Chương 596: Ta vẫn có thể cứu giúp đợt nữa
Chương 596: Ta vẫn có thể cứu giúp đợt nữa
Thiên Linh tôn giả vui mừng, hắn tặng quà mừng phong phú như vậy, chính là vì điều này.
Trong tay Thiên Linh tôn giả xuất hiện một tấm linh chu không gian đạo khí, kèm theo đó còn có ba tấm ngọc giản.
“Ta biết ngay mà~”
Từ Phàm mặt đen xì, biết là lần này rõ ràng mình đã bị an bài sẵn.
“Chủ ý này là ai nghĩ ra thế?” Từ Phàm thuận miệng hỏi.
“Tất nhiên là lão Tam rồi, hắn nói mang nhiều lễ sẽ không bị người trách, lúc ta chuẩn bị đi thì đưa cho ta những thứ này, nói không chừng Đại trưởng lão sẽ cần.” Thiên Linh tôn giả vui vẻ nói.
Trong đời hắn có ba thư tốt, một là tinh chu tốt, tốt thứ hai là nhìn lão Đại bị thiệt, điều tốt thứ ba là gài bẫy lão Tam.
“Ô, ta biết rồi.” Từ Phàm gật đầu.
Tuy rằng bị trúng phải tính toán của hắn, nhưng đối với việc hắn thành tâm mang Trọng Bảo Linh Khoáng đến đây, Từ Phàm tỏ ý chỉ cần Số Một Số Hai có thể chấp nhận được thì cứ mang đến nhiều chút cũng được.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, trên trời lại rơi xuống ba bốn vệt sáng.
“Những tia sáng Tiên ngọc này khi nào mới hết đây?” Từ Phàm bất lực nói.
Bên trong tia sáng Tiên ngọc này chứa một loại quy tắc kỳ quái, sau khi rơi xuống bên cạnh ngươi thì ngươi phải một trăm phần trăm dùng tay đón lấy. Như vậy, rất ảnh hưởng đến việc luyện chế tinh chu của phân thân Số Hai.
“Không ngoài dự đoán thì có lẽ 108 mảnh tia sáng Tiên ngọc rơi hết, thì sẽ không còn nữa.” Thiên Linh tôn giả nói.
“Sao ngươi lại biết rõ thế?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Lúc đầu lão Đại thăng cấp lên cảnh giới vô địch cũng nhận được rất nhiều tia sáng Tiên ngọc như vậy, bây giờ vẫn để ở kho bảo vật của Tông môn.”
“Cái này là thuộc về các Vô Địch tôn giả nên không cần phải giữ bí mật.”
“Cho nên tiền đề để hội trưởng lão đánh giá số thứ tự tôn giả chính là 108 mảnh tia sáng Tiên ngọc.” Thiên Linh tôn giả cười nói.
“Hoá ra là thế, xem ra vẫn còn một đoạn thời gian nữa.” Từ Phàm nói.
“Thủ đoạn thu hút tinh anh trước này cũng khá tiên tiến, biết cả quảng cáo trước lại còn tặng cho chút lợi ích.” Từ Phàm cười nói.
“Đây đã tính là gì? Đợi sau khi Đại trưởng lão luyện chế ra bộ tiên khí đầu tiên, thì những thế lực Thượng Giới khao khát cầu hiền tài kia sẽ nghĩ cách vượt biên đến giới này mời chào Đại trưởng lão thôi.” Thiên Linh tôn giả lại nói.
“Vậy liệu bọn họ có uy hiếp ta ra nhập thế lực của bọn họ không?” Từ Phàm hỏi.
“Chuyện đó chắc không đâu, thiên đạo không cho phép, phân thân của họ xuống đây cuối cùng sẽ tiêu tan ở Tu Tiên giới.”
“Chỉ có gia nhập hoặc không gia nhập còn những kí ức trong đó đều không mang về được.” Thiên Linh tôn giả tỏ ý cho Từ Phàm yên tâm nói.
Từ Phàm gật đầu, quả nhiên là sống đến già phải học đến già, hôm nay lại được thêm một kiến thức mới rồi.
“Đa tạ tôn giả chỉ bảo.” Từ Phàm khách khí nói.
“Đều là những thông tin qua loa thôi, không dám nhận là chỉ bảo.” Thiên Linh tôn giả phất tay cười nói.
“Sau trăm năm nữa tôn giả qua lấy bộ tiên khí là muốn để cho ai luyện chế đầu tiên vậy?” Từ Phàm hỏi.
“Đương nhiên là…” Thiên Linh tôn giả ngập ngừng một lúc.
“Lão Đại.”
Thiên Linh tôn giả giống như là đã hạ quyết tâm mới nói ra vậy
Từ Phàm gật đầu tỏ ý đã nghe thấy.
Sau đó Trảm Linh lại đến Nghênh Khách Điện, nói chuyện thân mật một lúc với Thiên Linh tôn giả.
Dù sao cũng từng ở qua một đoạn thời gian.
Đôi cánh trong suốt của tinh chu cổ điển vung lên như những chiếc lông vũ bay trong gió rồi biến mất trên bầu trời.
Lúc này Từ Phàm quay đầu lại nhìn thấy mấy vệt sáng rơi xuống Thiên Tế.
“Đây có lễ là nhóm cuối cùng rồi.” Từ Phàm nhìn tia sáng nói.
“Tại sao lại là trưởng lão Số Hai nhận được tia sáng Tiên Ngọc.” Trảm Linh nghi hoặc nói.
“Ta cũng không rõ lắm.” Từ Phàm duỗi tay nói.
…
Cách ngoài Tiên thành Lâm Sâm trăm nghìn dặm, có một đội tu sĩ đang thận trọng hướng về phía Tiên thành.
“Đại sư huynh, ngươi có cảm thấy càng đến gần Tiên thành, những Yêu tộc mà chúng ta gặp được càng ít không.” Một vị thiếu nữ mặc áo khoác xanh lam nói.
Nam nhân bị gọi là Đại sư huynh kia trong mắt tràn ngập sự mệt mỏi.
Hắn nghe thấy lời của thiếu nữ, gật đầu nói: “Nếu không ngoài dự đoán thì gần Tiên thành Lâm Sâm vẫn chưa bị Yêu tộc công phá.”
“Ở đó chắc là có tôn giả tiền bối cao siêu nào đó trấn giữ. Sau khi đến Tiên thành hi vọng có thể ở đó an cư, tiếp tục ý nguyện của sư phụ thiết lập Tông môn trở lại.
Ánh mắt Đại sư huynh kiên định giống như là chuyện này là việc ý nghĩa duy nhất trong cuộc đời hắn vậy.
“Nếu như bản đồ hiển thị không sai thì chúng ta còn cách Tiên thành Lâm Sâm 14 vạn dặm nữa.” Một vị tu sĩ béo có cân nặng ít nhất tầm 100 cân nói.
“Nhân lúc xung quanh không có Yêu tộc, chúng ta tranh thủ nhanh chóng lên đường đến Tiên thành Lâm Sâm thôi.” Đại sư huynh động viên mọi người nói.
Đúng lúc này, một vị thiếu niên sắc mặt xanh mét chạy tới.
“Đại sư bá, cha ta sắp không xong rồi, ngươi qua gặp cha ta lần cuối đi.”
Thiếu niên trong mắt ngấn lệ, giọng nói thê lương khiến cho mọi người đều không chịu được.
Đại sư huynh đi theo thiếu niên đến đội ngũ phía sau, nhìn tu sĩ đang nằm trên cáng, nhẹ nhàng nói: “Ngươi cứ yên tâm mà đi, ta sẽ chăm sóc tốt cho Phong nhi.”
“Làm phiền mọi người rồi.” Tu sĩ nằm trên cáng yếu ớt nói.
“Vất vả đi qua một đường bão táp này, không ngờ ta lại nằm lại ở đây.”
Một đường màu xanh lá cây đang chạy dài từ tim của tu sĩ dần đến giữa lông mày.
Lúc này, rất nhiều người vây xung quanh cáng, mắt ngấn lệ mà nhìn tu sĩ bị thương, vị thiếu niên ở bên cạnh thì lệ rơi không ngớt.
“Nếu lúc đầu ta bớt lại viên thuốc kia thì bây Tam sư huynh đã không phải chết rồi.” Một nữ tu sĩ khóc lóc nói.
“Số mệnh của ta tới rồi, chỉ tiếc là không được tận mắt nhìn mọi người đi vào Tiên thành.” Trong lúc vị tu sĩ nói thì đường màu xanh lá cây kia đã chạy đến cổ hắn.
Chỉ cần đường màu xanh kia kéo đến giữa hai lông mày thì độc trong trái tim sẽ phát tác hoàn toàn.
Đúng lúc mọi người đang đau lòng thì đột nhiên một âm thanh kì lạ vang lên.
“Pháp khí truyền tin nhận được tin tức rồi.”
Một giọng nam vọng lại từ nới xa.
Lúc này, các pháp khí truyền tin của tu sĩ bắt đầu lần lượt nhận được tin tức.
Lúc này trong mắt Đại sư huynh loé lên tia hi vọng.
“Ai có người quen trong Tiên thành!” Đại sư huynh kích động hết lên.
“Ta có một anh họ làm chức Phó hội trưởng của một hội nhà buôn trong Tiên thành Lâm Sâm.” Giọng nói của một nam nhân truyền lại.
“Lập tức liên lạc ngay, ngươi hứa với hắn là sẽ đưa hơn một nghìn Linh Thạch thượng hạng để hắn nhanh chóng mua Linh Đan giải độc cao cấp nhất qua đây!
“Ai còn người quen nữa đều mau chóng liên lạc đi!”
Lúc này Đại sư huynh giống như nắm được cọng cỏ cứu mạng vậy.
Trong mắt vị tu sĩ nằm trên cáng kia cũng bùng lên tia hy vọng.
“Mau truyền linh lực cho ta, ta còn có thể trụ được ba ngày nữa.”
Vị thiếu niên bên cạnh tu sĩ lập tức bắt đầu liều mạng mà truyền linh lực cho hắn.
Cũng đúng lúc này trên trời bay lại vài con rối Hoá Thần Kỳ.
“Đã kiểm tra, không có dữ liệu thành viên, vui lòng nhập thông tin vào.”
Co rối đầu tiên nhìn đoàn người nói.
“Họ tên, Tông môn, từ đâu tới, có mục đích gì, có đảm bảo ở huyện này không?
“Chỗ ta có tu sĩ bị thương, ta có thể mua chút Linh Đan cao cấp trị liệu giải độc trước được không?
Đại sư huynh gấp gáp mà hướng về con rối hỏi.