Chương 795: Nghìn pháp vạn đạo, chỉ nạp tiền là mạnh nhất
Chương 795: Nghìn pháp vạn đạo, chỉ nạp tiền là mạnh nhất
“Nghe nói có ít nhất mấy vạn con rối như thế này trong chiến trường đó.” Chưởng quầy cửa tiệm linh đan ghen tị nói.
Mình ở đây trông cửa tiệm cả ngày, cũng chưa chắc có thể kiếm được một trăm Tiên ngọc.
“Vậy có con rối cấp Kim Tiên không.” Từ Phàm đột nhiên hỏi.
Sau khi có hàng vạn con rối cùng cấp, chắc chắn trong tương lai sẽ có cấp cao hơn.
“Chưa từng nghe bên kia nói, nhưng ngươi có thể đi hỏi.” Chưởng quầy cười ha ha nói.
Từ Phàm gật đầu, nhân tiện mua một số loại linh đan chữa thương thượng phẩm trong cửa tiệm linh dược này, cũng chính là đan dược do Tông sư luyện đan luyện chế ra.
“Khách quan đi thong thả” Chưởng quầy cầm năm mươi Tiên ngọc đứng ở cửa vẫy tay nói.
Mặc kệ người khác thế nào, chưởng quầy có năm mươi Tiên ngọc tối thiểu này, doanh số hôm nay coi như đạt rồi.
Từ Phàm cũng không quay đầu lại, phất tay, lại dẫn theo Minh Không đi về phía cửa tiệm bán con rối kia.
Lúc này chủ tiệm đang ngâm nga điệu hát dân gian, xoay hai viên Tiên ngọc đang nắm chặt trong tay, tâm trạng vô cùng tốt.
Lúc này nhìn thấy Từ Phàm Minh Không đã đi rồi mà còn quay lại, vội thu lại vẻ mặt vui sướng.
“Đạo hữu, mỗi người chỉ được mua một con rối, mua rồi thì không trả hàng” Chủ tiệm nghiêm nghị nói.
Từ Phàm nở nụ cười.
“Chưởng quầy, ta muốn hỏi một chút, nơi này của các ngươi có con rối cấp Kim Tiên không.”
Nghe thấy lời này, mặt chưởng quầy lộ vẻ sửng sốt, suy nghĩ, rồi lắc đầu.
Hắn thật không ngờ hai vị tu sĩ Đại Thừa kỳ lại nghĩ tới con rối cấp Kim Tiên.
“Chưởng quầy đừng vội nói không có, cái gì cũng có giá của nó.”
“Ngươi nói ra định giá tâm lý đi, xem ta có thể chấp nhận không.” Từ Phàm bình tĩnh nói.
“Một trăm... Một trăm vạn Tiên ngọc.” Chủ tiệm thử nói.
“Chưởng quầy ngươi đang nói giỡn à, một trăm vạn Tiên ngọc, hẳn là có thể mua được một con rối cấp Kim Tiên hoàn hảo rồi.” Minh Không ở bên cạnh tức giận nói.
“Giá phải là giá này, thấp nữa ta cũng không có mặt mũi mà xin bên trên.” Chủ tiệm có vẻ khó xử, hắn biết trong bảo khố của tổng bộ có một con rối cấp Kim Tiên, vẫn luôn được coi là bảo bối cung ứng.
“Chưởng quầy, ta ra giá mười vạn Tiên ngọc, nếu đồng ý có thể liên hệ ta bất cứ lúc nào.” Từ Phàm đưa cho chủ tiệm một pháp bảo truyền tin.
Chủ tiệm gật đầu, tỏ vẻ mình sẽ nói với bên trên.
Hai người lại đi dạo trên con phố đó một lúc lâu, trước khi quay lại thuyền Vạn Tinh.
Từ Phàm vừa trở lại khu chữ Thiên, trưởng lão và đồ đệ đã tìm tới.
“Đại trưởng lão, trên lâu chu kia có Chân Tiên sao?”
“Nữ tử nhảy múa trên lâu chu kia có phải là người thật không?”
“Sư phụ, chúng ta có thể đi dạo trong lâu chu kia không?”
Từ Phàm nhìn mọi người, nghĩ không thể để bọn họ tới một chuyến vô ích.
“Ta tới tiểu thế giới trong lâu chu, bên trong tất cả đều là mặt tiền cửa hàng của các thương hội trong thế giới Đại Trung Thiên.”
“Có thể đi xem thử.”
Từ Phàm nói xong lấy ra ba vạn đưa trước cho Lý Tinh Từ.
“Mỗi trưởng lão năm trăm Tiên ngọc, đệ tử một trăm Tiên ngọc, còn lại thì coi như cho sư huynh đệ ngươi tùy tiện mua thứ gì đó.
Lần này đồ đệ đi cùng với hắn chỉ có Tinh Từ và Chu Khai Linh.
“Tuân mệnh, sư phụ.” Lý Tinh Từ gật đầu nói.
Khi Từ Phàm và Minh Không trở về đã bàn bạc qua, thuyền Vạn Tinh sẽ cập bến ở đây trong một tháng, tiện cho đệ tử và Hội trưởng lão của hắn đi theo trưởng lão có đánh số tới lâu chu chơi.
Ngoài ra điều quan trọng nhất là, Từ Phàm cần thời gian luyện chế phù chú, nhằm tạo ra coupon giảm giá.
Các đệ tử đi theo Từ Phàm đều nhận được một trăm Tiên ngọc do Lý Tinh Từ cấp.
“Một trăm Tiên ngọc này có thể làm được gì.” Có đệ tử nghi ngờ hỏi, bọn họ vẫn chưa hiểu rõ giá trị của Tiên ngọc.
“Lâu chu kia là của thương hội Xuân Hoa ở Tiên giới, ở đó bốn trăm Tiên ngọc đã có thể mua được một Tiên khí cấp thấp nhất.” Lý Tinh Từ giải thích.
Nhất thời tất cả đệ tử nhận được Tiên ngọc đều kinh ngạc, mặt khác cũng nhận được tin tức từ Bồ Đào.
Năm mươi Tiên ngọc do tông môn phát, năm mươi Tiên ngọc còn lại do Đại trưởng lão phát.
Không cần trả lại thứ mà tông môn cấp, Đại trưởng lão cấp, nhưng sau này tới Tiên giới, sau khi có Tiên ngọc thì phải trả lại cho tông môn.
Cứ như vậy, dưới sự dẫn dắt của Lý Tinh Từ, hai trăm vị đệ tử đổ xô về phía lâu chu.
“Các sư huynh đệ hãy nghe ta nói.” Vừa mới đến lâu chu, mọi người còn chưa kịp ngạc nhiên, Thiên Vạn Binh đã đứng ra nói trước.
Hơn hai trăm cặp mắt, bao gồm cả các trưởng lão đều nhìn về phía Thiên Vạn Binh.
“Ta có một đề nghị, chúng ta nên tối đa hóa lợi ích của Tiên ngọc mà tông môn đã cấp cho chúng ta.” Thiên Vạn Binh vẫy tay nói.
“Sư huynh, làm sao để tối đa hóa lợi ích?” một đệ tử Ngự Thú nhất mạch hỏi.
“Chuyện chuyên môn đương nhiên phải giao cho người chuyên nghiệp, Tống Minh sư huynh của Thương Đạo nhất mạch, đã đến lúc ngươi thể hiện rồi.” Thiên Vạn Binh nhìn về phía một đệ tử có vẻ mặt nhã nhặn nói.
Tất cả mọi người đều nhìn vào vị đệ tử họ Tống kia.
“Đại trưởng lão cho chúng ta một tháng, trước tiên đừng nóng vội, ta phải khảo sát thị trường một chút.”
“Nếu trung gian không có lợi nhuận đáng nói, cách chắc chắn nhất của chúng ta chính là tập trung Tiên ngọc trong tay, mua Tiên khí trong thương hội Xuân Hoa.” Trong mắt Tống Minh lóe lên kim quang.”
Khi nhận được một trăm Tiên ngọc này, hắn đã có ý này.
“Mọi người cứ đi dạo trước đi, thấy món nào ưng ý muốn mua thì cứ mua, đợi sau khi ta đi dạo một vòng, ta sẽ lên một kế hoạch hoàn chỉnh.” Tống Minh nói.
Các đệ tử gật đầu, Lý Tinh Từ thấy thú vị, cũng muốn lưu lại một khoản Tiên ngọc đầu tư một chút.
Lại là con phố sầm uất kia, Tô Nhiễm Thiên vô cùng hào hứng dẫn Lý Tinh Từ đi dạo khắp các tiệm của thương hội.
Nhìn thấy thứ mình thích thì vung tay mua.
Một nhà chuyên bán pháp bảo váy dài cho nữ tu.
“Haizzz.”
Tô Nhiễm Thiên đỡ váy dài minh linh tiên ti trong tay, trong mắt tràn đầy vẻ quyến luyến.
“Từ khi ta nhớ được mọi chuyện, ta chưa từng vì mấy thứ như linh thạch pháp bảo gì đó mà phát sầu.”
“Phàm là thứ mà ta nhìn trúng, ta chắc chắn sẽ mua được.”
“Nhưng không ngờ rằng, sau khi chúng ta trở thành đạo lữ, cuộc sống càng ngày càng kém, bây giờ ngay cả một cái váy ngươi cũng không mua cho ta.” Tô Nhiễm Thiên hơi đau lòng, lưu luyến nhìn váy dài minh linh tiên ti kia.
“Nương tử, đây là Tiên khí, không phải thứ khác.”
“Vả lại đây cũng đã là món thứ năm rồi, đã vượt dự toán rồi, thật sự không thể mua thêm nữa.”
Đây là lần đầu tiên Lý Tinh Từ cảm nhận được, lợi ích của việc có tiền.
“Không có ý trách cứ phu quân, chỉ là đột nhiên hiểu câu nói của Đại trưởng lão.”
“Nghìn pháp vạn đạo, chỉ nạp tiền là mạnh nhất.”
Cảm giác duy nhất của Tô Nhiễm Thiên ở trên con phố này chính là mọi thứ đều có thể mua được bằng Tiên ngọc, thực lực cũng vậy.
Tiên khí đỉnh cấp, linh đan, dị chủng thiên địa, con rối, thần thông, linh bảo, chỉ cần có Tiên ngọc đều có thể mua được.
Nàng còn nhìn thấy một viên Tiên Đạo Thánh Thai Đan trị giá một vạn Tiên ngọc.
Chỉ cần một viên, đã có thể định hình lại căn cơ, có được thể Tiên Linh.
Nàng rất muốn kiếm một viên cho Lý Sơ Phàm, nhưng không có nhiều Tiên ngọc như vậy.
“Nương tử đừng nôn nóng, nhớ hết những thứ mà ngươi nhìn trúng cho ta, chờ vi phu có Tiên ngọc, vi phu sẽ mua hết cho ngươi.” Lý Tinh Từ nói một cách nghiêm túc.
“Sư huynh, Tô trưởng lão, các ngươi ở trong này à” Chu Khai Linh cười ha hả nói.
Lý Tinh Từ quay đầu nhìn lại, nhìn thấy túi trữ đồ của thương hội Xuân Hoa trong tay Chu Khai Linh.