Chương 627: Từ Phàm hăng hái đồ tiên
Chương 627: Từ Phàm hăng hái đồ tiên
“Nghiêm khắc mà nói thì kế hoạch này cũng xem như thành công, còn về Tiên khí bị mất đi sớm muộn gì ta cũng sẽ tìm về.” Từ Phàm nói với mấy vị đệ tử do mình mang đến.
“Nhưng hôm nay để vi sư nói cho các ngươi hay, bất kể là Tu Tiên giới hay là Tiên giới thì bản chất vẫn là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.”
“Thực lực của ngươi yếu, đây chính là tội của các ngươi.”
“Thực lực của ngươi mạnh, đó chính là chân lý.”
“Vi sư hy vọng sau này các ngươi sẽ nhớ kỹ điểm này, bằng không ngươi trợ giúp người khác, còn phải mang ơn đội nghĩa với người khác.” Từ Phàm nói với học trò, đồng thời cũng tự nói với bản thân như vậy.
“Sư phụ, sau này đồ nhi nhất định sẽ tu luyện thật tốt, vô luận phải tốn thời gian bao lâu cũng sẽ đòi lại món nợ ngày hôm nay cho sư phụ.” Từ Cương nói, vẻ mặt tràn đầy nghiêm túc, trong mắt như có một đoàn lửa đang cháy.
“Ngươi có lòng rồi!” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Vi sư cũng rất lâu rồi không bị tức giận như vậy.”
Trải qua chuyện lần này, Từ Phàm cũng hận lây tất cả Long tộc.
Ẩn Linh môn, trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm đang luyện chế Tiên khí hạch tâm.
Mặc dù mấy cái kia đều hao tổn rất nhiều năng lượng, nhưng Từ Phàm vẫn là phải luyện chế nhiều hơn mấy cái Tiên khí hạch tâm của Tụ Linh trận, để đề phòng bất cứ tình huống nào.
Phân thân số một đang luyện chế Tiên khí, nhìn gương mặt không chút cảm xúc kia của Từ Phàm, đột nhiên cảm thấy có chút không quen.
“Bản thể, ngươi đừng để trong lòng, ngươi chính là người sau này sẽ trở thành Tiên Đế, chỉ là một Long tộc, đến lúc đó không phải cũng sẽ thần phục dưới chân ngươi sao?” Phân thân số một lên tiếng an ủi.
“Chuyện này cũng không là gì, dù sao hắn cũng đã có tên trong quyển sổ nhỏ của ta rồi, chờ sau khi ta có thực lực, con rồng cặn bã kia đừng mơ được sống tốt.” Từ Phàm nói.
“Thế này mới đúng, đây cũng là tăng thêm chút động lực cho ngươi.”
“Ngươi nhìn ngươi bây giờ, cũng đã lâu ngươi không có phạm vào ung thư lười thời kỳ cuối rồi.” Phân thân số một mỉm cười nói.
“Có thể là dự cảm có chuyện lớn sắp xảy ra, cho nên lười không nổi.” Từ Phàm vừa nói vừa luyện chế Tiên khí.
“Đây không phải là đại sự đã qua sao?”
Từ Phàm nghe thấy phân thân số một nói, chỉ lắc đầu một cái.
“Không phải cái này, ta dùng tất cả thủ đoạn xem bói cũng xem không ra cái gì, chỉ có thể tăng lên thực lực hiện tại mới có thể phòng ngừa chuyện kia phát sinh.” Từ Phàm nói.
“Vậy ngươi phải cẩn thận, khoảng thời gian này ta sẽ chuyên tâm giúp ngươi luyện chế Tiên khí, tranh thủ chúng ta có thể vượt qua cửa ải này.” Phân thân số một nói, vẻ mặt cùng chung mối thù.
“Số một, cám ơn ngươi.”
Xuân đi thu tới, bốn mùa thay đổi liên tục, hai năm sau.
Hai cơn dao động kỳ dị vang lên, phân thân số một và phân thân số hai lại làm một đợt mát xa toàn thân.
Luyện chế xong hai cái Tiên khí hạch tâm của Tụ Linh trận, bị Từ Phàm lắp trên cái đế của Ẩn Linh đảo.
Đồng thời phân thân số hai luyện chế tinh chu Cực Không Cự Thú cũng khá rồi.
“Không tệ, tinh chu này còn mạnh hơn so với dự đoán của ta.” Từ Phàm cất lời khen ngợi.
“Chỉ liếc mắt nhìn sơ cũng cảm thấy mạnh sao? Hay là ngươi thử một lần xem?” Phân thân số hai lên tiếng.
“Cái này có cái gì mà thử, có thể mạnh bao nhiêu sao ta lại không biết được?” Từ Phàm cười hỏi lại, bản thiết kế tinh chu hắn cũng đã sớm xem qua.
Phân thân số hai còn đang muốn muốn giễu cợt, không ngờ Từ Phàm lại tiếp tục mở miệng nói: “Chỉ cần tinh chu cấp bậc này, thả vào Cực Không Chi Vực thì đó chính là tồn tại vô địch, công thủ đều có, lại có nhiều thủ đoạn đến như vậy, nói là lấy một địch trăm cũng không quá đáng.”
Nghe thấy lời Từ Phàm nói, phân thân số hai đành ngậm miệng lại, bắt đầu nở nụ cười.
“Cái tinh chu cỡ nhỏ này của ta, ta cảm thấy có thể chỗ sâu hơn trong Cực Không Chi Vực nhìn một chút, nói không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.” Từ Phàm nói.
“Vậy ta có được đi cùng hay không?” Một đứa nhỏ chừng năm sáu tuổi lên tiếng hỏi.
Trảm Linh trải qua tu luyện mấy năm này, đã đạt tới Trúc Cơ đỉnh phong, nếu không phải tu luyện một đạo Ngũ Hành linh vực làm trễ nãi thời gian, bây giờ phỏng chừng cũng đã đạt Nguyên Anh kỳ rồi.
“Trảm Linh trưởng lão, bây giờ xương cốt thân thể ngươi quá yếu, hay là ngươi trở về tu luyện đi, ít nhất cũng phải chờ ngươi lớn lên rồi nói sau.” Từ Phàm cười nói.
“Ta biết ngay mà ~” Trảm Linh thở dài.
Lúc này, đại trận hộ tông mở ra một cái cửa nhỏ, một đạo độn quang cấp tốc vọt qua.
“Tinh chu rất tốt!” Thiên Linh Tôn Giả nói với vẻ tràn đầy kích động.
Từ Phàm chỉ về phía chiếc tinh chu lớn nhất, mỉm cười nói: “Đã sớm chuẩn bị xong cho Tôn giả, trực tiếp lái đi là được.”
“Đại trưởng lão, phiền toái ngươi rồi!” Thiên Linh Tôn Giả nói.
“Này thì có gì mà phiền toái? Ta còn hy vọng càng nhiều càng tốt đây!” Từ Phàm khách khí nói.
Dù sao đều là việc của số một và số hai, dù có phiền toái cũng không phiền toái ta.
“Hay là Đại trưởng lão cùng với chúng ta thử tinh chu này một chút, thế nào?” Thiên Linh Tôn Giả mời.
Từ Phàm lắc đầu một cái đáp: “Ta không đi được, còn việc gì nữa không?”
“Vậy cũng được, nếu như vậy thì ta lái thuyền đi đây.” Trong mắt Thiên Linh Tôn Giả lộ ra nghi hoặc, là cái gì có thể khiến cho Đại trưởng lão bận rộn như thế.
Một chiếc tinh chu cỡ lớn hình dạng như long kình dài đến mấy vạn trượng, chậm rãi từ mặt đất bay lên, hướng về phía Cực Không Chi Vực bay đi.
“Số hai, hay là ngươi đi theo Tật Lôi Yêu Tôn đến nội khu Cực Không Chi Vực một chuyến nhìn xem xem.” Từ Phàm muốn đi xem thử chỗ sâu trong nội khu có thứ gì tốt hay không?
“Vậy ngươi hãy đưa con rối Đại Thừa kỳ kia cho ta.” Phân thân số hai không hề nghĩ ngợi nói.
“Đó là tất nhiên, ngươi không nói ta cũng sẽ cho.” Từ Phàm đáp.
“Vậy được, ta sẽ đi một chuyến xem sao.” Phân thân số hai gật đầu đồng ý.
Không bao lâu sau, một chiếc tinh chu cỡ nhỏ chỉ dài chừng vạn trượng, cất cánh bay về phía Cực Không Chi Vực.
Cho đến khi tinh chu biến mất ở chân trời, Từ Phàm mới thu hồi ánh mắt.
“Số một, chúng ta tiếp tục cố gắng đi, tranh thủ luyện chế hai con rối Đại Thừa kỳ trong vòng một năm.” Từ Phàm bình tĩnh cất tiếng.
Một bàn tay trùm lên trán Từ Phàm.
“Ngươi làm sao thế? Luồng sức lực kia vẫn chưa qua à?”
“Chẳng lẽ đây là chứng sợ hãi chưa đủ thực lực sao?” Phân thân số hai hỏi.
“Sau khi xảy ra chuyện con rồng cặn bã kia, ta cẩn thận suy nghĩ một chút.”
“Con Ngũ Trảo Kim Long kia hạ xuống giới này, thực lực là cực hạn Đại Thừa kỳ, cũng chính là cảnh giới Vô Địch.”
“Nếu lúc đó ta có chừng hai mươi con rối Đại Thừa kỳ, lạ phối hợp với Tiên khí.”
“Thì hoàn toàn có thể chém xuống đầu chó của con rồng cặn bã kia rồi!”
“Nếu như trước đây ta không lười biếng thì tốt.” Từ Phàm nói đến đây khẽ thở dài một tiếng.
“Ngươi đây chính là không bị ăn đòn thì không chịu đi mà!”
Phân thân số một lại cùng với Từ Phàm trở về không gian dưới lòng đất.
“Bồ Đào, bây giờ ngươi rảnh rỗi bao nhiêu?” Từ Phàm hỏi.
“Có thể xem như rảnh rỗi 70%, chủ nhân muốn thành lập hạng mục gì sao?” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.
“Ngươi hãy thôi diễn cho ta, dây chuyền sản xuất con rối Đại Thừa kỳ.” Trong mắt Từ Phàm lóe lên một tia kim quang.
Ở trong giới này, không có chuyện gì mà một con rối Đại Thừa kỳ không giải quyết được chuyện, nếu như có vậy thì mười con.
“Đã thành lập hạng mục thưa chủ nhân, trước mắt đang đang toàn lực thôi diễn.” Bồ Đào nói.
“Dự tính cần phải tốn bao nhiêu thời gian?”
“Không cách nào đoán ra được.”
“Không có việc gì, vậy thì cứ từ từ thôi diễn đi!” Từ Phàm nói.
“Ngươi làm như vậy có phải quá tàn nhẫn rồi không? Không cần thiết phải làm thứ này ở đây chứ?” Phân thân số một nghi ngờ hỏi.
“Trước kia ta cũng nghĩ như thế, sau khi phi thăng Tiên giới, vẫn rất cần đồ chơi này.”
“Sớm thôi diễn ra dẫu sao vẫn tốt hơn.” Từ Phàm cắn răng nói.