Chương 671: Trang đầu tiên của quyển sách nhỏ
Chương 671: Trang đầu tiên của quyển sách nhỏ
Thế nhưng Từ Phàm còn chưa yên tâm được bao lâu, loại cảm giác khủng hoảng treo ở trong lòng kia lại càng thêm nghiêm trọng.
“Gần nhất cũng không có trêu chọc ai nha? Chẳng lẽ là con hổ và con giao long bên Yêu Giới kia muốn giết ta sao?” Từ Phàm nhìn bầu trời nghi hoặc nói.
“Bồ Đào, khởi động trạng thái phòng ngự cao nhất, bên ngoài tông môn lại thêm một tầng đại trận thủ hộ.” Từ Phàm phân phó.
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Từ Phàm đột nhiên cảm giác trong không gian truyền đến một tiếng rồng ngâm.
Phía trên Ẩn Linh Môn xuất hiện một con tử sắc Giao Long dài ngàn trượng.
Tử Ngọc Giao Long vừa xuất hiện, không nói hai lời, trực tiếp lao về phía Từ Phàm.
Đại trận Ẩn Linh Môn trực tiếp bị phá vỡ, kiếm trận bố trí con rối kiếm trận Từ Phàm đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ là để cho Từ Phàm gia tăng thêm một chút thời gian như vậy.
Chút thời gian này chỉ đủ cho Từ Phàm bóp nát ngọc phù phân thân của Minh Không.
Trong nháy mắt, một bóng dáng xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.
Không gian xung quanh lập tức bị ngưng lại, theo đó từ trên không trung hiện ra một đạo quang môn, chân thân Minh Không từ bên trong quang môn xuất hiện.
“Tiểu Giao Long, ngươi quá đáng, dám giết Đại Tông Sư luyện khí của Nhân tộc ta!” Minh Không phẫn nộ nói, bên trong ánh mắt sát ý tung hoành, một cỗ khí thế có thể trấn áp tất cả từ trên người Minh Không phát ra.
“Bản long hôm nay muốn giết tên Đại Tông Sư Nhân tộc này, ai đến đều không dùng!” Tử Ngọc Giao Long không sợ sệt nhìn Minh Không, một cỗ long uy mạnh mẽ phát ra, đồng thời tất cả không gian xung quanh cũng đều bị hắn phong ấn.
Từ Phàm nhìn đại chiến sắp chạm vào là nổ ngay, khẩn trương nói với Bồ Đào: “Khởi động pháp trận Dị Độ Không Gian.”
Ẩn Linh đảo trong nháy mắt bắt đầu phai nhạt đi, sau đó biến mất không thấy.
Từ Phàm làm như vậy là sợ hai vị đại lão này đánh nhau sẽ phá nát tông môn của hắn.
Hắn không cho rằng Minh Không này trong lúc chiến đấu với Giao Long còn có tâm tình chuyên môn bảo vệ Ẩn Linh đảo.
“Đừng nói nói nhảm nhiều như vậy, Minh Không, Đại Tông Sư Nhân tộc này hôm nay ngươi bảo vệ không được.”
Long trảo của Tử Ngọc Giao Long trực tiếp duỗi vào trong hư không, hiện đến trước mặt Từ Phàm.
Lúc long trảo kia vừa muốn công kích đến trên người Từ Phàm, một cự thuẫn xuất hiện chắn trước Từ Phàm, chặn công kích từ long trảo kia.
Nhưng Từ Phàm cũng bị lực lượng này chấn động, đánh bay ra thật xa.
Một bàn cờ xuất hiện trong tay Minh Không, sau đó toàn bộ Thập Vạn Lý Cự Hồ biến thành một không gian độc lập.
Bên trong không gian chỉ có Tử Ngọc Giao Long và Minh Không.
Từ Phàm đứng bên cạnh, nhìn khu vực Thập Vạn Lý Cự Hồ phía trước đã hóa thành hư vô, không khỏi có chút cảm khái.
“Đây chính là cảnh giới Vô Địch của những người mạnh nhất hai giới Nhân Yêu sao? Quả nhiên là kinh khủng như vậy.” Từ Phàm thán phục nói.
“Từ đại ca xảy ra chuyện gì vậy?” Trong đạo khí hành cung của Từ Phàm truyền đến giọng Vương Vũ Luân.
“Yêu tôn Vô Địch lợi hại nhất Yêu Giới muốn ám sát ta, thế nhưng vấn đề không lớn, đã có người tới ngăn cản.” Từ Phàm trả lời.
Lúc này trên không trung đột nhiên xuất hiện Ẩn Linh đảo đang trôi nổi.
“Chủ nhân, phong tỏa không gian ở nơi đây đã tiêu tan, muốn rời khỏi hay không?” Bồ Đào nói.
“Trước tiên đưa Ẩn Linh đảo đến khu ẩn náu số hai, hai vị đại lão này nếu thật muốn đánh nhau, toàn bộ khu vực Tiên thành Lâm Sâm chỉ sợ đều phế đi.” Từ Phàm nghĩ một lát nói.
Sau đó Từ Phàm lấy ra một quyển sách nhỏ, giữa trang bìa và trang thứ nhất lại thêm vào một trang.
Bên trên viết, ngày nào tháng nào năm nào đó, Tử Ngọc Giao Long mạnh nhất Yêu Giới tới tập kích ta. Đợi đến lúc có năng lực nhất định phải đào xương, rút gân, lột da, lóc thịt, luyện chế thành pháp bảo.
Lúc này, từ bên trong khu vực hư vô truyền đến từng cơn chấn động của trận chiến.
Từ Phàm có chút lo lắng nhìn về phía một mảnh khu vực hư vô kia, vẻ mặt có chút lo âu.
Lúc ấy Minh Không nói chỉ có thể ngang hàng với bọn họ, muốn chiến thắng, xem ra rất khó khăn.
Sau đó trong ánh mắt Từ Phàm xuất hiện chút tức giận.
Lão tử không gây chuyện với Yêu tộc các ngươi, các ngươi ngược lại tính đến trên đầu ta, thật sự coi ta ăn chay sao?
“Xem ra cần phải đi Yêu Giới hoạt động một chút.” Từ Phàm híp mắt nói.
Hiện tại toàn bộ Ẩn Linh đảo như một chiếc tinh chu loại cực lớn, thậm chí tốc độ tăng nhanh lên còn nhanh hơn tinh chu.
Quan trọng nhất là, có trọng bảo kỳ lạ Hàn Phi Vũ để lại trước đây, có thể bất chấp phong ấn không gian.
Thế nên Từ Phàm dự định để Yêu tộc mở mang kiến thức một chút, cái gì gọi là tác chiến đại tung thâm.
“Xem ra cần phải rời khỏi nơi này một khoảng thời gian.” Từ Phàm nhìn khu vực hư vô nói.
Ngay lúc này, trên bầu trời rơi xuống hai đạo linh quang một trắng một tím, cuối cùng toàn bộ khu vực hư vô liền biến mất không thấy.
Dựa theo phỏng đoán của Từ Phàm, chiến trường của bọn họ hẳn là đã chuyển đến trong vùng Cực Không.
Xuất hiện trước mắt Từ Phàm chỉ là một cái hố sâu hình tròn sâu không thấy đáy, bao quát toàn bộ Thập Vạn Lý Cự Hồ.
“Thập Vạn Lý Cự Hồ cứ như vậy biến mất rồi?” Từ Phàm có chút bi thương nói, đây không phải điểm quan trọng, quan trọng là năng lực câu cá kỳ lạ kia của huynh đệ của mình biến mất thì làm sao bây giờ.
“Chủ nhân, quan sát thấy nước biển của biển Vô Tận đang chảy vào trong hố sâu. Căn cứ vào lưu lượng, dự tính sau trăm năm cái hố sâu này sẽ được lấp đầy.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Cần nửa năm sao? Xem ra cần phải ở lại Yêu Giới một khoảng thời gian.” Từ Phàm nói.
Lúc hắn nói ra câu nói này, loại cảm giác bất lực kia lại nổi lên trong lòng.
Từ trước đến nay, hắn luôn có oán báo oán, có thù báo thù, hơn nữa không thích loại cách đêm kia.
Nhưng biết sao được, thực lực Tử Ngọc Giao Long quá mạnh, Từ Phàm cảm thấy trong chốc lát không báo được thù, vậy nên chỉ có thể tìm Yêu tộc khác làm nơi trút giận.
“Từ bá bá, có cần ta ra tay giúp ngươi đánh con Tiểu Long này một trận không?” Giọng Tinh vang lên.
“Trí nhớ của ta nói cho ta, không thể tùy tiện tham gia tranh đấu ở một giới, như loại Tiểu Long này, ta chỉ có thể giúp Từ bá bá đánh một trận.”
Từ Phàm chợt cảm thấy vô cùng vui vẻ.
“Thù của Từ bá bá, Từ bá bá sẽ tự mình báo, cảm ơn lòng tốt của Tinh.” Từ Phàm cười nói.
“Vậy được, mặc dù ta không thể giúp Từ bá bá giết yêu, nhưng giúp Từ bá bá đánh nhau vẫn có thể.”
“Vậy sau này Từ bá làm đồ ăn ngon cho Tinh nhiều hơn.”
Tinh ở bên trong đạo khí hành cung của Từ Phàm lập tức vui vẻ lên.
Từ Phàm cứ bình tĩnh như vậy đứng bên cạnh Thập Vạn Lý Cự Hồ, nhìn hố sâu lớn bao quát toàn bộ Thập Vạn Lý Cự Hồ phía trước.
Vừa đứng đã là nửa tháng.
“Từ Đại Tông Sư, con Tử Ngọc Giao Long kia đã bị đuổi đi, ngươi không có việc gì chứ?” Minh Không xuất hiện bên cạnh Từ Phàm, quan tâm hỏi.
“Không có việc gì, còn phải cảm ơn trưởng lão đã tới kịp lúc.” Từ Phàm cảm kích nói.
“Đây đều là việc nên làm, ngươi là Đại Tông Sư luyện khí của Nhân tộc ta, Hội Trưởng Lão tự nhiên sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.” Minh Không nói, trong tay lại xuất hiện một ngọc phù phân thân đưa cho Từ Phàm.
“Yêu tộc bên kia đã nổi lên sát tâm với Đại Tông Sư, nếu như có thể, Từ Đại Tông Sư tốt nhất nên đến tổng bộ Hội Trưởng Lão ta.” Minh Không mời gọi.
“Ta bên này có nơi càng an toàn hơn, cảm ơn ý tốt của trưởng lão.” Từ Phàm lắc đầu nói.
“Vậy thì tốt, nếu như gặp phải địch nhân Đại Tông Sư chống lại không được, nhất định phải kịp thời gọi ta.” Minh Không nói xong liền biến mất không thấy.
“Bồ Đào, chúng ta đi Yêu Giới.” Trong mắt Từ Phàm lóe lên hào quang khó hiểu.
“Vừa vặn dị bảo ẩn chứa thời gian đại đạo của ta còn chưa đủ, cần bổ sung thêm nhiều.”
Trước kia Từ Phàm không muốn giày vò, cảm thấy quá phiền toái.
Hiện tại Từ Phàm cảm thấy cần thiết rồi.