Chương 755: Thiên Lục Quy
Chương 755: Thiên Lục Quy
kinh văn đại đạo làm tan rã toàn bộ Dơi khổng lồ.
Từ Phàm cũng mới chỉ chiếm được chỗ ở vị trí ẩn náu của con Dơi khổng lồ kia, những chỗ còn lại chưa phân tích được một chút nào.
“Luồng gió này thật lạ, hình như không phải là vật thuộc Tu Tiên giới, cũng giống bên phía yêu giới, chẳng lẽ là được đưa vào từ ngoại giới.” Từ Phàm vừa nói vừa truyền tống về hướng vị trí ẩn náu của Dơi khổng lồ.
Một đại thụ thông thiên cao không thấy giới hạn đứng vững ở trung tâm khu vực Vực Cực Không.
Khu vực chỗ Đại thụ thông thiên bị bao phủ bởi một mảnh bóng tối cực hạn.
Mà ở trong bóng tối này, ít nhất cũng giấu diếm số lượng Dơi khổng lồ tính bằng đơn vị hàng nghìn.
Từ Phàm xuất hiện ở biên giới của hắc ám, nhìn đại thụ thông thiên trong bóng tối và suy nghĩ.
“Đây chẳng lẽ là nhân vật chính, boss cuối cùng à.” Từ Phàm đưa tay đụng chạm nhẹ nhàng đến khu vực bị bóng tối bao phủ, cảm thụ được Pháp tắc Đại Đạo trong bóng tối.
“Mấy chục vạn con Dơi khổng lồ, mỗi một con đã tương đương với một tên Yêu tôn.”
“Mặc dù thực lực trong thân thể không mạnh, nhưng chỉ cần dựa vào số lượng là có thể đè chết cái loại như Tử Ngọc Giao Long.” Từ Phàm vừa nói vừa nghĩ tới một cái vấn đề.
Cái này rốt cuộc là để lại cho ai, dựa theo mấy nhân vật chính mà hắn biết rõ, chỉ sợ khi trưởng thành đến giai đoạn sau cũng không thể chống lại nhiều Dơi khổng lồ như vậy, hơn nữa còn có linh thể của đại thụ thông thiên này!
một nam tử hoàn toàn tạo thành từ bóng tối xuất hiện ở chỗ không xa Từ Phàm.
“Ngươi rất mạnh, ta không muốn làm địch với ngươi, mời rời đi.” Nam tử hoàn toàn đen kịt nói.
“Dơi khổng lồ của ngươi từng tạo thành không ít phiền toái cho tông môn của ta, ngươi nói một câu không muốn làm địch thì xong rồi sao?” Từ Phàm nhìn về phía nam tử hoàn toàn đen kịt nói, trong lòng nghĩ tới việc có muốn trấn áp đại thụ thông thiên này trước tiên hay không.
Mặc dù làm vậy có chút khó khăn, nhưng Từ Phàm rất có lòng tin trấn áp cả bọn Dơi khổng lồ này cùng nhau.
Một Pháp Tướng Kim Thân cao mấy chục vạn trượng không có mặt xuất hiện ở phía sau Từ Phàm, hắn đang cầm một thanh rìu lớn trong tay nhìn chằm chằm gắt gao đại thụ thông thiên phía trước.
Chỉ cần Từ Phàm ra lệnh một tiếng, đầu búa nhỏ trong tay của hắn sẽ bắt đầu vung lên.
“Ngươi muốn cái gì.” Nam tử hắc ám trầm mặc một hồi rồi nói.
“Ta biết luồng gió lạ này của ngươi có thể làm tiêu tan Tai Họa, bên phía ngươi nhất định có chứa rất nhiều linh khoáng cấp bậc Tiên khí phải không.”
“Giao hết ra đây cho ta, chuyện này coi như xong.” Từ Phàm nói, có táo hay không có táo cũng đánh hắn một gậy, nhỡ đâu có thể lấy được một ít thứ tốt.
“Có thể.” Nam tử hắc ám vung tay lên, hơn hai trăm viên linh khoáng tinh thần kích thước không đều trôi về hướng Từ Phàm.
“Hy vọng sau này ngươi đừng quấy rầy ta.” Nam tử hắc ám vừa nói xong đã xoay người nhập vào trong khu vực hắc ám.
“Bà mẹ nó, thật sự có này!” Từ Phàm vui mừng nói.
Cuối cùng hắn thi triển thần thông thu tất cả linh khoáng tinh thần cấp bậc Tiên khí vào trong Đạo khí hành cung lớn nhất của hắn.
“Đúng vậy, quả nhiên không tệ.” Từ Phàm hài lòng, nhìn cây đại thụ thông thiên này.
Lúc này ở trong mắt Từ Phàm, gốc cây đại thụ thông thiên này và Dơi khổng lồ trên cây đã biến thành công nhân hoàn mỹ nhất.
“Nhiều linh khoáng tinh thần cấp bậc Tiên khí như vậy, ít nhất là lượng công việc của ta trong 500 năm.”
“Ta đây thật nhanh trí làm sao, trước tiên dành cho mình 100 năm nghỉ ngơi rồi hãy nói.” Từ Phàm cười nói, sau đó Truyền Tống Trận lập tức xuất hiện dưới chân, vội vã trở lại Ẩn Linh môn.
Ở bên trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm đi tới khu tinh luyện linh khoáng.
“Bồ Đào, ngươi nhanh chóng thống kê một chút cho ta, những linh khoáng tinh thần này có đủ luyện chế Ẩn Linh đảo hoàn chỉnh hay không.” Từ Phàm vội vã lấy ra tất cả linh khoáng tinh thần.
Giờ phút này hắn mới cảm nhận được chỗ tốt của tu vi cao.
Giống như đại thụ thông thiên kia, cho dù có vài chục vạn con Dơi khổng lồ cấp bậc Yêu tôn Đại Thừa cũng không dám thô lỗ ở trước mặt Từ Phàm.
Nếu như tu vi của Từ Phàm không cao, chiến lực không mạnh, nam tử hắc ám kia có thể đi ra ngoài sao? Sợ rằng đến lúc đó thứ nghênh đón Từ Phàm chính là mấy trăm con Dơi khổng lồ.
“Thừa dịp trước khi phi thăng, có phải nên nhổ thêm nhiều lông dê hơn một chút hay không.” Từ Phàm sờ lên cằm nói.
Hắn lấy ra quyển sổ nhỏ, nhìn một lượt từ đầu tới đuôi, sau đó một tia sáng hiện lên trong ánh mắt.
“Quyết định là ngươi đi, thành Tứ Tướng Yêu tộc.”
Lúc này Từ Phàm tràn đầy nhiệt tình, sau khi giao tất cả linh khoáng tinh thần cho Bồ Đào thì lập tức truyền tống đi hướng Vực Cực Không Yêu Giới.
Ở bên trong Vực Cực Không Yêu Giới, vẻ mặt Từ Phàm đang nghi ngờ nhìn vào kết quả quẻ bói trước mặt.
“Thành Tứ Tướng không có ở trong tu tiên giới?”
“Thú vị, có phải đã chạy trốn trực tiếp đến tiên giới hay không?” Từ Phàm nghi ngờ nói.
“Không được thì đổi một nhà khác.” Từ Phàm vừa nói vừa vận chuyển Thần Thông Chiêm Bặc.
Bên trong một chỗ bí cảnh bí ẩn ở Vực Cực Không Yêu Giới.
Thiên Lục Quy đang gục xuống nghỉ ngơi ở trung tâm bí cảnh.
Hắn nhận được lệnh từ chủ nhân là phải ngủ say 5000 năm ở bên trong bí cảnh này, sau khi thức tỉnh đứng lên trợ giúp Yêu tộc xưng bá hai giới.
“Graoo ~” Thiên Lục Quy nghĩ tới đây không khỏi thở dài một tiếng.
Hắn cảm giác cuộc sống không có chủ nhân thật nhàm chán, hơn nữa chẳng những không có chủ nhân, ngay cả người hầu hầu hạ bọn hắn hằng ngày thật lâu rồi hắn cũng chưa từng thấy.
Thời gian dài như vậy, mai rùa của hắn đã bẩn rồi, móng tay cũng nên cắt.
Ngay vào lúc này, một Hư Vô Chi Môn xuất hiện ở trước mặt Thiên Lục Quy, Từ Phàm đi ra từ đó.
Thiên Lục Quy vừa nhìn thấy Từ Phàm, trong nháy mắt giống như con chuột thấy mèo, muốn giãy dụa chạy trốn ra ngoài.
Mà lúc này toàn bộ không gian chung quanh bị Từ Phàm phong ấn.
“Con rùa đen nhỏ, chuyện ngươi đạp một chân vỡ tinh chu của ta lúc trước, ngươi còn nhớ rõ không.” Từ Phàm nhìn lên Thiên Lục Quy nói.
Mặc dù ở trong mắt Thiên Lục Quy Từ Phàm chỉ có kích thước như một viên hạt mè.
Nhưng mà hơi thở phát ra ở trên người viên hạt mè này còn mạnh hơn so với chủ nhân cũ của mình.
Trong đầu Thiên Lục Quy xuất hiện một âm thanh, đó chính là nhất định không nên phản kháng, nhất định không nên phản kháng, nhất định không nên phản kháng.
Nếu không có khả năng sẽ chết thật.
Điều này làm Thiên Lục Quy không khỏi nhớ lại thời điểm chính mình còn chưa lớn lên, lại gặp phải chủ nhân đang dạo chơi ở trong Vực Cực Không.
Nhìn thấy hắn rất hưng phấn xông lại đánh Thiên Lục Quy một trận tơi bời.
Sau khi đánh mình gần chết, dùng ánh mắt có sát ý nhìn hắn, hỏi có nguyện ý thần phục hay không.
Thiên Lục Quy cảm giác tình cảnh trước kia và bây giờ giống nhau, chỉ là bây giờ người trước mắt này càng lợi hại hơn.
Từ Phàm nhìn Thiên Lục Quy không có phản ứng, nhẹ nhàng vung tay lên.
Trực tiếp lật sạch mai rùa to hàng trăm dặm trên người Thiên Lục Quy.
Trên bầu trời còn có một tòa núi lớn mờ ảo xuất hiện đè về phía Thiên Lục Quy.
Ngay vào lúc này, đột nhiên Từ Phàm chú ý đến một vấn đề.
Đây là một con rùa cái, hơn nữa còn đến kỳ đẻ trứng.
Từ Phàm suy nghĩ một lúc, cảm giác bồi dưỡng mấy con Thiên Lục Quy, sau này đến thời điểm Ẩn Linh đảo đi ra ngoài cũng không cần chính mình truyền tống, trực tiếp để Thiên Lục Quy kéo đi, muốn đi nơi nào thì đi nơi đó.
“Giao ra tất cả bảo vật của ngươi, thần phục với ta, nếu không ta bóp nát toàn bộ mấy quả trứng bên trong bụng của ngươi.” Từ Phàm uy hiếp nói, hơn nữa dùng linh lực tiến sâu vào trong cơ thể Thiên Lục Quy, nhẹ nhàng chạm tới mấy quả trứng rùa kia.
Nghe được lời nói cảu Từ Phàm, trong nháy mắt Thiên Lục Quy trở nên bối rối.
Nó lấy ra tất cả đồ vật của mình, hơn nữa còn dùng vẻ mặt đáng thương nhìn về phía Từ Phàm, cầu xin hắn đừng động vào những quả trứng của nàng.