Chương 735: Kỳ Lân thuần huyết
Chương 735: Kỳ Lân thuần huyết
Một câu của Kim Sí Đại Bàng nói ra, lập tức khiến cho chúng yêu hoảng hốt.
Đều rối rít giải thích, Nhân tộc quá giảo hoạt, chính mình phòng thủ nghiêm ngặt bao nhiêu cũng bị bên kia đắc thủ.
Kim Sí Đại Bàng nhìn về phía chúng yêu sau đó cười.
Hắn chậm rãi vươn một tay ra, trực tiếp dùng lực lượng vô hình khóa lại một Yêu tôn Vô Địch tộc Phệ Kim Hổ.
Phệ Kim Hổ kia, đúng là Đội trưởng Đội hộ vệ của thê tử hắn.
“Yêu Đế tha mạng!!”
“Cho ta một cơ hội, để cho ta chết trên trận chiến chém giết với Nhân tộc!” Phệ Kim Hổ bị lực lượng khóa lại sợ hãi xin tha nói.
“Không cần, kiếp sau cẩn thận một chút.”
Tay duỗi ra của Kim Sí Đại Bàng trong nháy mắt nắm chặt, Phệ Kim Hổ bị khống chế kia lập tức nổ tung, hóa thành một đoàn sương máu.
Đoàn sương máu kia sau đó tản ra, đều đều rơi xuống trên người mỗi một Yêu tôn Vô Địch ở đây.
“Từ giờ trở đi, toàn Yêu tộc chuẩn bị chiến đấu, ta dẫn dắt các ngươi, trực tiếp phá nát hang ổ tổng bộ Hội trưởng lão.”
“Tuân lệnh, Yêu tôn!!”
Chúng Yêu tôn Vô Địch giọng nói run rẩy, trong sự sợ hãi mang theo vẻ hưng phấn.
Chỉ cần tiêu diệt Hội trưởng lão của Nhân tộc, thì cũng tương đương với toàn bộ Nhân tộc kia bị tiêu diệt một nửa.
Về phần một nửa còn lại, còn không phải mặc cho Yêu tộc bọn họ xâu xé sao.
Thu hoạch được lợi ích lớn nhất chính là bọn họ, những Yêu tôn Vô Địch này, tồn tại cao nhất trong toàn bộ Yêu tộc.
Lúc này, Từ Phàm cũng trở về đến Ẩn Linh Môn.
Hắn đứng trước cửa vào tiểu thế giới gia tốc thời gian, vẻ mặt có chút xoắn xuýt.
Sau một hồi xoắn xuýt, vẫn là nhấc chân bước vào bên trong tiểu thế giới gia tốc.
“Bồ Đào, dùng tốc độ nhanh nhất gia tốc cho ta một ngàn năm.” Từ Phàm nói.
“Chủ nhân, gia tốc thời gian một ngàn năm, cần ít nhất nửa năm để giảm xóc.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Thời gian nửa năm, không biết Hội trưởng lão sẽ có thể đứng vững hay không?” Từ Phàm nói.
Hắn có thể tưởng tượng được, một khi phân thân Đại Bàng kia đã giáng lâm xong, nhất định sẽ lấy tư thái vô địch diệt trừ toàn bộ Hội trưởng lão.
Đối với chiến lực của Kim Sí Đại Bàng, Từ Phàm căn cứ vào một vài ghi chép suy tính qua.
Nếu như phải miễn cưỡng lấy đơn vị để tính, đợi đến sau khi Từ Phàm tiến giai thành Đại Thừa Kỳ đỉnh phong, vô địch giới này.
Kim Sí Đại Bàng kia tương đương với 0.8 hắn.
Vậy nên với phân thân Kim Sí Đại Bàng hiện tại, Từ Phàm cần ít nhất một ngàn năm tu luyện tới Đại Thừa Kỳ đỉnh phong, mới có thể trấn áp Kim Sí Đại Bàng.
Từ Phàm cảm giác cảnh giới tu vi của chính mình càng cao, chuyện tồi tệ lại càng nhiều, chẳng lẽ đây chính là năng lực càng cao trách nhiệm càng lớn trong truyền thuyết sao?
Từ Phàm nghe được cần thời gian nửa năm, lặng lẽ lấy ra pháp bảo truyền tin, phát cho Minh Không một tin tức.
“Ta có biện pháp đối phó Kim Sí Đại Bàng, nhưng cần thời gian nửa năm.”
Tin tức rất nhanh nhận được trả lời.
“Đại Tông Sư khẳng định sao? Thời gian nửa năm có thể kiên trì, nhưng đại giới là một nửa trưởng lão số thứ tự trong Hội trưởng lão.”
“Không có biện pháp nào tốt hơn sao? Chỉ cần thời gian nửa năm.”
Thấy hi sinh lớn như thế, Từ Phàm có chút do dự.
“Kế hoạch ban đầu của chúng ta là chuẩn bị mang tổng bộ Hội trưởng lão giấu đi, dùng toàn bộ Nhân tộc kéo dài thời gian, chờ đợi phân thân Thượng Tôn giáng lâm.”
“Nếu Đại Tông Sư đã có biện pháp tốt hơn, vậy Hội trưởng lão chúng ta cùng ngươi đánh cược một lần, chờ mong Đại Tông Sư vô địch thế gian.”
Từ Phàm thấy câu này, cười, lặng lẽ trả lời một câu.
“Cho ta thời gian nửa năm.”
Thu lại pháp bảo truyền tin, Từ Phàm nói: “Chiến lực của ta, Hội trưởng lão đều đã biết.”
“Chủ nhân vừa tấn cấp Đại Thừa đã mạnh mẽ đối chiến với Tử Ngọc Giao Long, cộng thêm trọng bảo ẩn chứa thế gian đại đạo chủ nhân đã đổi lượng lớn trước đó.”
“Hội trưởng lão tập hợp tin tức một chút là biết chủ nhân muốn làm gì, những việc này đều không giấu diếm được.” Bồ Đào nhớ lại nói.
“Bồ Đào, sau khi gia tốc thời gian, truyền tống Ẩn Linh đảo đến điểm ẩn nấp số hai, chỉ cần thời gian nửa năm.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Phong bế tiểu thế giới, hàng loạt trọng bảo thời gian thông qua cửa sau tiểu thế giới được đưa đến phòng nhiên liệu.
Toàn bộ đệ tử và Yêu tộc trong Ẩn Linh Môn cũng đều nhận được tin tức.
Sau ba canh giờ, Ẩn Linh đảo sắp truyền tống lần nữa.
Các đệ tử và Yêu tộc đều tập mãi thành thói quen, sau khi xử lý chuyện bên ngoài Ẩn Linh Môn một phen, liền trở lại tông môn chờ đợi truyền tống.
Lúc này, trong vực Cực Không đã bùng lên đại chiến giữa hai tộc Nhân Yêu.
Lần này song phương đều điều động toàn bộ lực lượng.
Kim Sí Đại Bàng cưỡi Thiên Lục Quy, trực tiếp thô bạo thuấn di đến bên ngoài Tổng bộ Hội trưởng lão.
Minh Không cùng một đám trưởng lão số thứ tự đã sớm chờ bên ngoài từ lâu.
“Hiện tại Tinh Linh tiểu nhi đi, chỉ bắt nạt các ngươi cũng không thú vị gì.”
“Cho các ngươi cơ hội, thần phục Yêu tộc ta, nhường ra Tu Tiên giới.”
“Ta sẵn lòng cắt ra một khối đại lục, để phàm nhân Nhân tộc kéo dài hơi tàn.”
Trên đỉnh đầu Thiên Lục Quy lại lần nữa xuất hiện một tòa cung điện.
Trong cung điện, Kim Sí Đại Bàng đang dùng ánh mắt xem xét kỹ lưỡng nhìn nhóm Vô Địch tôn giả đứng đầu nhất trong Nhân tộc này.
Thầm nghĩ, nếu biến đám Vô Địch tôn giả Nhân tộc này thành Yêu nô, vậy sau này ở Tiên giới gặp được Tinh Linh tiểu nhi kia nhất định rất thú vị đây.
“Kim Sí Đại Bàng, trước kia Thượng Tôn từng nói, ngươi dễ nhất là đắc ý quên hình, hôm nay xem ra quả nhiên là như thế.” Giọng nói nho nhã hiền hoà của Minh Không vang lên.
“Ngươi chính là tên đồ đệ Minh Không kia đi, không tệ, học được dáng vẻ sư phụ ngươi tám phần.”
“Có hứng thú đến hồ Chuyển Sinh tộc Kim Sí Đại Bàng ta không? Ngươi có tư cách làm hộ vệ dưới tay ta.”
Kim Sí Đại Bàng không thể không thừa nhận, trên phương diện nói chuyện ra vẻ này, chính mình thật sự không bằng tên Tinh Linh đáng chết kia.
“Thượng Tôn còn từng nói, ngươi cũng nói nhảm rất nhiều.” Minh Không cười nói.
Một cỗ áp lực vô hình trực tiếp đặt trên người tất cả Vô Địch tôn giả Nhân tộc.
Ánh mắt Kim Sí Đại Bàng cũng bắt đầu thay đổi.
“Tu luyện không dễ gì, cho các ngươi một cơ hội tham sống sợ chết mà còn không biết đường quý trọng.”
“Vậy thì đều lên đường làm bạn cả đi.”
Kim Sí Đại Bàng quở trách, thi triển ra một đạo phong nhận, mang theo khí tức hủy diệt vô thượng chém về phía Vô Địch tôn giả Nhân tộc.
Lúc này Minh Không nhìn đạo phong nhận mang theo khí tức hủy diệt kia, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên quyết.
Trong đầu hiện ra đủ loại tin tức có quan hệ với Từ Phàm.
Hắn là phương pháp duy nhất có thể chống lại phân thân Kim Sí Đại Bàng trước khi Thượng Tôn chưa giáng lâm.
Một đạo linh viêm từ trên người Minh Không bốc lên, tất cả Vô Địch tôn giả bên cạnh hắn cũng đều tế ra thủ đoạn mạnh nhất của chính mình.
Trong phút chốc, hào quang Tiên khí, thần thông lấp lóe.
Lại có tiếng gầm rú chấn trời của Thần thú vang lên.
Một con Kỳ Lân thuần huyết từ tổng bộ Hội trưởng lão bước ra.
Gầm lên giận dữ, trực tiếp làm nát phong nhận Kim Sí Đại Bàng chém ra.
“Hay cho một con Kỳ Lân thuần huyết, trên người có khí tức của Tinh Linh tiểu nhi, không phải là linh sủng của hắn à?” Kim Sí Đại Bàng ngừng tay, cảm thấy hứng thú hỏi.
Kỳ Lân thuần huyết toàn thân đỏ như máu, ánh mắt nhìn về phía Kim Sí Đại Bàng có một tia kiêng dè.
“Gàooo ~”
Đối với lời Kim Sí Đại Bàng, Kỳ Lân thuần huyết gầm lên giận dữ đáp lại.
Kim Sí Đại Bàng từ trên chủ vị của cung điện trên chậm rãi đứng lên.
“Vốn dĩ ta cho rằng giới này sẽ lại không đụng phải đối thủ nào khiến cho ta cảm thấy hứng thú nữa.”
“Nhưng không nghĩ tới, Tinh Linh tiểu nhi còn có đường lui, vậy ta miễn cưỡng hoạt động một chút.”
“Xem xem Kỳ Lân thuần huyết bị Tinh Linh giấu đi nhiều năm như vậy, thực lực rốt cuộc mạnh cỡ nào.”