Sau khi được Từ Phàm ra lệnh, tất cả đệ tử đời một cùng với Thiên Khôi Sư đi theo đều hướng về phía cột sáng thông thiên bay đi.
Đó chính là cửa vào bí cảnh.
Từ Phàm chậm rãi đi dạo dọc theo bờ hồ, đi theo phía sau là Từ Cương và Thiên Khôi Sư Tùy Ảnh.
“Tùy Ảnh, ngươi không vào tiểu thế giới bí cảnh nhìn một chút sao? Nói không chừng còn có thể gặp được kỳ ngộ.” Từ Phàm cười hỏi.
“Ta muốn canh giữ ở bên cạnh Đại trưởng lão.” Tùy Ảnh thản nhiên đáp.
“Ha ha, toàn bộ tông môn này người không cần phải bảo vệ nhất chính là ta.” Từ Phàm nở nụ cười.
“Ngoại trừ giết Yêu tộc và tăng lên tu vi, những việc khác cũng không liên quan gì đến ta.” Tùy Ảnh nói.
“Tuổi vẫn còn nhỏ sao lại nghĩ không thông như thế? Trong Tu Tiên giới này còn rất nhiều chuyện có ý nghĩa, chớ tự làm bản thân bức bối, cứ tập trung tinh thần tu luyện một lòng muốn báo thù như vậy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.” Từ Phàm khuyên.
“Ở Tu Tiên giới có tâm ma kiếp, một khi quá cực đoan, rất dễ dàng rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.” Từ Cương ở bên cạnh cũng lên tiếng.
Lúc Từ Cương trấn thủ ở Cương Thiết Trường Thành, Tùy Ảnh từng làm hộ vệ cho Từ Cương một đoạn thời gian, quan hệ hai người coi như không tệ.
“Đa tạ Đại trưởng lão và phong chủ quan tâm.” Tùy Ảnh gật đầu nói.
“Xem ra ngươi còn cần phải đi ra ngoài một thời gian, trước cứ từ từ vậy.”
Từ Phàm ngược lại nhìn rất thoáng, ở trong mắt hắn, một người chỉ cần nói ra hoàn cảnh không phải quá cực đoan, tất cả khúc mắc đều sẽ theo thời gian mà từ từ hóa giải.
Trong lúc rảnh rỗi tản bộ, Từ Phàm bắt đầu chỉ điểm Tùy Ảnh.
Cách chỗ Từ Phàm khoảng chừng mười vạn cây số, có hai đạo lưu quang một trước một sau điên cuồng hướng về phía Từ Phàm độn tới.
Một màn này, vừa vặn bị vệ tinh vũ khí thiên cơ trên trời bắt được.
“Cảnh cáo, hư hư thực thực có hai vị Yêu tôn Đại Thừa kỳ đang tiến về phía chủ nhân.” Bồ Đào nói.
“Yêu tôn à, xem ra có tiền dầu cho con rối Đại Thừa kỳ rồi.” Từ Phàm cười nói, biểu tình rất là lạnh nhạt.
“Chủ nhân, có muốn xử lý một con trước hay không?” Bồ Đào đề nghị.
“Cứ xem tình huống một chút rồi tính sau, trong lồng vạn thú của Nguyệt Tiên vẫn chưa có một con Yêu tôn Đại Thừa kỳ đường đường chính chính nào trấn giữ cả.”
“Nhìn xem hai con này cũng khá là phù hợp.” Từ Phàm nói.
Một con rối kiếm khách Hợp Thể kỳ xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
“Ngươi muốn ra chiến ư? Lấy Hợp Thể chiến Đại Thừa sao?” Từ Phàm nhìn Tùy Ảnh mỉm cười hỏi.
“Linh thạch và điểm tích lũy ta để dành đã có thể mua được con rối kiếm khách Hợp Thể kỳ thứ hai, lần này ta muốn thử một chút xem sao!” Trong mắt Tùy Ảnh có chút ý động, hắn chấp hành nhiệm vụ ở Ẩn Linh môn vẫn luôn không có cơ hội gặp được Yêu tôn, cho nên lần này hắn muốn thử một lần.
“Đây là có tiền, muốn buông thả một phen đấy à! Cứ đi đi thôi!” Từ Phàm mỉm cười, phất tay một cái bảo.
“Đa tạ Đại trưởng lão thành toàn.”
Tùy Ảnh hành lễ cáo lui, sau đó hướng về phía Linh thuyền bay đi, khoang thuyền điều khiển con rối ở ngay trên Linh thuyền.
Chỉ một lúc sau, con rối kiếm khách Hợp Thể kỳ bên cạnh Từ Phàm tựa như sống lại vậy, sau khi hành lễ với Từ Cương và Từ Phàm, lập tức hóa thành một đạo kiếm quang bay về phía xa xa.
Từ Cương nhìn con rối kiếm khách phi hành với tốc độ cao đến mức lưu lại một cái đuôi trên không trung, trong mắt chợt lóe lên một tia kinh diễm.
“Ngươi hâm mộ cái gì?” Từ Phàm có hơi nghi ngờ hỏi.
“Hâm mộ thiên tư của hắn, có thể đạt được chiến lực Hợp Thể kỳ chỉ trong thời gian ngắn như vậy, hiện tại cũng đã có thể sánh vai với Yêu tôn.” Từ Cương nói với vẻ hâm mộ.
“Ai nói bây giờ hắn có thể sánh vai với Yêu tôn?” Từ Phàm nhìn Từ Cương hỏi.
“Nếu đã không thể sánh vai vì sao sư phụ còn phái hắn đi?” Từ Cương khó hiểu hỏi.
“Đương nhiên là đi lịch luyện rồi, không biết Tu Tiên giới hiểm ác, nên ta mới cho hắn một bài học, để cho hắn biết bản thân có bao nhiêu cân lượng.” Từ Phàm nói.
“Không phải chỉ tổn thất một con rối Hợp Thể kỳ thôi sao!” Từ Phàm nói với vẻ không mấy để ý.
Tông môn bán ra một con rối Hợp Thể kỳ là có thể kiếm không ít linh thạch, cộng thêm đệ nhất Thiên Khôi Sư của Ẩn Linh môn còn nhận được dạy dỗ, dẫu tính thế nào thì cuộc mua bán này chỉ lời chứ không lỗ.
“Vẫn là sư phụ nghĩ chu đáo.” Từ Cương nói.
“Chuyện này thì có là gì, chờ vi sư luyện chế ra kiện Tiên khí đặc thù kia thì ngươi cũng có thể tiến hành loại lịch luyện như thế này.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Trong tưởng tượng của hắn, về sau Tiên khí trấn thủ trong tông môn nhất định phải có một kiện Tiên khí thế thân có thể mô phỏng đệ tử một trăm phần trăm, có thể đi đến một vài địa phương nguy hiểm tiến hành thí luyện.
“Vậy đồ nhi cũng muốn lấy tu vi Hóa Thần kỳ hiểu biết một chút về sự lợi hại của Yêu tộc Hợp Thể kỳ.” Từ Cương suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Đừng bảo là Hợp Thể kỳ, có kiện Tiên khí kia, ngươi đi đánh Yêu tôn, ta cũng không ngạc nhiên.” Từ Cương vừa cười vừa nói.
Xa xa, Tật Lôi Yêu tôn đang lấy tốc độ lớn nhất trốn khỏi sự truy sát của Phong Lôi Yêu tôn sau lưng.
“Phong Lôi, thứ ta trộm cũng không phải Thánh bảo trong tộc, vì sao ngươi vẫn một mực đuổi theo ta không bỏ chứ?” Tật Lôi Yêu tôn nhìn Phong Lôi Yêu tôn vẫn đuổi theo phía sau không bỏ hỏi.
Trong giọng nói không khỏi có hơi kinh hoảng.
“Tật Lôi, chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn chưa ý thức được chỗ nghiêm trọng mà ngươi mắc phải sao?”
“Với thân phận địa vị của ngươi, quả thật đồ vật ngươi lấy không đáng giá nhắc tới, nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên tư thông với Yêu tôn của tộc Thanh Điểu, còn muốn giúp kẻ đó lấy trộm đồ vật tộc ta.”
“Bây giờ ngươi phải trở về với ta, chỉ cần ngươi có thể gắng gượng vượt qua hình phạt vạn lôi phệ tâm, ta có thể giúp ngươi cầu tình trước mặt Thái Thượng đại trưởng lão.”
“Ngươi thật cho rằng đầu nhập vào tộc Thanh Điểu là có thể song túc song phi với tiểu tiện nhân kia sao?” Phong Lôi Yêu tôn hỏi, thầm hận hắn không biết tranh giành.
“Ta và Thanh Nhi mến nhau từ thuở nhỏ, lúc đầu trong tộc cũng đã đồng ý, vì sao đến lúc này lại đổi ý?”
“Cho nên ta hận!”
Lời nói tràn đầy oán hận của Tật Lôi Yêu tôn truyền vào trong tai Phong Lôi Yêu tôn.
Đúng lúc này, hai vị Yêu tôn đồng thời cảm thấy một tia khí tức dị dạng từ nơi xa truyền tới.
Một đạo kiếm quang cực kỳ sáng chói chém về phía Tật Lôi Yêu tôn.
“Tiểu trùng tử từ đâu tới? Ta không rảnh đùa giỡn với ngươi!”
Một đạo lôi quang trống rỗng xuất hiện, trực tiếp xuyên qua kiếm quang thuận thế đánh nát con rối của Tùy Ảnh.
“Ầm ~”
Con rối của Tùy Ảnh nổ tung, nổ ra một cái pháo hoa xinh đẹp trên trời.
Tật Lôi Yêu tôn và Phong Lôi Yêu tôn nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp lướt qua pháo hoa còn chưa tắt trên không trung.
“Khí thế thật là to lớn nha!”
“Đó chỉ là một kích tiện tay của Yêu tôn mà thôi, ít nhất không mang theo một phần ba chiến lực của Tiên khí Trảm Linh trưởng lão.” Từ Phàm nhìn màn hình ánh sáng lên tiếng đánh giá.
“Sư phụ, có muốn dùng pháo quỹ đạo ngăn cản một chút hay không?” Từ Cương hỏi, hắn cảm thấy sư phụ đang đùa với lửa, vạn nhất bị hai vị Yêu tôn kia tiếp cận, chẳng phải hắn phải mặc đồ tang rồi sao?
“Không cần, hôm nay trong lòng ta cao hứng, để cho ngươi hiểu biết thêm về chiến lực của con rối Đại Thừa kỳ đời thứ nhất của tông môn chúng ta, phỏng chừng đây cũng là lần ra tay cuối cùng của nó.”
Một con rối Đại Thừa kỳ màu đen sẫm, tay cầm cự bổng xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
Mặc dù thân cao không đủ một trượng, nhưng cực kỳ có lực áp bách.
“Sư phụ, không phải ngươi nói con rối Đại Thừa kỳ này tiêu hao quá lớn sao?”
“Dùng nó ra tay có phải hơi bị lỗ vốn rồi không?” Từ Cương ở bên cạnh hỏi.
“Cái gọi là cùng gia phú lộ, đi ra chơi ấy mà, cũng đừng để ý đến việc có tiền hay không.” Từ Phàm nói.
Con rối Đại Thừa kỳ màu đen sẫm bên người Từ Phàm hóa thành một cái bóng đen rồi chậm rãi biến mất.