Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 780 - Chương 780: Ngồi Mát Ăn Bát Vàng

Chương 780: Ngồi mát ăn bát vàng Chương 780: Ngồi mát ăn bát vàng

Ẩn Linh đảo, Từ Phàm nhìn hai đám mây hình con gấu đang trôi trên bầu trời.

Rồi lại nhìn viên giới châu phong ấn cánh tay Đại La trong tay.

“Hơi khó làm, rõ ràng mình cũng đã vô địch trong thế giới này rồi, vậy mà vẫn còn có nhiều phiền não như vậy.” Từ Phàm nói xong thở dài.

Lúc này, trong sân nhỏ của Từ Phàm, một truyền tống trận đã được vạch ra trong hư không.

Linh quang chợt lóe, Từ Nguyệt Tiên bước ra từ trong đó.

“Sư phụ, ca ta không sao chứ!” Từ Nguyệt Tiên vừa bước ra đã vội vàng hỏi.

Bởi vì nàng dịch chuyển thẳng từ Nam Tiên giới tới đây...

“Có sự phụ ở đây còn có thể xảy ra chuyện gì, nhưng tự nhiên vi sư muốn nhìn ngươi một chút.” Từ Phàm nhìn Từ Nguyệt Tiên từ trên xuống dưới, giống như muốn nhận thức lại đồ đệ của mình.

Từ Nguyệt Tiên bị ánh mắt đánh giá của Từ Phàm làm cho hơi sợ hãi.

“Sư phụ làm sao vậy?”

“Không sao, Thượng Giới có một Tiên nhân rất lợi hại muốn bắt ca ngươi đi.”

“Vi sư tìm hiểu nhân quả thì phát hiện liên quan tới thân thể của ngươi.”

Trong mắt Từ Phàm hiện ra kinh văn đại đạo huyền ảo, dây nhân quả trong đó đều bị hắn nhìn thấu.

“Chẳng lẽ những tên kia của Thượng Giới, chỉ muốn mượn thân thể của ngươi để sống lại sao?”

Từ Phàm thấy đầu kia của Từ Nguyệt Tiên được kết nối trong hư không, và đầu còn lại là một thế giới rộng lớn.

“Sư phụ, có phải là người của Thượng Giới, muốn bắt ca ta đi, dùng điều này để uy hiếp ta.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Cũng gần như thế, mấu chốt bây giờ không chỉ là chuyện mượn thân thể của ngươi để sống lại, chắc chắn còn có những chuyện khác.” Từ Phàm nói xong, một ngón tay điểm về phía ấn đường của Từ Nguyệt Tiên.

Trong nháy mắt, vô số kinh văn đại đạo hình thành một khối cầu bao quanh Từ Nguyệt Tiên.

Kinh văn đại đạo vận chuyển, bắt đầu phân tích toàn diện.

Đúng lúc này, một luồng sức mạnh kỳ lạ được thêm vào trên kinh văn đại đạo.

Khiến nó vận chuyển nhanh hơn mấy lần.

“Bồ Đào, ngươi đã tiêu hóa xong một nửa ngọn nguồn ý chí Thiên Đạo chưa?” Từ Phàm hỏi.

“Bẩm chủ nhân đã tiêu hóa một nửa rồi, loại chuyện này có thể để Bồ Đào làm thay.” Bồ Đào cung kính nói.

“Được, ngươi cũng biết nguyên nhân hậu quả chuyện của Nguyệt Tiên, giúp ta điều tra một chút xem là nguyên nhân gì, mà có thể khiến Đại La siêu thoát kia ra tay.” Từ Phàm nghe thấy Bồ Đào có thể tiếp quản chuyện này, nên nhân tiện giao chuyện này cho Bồ Đào.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

Bồ Đào tiếp quản luôn kinh văn đại đạo đang bao quanh Từ Nguyệt Tiên.

Bao quanh như vậy khoảng ba tháng.

“Chủ nhân, đã phân tích xong.”

Từ Phàm đang ở Bàn Hung Bạch thì nghe thấy giọng của Bồ Đào.

“Nguyên nhân gì?” Từ Phàm ngồi dậy.

“Vì xin Đại La chuyển thế đột phá, bị đám người kia của Thượng Giới tìm được một số nhân quả, mưu đồ sống lại thay thế Từ Nguyệt Tiên trở thành Đại La.”

“Ngoài ra còn có một số khả năng khác, nhưng độ chính xác không cao bằng.” Bồ Đào đáp.

“Đại La chuyển thế.” Từ Phàm nói xong sờ cằm.

“Có thể là cảnh giới quá thấp, đến bây giờ ta vẫn chưa phát hiện ra có gì bất thường trên người Nguyệt Tiên.

“Đáng tiếc bây giờ mặc dù cảnh giới Đại Đạo của ta cao, nhưng trong thế giới này tất cả đều bị hạn chế ở giới hạn của Đại Thừa tôn giả.” Từ Phàm nói.

Quy tắc chính là như vậy, trừ khi ngươi muốn hủy diệt cả thế giới, nếu không cho dù sinh linh tiến vào thế giới siêu việt cực hạn nào đều sẽ bị hạn chế.

Nếu không phải như vậy, Từ Phàm cũng không chống lại được vị Đại La kia.

“Chất lượng kẻ địch trong cuốn sổ nhỏ càng ngày càng cao.” Từ Phàm nói xong thì lấy một cuốn sổ nhỏ ra.

Nhìn Ngũ Trảo Kim Long trên trang bìa, Từ Phàm lật qua.

Trước trang đầu lại ngưng tụ ra một trang.

Phong ấn giới châu trong tay tới trang đầu.

Một bàn tay khổng lồ che trời xuất hiện trên trang đầu tiên, gắn thẻ Đại La Kim Tiên không biết danh tính.

Phía sau còn có một dòng ghi chú nhỏ, chú ý đánh lão nhị, phải giết chết.

Từ Phàm thu cuốn sổ nhỏ lại.

Một cảnh này vừa hay bị Từ Nguyệt Tiên nhìn thấy, lập tức cảm động đến rơi lệ.

“Nguyệt Tiên đã gây thêm phiền phức cho sư phụ rồi.” Từ Nguyệt Tiên rơm rớm nước mắt.

“Cũng không phiền phức lắm, không phải chỉ là một Đại La Kim Tiên thôi sao.” Từ Phàm không thèm để ý nói.

Chỉ cần hắn có thể sống sót, kẻ địch có mạnh đến mấy cũng sẽ bị hắn giẫm dưới chân.

“Nhưng điều khiến vi sư thất vọng chính là, đồ nhi mà ta thấy trong đó chỉ là Kim Tiên chuyển thế, lại còn bị người khác nắm được manh mối, còn muốn để người sau hưởng bóng mát.” Từ Phàm lắc đầu, vô cùng khó chịu nói.

Từ Nguyệt Tiên cúi đầu.

“Có vẻ kiếp trước của ngươi rất thất bại, kiếp này có vi sư, sẽ không để ngươi giẫm lên vết xe đổ nữa?” Từ Phàm thản nhiên nói, giống như đang nói một chuyện đương nhiên.

Đúng lúc này, một hư ảnh xuất hiện từ phía sau Từ Nguyệt Tiên.

Đó là một nữ tử mặc váy dài màu xanh, nàng nhìn về phía Từ Phàm khẽ gật đầu, sau đó tiêu tan trong đất trời.

Từ Nguyệt Tiên chấn động toàn thân, giống như nhân sinh được đổi mới lần nữa.

“Sư phụ vừa rồi là sao.”

“Kiếp trước của ngươi hiện ra gặp ta, có lẽ đã bị ta làm cho cảm động rồi.” Từ Phàm nói.

“Kiếp trước của ta?” Từ Nguyệt Tiên hơi nghi ngờ.

“Không biết kiếp trước của ngươi đã dùng cách gì, mà lưu lại một chút ý thức trên người ngươi, nàng không hiện ra ta cũng không phát hiện được, quả là cách hay.” Từ Phàm khen ngợi nói.

“Vậy khi ta bị Thượng Giới dụ dỗ, tại sao nàng không hiện ra giúp ta.”

“Mấy thứ râu ria đó, vẫn chưa tới mức khiến nàng ra tay.” Từ Phàm cười nói.

Đúng lúc này, giọng của Bồ Đào vang lên.

“Chủ nhân, Yêu tôn Vô Địch của tộc Thực Thiết Thú ở Yêu giới muốn gặp ngươi.” Giọng của Bồ Đào vang lên.

“Tộc Thực Thiết Thú, mời hắn vào đi, dù sao khi trước còn giúp Nhân tộc một tay.” Từ Phàm nói.

Không bao lâu, một Thực Thiết Thú trắng đen, cao một trượng đi vào trong sân nhỏ của Từ Phàm.

Từ Nguyệt Tiên ở bên cạnh trở nên tò mò, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy sư phụ để Yêu tộc đi vào trong sân nhỏ của hắn.

“Bái kiến Nhân tộc chí cao.” Thực Thiết Thú ngốc nghếch hành lễ nói.

Vẻ ngoài trắng đen dễ thương, khiến vẻ mặt của Từ Phàm trở nên rất thân thiện.

Xem như người một nhà cùng chung huyết thống, ai có thể chống lại được điều này.

“Đứng dậy, đứng dậy, không cần đa lễ.” Từ Phàm cười nói.

“Nguyệt Tiên, đi pha trà.”

Từ Nguyệt Tiên hơi nghi ngờ, nhưng vẫn đi tới bảo khố nhận một hộp trà Tiên Linh nhỏ.

Nàng biết, khi sư phụ bảo nàng đi pha trà, đó chính là ám chỉ dùng trà ngon nhất.

Nếu không sẽ không bảo nàng, Bồ Đào cũng biết mà.

“Nhân tộc chí cao, không cần khách sáo như vậy.”

Yêu tôn Vô Địch Thực Thiết Thú có phần thụ sủng nhược kinh, tuy thực lực của nó được xem là đứng đầu Yêu giới, nhưng ở trước mặt vị Nhân tộc chí cao này, nhiều nhất cũng chỉ là một món ăn.

Từ Phàm cũng đang trìu mến nhìn Yêu tôn Vô Địch Thực Thiết Thú, không khỏi gật đầu hài lòng.

Tuy thực lực không được coi là đứng đầu, nhưng cũng coi là không yếu, có thế chém giết một trận với Tử Ngọc Giao Long kia.

“Không biết tên của Yêu tôn là gì.” Từ Phàm nói.

“Chí cao có thể gọi ta là Hắc Đoàn.” Hắc Đoàn gãi đầu nói, dáng vẻ này của Từ Phàm khiến hắn hơi khó hiểu.

“Ngươi tới đây có chuyện gì.”

“Tộc Thực Thiết Thú ta không tranh với đời, tuy là Yêu tộc, nhưng chưa bao giờ tán thành chuyện Yêu tộc chống lại Nhân tộc.”

“Hiện giờ Yêu tộc yếu thế, Nhân tộc trở thành bá chủ hai giới đã là kết cục đã định.”

“Cho nên ta muốn bái kiến Nhân tộc chí cao, xin cho phép tộc Thực Thiết Thú, trở thành tộc trung lập.” Hắc Đoàn hành lễ nói.
Bình Luận (0)
Comment