Chương 678: Tập kích
Chương 678: Tập kích
Từ Phàm nhìn chồng Linh Bảo ẩn chứa Đại Đạo Thời Gian trước mắt, lâm vào trầm tư.
Hắn đang nghĩ xem phải cần bao nhiêu Linh Bảo mới có thể đẩy tu vi của hắn lên tới Đại Thừa kỳ đây?
“Bồ Đào, thống kê thử xem Linh Bảo có chứa Đại Đạo Thời Gian dễ xuất hiện nhất Tu Tiên giới là gì?” Từ Phàm hỏi.
Một viên tinh thạch trong suốt có kích thước bằng quả bóng bàn xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
“Tinh thể Thời Không, rất dễ hình thành tại khu vực không gian không ổn định, một viên tinh thể Thời Không nhỏ cần phải mất mấy chục vạn năm để có thể ngưng tụ lại với nhau.” Bồ Đào nói.
“Vậy viên tinh thể Thời Không nhỏ có thể gia tăng bao nhiêu thời gian?” Từ Phàm hỏi.
“Viên nhỏ này có thể tăng tốc từ 8 đến 10 năm.”
Từ Phàm cầm viên tinh thạch nhỏ này lên, xem xét tỉ mỉ.
Ngay sau đó lại thả về trong đống Linh Bảo Thời Gian kia.
“Đợi mùng một mùng hai sau khi tổng bộ hội Trưởng lão hoàn thành, liền đòi một lô Linh Bảo Thời Gian cho hội Trưởng Lão, nói không chừng có thể gom đủ tinh thể thời gian để tiến vào Đại Thừa kỳ.”
Theo như tính toán của hắn, chỉ cần sau khi hắn tiến vào Đại Thừa Tôn Giả, thì chỉ cần bế quan thêm vài chục năm nữa.
Lần xuất quan tiếp theo, hắn liền dám nói một câu, những người đang tọa vị toàn bộ đều là rác rưởi.
Tới lúc đó cho dù có là phân thân Kim Sí Đại Bàng giáng lâm, Từ Phàm cũng có thể đánh cho hắn quay trở về.
Từ Phàm đang chìm đắm trong mộng đẹp không hề phát hiện ra đại trận Trảm Thiên Cơ bên ngoài cùng của Ẩn Linh đảo đã phát sáng.
Cho tới khi Bồ Đào phát ra cảnh cáo, Từ Phàm mới ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.
“Trảo Địa Chiêm Bặc Nhất Đạo Yêu Tộc của Tử Ngọc Giao Long kia cũng thật là lợi hại, vậy mà lại có thể phát huy ra được uy lực một nửa sức mạnh của Trảm Thiên Cơ đại trận.” Từ Phàm nhìn độ sáng của đại trận bên ngoài cùng nói.
Vào lúc này, cả Ẩn Linh môn đang chìm trong niềm vui vì thu hoạch phong phú.
Dựa vào năng lực tính toán khổng lồ của Bồ Đào, toàn bộ những pha chiến đấu của mỗi một đệ tử đều đã có lưu trữ.
Hễ là chiến lợi phẩm thu được từ việc chém giết yêu tộc đều sẽ được con rối chuyên môn dọn dẹp, sau đó mới phân phát cho mọi người.
Tương Vân lúc này đang nhìn một mảnh sáng nhỏ, miệng cười đến nỗi không khép lại được.
“Hóa ra là Bán Dương Kim Thạch, lần này Linh kiếm cấp bậc đạo khí thuộc tính dương rốt cuộc cũng có thể hoàn thành rồi.” Tương Vân cười nói.
“Trùng hợp thật, trong chiến lợi phẩm của ta cũng có một chồng Bán Nguyệt Ô Thạch, không biết ngươi có hứng thú hay không?” Hùng Lực vỗ vai Tương Vân nói.
“Huynh muốn đổi thứ gì?”Tương Vân nhìn Hùng Lực nói.
“Sư huynh đệ với nhau nói gì tới đổi với chả không đổi? Thích thì cứ lấy đi là được.” Hùng Lực cười khà khà nói.
Tương Vân nhìn dáng vẻ của người huynh đệ, than một hơi rồi nói: “Ta sẽ lấy Cương Kim Thiết đổi với Hùng Lực sư huynh, chẳng phải huynh vẫn luôn muốn đó sao.”
“Vậy mới phải chứ, người huynh đệ tốt của ta.”
Hùng Lực liền cười, thứ hắn tu luyện chính là Ngũ Hành Đoạn Thể Quyết, tu luyện tới hậu kỳ thì cần phải hấp thu sức mạnh nguồn vàng của linh khoáng có các thuộc tính khác nhau để rèn luyện.
“Vốn dĩ muốn gom lại một bộ Trảm Kim Kiếm Trận, đáng tiếc là thu thập không đủ.” Tương Vân nói.
“Trảm Kim kiếm trận tính là cái gì? Đâu có thơm ngon bằng Âm Dương kiếm trận.” Hùng Lực cười nói, hắn có một chút hiểu biết về đạo kiếm trận.
“Không có kiếm trận mạnh nhất, chỉ có kiếm trận phù hợp nhất.”
Có người hoan hỷ, có người sầu, trên chiến trường có người thể hiện tốt, cũng có người thể hiện không tốt.
Sắc mặt Lý Lôi Hổ có chút khó coi nhìn bảng xếp hạng tích phân của trận chiến lần này.
tích phân chém giết yêu tộc trung bình của những đệ tử đời thứ ba của bọn hắn ấy vậy mà lại không bằng đệ tử ngoại môn.
Tuy rằng lần này đệ tử ngoại môn phái đi một ngàn người, nhưng thua chính là thua.
Bạch Huyễn một thân áo bào trắng đi tới bên cạnh Lý Lôi Hổ.
“Không cần phải để tâm thành tích tốt hay xấu, đệ tử ngoại môn lần này đi đều là những đệ tử ưu tú nhất, tích phân trung bình hơi kém một chút cũng là điều bình thường.” Bạch Huyễn sắc mặt bình thản nói.
“Thua chính là thua, không có gì để nói hết.”
“Lần sau chúng ta lại đấu tiếp.”
Nghe thấy lời của Bạch Huyễn nói, Lý Lôi Hổ mặc dù đã dễ chịu hơn một chút, nhưng hắn vẫn hiểu rằng, từ một góc độ nào đó mà nói đệ tử ngoại môn không hề kém so với đệ tử nội môn là bao nhiêu, đặc biệt là về khoản tư chất thiên phú.
“Lần thi đấu sau sẽ phải cần tới phần thưởng rồi.” Bạch Huyễn híp mắt nói.
“Phần thưởng gì?” Lý Lôi Hổ nói.
“Danh sách tu luyện ở đỉnh núi Ngũ Sắc.” Bạch Huyễn nheo mắt nói.
Tuy rằng đỉnh núi Ngũ Sắc không mở dành cho đệ tử ngoại môn, nhưng số người bên trong danh sách thì lại có thể chuyển sang thành đệ tử ngoại môn.
“Ngươi nói như vậy, hơn chín vạn đệ tử đời thứ ba của ta sẽ có chút thiệt thòi cho một ngàn đệ tử ngoại môn xuất sắc nhất của các người.”
Lý Lôi Hổ cũng không ngốc, đỉnh núi Ngũ Sắc đời nay chính là bí cảnh tu luyện quý giá nhất Ẩn Linh đảo, mỗi đệ tử một năm mới có cơ hội được vào một lần, hơn nữa mỗi lần tiến vào chỉ có thể tu luyện một ngày.
Về hiệu quả tu luyện, nếu như có thể nắm chắc, cảnh giới lĩnh ngộ tương đương với một năm bên ngoài.
“Một vạn đệ tử đời thứ ba có số tích phân trung bình đứng đầu thì thế nào?” Bạch Huyễn nghĩ một chốc rồi nói.
“Cũng được, các người thua rồi thì sao.”
“Đệ tử ngoại môn sẽ coi ngươi là người đứng đầu, trong vòng một năm tích phân mà tất cả các đệ tử nhận được ngươi có thể rút lấy một phần.” Bạch Huyễn nói.
Lý Lôi Hổ gật đầu.
Đúng lúc này, Từ Phàm đang đứng ở phía xa vừa hay chú ý thấy một màn kia.
“Quả nhiên, người ưu tú đi tới đâu cũng có thể tỏa ra ánh lửa, tên tiểu tử này thật không đơn giản, làm việc rất có bài bản, chiêu trò thật thâm sâu.” Từ Phàm cười nói.
Từ Nguyệt Tiên nhìn theo ánh mắt của Từ Phàm, cũng nhìn thấy Bạch Huyễn.
“Thật ra lúc đầu ta muốn nói với sư huynh, phá lệ để cho Bạch Huyễn và Tần Lục tiến vào nội môn.”
“Về sau sao lại không nói?” Từ Phàm hỏi.
“Về sau Tinh Từ nói với ta kỳ sát hạch nhập môn của đệ tử đời thứ ba đã kém chất đi một chút.”
Cốt lõi của bài sát hạch nhập môn của Từ Nguyệt Tiên là gì chứ, cho dù có ưu tú đến mấy, nhưng vào thời khắc mấu chốt trong lòng không có Tông môn thì cũng vô dụng.
“Thực ra hai đứa trẻ ngoại môn đó cũng rất được, tam quan đứng đắn, chỉ là vào lúc then chốt lại thiếu mất một điểm cỏn con kia.”
“Một người thì trời đất lấy ta làm trung tâm, người còn lại thì ham mê làm việc theo cảm tính.”
“Việc này vốn dĩ chẳng có gì sai, có lẽ sai là do đã tiến vào Ẩn Linh môn chúng ta mà thôi.”
“Những đệ tử như vậy tuyệt đối có tư cách trở thành những đối tượng được bồi dưỡng trọng điểm của các thánh địa tông môn hàng đầu.” Từ Phàm cười nói.
“Chỉ tiếc rằng lúc đó Truyền tống trận bị phong ấn, bọn họ muốn đi tới những tông môn khác cũng không có cách nào để đi.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Lúc đầu ta đề nghị bán hai đệ tử đó cho tông môn khác, sư phụ còn không vừa lòng.” Lý Tinh Trì đi tới nói, hắn có để ý đến chủ đề mà Từ Phàm cùng Từ Nguyệt Tiên nói chuyện.
“Số mệnh của bọn hắn ở đây, đi nơi khác sẽ bị hủy hoại.”
“Tốt xấu gì cũng có duyên với Ẩn Linh môn chúng ta, không thể hại bọn họ.” Từ Phàm lắc lắc đầu.
Chính là vào lúc này, đại trận Trảm Thiên Cơ bên ngoài cùng của Ẩn Linh đảo xuất hiện hiện tượng lạ.
“Chủ nhân, Trảm Thiên Cơ bên ngoài cần huy động thêm nhiều linh khí hơn để ngăn chặn dò thám Nhân Quả.” Bồ Đào nói.
“Huy động một nửa Tiên Linh khí trong đỉnh núi Ngũ Sắc cung cấp cho đại trận Trảm Thiên Cơ.”
“Ta không tin hắn ta lại đem cả tính mạng của mình ra chỉ để tính toán ra vị trí của chúng ta.” Từ Phàm nhìn lên đại trận Trảm Thiên Cơ trên bầu trời.
Chính vào lúc này, một âm thanh giòn rụm tựa như thủy tinh vỡ nát truyền tới.
Đại trận Trảm Thiên Cơ phía ngoài cùng bị vỡ.
“Bồ Đào, mở tốc độ nhanh nhất, trước tiên phải rời khỏi nơi thị phi này đã rồi nói.” Từ Phàm mau chóng nói.
Giọng nói vừa dứt, chỉ thấy đằng xa vụt qua một tia sáng màu tím, một tiếng rồng gầm vang vọng khắp Vực Cực Không.