Chương 791: Thực lực của Cổ Thương giới
Chương 791: Thực lực của Cổ Thương giới
Từ Phàm gật đầu, trực tiếp dịch chuyển tức thời đến khoang đạn pháo linh lực của thuyền Vạn Tinh, phất tay phong ấn mười quả đạn pháo linh lực.
Tu sĩ sớm đã đợi ở nơi đó, rất nhanh bổ sung thêm những đạn đạo linh lực đã phong ấn lên trên.
“Minh Không trưởng lão, ngươi an tâm nhảy vọt không gian, không gian bình chướng bọn hắn bày ra không có hiệu quả với thuyền Vạn Tinh.” Từ Phàm nói xong lấy ra một khối ma thuật không gian.
Lúc hắn đi cảm thấy có tác dụng nên đã thuận tay mang theo một cái.
“Đa tạ Đại trưởng lão ở bên cạnh hiệp trợ.” Nói xong bắt đầu chuyên tâm điều khiển thuyền Vạn Tinh.
“Lão bằng hữu, lần này không có tâm trạng chơi trốn tìm với ngươi, tạm biệt!”
Minh Không nói xong, thuyền Vạn Tinh bắn ra một luồng hồng quang, xuyên qua không gian trực tiếp đưa đạn đạo linh lực đến gần vũ chu cự điểu.
Sau khi làm xong những điều này, thuyền Vạn Tinh không để ý không gian bình chướng, trực tiếp phá vỡ không gian rời đi.
Mà lúc này một Chân Tiên dị tộc nhìn đạn pháo linh lực trên vũ chu cự điểu, trong mắt hiện lên tia khinh thường.
Mặc dù kinh ngạc thuyền Vạn Tinh có thể phá vỡ không gian chạy trốn, nhưng còn có hai chiếc vũ chu khác tập trung đi theo, nên thuyền Vạn Tinh trốn không thoát.
Vũ chu cự điểu bắn ra một phát đạn pháo linh lực, muốn kích nổ một viên đạn pháo của thuyền Vạn Tinh.
“Nhìn chiếc vũ chu kia hơi quen mắt, có phải trước kia đã gặp qua hay không.” Chân Tiên dị tộc nhìn phương hướng thuyền Vạn Tinh chạy trốn nói.
Đúng lúc này, một làn chấn động khác thường truyền đến.
Trong mắt Chân Tiên dị tộc đầu tiên là ánh sáng rực rỡ, sau đó toàn bộ vũ chu cự điểu bị lực dung hợp bao phủ.
“Không ổn!!!”
Chân Tiên dị tộc muốn dịch chuyển tức thời rời khỏi vũ chu cự điểu, nhưng đã muộn.
Toàn bộ vũ chu cự điểu ở trước mặt Thánh Dương Nguyệt Âm chi lực dung hợp giống như thuyền giấy trong liệt hỏa, trong nháy mắt bị hòa tan hầu như không còn gì.
Trên thuyền Vạn Tinh, Từ Phàm cảm nhận được uy lực nổ tung, không khỏi hài lòng gật đầu.
“Mặc dù không đánh được Chân Tiên trên Tinh Đạo vũ chu, nhưng đánh hủy vũ chu đó thì không thành vấn đề.”
“Dù cho không đánh chết Chân Tiên trên vũ chu, bại lộ trong tinh vực, không có vũ chu khác cứu viện thì ít nhất cũng phải lưu lạc trong tinh vực mấy ngàn năm, vận may không tốt gặp phải tinh thú thì xem như xong đời.” Minh Không cười nói.
“Sao hai Tinh Đạo vũ chu còn lại không đuổi theo vậy?” Từ Phàm tò mò nói.
“Thấy tình thế không ổn, trực tiếp chạy trốn rồi.”
“Những Tinh Đạo này là cẩn thận nhất.”
Sau khi gặp mặt bằng hữu cũ, cả người Minh Không vui mừng hẳn lên, giống như đã báo được thù lớn.
“Đáng tiếc, ta còn muốn chiếc vũ chu còn lại để đi gặp Chân Tiên.” Từ Phàm hơi tiếc nuối, các loại đại đạo mà bản thân đã lĩnh ngộ ở trong tinh vực không có cái nào phù hợp với mục tiêu thực nghiệm cả.
“Cái này dễ nói!” Minh Không vui mừng nói.
Sau đó thuyền Vạn Tinh xoay chuyển phương hướng, bắt đầu toàn lực gia tốc vọt về phía một phương hướng.
Loáng thoáng, Từ Phàm còn nghe được linh năng trung tâm của thuyền Vạn Tinh phát ra tiếng gầm gừ.
Giống như âm thanh của động cơ vận chuyển đến mức tận cùng.
“Chắc chắn bọn họ đã chạy tán loạn, chúng ta chỉ cần đi theo một chiếc vũ chu chạy trốn trong không gian truyền tống để lại chấn động là có thể đuổi kịp.” Ánh mắt Minh Không nhìn chằm vào linh trận khống chế, hai tay khống chế linh trận sắp múa ra tàn ảnh.
Thuyền Vạn Tinh đang gia tốc, linh năng trung tâm đang gào thét.
“Ta cảm giác ngươi có chút vui mừng!” Từ Phàm nhìn biểu cảm Minh Không nói.
“Xem như báo được thù lớn, mỗi lần ta đến Cổ Thương giới đều bị chiếc vũ chu cự điểu kia đuổi theo rất lâu, giống như chó nhà có tang vậy.”
“Có Thượng Tôn ở bên cạnh còn đỡ một chút, lúc không có ở đây thì cảm giác mạng nhỏ của mình sẽ bị tiêu diệt bất cứ lúc nào.”
“Hiện tại Đại trưởng lão muốn tiêu diệt hai chiếc vũ chu khác, đương nhiên Minh Không cầu còn không được.” Minh Không nói.
Từ Phàm không sao cả gật đầu, có Chuẩn Tiên để hắn có thể kiểm tra đại đạo lĩnh ngộ là được.
Thuyền Vạn Tinh toàn lực gia tốc, dần đã chạm được đến một chiếc vũ chu nhảy vọt không gian để lại chấn động rất lớn.
Thuyền Vạn Tinh lại lần nữa nhảy vọt không gian, Từ Phàm nhìn thấy chiếc vũ chu đó.
Trực tiếp chính là một hình bầu dục màu đen tiêu chuẩn, nhỏ hơn so với thuyền Vạn Tinh.
Từ Phàm lấy ra khối ma thuật không gian, trực tiếp vận chuyển pháp quyết, phong ấn không gian khu vực này.
“Đi theo phía sau vũ chu, ta đi rồi sẽ trở về.” Từ Phàm nói xong bước ra, biến mất trong phòng điều khiển chính.
Lúc này, trên chiếc vũ chu hình bầu dục màu đen đó.
Một Chân Tiên dị tộc hơi tuyệt vọng nhìn thuyền Vạn Tinh đuổi theo ở phía sau.
Một bóng dáng lặng yên không tiếng động xuất hiện trong phòng điều khiển.
Từ Phàm hơi thất vọng nhìn Chuẩn Tiên dị tộc đó.
Chuẩn Tiên dị tộc này trong mắt hắn còn không bằng phân thân Kim Sí Đại Bàng lúc trước hàng lâm hạ giới.
“Chẳng có ý nghĩa gì cả.” Từ Phàm phất tay khống chế Chuẩn Tiên đó.
“Bái kiến chủ nhân!” Chuẩn Tiên dị tộc đó hành lễ nói.
Từ Phàm gật đầu, điểm ngón tay vào ấn đường của Chân Tiên dị tộc.
Trải nghiệm cuộc đời của Chuẩn Tiên dị tộc hình thành một bức tranh xoay vòng trước mắt Từ Phàm.
Chuẩn Tiên dị tộc sinh ra trong thế giới Trung Thiên không có con đường phi thăng.
Thiên phú hắn dị bẩm, rất nhanh trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm trong tộc.
Năm ngàn năm có thành tựu cảnh giới Đại Thừa, sau đó luôn trấn giữ trong tộc mấy ngàn năm.
Mãi đến khi cách đại hạn hai ngàn năm, đã hao phí cái giá rất lớn làm một chiếc tinh chu cùng với mấy người bạn tốt để rời khỏi thế giới vốn có, tìm kiếm Tiên Giới trong lời đồn.
Vận may rất tốt, phi hành trong tinh vực hơn một ngàn năm, sau đó đã bị chiếc vũ chu cự điểu đó đánh rồi bắt đi.
Bị thu nạp, trở thành Chuẩn Tiên ở trong tinh vực, cho đến bây giờ gặp phải Từ Phàm.
“Trở về theo tọa độ này, đợi ở ngoài Phi Vũ giới.” Từ Phàm dặn dò nói.
“Tuân mệnh, chủ nhân.”
Chuẩn Tiên dị tộc di chuyển vũ chu bay về phía Phi Vũ giới.
Từ Phàm cũng trở lại thuyền Vạn Tinh.
“Đại trưởng lão, tình hình bên đó thế nào rồi.” Đại chiến để Minh Không chờ mong vẫn chưa xảy ra.
“Dẫn đầu là một Chuẩn Tiên dị tộc, đã bị ta khống chế rồi.” Từ Phàm hơi thất vọng nói.
“Vậy vũ chu đó thì sao?”
“Đã được ta phái quay về rồi, đợi ở bên ngoài Phi Vũ giới.” Từ Phàm nói.
Minh Không gật đầu, bắt đầu điều động thuyền Vạn Tinh bay về phía Cổ Thương giới.
“Cổ Thương giới là trung tâm giao dịch đã thăm dò mười một thế giới Trung Thiên, trong đó không thiếu thế giới Trung Thiên mạnh mẽ như Nam Sơn giới.”
“Giao dịch tiền tệ chủ yếu chính là Tiên ngọc, Tiên khí, Đạo khí…”
“Hơn nữa vì vị trí của Cổ Thương giới tương đối gần Tiên Giới, cho nên sẽ có thế lực thương hội của Tiên Giới đến đây đào bảo vật bất cứ lúc nào, nếu như vận may tốt thì có thể đào được không ít bảo bối.”
Khoảng cách đến Cổ Thương giới ngày càng gần, Không Minh cũng bắt đầu kỹ càng đứng lên giới thiệu cho Từ Phàm.
“Là thương hội đến từ Mộc Nguyên giới sao?” Từ Phàm tò mò hỏi.
Minh Không gật đầu.
“Tiên Giới có những thứ không có, cần tìm ở trong thế giới Trung Thiên, cho nên nơi này cũng là một địa điểm giao dịch cố định của bọn họ, chỉ là thời gian cách nhau hơi dài.” Không Minh nói.
“Thực lực của Cổ Thương giới thế nào?” Từ Phàm lại hỏi, có thể giao dịch thành công thì thực lực nhất định không yếu.
“Điều này ta không rõ, nhưng chưa từng thấy ai gây chuyện ở Cổ Thương giới cả.”