Chương 757: Chúng ta là bạn tốt
Chương 757: Chúng ta là bạn tốt
“Những lời vừa rồi chỉ là nói đùa với ngươi, đương nhiên cha ngươi là cha ngươi, mặc kệ lúc nào hắn cũng là cha ngươi.” Từ Phàm nói.
“Đại trưởng lão, ta hiểu rồi.” Lý Lôi Hổ cúi đầu hành lễ nói.
Theo lôi kiếp trôi qua, một đường rồi lại một đường lôi kiếp ôn hòa bổ vào trên người Lý Đồ Phu, dường như gãi ngứa.
Mà Lý Đồ Phu chỉ im lặng đứng nguyên tại chỗ, mặc cho lôi kiếp bổ như thế nào thì hắn cũng không nhúc nhích một chút, thậm chí còn phát ra âm thanh thoải mái.
Lôi long quay xung quanh Lý Đồ Phu xuất hiện lớp lớp như sóng, sau khi một lớp này sắp dung hợp xong thì một lớp khác sẽ xuất hiện.
Tổng cộng dung hợp 9 lớp sóng lôi long.
Đến lúc này hắn đã độ xong nhục thân chi kiếp.
Trong ánh mắt Lý Đồ Phu lập tức khôi phục thần trí.
“Ta đây vượt qua nhục thân chi kiếp rồi.” Lý Đồ Phu cảm thụ được lực lượng trong cơ thể nói.
“Đã vượt qua, hơn nữa bộ dạng của ngươi lúc độ lôi kiếp rất đương lớn, ngay cả Đại trưởng lão trước kia cũng không bằng.” Trảm Linh bay lên nói.
Lý Lôi Hổ cũng đi theo.
“Sao ta có thể sánh bằng Đại trưởng lão, chẳng qua ta chỉ là cái nhân vật nhỏ, lão Trảm ngươi cũng không nên thổi phồng chết ta.” Lý Đồ Phu vội vàng lắc đầu nói.
“Cha, ngươi nói ngươi có phải đại năng chuyển thế hay không!” Lý Lôi Hổ vội vàng hỏi.
“Không phải là cha ngươi đã nói với ngươi rồi ư, ta từng mơ thấy nắm lôi kiếp của thế giới trong tay, lúc trước ta nói với ngươi ngươi còn không tin.” Lý Đồ Phu nói đàu.
“Dù là ai cũng sẽ không tin.” Lý Lôi Hổ nhìn thực sự là cha, lập tức yên lòng.
“Bái kiến Đại trưởng lão.” Sau khi Lý Đồ Phu nhìn thấy Từ Phàm vội vàng hành lễ.
“Không cần đa lễ, nghe nói ngươi độ lôi kiếp nên tới đây nhìn một chút, không nghĩ tới không thể giúp được gì.” Từ Phàm cười nói.
“Đại trưởng lão có thể quan sát ta độ lôi kiếp chính là vinh hạnh của ta, làm sao có thể làm phiền Đại trưởng lão ra tay.” Lý Đồ Phu nói.
“Ta chuẩn bị một lễ vật trong bảo khố ở tông môn cho ngươi, ngươi trực tiếp đi bảo khố nhận lấy là được rồi.”
Từ Phàm lệnh cho Bồ Đào lựa chọn ra một cái thuộc tính lôi từ bên trong một nhóm linh khoáng cấp bậc Tiên khí hắn mới vừa lấy được đưa cho Lý Đồ Phu.
Tu sĩ bình thường chủ tu đạo Lôi Điện cũng cần dùng linh khoáng thuộc tính lôi để cô đọng thần thông lôi đạo của bản thân.
Đại năng chuyển thế, không dính nhân quả cũng cần phải kết thiện duyên.
Đây là một cái tục ngữ của Tu Tiên giới.
Suy cho cùng chuyện như chuyển thế đầu thai, đoạt xá sống lại cũng phát sinh không ít ở trong Tu Tiên giới.
“Tạ ơn Đại trưởng lão ban thưởng.” Lý Đồ Phu cảm kích nói.
“Thực lực ngươi mạnh thì cũng có chỗ tốt đối với tông môn.” Từ Phàm cười nói.
Từ Phàm đưa đồ vật cho Lý Đồ Phu không phải là ngoại lệ, ở bên trong Ẩn Linh môn, cho dù là người nào đến Độ Kiếp kỳ, Từ Phàm cũng sẽ tặng cho một phần quà lớn.
Lúc Trảm Linh và Tô Nhiễm Thiên thăng cấp lên Đại Thừa tôn giả, mỗi người được tặng một Tiên khí.
Khi đó bản thể của Từ Phàm vẫn còn hôn mê ở đây, đây là do Bồ Đào làm thay.
Sau khi lôi kiếp của Lý Đồ Phu kết thúc, Từ Phàm đã trở lại Ẩn Linh đảo.
Ở bên trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm đang nghe Bồ Đào báo cáo.
“Một nhóm linh khoáng tinh thần cấp bậc Tiên khí do chủ nhân mang về lần trước, có thể đẩy mạnh tiến độ toàn thân của Ẩn Linh đảo lên đến 70%.”
“Căn cứ theo suy đoán từ những linh khoáng này, còn lại còn cần những linh khoáng cấp bậc Tiên khí này.”
Một quầng sáng xuất hiện ở trước mắt Từ Phàm, phía trên là danh sách linh khoáng thật dài.
“Thì ra là còn thiếu nhiều như vậy, xem ra qua mấy trăm năm nữa lại đi chỗ đại thụ thông thiên một chuyến nữa.” Từ Phàm sờ lên cằm nói.
“Nếu như có thể, đề nghị chủ nhân trực tiếp đưa danh sách cho hắn, như vậy xác suất trúng Tai Họa linh khoáng của đối phương cao hơn.” Bồ Đào đề nghị nói ở bên cạnh.
Một cái ngọc giản hiện lên Trong tay của Từ Phàm, trực tiếp đem Bồ Đào sở nhóm danh sách nội dung ngưng tụ đến trong ngọc giản.
“Ngươi nói có lý, ta đi một chút sẽ trở lại.”
Từ Phàm vừa nói vừa trực tiếp dịch chuyển đến trên mặt hồ Thiên Lục Quy đang nghỉ ngơi.
“Có việc làm, đi theo ta một chuyến.” Từ Phàm nhìn Thiên Lục Quy đang ngủ say ở đáy hồ, nói.
Lúc này Thiên Lục Quy mới vừa lâm vào trạng thái ngủ say rõ ràng có chút không tình nguyện, nhưng nó bị bức bách vì Từ Phàm uy hiếp bóp nát trứng rùa của mình nên nó vẫn là chậm rãi đứng dậy nổi lên trên mặt nước.
“Làm việc tốt thì có phần thưởng, ta cho ngươi con cá hai đầu Cự Thú Cực Không kia để làm thịt, luyện chế mấy lò thần đan bổ thai khí huyết.”
“Chẳng những có thể tăng cường huyết mạch cho con cái của ngươi, nó còn có thể tăng cường thân thể của ngươi.”
Nghe được lời nói của Từ Phàm, trong nháy mắt trên người của Thiên Lục Quy tràn đầy nhiệt tình.
Mà lúc này cá hai đầu Cự Thú Cực Không đang nghỉ ngơi ở dưới đáy hồ thì mang vẻ mặt bi tráng nhìn về phương hướng chỗ của Từ Phàm.
Hắn muốn cử động, hắn muốn chạy trốn, hắn muốn trở lại địa phương quen thuộc của chính mình.
Hắn không thù không oán với tên Nhân tộc này, chẳng qua là vừa gặp mặt đã bị hắn trấn áp thôi, thật là oan uổng.
“Ngươi ngoan ngoãn ở nơi này không nên cử động, sau khi trở về cho ngươi được chết một cách sung sướng hơn một chút.” Từ Phàm nhìn cá hai đầu Cự Thú Cực Không đang vô cùng bối rối an ủi.
Khu vực bí ẩn nhất ở trung tâm Vực Cực Không.
Có một thân đại thụ thông thiên đứng vững vàng ở trong không gian.
Một ảo ảnh hình người được tạo thành từ hắc ám đang hài lòng nhìn vào vị trí này.
Chắc là chuyển đại thụ thông thiên đến cái chỗ này có lẽ sẽ không có người phát hiện đúng không?
Ngay vào lúc này, tiếng hô của Thiên Lục Quy vang lên trong Vực Cực Không.
Sau đó không gian chấn động hiện lên giống như thủy triều, Thiên Lục Quy mang theo Từ Phàm xuất hiện ở trước đại thụ thông thiên kia.
Từ Phàm nhảy ra từ Thiên Bằng Điện, sau đó phía sau hiện ra Thiên Thủ Hư Tượng cao ngàn trượng.
Sau đó tất cả bàn tay phía sau Thiên Thủ Hư Tượng kết ấn .
Một vòng tròn kim ô diệu nhật xuất hiện ở trên đại thụ thông thiên.
Trong nháy mắt Kim Ô linh hỏa đốt chết mấy ngàn con Dơi khổng lồ.
Một bóng đen hình người xuất hiện ở chỗ cách Từ Phàm không xa, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Từ Phàm.
“Thứ ngươi muốn ta đã cho ngươi rồi mà, tại sao còn muốn đến đây.” Bóng người hắc ám nói.
“Đúng là ngươi đã cho ta, nhưng ta trở về thì có cảm giác có chút không đúng.”
“Ngươi cho ta đồ vật thì coi như là giúp ta, ta cũng giúp ngươi một lần, đó gọi là đáp lễ lại.”
“Ta thấy đại thụ thông thiên này của ngươi ở bên trong một khu vực mịt mù tăm tối cả ngày, thế nên đi đến trang bị một cái mặt trời cho ngươi.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói.
“Mời thu lại đi, ta không cần.”
Bóng người hắc ám nhìn từng con từng con Dơi khổng lồ một bị Kim Ô linh hỏa đốt chết, không khỏi âm thầm nắm chặt hai nắm đấm.
“Đều là bạn bè, không cần khách sáo.” Từ Phàm cười nói.
“Ngươi còn muốn cái gì nữa.” Giọng điệu của bóng người hắc ám có phần căm giận buồn bực.
Từ Phàm vứt một khối ngọc giản qua.
“Coi như đây là phí xuất hiện của mặt trời của ta đi, suy cho cùng trong lúc bạn bè hỗ trợ lẫn nhau cũng không phải là không có một cái giá lớn.”
Bóng người hắc ám nhận lấy ngọc giản do Từ Phàm vứt đến, nhìn thoáng qua một chút.
“Những thứ này cần 100 năm, hy vọng sau chuyện này ngươi đừng đến tìm ta nữa.”
“Mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng là nếu ta khởi động tất cả Dơi khổng lồ.” Bóng người hắc ám nói tới đây bỗng nhiên dừng một chút, sau đó lại chậm rãi nói.
“Nhất định ngươi sẽ bị thương rất nặng.”
Trong giọng nói có một chút bi thương, lại có một chút bất đắc dĩ, lại xen lẫn một chút mùi vị nằm gai nếm mật.
“Không nên nói như vậy, ngươi cho ta đồ vật, chúng ta đã là bạn bè, bạn bè trợ giúp lẫn nhau không phải là điều hiển nhiên sao.”
“Sau 100 năm ta đây trở lại thăm ngươi.” Từ Phàm nói xong đã trở lại Thiên Bằng Điện.
Bốn chân Thiên Lục Quy dâng lên không gian dao động, sau đó biến mất không thấy gì nữa.