Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 718 - Chương 718: Vạn Linh Trưởng Lão

Chương 718: Vạn Linh trưởng lão Chương 718: Vạn Linh trưởng lão

Một nơi bí ẩn trong Vực Cực Không.

Một Ẩn Linh đảo khổng lồ lơ lửng trong Vực Cực Không, giống như một đại lục trôi nổi.

“Trong khoảng thời gian ta đang bế quan, khởi động hình thức phòng ngự mạnh nhất.”

“Tăng tốc thời gian trong tiểu thế giới.” Từ Phàm phân phó nói với Bồ Đào.

“Rõ, chủ nhân.” Giọng nói Bồ Đào vang lên.

“Điều nên dặn dò cũng đã dặn dò rồi, việc lặt vặt trong tay cũng đã sắp xếp xong.”

“Chờ lúc ta xuất hiện lần nữa chính là Độ Kiếp Kỳ, không biết ba kiếp của ta sẽ như thế nào?” Từ Phàm ngồi xếp bằng ở trung tâm của tiểu thế giới gia tốc lẩm bẩm.

Sau khi từ Hợp Thể thăng cấp đến Độ Kiếp Kỳ thì sẽ gặp phải ba kiếp lớn.

Nhục thân chi kiếp, linh lực chi kiếp, thần hồn chi kiếp.

Đây là ba lôi kiếp lớn mà Độ Kiếp Kỳ phải trải qua.

Ở trong mắt Từ Phàm, tỷ lệ thông qua Độ Kiếp Kỳ ở Tu Tiên giới vẫn là rất cao, từ trong ghi chép đã biết tỷ lệ thông qua ít nhất có thể đạt đến sáu mươi phần trăm.

Có thể nói dưới tình hình chung, chỉ cần trải qua ba kiếp lớn đạt đến Đại Thừa Kỳ, xem như là đã nắm được nhập chứng chuẩn phi thăng Tiên giới.

Chỉ cần không tìm đường chết thì cũng không quá không may, tỷ lệ phi thăng Tiên giới vẫn rất cao.

Nhưng cho dù tỷ lệ thông qua cao bao nhiêu, quá trình vượt qua lôi kiếp cũng là đau đớn nhất.

Cho nên sau khi đạt đến Độ Kiếp Kỳ, thông thường đều sẽ ở trong tông môn bế quan.

Tán tu thì tìm một nơi bí ẩn, đề phòng khi bản thân độ kiếp bị đánh lén.

Đây cũng là lí do Từ Phàm muốn đưa Ẩn Linh đảo đến Vực Cực Không sau khi bắt đầu gia tốc thời gian.

Chính là vì lỡ như đột phá, lúc lôi kiếp kéo đến thì có một chút phòng bị.

Theo tiểu thế giới gia tốc hoàn toàn đóng chặt lại, Ẩn Linh đảo cũng mở ra trạng thái phòng ngự mạnh nhất.

Lúc này, Tinh đang chảy nước miếng nhìn Độc Giác Cự Xà to lớn ở trên bầu trời nhìn thoáng qua tiểu thế giới gia tốc thời gian của Từ Phàm.

“Làm sao vậy, Tinh?” Vương Vũ Luân ân cần hỏi.

“Từ bá bá hẳn là đang làm một chuyện rất quan trọng, bây giờ toàn bộ Ẩn Linh đảo bị phong bế.” Tinh nhìn Độc Giác Cự Xà ở trên bầu trời nói.

“Từ bá bá của ngươi hẳn là phải bế quan thăng cấp Độ Kiếp Kỳ?”

“Cho nên mới phải để Ẩn Linh đảo phòng thủ nghiêm một chút.”

Đúng lúc này, Vương Vũ Luân đột nhiên nhớ đến một thứ gì đó, dịu dàng nói với Tinh: “Tinh, cha nhờ ngươi một việc có được không?”

Nghe thấy lời nói của Vương Vũ Luân, Tinh nuốt ngược nước miếng đã chảy xuống khóe miệng.

“Nếu lỡ như Tử Ngọc Giao Long đến đây báo thù, thì ngươi có thể giúp Từ bá bá của ngươi ngăn lại được không?” Vương Vũ Luân nói.

Đứa con gái nuôi này của hắn đã từng nói với hắn, sẽ không can thiệp vào tranh đoạt vận mệnh chủng tộc của Tu Tiên giới.

“Cha, ta chỉ có thể đánh đuổi Tử Ngọc Giao Long đi.” Tinh chọc vào cái đầu nhỏ suy nghĩ một chút rồi nói.

“Như vậy là được rồi.” Vương Vũ Luân nởi nụ cười.

Sau khi phong bế Ẩn Linh đảo ở trong Vực Cực Không, các đệ tử của Ẩn Linh đảo bắt đầu cuộc sống tu luyện bình thường.

Yêu tộc dựa vào Ẩn Linh đảo, cũng mở ra thời gian vui vẻ.

Bởi vì bây giờ toàn bộ Ẩn Linh đảo đã liên thông với nhau, những ngày trước đây chỉ có đệ tử chính thức của Ẩn Linh Môn mới có thể hưởng thụ linh khí bản nguyên ngũ hành, bọn họ cũng có thể hưởng thụ.

Thậm chí người có biểu hiện xuất sắc nhất trong đó, còn đạt được danh ngạch bước vào Thánh địa của núi Ngũ Sắc tu luyện.

Trông một dãy núi ở khu vực của Yêu Bộ, có một ngọn núi bị đào rỗng.

Nơi này là chỗ cư trú của tộc thỏ Thái Linh, mặc dù ở nơi có môi trường hẻo lánh nhất, nhưng mỗi một con thỏ Thái Linh đều vô cùng hài lòng với tình hình hiện tại của mình.

Nơi này còn hơn so với chỗ ở của bọn họ trước đây, quả nhiên chính là thiên đường.

Cùng với tiếng chuông vang lên, cả ngọn núi bắt đầu sôi động.

Vô số thỏ Thái Linh đổ ra từ trong dãy núi, ngồi trên linh châu chuyên dùng cho tiểu đội của mình, bay đến từng khu gieo trồng của Ẩn Linh đảo.

Dựa theo yêu thích của Từ Phàm, hắn thường xuyên đến nơi có hoa thơm cỏ lạ, hắn không thường đi đến nơi có linh thực loài cây linh quả linh dược.

Mấy thứ này trước kia đều là do Bồ Đào trông nom, từ sau khi tộc thỏ Thái Linh đến, Bồ Đào tiết kiệm được rất nhiều toán lực.

Tộc thỏ Thái Linh căn cứ vào lượng tri thức nắm vững về linh vật, chia thỏ Thái Linh làm ba bậc.

Bậc thấp nhất chỉ có thể trông coi linh hoa linh thảo bình thường, bậc trung có thể trông nom một số linh dược linh thụ kỳ dị hơn, còn bậc cao có thể trông nom linh thực có cấp bậc cao nhất.

Ví dụ như trồng linh dược và linh thụ trên vạn năm.

Một con thỏ Thái Linh màu xám có khuôn mặt tuấn tú đang bón phân cho một cây trà thơm vạn năm, loại bỏ có dại xung quanh có thể cướp đoạt linh khí của cây trà thơm.

Bón phân xong thỏ Thái Linh dò xét xung quanh cây trà thơm một vòng, thì phát hiện ra hai ba cỏ dại đã thò đầu ra.

Mặc dù nói là cỏ dại, nhưng trong hoàn cảnh dư thừa linh khí của Ẩn Linh đảo thế này, cũng phát triển biến hóa thành linh thảo.

Thỏ Thái Linh mừng rỡ nhổ tận gốc hai ba cỏ dại đó ra, rửa sạch bùn đất ở rễ, trực tiếp bỏ vào trong miệng nhai.

Loại cỏ dại có chứa linh khí, đối với tộc thỏ Thái Linh trước đây mà nói chính là đồ tốt.

Khi thỏ Thái Linh ăn xong cỏ dại chuẩn bị tiến hành làm bước tiếp theo, thì ánh mắt hắn đột nhiên biến đổi.

Thỏ Thái Linh đó ôm đầu, giống như đang tiếp nhận một tin tức gì đó vậy.

Hắn nhìn cảnh vật xung quanh, kết hợp với ký ức mới nhận được, hơi cạn lời nói: “Thất bại trong gang tấc, sắp đặt nhiều năm như vậy cũng uổng phí.”

Đúng lúc tộc thỏ Thái Linh vừa cảm khái xong, thì có vài bóng dáng, đột nhiên vây quanh hắn.

Thì ra là bốn con rối chiến đấu Hợp Thể Kỳ vây hắn lại.

“Thỏ Thái Linh thứ ba mươi, số bảy trăm sáu mươi tám, mời giải thích lời ngươi vừa nói.”

“Nếu không, sẽ coi ngươi thành nhân tố bất ổn phải tiêu diệt.” Giọng nói Bồ Đào vang lên.

Chỉ thấy tộc thỏ Thái Linh kia thong thả nhìn xung quanh, sau đó mở miệng nói:”Nơi đây chính là tông môn của Nhân tộc.”

“Mời trả lời câu hỏi vừa rồi, mười hơi thở không có lời giải thích hợp lý, ngươi sẽ bị tiêu diệt nhân đạo.” Giọng nói lạnh lùng của Bồ Đào vang lên.

“Ta là Vạn Linh trưởng lão của Nhân tộc, số thứ tự chín.”

Thỏ Thái Linh nói xong, biến hóa thành một nam tử có tướng mạo bình thường, nhưng khí chất trên người hắn lại huyền ảo khó lường, có uy của Vô Địch tôn giả.

“Đang chứng thực, vui lòng đợi ~”

Nam tử đó gật đầu, rất có hứng thú nhìn con rối vây quanh mình.

“Cũng chưa từng nghe nói Tu Tiên giới có tông môn tạo ra con rối.” Vạn Linh cười nói.

Lúc này, độn quang từ chân trời xẹt qua, Trảm Linh xuất hiện ở trước người Vạn Linh tôn giả.

“Trưởng lão của Ẩn Linh đảo, Trảm Linh bái kiến Vạn Linh tiền bối.” Trảm Linh cảm nhận được khí thế trên người của Vạn Linh tôn giả nói.

Lúc này, Bồ Đào cũng đã chứng thực xong thân phận của nam tử trước mắt.

“Vạn Linh trưởng lão, hoan nghênh đến với Ẩn Linh đảo.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.

“Ngươi chứng thực thân phận của ta từ ai?” Vạn Linh tôn giả tò mò hỏi.

“Hội trưởng lão, đệ tử của Minh Không trưởng lão, Thiếu Ngọc.” Giọng nói Bồ Đào vang lên.

“Thì ra là tiểu tử đó, hồi trước ta từng chỉ điểm hắn.”

“Đáng tiếc sắp đặt nhiều năm như vậy, không ngờ lại bị một đám các ngươi phá hỏng rồi.”
Bình Luận (0)
Comment