Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 605 - Chương 605: Lý Huyền Đạo

Chương 605: Lý Huyền Đạo Chương 605: Lý Huyền Đạo

“Đều là linh khoáng cơ sở cấp Tiên khí, sau này cũng dễ tìm, hiện tại đạo khí trên người Từ Cương đã đủ cho hắn dùng rồi.” Từ Phàm nói.

“Cũng phải, trong bảo khố không phải còn có mấy loại linh quáng chuẩn bị choTừ Cương sao.”

“Đến lúc đó lại thu thập mấy loại linh khoáng Tiên khí khác, có thể luyện chế ra Tiên khí tốt hơn.” Phân thân số một gật đầu nói.

“Không hổ là phân thân của ta!” Từ Phàm nở nụ cười, nói chuyện với phân thân của mình đúng là tiết kiệm sức lực.

Một đoàn Thần Hỏa Phượng Hoàng từ trong tay Từ Phàm bốc lên.

Từ Phàm nhìn một đoàn Thần Hỏa Phượng Hoàng này không khỏi cảm thán nói: “Không thể không nói, lão đại ca Điện chủ điện Luyện Khí kia của ngươi quả nhiên là hào phóng, Thần Hỏa Phượng Hoàng nói tặng liền tặng.”

Sau khi Từ Phàm tấn cấp thành Đại Tông Sư luyện khí, cũng triệt để luyện hóa Thần Hỏa Phượng Hoàng kia, thu vào trong linh hồn.

“Trước đây nếu ta lại không biết xấu hổ thêm chút thì còn có thể mang về cho ngươi mấy món Tiên khí.” Phân thân số một vừa luyện chế con rối Đại Thừa Kỳ vừa nói.

“Không thể không nói, dù thiên tư của ta tuyệt đỉnh như thế, lĩnh ngộ đại đạo đơn giản như uống nước ăn cơm.”

“Nhưng ta vẫn hâm mộ, lão ca kia có người cha tốt.” Từ Phàm cảm khái nói.

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, thành tựu kia của lão cha của lão đại ca ngươi cũng không phải không đạt tới được, yên tâm cá mặn là được rồi.” Phân thân số một cười nói.

“Ngươi là biết ta mà, ta cá mặn chỉ là thể xác thôi.” Từ Phàm nói.

“Chẳng lẽ còn chưa đủ sao?” Phân thân số một hỏi ngược lại.

“Được rồi, chúng ta vẫn là nghe Bình thư luyện khí đi.”

Từ Phàm phát hiện bây giờ bản lĩnh dỗi người của số một càng ngày càng lợi hại.

Một pháp trận lớn xuất hiện từ dưới chân Từ Phàm, trong đại trận cháy lên Thần Hỏa Phượng Hoàng, cuối cùng dưới tác dụng của đại trận hình thành lò luyện đại đạo.

Vô số linh khoáng bay vào trong lò luyện đại đạo, bắt đầu tôi luyện tinh hoa của chúng nó.

“Hoa hoè loè loẹt ~”

Sau khi phân thân số một nói xong một câu, Thần Hỏa Phượng Hoàng đang thiêu đốt quanh thân cũng biến thành lò luyện đại đạo.



Tại một nơi cách Tiên thành Lâm Sâm mấy trăm vạn dặm.

Vô số đạo kiếm quang lấp lóe, từng đạo kiếm ý xông thẳng lên trời xanh.

Một vị thiếu niên kiếm tu cầm trong tay linh kiếm đứng trong hư không, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Yêu tộc phía dưới bị kiếm khí loạn trảm.

Sau đó thiếu niên kiếm tu nhìn về hướng đảo Ẩn Linh nói: “Cuối cùng cũng sắp đến tông môn.”

Thiếu niên nói xong đột nhiên vung kiếm chém ra một đạo kiếm quang, trực tiếp chém Yêu tộc nấp giữa không trung muốn đánh lén thành hai nửa.

“Xem ra cần phải nắm chắc thời gian rời đi, nếu không kinh động Yêu Tôn của bọn nó thì phiền phức lắm.” Thiếu niên nói xong liền hóa thành một đạo kim quang biến mất về nơi xa.

Ban đêm, thiếu niên kiếm tu tránh trong bảo khí không gian nghỉ ngơi.

“Cũng không biết sư phụ lão nhân hắn gần đây thế nào? Có phải đã quên đi tiện nghi đồ nhi ta đây hay không?” Lý Huyền Đạo nhìn Đèn Linh Quang trong bảo khí không gian nói.

“Đại chiến hai giới coi như xong, các ngươi lại phong ấn không gian, cái này rất phiền phức.”

“Lúc đầu muốn về sớm một chút ôm sư phụ đùi, không gian vừa phong ấn, ít nhất làm cho ta mất đi năm mươi năm ôm đùi sư phụ.”

“Thế nhưng mấy chuyện lớn kia cũng đã xong xuôi, sau khi trở về tông môn yên tâm bế quan tu luyện là được.” Lý Huyền Đạo nói.

Đúng lúc này, chân trời dần hiện ra một đạo lôi quang, cuối cùng giống như vượt qua không gian, trực tiếp đi tới trên không chỗ bảo khí không gian của Lý Huyền Đạo.

“Nguy rồi, là Yêu Tôn!” Lý Huyền Đạo kinh hãi.

“Là đệ tử Ẩn Linh Môn sao?”

Một giọng nói mang theo yêu khí vang lên.

Lý Huyền Đạo đang định thi triển thần thông bỏ chạy bỗng ngừng lại.

Bởi vì hắn cảm giác được trong giọng vị Yêu Tôn này không có sát ý.

“Ta chính là đệ tử thứ sáu của Đại trưởng lão Ẩn Linh Môn, không biết Yêu Tôn thế nào lại biết thân phận của ta?”

Lý Huyền Đạo từ trong bảo khí không gian lấy ra một pháp bảo có thể chạy trốn cầm phía sau lưng.

Một con Lôi Điểu hóa thành hình người xuất hiện bên cạnh Lý Huyền Đạo.

“Sao ta chưa từng nghe nói Đại trưởng lão còn có đệ tử thứ sáu.” Yêu Tôn Tật Lôi nhìn Lý Huyền Đạo chờ đợi lời giải thích của hắn.

“Đại sư huynh của ta là Từ Cương, Nhị sư tỷ là…” Lý Huyền Đạo bắt đầu báo danh.

Đôi mắt ẩn chứa lôi đình của Yêu Tôn Tật Lôi từ từ dịu lại.

“Ngươi một người chỉ có tu vi Hợp Thể Kỳ mà dám đến nơi xa như vậy, không sợ dọc đường bị Yêu Tôn phát hiện bóp chết sao?” Yêu Tôn Tật Lôi lạnh lùng nói.

“Từ trước khi phong ấn không gian rời khỏi tông môn, bây giờ trải qua thiên tân vạn khổ mới đến được đây.” Lý Huyền Đạo thở dài, sau khi phong ấn không gian hắn liền hối hận, thật ra thành thật ở tông môn chờ phi thăng cũng không phải là không thể.

“Được rồi, ta không có thời gian nghe ngươi nói nhiều như vậy.” Yêu Tôn Tật Lôi nói, đánh vào trong cơ thể Lý Huyền Đạo một đạo lôi đình.

“Ta là thành viên Yêu Bộ Ẩn Linh Môn, bây giờ ta giúp ngươi, sau này ngươi thiếu ta một ân tình.”

“Một đạo lôi đình kia, là hộ thể thần lôi của tộc ta, lúc ngươi gặp nguy hiểm có thể tự động ngăn địch, một đạo lôi đình này có thể đủ bảo vệ ngươi về đến Ẩn Linh Môn.”

“Ta tên Tật Lôi, ngươi trở về tông hỏi một chút là biết.”

Sau khi Yêu Tôn Tật Lôi nói xong lại hóa thành một đạo lôi quang, bay về hướng nơi xa.

“Khoảng thời gian ta không ở tông môn này, xảy ra chuyện gì vậy?”

“Vậy mà có thể thu Yêu Tôn thành môn hạ!” Lý Huyền Đạo kinh ngạc.

“Chẳng lẽ Đại trưởng lão tấn cấp thành Vô Địch Tôn giả rồi? Lúc này mới bao lâu?”

Lúc này Lý Huyền Đạo quyết định không nghỉ ngơi, nhanh chóng quay về tông môn xem sao.

Một tháng sau, trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, một đạo độn quang phi hành cực nhanh.

“Cuối cùng cũng sắp về đến nhà.” Lý Huyền Đạo nhìn cảnh tượng quen thuộc, trong mắt chứa lệ nóng nói.

Lúc này Từ Phàm đang luyện khí cũng biết tin vị tiện nghi đệ tử này của mình đã trở về.

“Vốn cho rằng còn phải đợi hắn mấy trăm năm, không nghĩ tới nhanh như vậy đã trở lại.” Từ Phàm có chút ngoài ý muốn nói.

“Xem ra lúc đó hẳn là nơi cách Tiên thành Lâm Sâm không xa.”

“Chủ nhân muốn gặp hắn sao?” Bồ Đào hỏi.

“Phái một phân thân đi gặp một chút đi, trước đây đã đáp ứng coi hắn là đồ đệ của mình.” Từ Phàm nghĩ một lát rồi nói.

Trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Lý Huyền Đạo cuối cùng cũng thấy được tông môn chính mình tâm tâm niệm niệm.

“Bồ Đào, ngươi ở đâu?” Lý Huyền Đạo hô lớn.

“Ta nhìn chằm chằm ngươi thật lâu, sao bây giờ mới nhớ tới ta?” Giọng Bồ Đào vang lên, ẩn chứa chút ý cười.

“Xem ra trong khoảng thời gian ta rời đi này, ngươi tiến hóa không ít.”

Nghe được giọng Bồ Đào, Lý Huyền Đạo mới cảm giác được mình về tới quê nhà.

“Mau trở lại tông môn đi, Đại trưởng lão đang chờ ngươi, hoan nghênh về nhà.” Bồ Đào thân thiết nói.

Nghe được lời Bồ Đào, Lý Huyền Đạo cười rồi lấy ra một quả linh quả Thiên Não.

“Không phí công chuẩn bị lễ vật cho ngươi, chỉ là không biết cái này hiện tại có hữu dụng với ngươi hay không.”

Hắn đang tính toán sau khi trở về tông môn đều chuẩn bị lễ vật cho sư phụ và mỗi sư huynh, trong đó có Bồ Đào.

“Hữu dụng, cám ơn lễ vật của ngươi.” Bồ Đào có chút ngạc nhiên và vui vẻ nói.

“Ta chẳng những mang linh quả Thiên Não về cho ngươi, ngay cả hạt giống cây ta cũng tìm về cho ngươi, sau này có thể trồng nó bên cạnh bản thể của ngươi.” Lý Huyền Đạo cười nói, mấy đời trước của hắn đã từng có kinh nghiệm qua lại với loại khí linh này.

Tặng lễ vật nhiều hơn tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất để tạo tốt mối quan hệ với loại khí linh này.
Bình Luận (0)
Comment