Chương 697: Tiên thành Không Linh
Chương 697: Tiên thành Không Linh
Ẩn Linh đảo ở trong Vực Cực Không đang tản ra một dòng biến động kỳ dị.
Sự hỗn loạn thời không sóng gió cuồn cuộn ẩn giấu ở trong không gian, vậy mà bắt đầu dần dần hướng tới sự ổn định.
Cả Ẩn Linh đảo đang tản ra ánh sáng xanh vô cùng chói mắt, một âm thanh như động cơ khởi động, bắt đầu từ bên trong Ẩn Linh đảo vang lên.
“Bồ Đào, nếu như chuyển đổi thành mã lực sẽ là bao nhiêu?” Từ Phàm nói đùa nói, lập tức sắp rời khỏi khu vực quỷ dị này, cho nên tâm trạng của hắn bắt đầu tốt lên một cách khó hiểu.
“Ba trăm sáu mươi hằng hà sa mã lực ~” Âm thanh bình thản của Bồ Đào vang lên.
“Chục trăm nghìn chục nghìn, trăm nghìn triệu chục triệu trăm triệu kinh.” Nghĩ tới đây, Từ Phàm lắc đầu lười nhác ngước xuống tính toán, dù sao chính là rất nhiều.
Lúc này, đệ tử bên trong thế giới hạch tâm của Ẩn Linh đảo cũng nghe được giọng âm thanh này.
Thỏ Thái Linh ôm thành tóp sưởi ấm, phảng phất như bị kinh sợ, tất cả đều vùi đầu vào ngực.
Mặc cho thỏ Ngọc Quang bên cạnh an ủi ra sao, cũng vẫn là một dáng vẻ sợ tè ra quần.
“Tiểu Thải, không cần phải để ý đến bọn họ, đến lúc đó thì không sao rồi.” Một vị thỏ Ngọc Quang bên cạnh nói.
“Mặc dù tộc thỏ chúng ta là gia tộc yếu nhất của tông môn, nhưng tối thiểu nhất cũng không thể như này.” Thiếu nữ tai thỏ được gọi là Tiểu Thải nói.
“Nếu ngươi không muốn để bọn họ như này, một người mời bọn họ ăn một cây cà rốt Thủy Linh là được rồi?”
“Ngươi nói một tiếng với Bồ Đào đại nhân, có thể trực tiếp từ nhà kho bảo vật trao đổi cà rốt Thủy Linh, ăn một cây bọn họ cũng không mất mát.” thỏ Ngọc Quang vừa cười vừa nói.
Tiểu Thải đang nhìn ôm thành một cái vòng tròn lớn, thô sơ giản lược xem xét, chí ít có một trăm nghìn con thỏ Thái Linh, thì từ bỏ ý nghĩ nảy lên vừa rồi.
“Bọn họ cũng là vừa tiến vào tông môn, quen thuộc một chút thì tốt rồi~” Thỏ Ngọc Quang gọi là Tiểu Thải nói rồi rời đi, có công phu này còn không bằng đi kết bạn bè tốt với tộc Phong Lam Vũ Yến, như này về sau khi đi ra ngoài tối thiểu có người đưa đi bay.
Âm thanh của động cơ càng vang càng dồn dập, Ẩn Linh đảo cũng bắt đầu đung đưa nhè nhẹ.
Sau đó, âm thanh đạt tới một điểm cực trị, không gian nơi trốn của Ẩn Linh đảo trong nháy mắt bị phá ra, biến mất ở trong Vực Cực Không.
Ẩn Linh đảo xuất hiện ở trên một đám hải vân, giống như Thần Thành trên trời.
Lúc này, tất cả mọi người bên trong thế giới tiểu hạch tâm của Ẩn Linh đảo toàn bộ đều che lấy ngực, bao gồm mấy vị trưởng lão đã LÀ Tôn Giả đó cũng giống vậy.
“Vừa rồi tim của ta xém chút bị giật mình đến mức nhảy ra.” Trảm Linh che ngực nói.
Đệ tử bên cạnh hắn chính là không chịu nổi, giống như cơ tim quặn đau che ngực ngồi xổm ở trên mặt đất.
“Ta cảm giác lồng ngực của ta bị thọc một đao.” Thiên Vạn Binh che ngực nói, trên gương mặt là vẻ mặt thống khổ.
“Ta cảm giác vẫn ổn, đâm một đao thì đâm một đao, dù sao cũng không chết được.” Hùng Lực hiện tại cũng đang che ngực, nhưng biểu cảm vẫn xem như bình tĩnh, chỉ là khẽ nhíu mày.
Từ Phàm ở bên ngoài thế giới hạch tâm cũng chú ý tới tình huống này.
“Bồ Đào, đây là chuyện gì?” Từ Phàm hỏi.
“Trường lực không gian, năng lượng bộc phát, cộng thêm hạch tâm Ẩn Linh đảo toàn lực thúc đẩy, đã tạo thành một luồng sức mạnh chấn động.” Bồ Đào giải thích nói.
“Có tổn thất hay không?”
Bên trong Ẩn Linh đảo còn có rất nhiều phàm nhân cũng ở bên trong thế giới hạch tâm, Từ Phàm sợ bọn họ xảy ra vấn đề.
“Phàm nhân không có tu vi, toàn bộ đã hôn mê, đã phái con rối tiến hành trị liệu, không có trở ngại.”
“Ngược lại là tộc thỏ Thái Linh, bị hù chết mất ba con.”
Nghe được lời nói của Bồ Đào, mặt Từ Phàm đen kịt lại, trách không được thỏ Thái Linh này vẫn luôn ở vào tầng dưới chót nhất của yêu tộc, ngay cả những người phàm tục kia cũng không bằng.
“Mở ra thế giới hạch tâm, thả bọn họ ra đi.”
“Hiện tại chúng ta ở vào vị trí nào?”
Từ Phàm đang nói ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nhìn một cái thì đã nhìn vào Vực Cực Không nơi sau nhất của bầu trời, bởi vì hiện tại là ban ngày, cho nên không nhìn thấy tinh hà óng ánh kia.
“Đang suy tính...”
“Chúng ta bây giờ ở khu vực Tiên thành Thiên Linh.” Bồ Đào đáp lại nói.
“Trùng hợp như vậy sao!” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Không tiến vào Vực Cực Không chỉ cần nửa ngày đi thuyền thì có thể đến Thiên Linh tông.”
“Trước hết gửi tin tức thông báo một chút, tránh khỏi toàn bộ tông môn chúng ta đột nhiên xuất hiện khiến người ta hiểu lầm.”
Từ Phàm mới vừa nói xong, cách Ẩn Linh đảo cách đó không xa thì đã xuất hiện một bóng Pháp Tướng Kim Thân hàng nghìn trượng.
Quay đầu nhìn lại, phát hiện chính là Thiên Linh tông Thái Thượng đại trưởng lão.
“Bái kiến Thái Thượng đại trưởng lão, đang nghĩn đi đến chỗ ngươi làm khách.” Từ Phàm cười chào hỏi nói.
“Ta tưởng là ai chứ? Hóa ra là đại trưởng lão, hoan nghênh hoan nghênh!” Pháp Tướng Kim Thân hàng nghìn trượng kia vừa cười vừa nói.
Vừa rồi hắn đang tu luyện, đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức hết sức mạnh mẽ xuất hiện ở bên trong phạm vi của Tiên thành Thiên Linh, không biết là địch hay bạn.
Một trận giao động không gian, chân thân Thiên Linh tông Thái Thượng đại trưởng lão trực tiếp xuất hiện ở chỗ cửa lớn của Ẩn Linh đảo.
Chủ phong đón khách trong điện, một thiếu nữ thỏ Ngọc Quang. Sau khi pha trà ngon cho hai người, thì cung kính rời đi.
“Những chuyện đó ở Yêu giới của Đại trưởng lão ta đều nghe nói, quả nhiên là khiến cho người ta hả giận.” Thiên Linh tông Thái Thượng đại trưởng lão tán dương nói.
“Thực lực không bằng người ta, chỉ có thể tìm những con yêu tộc nhỏ yếu đó ra tay, trút giận chút mà thôi, kỳ thật bản chất vẫn là bị bát nạt, lấy người khác ra xả giận.” Từ Phàm khiêm tốn nói.
“Đại trưởng lão không thể nói như vậy, liên tiếp tiêu diệt hai tên Yêu tôn Vô Địch đại tộc đứng đầu! Tối thiểu khiến cho thực lực tổng hợp của yêu tộc tổn thất một chút như vậy.”
“Thêm nữa Tử Ngọc Giao Long kia là Yêu tôn Vô Địch đứng hàng đầu của Yêu giới, có thể địch nổi với Không Minh trưởng lão.”
“Sau khi để Không Minh trưởng lão biết, nhất định sẽ ban thưởng đại trưởng lão.” Thiên Linh Thái Thượng đại trưởng lão vừa cười vừa nói.
“Ha ha, Thái Thượng đại trưởng lão quá khen rồi.”
“Chị dâu gần nhất thế nào? Có phải là còn đang bế quan tu luyện ở Thiên Linh tông?” Từ Phàm cười hỏi.
“U Minh Tôn Giả đang trong thời khắc mấu chốt tu hành bế quan, bằng không cảm giác được ngươi đến khẳng định sẽ cùng ta cùng nhau tới hoan nghênh các ngươi.” Thái Thượng đại trưởng lão vừa cười vừa nói, bên trong ánh mắt cỗ tình cảm bị tình yêu tưới nhuần kia giấu cũng giấu không được.
Lúc này Ẩn Linh đảo đã nhanh chóng tiến lên hướng về Thiên Linh tông.
“Đại trưởng lão lần này tới, thì ở lại thêm một khoảng thời gian rồi hãy đi nha, Thập Vạn Lý Cự Hồ bị móc sạch đó một lát cũng lấp không đầy.”
‘Để đệ tử hai tông chúng ta tập trung giao lưu một phen.” Thái Thượng đại trưởng lão vừa cười vừa nói.
“Trước đợi một thời gian ngắn, Ẩn Linh đảo này cũng nên tu bổ một chút.” Từ Phàm gật đầu nói.
Tại khoảng thời gian kia bị Tử Ngọc Kiều Long truy sát, Ẩn Linh đảo là bị hắn cào đến mấy lần, tuy nói không có gì đáng ngại, chờ lâu dài về sau khẳng định sẽ tạo thành ảnh hưởng.
“Vậy thì tốt, từ khi trăm năm trước sau khi trao đổi toàn diện của hai tông, những đệ tử tông môn chúng ta đó là bị đệ tử của các ngươi giáo huấn đến không nhẹ, từ đó về sau biết hổ thẹn sau đó dũng, tu luyện càng thêm chăm chỉ hơn so với trước kia.”
“Trước kia kiểu đệ tử đại tông đó, khí thế duy ngã độc tôn cũng biến mất không thấy nữa, trở nên khiêm tốn rất nhiều.”
“Cho nên lần này chúng ta cũng muốn giao lưu trao đổi nhiều chút, những năm này cái đuôi nhỏ của bọn họ lại muốn nhếch lên rồi.” Thiên Linh tông Thái Thượng đại trưởng lão vừa cười vừa nói, những lời này đều là lão tam nói cho hắn, hiện tại chỉ là lấy ra dùng tạm.
“Không dám nhận, không dám nhận, giao lưu lẫn nhau, hai bên đều có chỗ học tập.” Từ Phàm vội vàng nói, trong lòng đang nghĩ làm sao hắn không biết chuyện này.