất kỳ ai muốn gây bất lợi với Ẩn Linh môn thì trước hết phải bước qua thi thể của ta.” Trảm Linh vỗ ngực đảm bảo.
“...”
Sau khi hai người tách ra, Từ Phàm bắt đầu chuẩn bị cho việc ra ngoài du ngoạn.
......
Thiên Linh tông, đại điện Thái Nhất.
Thiên Linh Tôn Giả cười hì hì nhận lấy khối thần thiết mạ vàng cấp bậc Tiên khí từ trong tay Thái Thượng đại trưởng lão.
“Lão nhị, có phải gần đây ngươi có chuyện gì dấu diếm ta với lão đại hay không?” Thái Thượng tam trưởng lão Thiên Linh tông hỏi.
“Hành vi thu thập linh khoáng cấp bậc Tiên khí của ngươi gần đây cực kỳ không thích hợp, chẳng lẽ ngươi mới quen biết một vị Luyện Khí Đại Tông Sư nào?”
“Hoặc là nói Đại trưởng lão của Ẩn Linh môn muốn lên cấp Luyện Khí Đại Tông Sư?” Thái Thượng đại trưởng lão nói.
“Quả thật Đại trưởng lão đã chính miệng nói với ta, khoảng trăm năm sau hắn sẽ lên cấp Luyện Khí Đại Tông Sư.”
Trong nháy mắt toàn bộ không khí trong đại điện Thái Nhất đều thay đổi.
__________
*Chú thích:
(1) Bình thư (một hình thức văn nghệ dân gian của Trung Quốc, khi kể một câu chuyện dài dùng quạt, khăn làm đạo cụ)