Chương 788: Tinh vực
Chương 788: Tinh vực
“Làm ra hai người các ngươi đã là cực hạn của ta, lại làm ra một tên, không sợ ta thần hồn suy yếu, ba người các ngươi đều phải xong đời à.” Từ Phàm trợn mắt liếc hai phân thân.
“Chậm rãi luyện chế, làm một kế hoạch luyện chế chín trăm năm, giao Ẩn Linh đảo cho các ngươi, ta yên tâm.” Từ Phàm cười nói.
Từ Phàm nói xong liền rời đi.
Trong bảo khố Ẩn Linh Môn, Bồ Đào đang sắp xếp con rối đem tất cả Tiên khí không cần đến lấy ra.
“Luôn cảm thấy Tiên khí bảo hộ trong tông môn nhiều, nhưng muốn tìm ra mấy món vô dụng, thật đúng là không nhiều.” Từ Phàm nhìn sáu món Tiên khí bày trước mặt mình nói.
Từ Phàm gọi những người cấp cao trong tông môn đến bên cạnh.
“Gần đây ta phải đi xa một chuyến, ngắn thì ba năm, nhiều thì hơn mười năm.” Từ Phàm nói.
“Đại trưởng lão, lần này ngươi muốn xuất động chân thân sao?” Trảm Linh hỏi.
“Chân thân sẽ ở lại tông môn, ý thức của ta sẽ theo phân thân ra ngoài.” Từ Phàm nói.
Người cẩn thận như hắn, làm sao sẽ để chân thân ra ngoài? Nhiều lắm là sẽ phái ra một phân thân có thực lực tương đối mạnh.
“…” Đám người.
Chân thân ngươi không ra khỏi cửa, việc này cùng việc ngươi bế quan khác nhau chỗ nào?
“Sư phụ, ta có thể đi chung với ngươi không?” Chu Khai Linh mong đợi hỏi.
“Cũng không phải không thể. Lần này ra ngoài sẽ mang theo một nhóm đệ tử, ra ngoài tăng thêm kiến thức.” Từ Phàm sờ cằm nói.
Mọi người sau khi nghe được vậy nhao nhao mừng rỡ, đều muốn báo danh đi theo Từ Phàm ra ngoài.
“Một nửa đi một nửa ở lại, các ngươi rút thăm quyết định.” Từ Phàm vung tay lên, trên bầu trời nhiều ra mấy quang đoàn.
“Rút được chữ đi thì theo ta đi, rút được chữ ở thì ở lại tông môn.”
“Đúng rồi, Tinh Từ, ngươi có muốn mang cả nhà các ngươi ra ngoài du lịch một hồi không? Bốn năm sau ta cũng thuận tiện cùng ngươi đi Luân Hồi giới.” Từ Phàm nói, chuyển đổi giữa ý thức ở cự ly xa là việc tương đối phí tinh lực.
“Ta và Thiên nhi đi theo sư phụ, Sơ Phàm thì ở lại tông môn đi, gần đây cũng đến thời gian mấu chốt Hợp Thể Kỳ.” Lý Tinh Từ nghĩ một lát rồi nói.
Từ Phàm khẽ gật đầu.
Sau đó toàn tông môn bắt đầu lấy cách thức rút thăm lựa chọn đệ tử đi theo Từ Phàm đi Tinh vực.
Lúc này, Thiên Cát Quy vốn không người hỏi thăm lập tức trở nên nổi tiếng lên.
Có đệ tử cầm cực phẩm Tự linh đan, có đệ tử cầm cực phẩm linh dịch ngũ hành Bản Nguyên, còn có đệ tử cầm rượu Thánh Cốt.
Chỉ cầu Thiên Cát Quy buff cho bọn họ thêm một tầng may mắn.
Thiên Cát Quy nhìn lễ vật xếp thành núi nhỏ trước mặt nó, ngậm đi một vò rượu Thánh Cốt, cũng thổi ra một cái bong bóng bốn màu, rơi xuống trên đầu chủ nhân của vò rượu Thánh Cốt kia.
“Thiên Vạn Binh, ta thật sự luôn xem ngươi là huynh đệ, ngươi có một vò rượu Thánh Cốt vậy mà lại không nói cho ta.”
Bàn tay lớn như kìm sắt nắm Thiên Vạn Binh giơ lên giữa không trung.
Vẻ mặt Hùng Lực có chút dữ tợn, trước kia hắn có một vò rượu Thánh Cốt, thế nhưng lại chia cho Thiên Vạn Binh một nửa.
“Đại sư huynh, vò rượu Thánh Cốt là ta vừa lấy được, dùng nó đổi lấy cơ hội đi theo Đại trưởng lão ra ngoài, hợp tình hợp lý đi.” Thiên Vạn Binh gượng ép giải thích.
“Lời giải thích này không đủ ~” Hùng Lực lắc đầu nói, cường độ trên tay bắt đầu chậm rãi tăng lớn.
“Hùng Lực Đại sư huynh, thật ra ta vì ngươi chuẩn bị mười vò rượu Thánh Cốt, để chờ sau khi ngươi đạt thành Đại Thừa tôn giả làm hạ lễ đưa cho ngươi.”
“Đây không phải là cơ hội khó có được để theo Đại trưởng lão ra ngoài sao? Vậy nên ta mới dùng trước một vò.” Thiên Vạn Binh chân tình thực lòng nói.
Hùng Lực nhìn vào ánh mắt chân thành của Thiên Vạn Binh, lựa chọn lại tin tưởng hắn một lần nữa.
“Tới đi, vội vàng không bằng vừa vặn, căn cứ vào tin tức Bồ Đào phát ra, lần này ra ngoài ít nhất cũng ba bốn năm, sớm đưa chín vò rượu Thánh Cốt khác cho ta.” Hùng Lực nhẹ nhàng đặt Thiên Vạn Binh xuống, cười như không cười nhìn Thiên Vạn Binh.
Chỉ cần con hàng này không lấy ra nổi chín vò rượu Thánh Cốt, hắn hôm nay liền xong đời rồi.
Nào biết, Thiên Vạn Binh thật sự xoạt xoạt xoạt lấy ra chín vò rượu Thánh Cốt.
“Những vò rượu Thánh Cốt này không phải của một mình ngươi nhỉ?” Hùng Lực nhăn mày hỏi.
Trong tông môn, rượu Thánh Cốt không thể lấy điểm tích lũy đổi, cần hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt mới có thể nhận được.
Nhưng những nhiệm vụ kia, chính Hùng Lực cũng thường không giành được, hơn nữa hắn còn cảm giác ở phương diện này có người tận lực nhằm vào hắn.
Chỉ cần nhiệm vụ khen thưởng rượu Thánh Cốt vừa xuất hiện thì sẽ lập tức bị người khác cướp đi.
“Đây là một phen tâm ý của những đệ tử đời đầu chúng ta, Đại sư huynh tấn cấp Đại Thừa tôn giả là chuyện quan trọng nhất của toàn bộ đệ tử đời đầu chúng ta.” Thiên Vạn Binh nói.
“Ngươi cống hiến bao nhiêu vò rượu Thánh Cốt?” Hùng Lực hỏi.
“Ta vốn định cống hiến hai vò, đây không phải vừa mất đi một vò sao.” Thiên Vạn Binh nhỏ giọng nói.
Một đôi bàn tay lớn lại rơi xuống trên vai hắn.
Cuối cùng toàn bộ Ẩn Linh Môn rút ra hai trăm đệ tử đi theo Từ Phàm đến Tinh vực.
Tổng bộ Hội trưởng lão, thuyền Vạn Tinh khôi phục lại bộ dáng lúc trước.
So với tinh chu bình thuyền có hơi lớn hơn một chút, đầu thô đuôi mảnh giống như một con cá voi lớn.
“Đại trưởng lão, vì sao không theo mang nhiều đệ tử một chút?” Minh Không nhìn hai trăm đệ tử phía sau Từ Phàm hỏi.
Cả thuyền Vạn Tinh có thể chứa được mấy vạn người, lại mang thêm mấy ngàn người vào chỗ ở vẫn còn dư thừa.
“Hai trăm đệ tử là đủ rồi, lại trông nom thêm người tương đối phiền toái.” Từ Phàm cười nói.
“Vậy Đại trưởng lão cùng đệ tử của ngài ở khu chữ Thiên, nếu như có chỗ chiêu đãi không chu toàn thì xin thứ lỗi.” Minh Không khách khí nói.
“Minh Không trưởng lão không cần khách khí như thế.”
Sau đó Minh Không tự mình đưa Từ Phàm và hai trăm đệ tử mang theo đến khu chữ Thiên.
Khu chữ Thiên là một tiểu thế giới sang trọng nhất của cả thuyền Vạn Tinh.
Luyện đan, luyện khí, tu luyện thần thông, tham ngộ đạo pháp, phàm là những nơi Từ Phàm có thể nghĩ tới, khu vực phòng chữ Thiên đều có.
Các loại kỳ quan tiên cảnh càng khiến người ta hoa mắt, ngay cả Thụy Thú khó gặp trong Tu Tiên giới, nơi này đều có bốn năm con.
Từ Phàm nhìn một con bướm bảy màu đang nhẹ nhàng bay múa trên đầu mình.
“Người ở chỗ này trước kia, thân phận nhất định không đơn giản nhỉ?” Từ Phàm phát tin tức hỏi.
“Nơi này là nơi trước kia Thượng Tôn ở, bây giờ toàn bộ Tu Tiên giới cũng chỉ có Đại trưởng lão mới có tư cách vào ở.”
Từ Phàm nhìn Minh Không trả lời, hài lòng khẽ gật đầu.
Sự tôn trọng của Hội trưởng lão đối với hắn, Từ Phàm cảm nhận được.
Thuyền Vạn Tinh cất cánh, trực tiếp nhảy mấy bước nhảy không gian trong Tu Tiên giới, lập tức xuất hiện bên ngoài Tu Tiên giới.
Lúc này tại tiểu thế giới Từ Phàm đang ở, trên không đã đồng bộ với phong cảnh bên ngoài thuyền Vạn Tinh.
Chỉ thấy các đệ tử đều ngơ ngác nhìn lên bầu trời.
“Chưa từng thấy qua tinh hà sáng chói như thế.” Thiên Vạn Binh nhìn bầu trời lẩm bẩm nói.
“Rất muốn ra bên ngoài thuyền Vạn Tinh chu xem, cảm nhận một chút tinh vực mênh mông.” Lôi Văn Khê si mê nói.
Đệ tử mang loại suy nghĩ này không phải ít.
“Đều đừng tìm chết. Ttinh vực là chốn cực hàn, không có thực lực Đại Thừa tôn giả, một khi bại lộ trong tinh vực, thần hồn sẽ trực tiếp bị đông lại.”
“Cái loại ta cũng không cứu lại được kia ~”
Âm thanh của Từ Phàm vang lên trên bầu trời tiểu thế giới.
“Tuân lệnh Đại trưởng lão.” Các đệ tử tất cả đều tỉnh táo lại.
Ngay lúc này, Từ Phàm đột nhiên nhìn về một nơi nào đó trên bầu trời kia.
Phòng điều khiển chính của thuyền Vạn Tinh, Minh Không đang điều khiển các loại linh trận khống chế để điều chỉnh phương hướng của thuyền Vạn Tinh.