Chương 786: Mỹ thực nhập đạo, có thành tiên không
Chương 786: Mỹ thực nhập đạo, có thành tiên không
Chỉ thấy động vật nhỏ có mười con đều là Yêu tôn Vô Địch nổi danh của Yêu giới.
Con yếu nhất cũng có thực lực ngang hàng tôn giả đứng đầu Hội trưởng lão.
Đây nào phải động vật nhỏ gì chứ, đây là nửa giang sơn Yêu giới.
“Con người ta thích nuôi động vật nhỏ, nhất là mấy con có thực lực mạnh một chút.”
“Nghe nói Nhân tộc các ngươi đang tiêu diệt Yêu tộc, dựa vào quan hệ hữu nghị giữa hai giới, muốn giúp các ngươi giảm bớt chút áp lực.” Hồng Liên tôn giả giải thích.
“Cũng đừng tranh cãi nữa, ta nể mặt đạo hữu, ba con động vật nhỏ này ngươi mang về đi.”
Ba pháp trận phong ấn cỡ nhỏ xuất hiện bên dưới ba con động vật nhỏ Yêu tôn Vô Địch, sau đó chúng bị phong ấn thành viên bóng cỡ nhỏ.
“Coi như là đặc sản.” Từ Phàm ném ba viên cầu đó sang.
Lúc này, những Yêu tôn Vô Địch bị phong ấn khác cũng đều tỉnh lại, có hơi mờ mọt mung lung nhìn cảnh tượng trước mắt.
Từ Phàm, Minh Không còn có Kỳ Lân thuần huyết, chỉ ba vị này đều thoải mái trấn áp bọn nó.
Một số Yêu tôn Vô Địch cúi đầu nhận mệnh, một vẻ muốn giết muốn lóc tùy các ngươi.
Hồng Liên tôn giả nhìn ba viên phong ấn trong tay, hơi không cam lòng.
Nàng đến giới này, vốn định xách nhiều Yêu tôn Vô Địch về Nam Sơn giới, để tăng cường toàn bộ thực lực của Nhân tộc.
“Ngươi muốn đánh chiếm hai giới khác, chút Yêu tôn Vô Địch này chỉ có thể đánh trợ thủ cho các ngươi, cũng không có bao nhiêu tác dụng.” Từ Phàm nói.
“Đạo hữu nói có lý.” Hồng Liên tôn giả gật đầu.
Nàng quét mắt nhìn các động vật nhỏ mà bản thân vất vả bắt được vẻ mặt hơi tiếc nuối.
“Chuyện chúng ta liên thủ đạo hữu suy nghĩ kỹ một chút, trăm lợi mà không hại.” Hồng Liên tôn giả nói xong thì phá vỡ hư không rời đi.
“Nhân tộc Nam Sơn giới so với Phi Vũ giới chúng ta mạnh hơn nhiều lắm.” Minh Không cảm khái nói.
“Nội tình tích lũy mấy chục vạn năm cho đến thế hệ này của bọn họ mới sinh ra ba vị tôn giả chí cao.”
“Hồng Liên tôn giả chính là vị mạnh nhất trong bọn họ.” Từ Phàm nói.
“Sự huy hoàng của Phi Vũ giới chúng ta giao cho Hội trưởng lão các ngươi.” Từ Phàm cười nói.
Hắn không phải là người có dã tâm.
Đối với việc xưng bá Tu Tiên giới không có hứng thú.
Chỉ cần thực lực hắn đủ mạnh, vẫn là độc tôn một giới như thường.
“Chắc chắn không phụ sự hy vọng của Đại trưởng lão.” Minh Không trịnh trọng nói.
“Những Yêu tôn này xử lí thế nào?” Từ Phàm nhìn hơn mười vị Yêu tôn Vô Địch còn lại hỏi.
“Nếu Đại trưởng lão không muốn, ta mang toàn bộ những Yêu tôn này về Hội trưởng lão.
“Đều mang về cả đi, để lại chỗ ta cũng không có tác dụng gì.” Từ Phàm phất tay nói.
“Vậy đa tạ Đại trưởng lão.” Minh Không vui mừng nói.
Sau đó Minh Không tăng thêm một tầng phong ấn trên nền tảng phong ấn của Hồng Liên tôn giả, mang toàn bộ Yêu tôn Vô Địch về tổng bộ hộ trưởng lão.
Từ Phàm tự nhìn, sau khi xác định không còn chuyện gì thì tự giải phân thân.
Lúc này, Hồng Liên tôn giả đã ở trong Nghênh Khách điện đợi Từ Phàm.
Nhìn thấy Từ Phàm tiến vào liền cười nói: “Sau khi đạo hữu trở thành chí cao một giới, thì không muốn thống nhất Tu Tiên giới hợp nhất tài nguyên sao.”
“Ngươi và hai vị đạo hữu khác không phải cũng không thống nhất Nam Sơn giới, lấy liên minh lỏng lẻo chứng minh địa vị của các ngươi.” Từ Phàm hỏi ngược lại.
“Cái đó không giống, ba vị chí cao bọn ta ở tông môn ít nhất chiếm cả một nửa tài nguyên của Nam Sơn giới.
“Mà Ẩn Linh Môn của đạo hữu chỉ sợ ngay cả một thành cũng không có.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Thế giới Trung Thiên chỉ là một cái ao cá nho nhỏ, ở đây chỉ là quá độ.”
“Chung quy cuối cùng vẫn phải quẩy đuôi ra biển lớn.”
Hồng Liên tôn giả gật đầu, không rối rắm việc này lắm.
“Chuyện liên thủ, đạo hữu cân nhắc kỹ một chút.” Hồng Liên tôn giả đang nói thì kết nối với Truyền tống trận vượt giới trong không gian quay về Nam Sơn giới.
“Nếu liên thủ, các ngươi có kế hoạch gì?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Có đạo hữu, chuyện gì cũng tốt.”
“Trực tiếp dẫn chí cao hai giới khác đến, liên thủ trong tinh vực giết chết bọn họ.” Hồng Liên tôn giả nói.
Thực lực mạnh đến một mức nhất định, thì không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần tiêu diệt kẻ mạnh nhất, những chuyện phức tạp còn lại sẽ có người xử lí.
“Hai giới khác đều có một chí cao, nhưng thực lực chỉ kém hơn ta một chút.”
“Chí cao của hai giới liên thủ, ta và hai vị đạo hữu khác một chút biện pháp cũng không có.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Các ngươi có từng nghĩ, ba người các ngươi giam chân hai vị chí cao khác, để vị tôn giả còn lại đi xâm lược hai giới khác.” Từ Phàm đề nghị nói.
Hồng Liên tôn giả vừa nghe thấy lời này của Từ Phàm, đáp lại một cái vẻ mặt ngươi đang kể chuyện hài à.
“Ý chí thiên đạo của hai giới khác không phải bất tài, chỉ cần có chiến đấu quy mô lớn xảy ra, ý chí thiên đạo bên kí chắc chắn sẽ làm suy yếu thế lực Nhân tộc bên này.”
“Đến lúc đó lại hời cho hai giới khác.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Đã hiểu, đa tạ đạo hữu giải thích nghi hoặc cho ta.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Ta phải về Nam Sơn giới, sau khi đạo hữu suy nghĩ kỹ có thể đến Nam Sơn giới tìm bọn ta.” Hồng Liên tôn giả nói xong thì biến mất không thấy.
“Bồ Đào, làm một đảo nhỏ, chuyên để đặt Truyền tống trận vượt giới.” Từ Phàm nói.
“Đã rõ thưa chủ nhân.”
Buổi tối, trong tiểu viện của Từ Phàm, trên một đống than củi, đang nướng một cái đùi dê tươi.
Đệ tử đạo Mỹ Thực thường dùng thần thông đặc biệt đốt lửa than củi, nhiệt lượng biến thay đổi dùng để nướng chân dê chín đều.
“Đại trưởng lão, đệ tử có điều thắc mắc.” Đệ tử đạo Mỹ Thực đang nướng đùi dê nói, cơ hội có thể đơn độc thỉnh giáo Đại trưởng lão không nhiều.
“Nói.”
“Lấy Mỹ Thực nhập đạo, có thể thành tiên không.”
“Có thể, nhưng giới này không có đường, cần các ngươi đi xông pha.” Từ Phàm thong dong đáp.
Không biết vì sao hôm nay hắn rất muốn ăn đùi dê nướng, cho nên gọi một đệ tử đạo Mỹ Thực đến bộc lộ tài năng cho hắn.
Một tia nội hỏa được mỗi mười đệ tử Nhất Đạo dẫn ra từ trong than củi, chui vào trong xương đùi dê, nướng từ trong ra ngoài.
“Con đường này không dễ đi, cho nên tốt nhất các người kiêm tu đạo Mỹ Thực, bình thường tu luyện ngũ hành quyết của tông môn là có thể.” Từ Phàm đề nghị nói.
Trong tông môn hắn rất xem trọng hai vị đệ tử đạo Mỹ Thực này, nhưng do giới này không có đường, mà tư chất của hai người có thể đi đến hiện tại đã rất giỏi.
“Nếu như các ngươi muốn tạo ra con đường của riêng mình, ta cũng ủng hộ các ngươi.”
Một đĩa thịt đùi dê đã được cắt sẵn rắc đều thì là lên trên, rồi từ từ đưa đến trước mặt Từ Phàm.
Một chai bia ướp lạnh tự chế xuất hiện trong tay Từ Phàm.
Một miếng thịt dê, một ngụm bia mang suy nghĩ của Từ Phàm đến mùa hè nóng bức nọ, khi đó xâu thịt dê vẫn là một tệ một xâu.
“Tư chất ta bình thường, chỉ có thể kiêm tu đạo Mỹ Thực.”
“Tống sư đệ đối với đạo Mỹ Thực thuần túy hơn ta, chắc hẳn có thể tạo ra một con đường.” Một đệ tử đạo Mỹ Thực cắt đùi dê nói.
“Ngược lại vị sư đệ đó của ngươi thật sự có thể, tiệc linh lực nghiên cứu ra rất thú vị.”
“Nếu không làm mấy thứ hoa hòe hoa sói đó thì càng tốt.” Từ Phàm đang nói thì nhớ đến cháo Vạn Não một đạo Mỹ Thực khác đưa đến lần trước.
Bổ thì bổ, hiệu quả cũng rất tốt, nhưng hương vị đó, một lời khó nói hết.