Chương 593: Gương mặt này, có thể xoa không!
Chương 593: Gương mặt này, có thể xoa không!
Trên một hòn đảo cô độc cách Ẩn Linh Môn vạn dặm, một chiếc thuyền to lớn đang đỗ.
Có một thiếu nữ trên người mặc chiếc váy đen dài cùng một ông lão đang uống trà trên bãi cát bên bờ đảo.
"Minh Tâm trưởng lão, ngươi nói Ẩn Linh Môn đó có đồng ý cho ta với Hề Nhi sư tỉ cọ sát không." Thiếu nữ đặt chén trà xuống nói.
"Ngươi đã thăng cấp thành thánh nữ, đây là chuyện rất quan trọng của Tông môn. Chúng ta có thể đợi ở đây, một là bởi vì có Trảm Linh đạo hữu đang ở đây."
"Hai nữa là, Ân Linh môn này thực sự có chút lợi hại, sợ là ở đây đe dọa cũng không thu được lợi ích gì."
Ông lão vừa thưởng trà vừa chậm rãi nói. Ánh mắt có chút kiêng dè nhìn về hướng Ẩn Linh đảo.
"Vừa nãy ta nhận được tin tức, vị Đại trưởng lão của Ẩn Linh Môn đó đã trở về rồi, tin rằng không lâu nữa ta có thể gặp Hề Nhi sư tỷ rồi." Thiếu nữ một thân váy đen dài cười nói.
Lúc này, trên trời một đạo huyết quang xẹt qua, nhanh chóng bay về phía hai người.
"Đạo hữu Trảm Linh đến rồi." Ông lão cười nói.
Nghe thấy ông lão nói, thiếu nữ liền nhanh chóng đứng dậy, dáng vẻ cung kính đứng bên cạnh đợi Trảm Linh đến.
"Hoan nghênh Trảm Linh đạo hữu!" Ông lão cao giọng nói.
"Minh Tâm, ngươi vẫn giống như trước nhỉ, còn nghiêm túc hơn cả nghiêm túc nữa.” Trảm Linh ha ha cười lớn, vừa nói vừa ngồi xuống đối diện Minh Tâm tôn giả.
"Từ lần chia tay trước, ta và ngươi đã nhiều năm không gặp rồi nhỉ."
"Ta nhìn trạng thái của ngươi, chắc mỗi ngày trải qua cũng không tệ đâu nhỉ." Minh Tâm tôn giả cười nói.
"Cũng ổn." Trảm Linh gật đầu, sau đó nhìn thiếu nữ đứng bên cạnh.
"Ngươi chính là Thánh nữ lần này à? Trảm Linh hỏi.
"Hậu bối Hề Vân, bái kiến tiền bối.” Thiếu nữ hành lễ nói.
"Đứng lên đi, đi từ xa như thế đến đây cũng không dễ dàng gì." Trảm Linh cười nói.
"Trảm Linh đạo hữu, vị Đại trưởng lão kia nói như nào?
"Khi nào thì cọ sát?” Minh Tâm tôn giả hỏi.
"Lần này vị hậu bối ngươi đưa đến rất mạnh, đứa cháu dâu của vị Đại trưởng lão kia của ta sợ không phải là đối thủ." Trảm Linh nói.
Nghe xong lời của Trảm Linh, Minh Tâm tôn giả không nói gì chỉ nhàn nhạt nhìn Trảm Linh.
Ý là chuyện này bên kia muốn giải quyết như thế nào?
“Các ngươi cũng thật may mắn, Đại trưởng lão muốn xoa mặt, việc này liền quyết định như thế. Bớt đi nghi thức gia nhập của thánh nữ được chọn thì vẫn có thể tiến hành.” Trảm Linh cười nói
“Muốn xoa mặt?” Minh Tâm tôn giả nhàn nhạt nói, đáy mắt xẹt qua một chút khinh thường.
Suýt nữa thì bụt miệng nói ra: “Dựa vào cái gì, ngươi có xứng không?”
Trảm Linh nhìn biểu cảm của Minh Tâm tôn giả bật cười, vung tay đặt xuống bàn bốn miếng ngọc phù phân thân.
“Đây là của hội trưởng lão Âm Ty tôn giả.” Trảm Linh chỉ vào mảnh ngọc phù phân thân màu xanh đậm nói.
“Đây là của Thiên Linh tông thái thượng đại trưởng lão.” Trảm Linh chỉ vào mảnh ngọc phù phân thân màu lục lam.
“Hái mảnh còn lại này là ngọc phù phân thân của hội trưởng lão Nguyên Viêm tôn giả.” Trảm Linh nói xong, nhìn Minh Tâm tôn giả cười.
“Ngươi muốn nói với ta là Đại trưởng lão của các ngươi muốn dựa vào những phân thân ngọc phù này và sự ủng hộ phía sau hắn để chống đối với Thiên Ma Tông ta?” Minh Tâm tôn giả nghiêm túc nhìn Trảm Linh.
Đây được xem là ân oán riêng tư, dựa vào quy tắc ngầm giữa Thiên Ma Tông và Hội trưởng lão thì Hội trưởng lão không có quyền tham dự.
“Ngươi có thể đổi một cách nghĩ khác không? Có biết tại sao Đại trưởng lão bọn ta có thể nhận được nhiều phân thân ngọc phù thế không? Trảm Linh một mặt đắc ý hất về phía Minh Tâm tôn giả.
“Đại trưởng lão của các ngươi với Thiên Linh Tông thái thượng đại trưởng lão và Âm Ty tôn giả là…”
Biểu cảm của Minh Tâm tôn giả bắt đầu trở nên nghiêm túc, trước đây hắn đã biết chuyện của hai người này, nếu như thật sự như thế thì phải nể mặt rồi.
Trảm Linh sững lại một lúc cuối cùng liền cười nói.
Nếu như không ở Ẩn Linh Môn nhiều năm chắc hắn cũng sẽ nghĩ như vậy.
“Được rồi, chắc ngươi đoán cũng không ra, để ta nói rõ với ngươi vậy.”
“Đại trưởng lão của bọn ta đã chạm đến cảnh giới Đại Tông Sư luyện khí, chỉ còn thiếu tu vi Hợp Thể Kỳ nữa là có thể chính thức thăng cấp thành Đại Tông Sư luyện khí rồi.”
“Ngươi nói gương mặt này có được xoa không!” Trảm Linh kiên cường nói.
“Đại Tông Sư luyện khí!” Minh Tâm tôn giả kinh ngạc nói.
”Hữu nghị với một luyện khí Đại tôn sư tương lai, các ngươi tự cân nhắc xem.” Trảm Linh nói xong liền biến thành một đạo huyết quang bay đi.
“Minh Tâm trưởng lão, chuyện này có phải thất bại rồi không?” Thiếu nữa nhẹ giọng nói, ánh mắt có chút không cam tâm.
“Cơ bản là thất bại rồi, bây giờ chúng ta trở về tông môn trước, báo cáo chuyện này cho thái thượng Đại trưởng lão đã.”
“Khê Vân, tông môn sẽ nghĩ cách bổ sung đủ chỗ căn nguyên còn thiếu của ngươi.” Minh Tâm tôn giả nói xong đi về phía tinh chu.
Ẩn Linh Đảo, Từ Phàm đang phơi nắng thì nhận được tin tinh chu của Thiên Ma Trung đã rời đi.
“Cũng quyết đoán đấy nhỉ, xem ra người Thủ Nghệ đi đâu cũng không chịu thiệt.” Từ Phàm cười nói.
“Đại trưởng lão, mặt của ngươi so với ta nghĩ có giá trị hơn nhiều nhỉ.”
Trảm Linh người chưa đến đã nghe thấy giọng.
“Ừ, suy cho cùng là do thực lực yếu nếu không cũng không cần ta đi xoa mặt.” Từ Phàm nhàn nhã nhìn trời nói.
“Đại trưởng lão, Ẩn Linh Môn của chúng ta còn chưa đến nghìn năm mà đã phát triển đến quy mô như này.”
“Ngươi đừng tự xem thường mình nữa.” Trảm Linh nói.
“Đây đã là gì, ta còn sẽ khiến Ẩn Linh Môn tiếp tục kéo dài ở thế giới Đại Thiên này.” Từ Phàm nhàn nhã nói.
“Ta cũng rất mong chờ ngày đó đến.” Trảm Linh cười nói.
“Ra ngoài chơi một năm, đi qua vài Tiên thành, đào bới được vài thế giới mật cảnh, quả thực đã tìm được không ít thứ tốt.”
“Nếu như không phải ngươi gửi tin gọi ta trở về, chắc ta vẫn ở bên ngoài rong chơi một đoạn thời gian nữa.” Từ Phàm cười nói.
Thiên Khôi sư và đệ tử theo hắn đi lần này đều kiếm được kha khá, lúc phát hiện thế giới mật cảnh, bên trong đều là những thứ không quan trọng nên toàn bộ đều để bọn họ mang đi. Ngoài ra Từ Phàm thỉnh thoảng lại chỉ điểm đệ tử bên cạnh.
Làm cho những đệ tử lúc đầu báo danh mà không được chọn chua xót như ăn mười quả chanh vậy.
“Xem ra Đại trưởng lão sau này ở tông môn không được rảnh rỗi nữa rồi nhỉ.” Trảm Linh bật cười.
Bây giờ hắn có thể chắc chắn một chuyện là trước đây Từ Phàm ngẩn ngơ ở trong Tông môn, thật sự là vì Tông môn khá an toàn mà thôi.
“Trảm Linh trưởng lão gần đây luyện loại thần thông kia như nào rồi?” Từ Phàm cười haha hỏi.
“Trước mắt cũng khá ổn, tu luyện khá là nhanh, dự đoán trong hơn hai năm nữa sẽ tu luyện thành công.” Trảm Linh nói.
“Lần này ta ở bên ngoài thu thập được không ít đồ, trong đó có một mảnh Ngũ Sắc Thần Thạch.”
“Dùng Ngũ Sắc Thần Thạch làm trung tâm để luyện chế ra tiên khí, tuyệt đối rất xứng với ngươi.”
“Cho nên ta nghĩ, để ngươi đợi thêm vài năm nữa, đợi đến lúc tiên khí sắp luyện xong thì ngươi chuyển linh sửa lại, đến lúc đó ta trực tiếp đưa tiên khí phong ấn vào trong cơ thể ngươi.”
“Đến khi ngươi trở thành Đại thừa tôn giả thì chiếc tiên khí đó cũng gần như được nuôi dưỡng đến giai đoạn như mong đợi rồi.” Từ Phàm nói.
“Đại trưởng lão, ngươi sẽ luyện chế tiên khí cho ta trước à? Trảm Linh kích động.
“Cũng vừa đúng lúc, ai bảo ta tìm thấy Ngũ Sắc Thần Thạch rồi, đã thế lại rất thích hợp với ngươi chứ, đương nhiên phải luyện chế cho ngươi trước rồi.” Từ Phàm phớt lờ nói.