Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 607 - Chương 607: Kiếp Nạn Thuận Buồm Xuôi Gió

Chương 607: Kiếp nạn thuận buồm xuôi gió Chương 607: Kiếp nạn thuận buồm xuôi gió

“Nếu người thực sự không lĩnh hội được, vậy thì luyện chế một bảo khí chế định cho một đệ tử đời thứ ba.”

Đề hải chiến thuật, vượt thời gian ở khắp mọi nơi.

Nghe được lời của Từ Phàm, trong lòng Trương Đại Khí张大器âm thầm tính toán, cảm thấy nếu không hiểu được, bản thân đã giải thích rõ hơn một nghìn năm rồi.

“Ta đã xem qua tư chất của ngươi, lại lĩnh hội được hơn mười năm, đã đến lúc xuyên qua cửa sổ giấy.”

Từ Phàn cười nói: “Tốt ưu là nên xuyên qua trong vòng mười năm, xuyên qua trong vòng một trăm năm cũng tốt, đến nghìn năm mới xuyên qua, ta sẽ nhờ đại ca Bàng Phúc của ngươi đưa ngươi đi dưỡng lão, ngươi không thích hợp với nghề này.”

Trương Đại Khí nhắc mãi câu này: “Trăm năm mới tốt.”

Theo tuổi của hắn, nếu trong trăm năm hắn đột phá được Tông Sự Luyện Khí thì khi trở về gia tộc, hắn chính là sự tồn tại ở cấp tổ tông.

Khi đó, danh tiếng của hắn sẽ được vang khắp Thiên Luyện Tông, giống như nhà vô địch của thời cổ đại.

Thành tích xuất sắc như vậy chỉ có thể tính là điều tốt ở đây.

Nhìn Trương Đại Khí trầm tư, Từ Phàm nói:“Có phải ngươi nghĩ đến càng tượng nở mày nở mặt sau khi trở thành Tông Sư Luyện Khí.”

Trường Đại Khí vội vàng phủ định, nói: “Không phải, ta không có.”

“Chỉ là đồ nhi nghĩ quá nhiều, có thể đồ đệ dưới sư phụ là phúc phần tu tám đời của ta.”

“…”

Từ Phàm tùy ý nhìn đệ tử nói: “Phúc phần gì mà phúc phần, mau đi lĩnh hội đi, mức cao nhất của ngươi không dừng lại ở Tông Sư Luyện Khí.”

“Tuân lệnh sư phụ.”

Trương Đại Khí rời đi tha hồ tưởng tượng về tương lai tươi đẹp

Trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm, người đang luyện chế tiên khí, đột nhiên tự nhủ: “Hãy tìm cơ hội để suy ra sức mạnh thần thông của phân thân tạm thời. Có một số việc để phân thân xử lý, quá phiền phức.”

Phân thân số một vạch trần Từ Phàm không chút do dự: “Ngươi đang nghĩ đến việc để phân thân của mình luyện chế tiên khí nên lười biếng một chút.”

Từ Phàm cười nói: “Ngươi đánh giá thấp ta quá. Làm biếng là phong cách của ta. Muốn ăn trộm thì trộm lớn.”

Sau đó hắn bắt đầu đắm mình trong việc luyện chế tiên khí.



Tật Lôi Yêu Tôn nhìn Thanh Điểu hóa thành hình người đầy yêu thương, nói: “Lộ Nhi, phía trước là Ẩn Linh Môn.”

Bảy tháng sau, một chiếc xe thú dành riêng cho Yêu Tộc xuất hiện trên hồ nước khổng lồ dài 100.000 dặm.

Tật Lôi Yêu Tôn nói một cách đầy yêu thương khi nhìn Thanh Điểu hoá thành hình người: “Lộ Nhi, trước mặt ngươi là Ẩn Linh Môn.”

Một giọng nói vang lên như tiếng chim kêu: “Nếu không phải vì ngươi và con, ta sẽ không phụ thuộc vào sức mạnh của Nhân Tộc.”

Thiếu nữ biến thành hình người nhìn chồng bất lực.

“Bây giờ ta chỉ hy vọng rằng Ẩn Linh Môn tốt như ngươi đã nói, nếu có sai lệch một chút, ta chỉ có thể mang con cao chạy xa bay.” Thiếu nữ nói, trong mắt hiện lên một tia lo lắng về tương lai.

Tật Lôi Yêu Tôn vội vàng nói: “Phụ thuộc vào Ẩn Linh Môn còn có vài vị Yêu Tôn, ta và ngươi từng nói qua, trong tông môn rất công bằng.”

Bé trai bên cạnh thiếu nữ nói, trong mắt có chút kỳ vọng: “Cha, cha, ta có thể chơi với Yêu Tôn ở đó không?”

Thiếu nữ nhìn bé trai có chút thương yêu: “Có thể, ở đây, ngươi sẽ không bị bắt nạt nữa.”

Trong tộc Thanh Điểu, không có chú chim non nào chịu chơi với nó vì bản thân đứa nhỏ là dị chủng.

“Trong số các Yêu Tộc phụ thuộc Ẩn Linh Môn, có rất nhiều Yêu Tộc ngoan ngoãn, Thỏ Ngọc Quang, tộc Linh Giáp, tộc Nhạn Phong Lam Vũ, và những đứa trẻ ở bên đó của hắn đều có thể chơi với thằng bé.”

Tật Lôi Yêu Tôn nhìn vợ con của mình, đột nhiên hắn cảm thấy đây là ý nghĩa của đời người.

Tật Lôi Yêu Tôn hét vào không trung: “Bồ Đào đại nhân, phiền ngươi thông báo với đại trưởng lão, Tật Lôi trở về đúng hẹn.”

Trong giọng nói của Bồ Đào có chút ý cười: “Chủ nhân đã nhận được tin tức, ở trong tông môn chờ ngươi.”

Một nhà bọn họ quay về chỉnh tề, có lẽ chủ nhân sẽ rất vui.

Trong không gian dưới lòng đất, phân thân số một nhìn phân thân tạm thời thay thế thân thể Từ Phàm luyện chế tiên khí.

“Mẹ nó! Lười mở cửa!”

Sau khi phân thân số một than thở xong, lại bắt đầu tập trung luyện chế con rối Đại Thừa kỳ.

Tại một gian hàng cạnh hồ Linh Dịch, Từ Phàm nhìn cả gia đình ba người và gật đầu hài lòng.

Ừm, đều là những 踏实肯干, không có mầm non hai lòng.

Loại Yêu Tộc này, miễn là có đủ lợi ích, nhìn chung là tương đối ổn định, đây chính là thứ mà Ẩn Linh Môn cần nhất ở giai đoạn này.

Một nhà ba người hành lễ nói: “ Bái kiến đại trưởng lão!”

Trong đó, giọng nói trẻ con như bé trai khiến Từ Phàm phải mỉm cười.

Từ Phàm cười nói: "Những ký ức được thừa hưởng từ Yêu Tộc của ngươi thật sự thần kỳ. Một đứa trẻ mới sinh không lâu lại giống như một đứa trẻ bốn, năm tuổi."

“Chỉ là thủ đoạn thông thường.”

Trước đây, sự cạnh tranh của Yêu Tộc rất khốc liệt, cho dù là một đứa trẻ nhỏ, lúc sinh ra cũng phải có một số năng lực để đề phòng nguy hiểm bất ngờ xảy ra, không biết làm sao mà tránh được.

Một quả Lôi Châu xuất hiện trong tay Từ Phàm, đây là một đạo khí của Nguyệt Hồ Yêu Tộc luyện chế theo đặc tính của linh khoáng.

Các Tông Sư Luyện Khí Yêu Tộc kia của Ẩn Linh Môn khi bình thường, họ không có nhiệm vụ, Bồ Đào sẽ cung cấp cho họ một số linh khoáng để luyện chế đạo khí theo tâm trạng của họ.

Theo lời Từ Phàm nói,đó là thời khắc duy trì xúc cảm.

Tay Từ Phàm kết pháp ấn, đạo khí Lôi Châu trong tay biến thành một luồng sáng và tiến vào cơ thể cậu bé.

Từ Phàm nhéo nhéo mặt đứa nhỏ: “Vừa mới ra đời đã vượt trăm triệu dặm đến Ẩn Linh Môn, đây là phần thưởng nhỏ cho ngươi.”

Thiếu nữ hóa thành Thanh Điểu và Tật Lôi Yêu Tôn cảm kích nói: “Đa tạ đại trưởng lão khen thưởng.”

Tuy rằng đạo khí này không tính là gì đối với Yêu Tộc nhưng cũng không dễ dàng đạt được.

Chiêu này của Từ Phàm khiến ân oán của gia tộc tập kích bất ngờ hàng vạn dặm như khói nhẹ rồi tan biến.

Từ Phàm nhìn thiếu nữ hỏi: “Không nói xa cách gì, về sau, các ngươi đều là thành viên Yêu Bộ của Ẩn Linh Môn, có lẽ Tật Lôi đã nói với các ngươi về đãi ngộ của Yêu Bộ đúng không?”

Thiếu nữ Thanh Điểu nói: “Đã từng nói rồi, chỉ cần đại trưởng lão cho chúng ta một mảnh đất an nghir cho mẫu thân, chúng ta sẽ toàn tâm toàn ý nỗ lực vì tông môn.”

Từ Phàm hỏi: “Không biết chiến lực của Yêu Tôn như thế nào.”

Tật Lôi Yêu Tôn ở bên cạnh nói thầm, khiến thiếu nữ Thanh Điểu khinh thường: “Mạnh hơn ta một chút.”

Nghe đến lời này, Từ Phàm đánh giá cao Tật Lôi Yêu Tôn.

Từ Phàm nói: “Vậy thì tốt! Bên Yêu Bộ đó đã xây xong hành cung ở của các ngươi, về sau, một nhà các ngươi sống ở đây là đực.”

Người một nhà hành lễ nói: “Đa tạ đại trưởng lão.”

Tật Lôi Yêu Tôn nói: “Đại trưởng lão, ngươi sắp xếp Phong Lôi Yêu Tôn thế nào?”

Quan hệ của bọn họ trong tộc không tệ, cũng không có thù hận gì quá lớn.

“Còn đối đầu, không sẵn sàng dốc sức vì tông môn, chỉ có thể giam giữ hắn.”

Từ Phàm nghĩ rồi nói: “Nhìn mặt ngươi xem, tạm thời không cần dùng thủ đoạn này.”

Hiện tại, chiến lực mức cao của Ẩn Linh Môn không thiếu, Lôi Điểu này có thể dần dần chịu được.

“Đa tạ đại nhân.”

Sau đó một nhà Lôi Điểu hành lễ cáo từ.

Từ Phàm khó hiểu nhìn về phía bầu trời nói: “Gần đây tông môn phát triển ngày càng thuận lợi, liệu có phải ông trời đang nhắc nhở ta có chuyện lớn xảy ra?”

Gần đây, Từ Phàm đã có cảm giác viên mãn như ý trong tông môn, điều này khiến hắn đề cao cảnh giác.

Hắn biết rằng khi một người quá suôn sẻ, đó không phải là một dấu hiệu tốt trong quẻ tượng.
Bình Luận (0)
Comment