Chương 847: Điểm Tinh giới
Chương 847: Điểm Tinh giới
“Chủ nhân, theo như lời Phượng Trường Ninh nói, mấy loại linh khoáng cấp bậc Tiên khí kia trong bảo khố của chúng ta đều có dự trữ.” Bồ Đào truyền âm.
“Đại trưởng lão, chúng ta có thể dùng linh khoáng cấp bậc Tiên khí khác để đổi lấy những linh khoáng này.”
Nhìn thấy vẻ mặt Từ Phàm trầm tư, Phượng Trường Ninh vội vàng lên tiếng.
“Những linh khoáng này trong bảo khố tông môn đều có, lúc ngươi đi ta sẽ để cho Bồ Đào đưa tới.” Từ Phàm gật đầu một cái nói.
“Gần đây Sư Triển thế nào rồi?” Từ Phàm hỏi, dù sao cũng là người đi ra từ Ẩn Linh môn.
“Hắn rất tốt, gần đây đang bế quan trùng kích cảnh giới tôn giả Đại Thừa.” Phượng trường Ninh vừa cười vừa nói.
“Lấy thiên phú của Sư Triển, ngày sau có cơ hội tấn cấp cảnh giới vô địch, bảo hắn hãy nắm chắc thật tốt.”
Phượng Trường Ninh gật gật đầu.
“Ta sẽ truyền lời của Đại trường lão cho hắn.”
Hai người hàn huyên một lúc, cuối cùng Từ Phàm nói: “Trước khi ngươi đi ta không có gì tốt tặng cho ngươi, thế giới quê hương lúc đầu của ngươi vẫn còn ở trên Ẩn Linh đảo.”
“Lúc đi ngươi cứ mang theo là được, sau khi rời đi Phi Vũ giới, cũng coi như có cái để tưởng niệm.” Từ Phàm bảo.
“Đa tạ Đại trưởng lão.” Phượng Trường Ninh cảm kích nói.
“Không cần cám ơn, ta lấy được công đức khí vận Nhân tộc từ trên người ngươi suốt nhiều năm như vậy, tổng thể vẫn là ta chiếm tiện nghi.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Không có Đại trưởng lão thì sẽ không có Phượng Trường Ninh ta hôm nay.” Phượng Trường Ninh nói.
“Gặp gỡ tức là duyên phận.”
Ba ngày sau, Phượng Trường Ninh ngồi tinh chu rời đi.
Từ Phàm ngẩng đầu nhìn về nơi xa trên bầu trời, trong ánh mắt lóe lên thần sắc khó hiểu.
“Vứt bỏ gông xiềng rồng về biển rộng, tướng mạo này quả thật bất phàm.”
Trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm gặp được phân thân số một và số hai đang bận rộn.
“Đã gom đủ linh khoáng chưa? Ta thấy gần đây ngươi rất rảnh rỗi nhỉ.” Phân thân số hai nói.
“Ta chỉ là đơn thuần đến thăm hỏi các ngươi một chút, không nên khiến bản thân quá mệt mỏi, lúc thích hợp có thể nghỉ ngơi một chút.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Mệt mỏi tự bọn ta sẽ nghỉ ngơi, ngươi làm xong chuyện của bản thân trước rồi lại nói.” Phân thân số một nói.
Từ Phàm bị làm mất mặt bèn rời đi, trở lại trong sân nhỏ nhà mình.
Vừa suy diễn công pháp, vừa nghĩ tới chuyện phía sau.
Từ Phàm giơ một tay lên trực tiếp thò vào hư không, bắt đồ đệ ký danh tiện nghi Thực Thiết Thú qua.
Thực Thiết Thú đang đoán thể tu luyện, mặt đầy vẻ mê mang nhìn quanh quất, sau khi nhìn thấy Từ Phàm trực tiếp ôm chầm lấy bắp đùi hắn.
Khóc lóc nói với Từ Phàm huấn luyện quá mệt mỏi, tiền bối giám sát bọn họ quả thật không phải Thực Thiết Thú, đối xử với bọn họ quá tàn bạo.
Từ Phàm sờ sờ cái đầu nhỏ của Thực Thiết Thú, mỉm cười nói: “Đó là vì muốn tốt cho ngươi, sau này các ngươi càng mạnh mới càng có chỗ đứng ở Tu Tiên giới.”
Một cây Thúy Linh Trúc ngàn năm xuất hiện trong tay Từ Phàm, hắn tiện tay ném cho Thực Thiết Thú con, để cho nó tự mình đi gặm.
Ngay vào lúc này, Từ Phàm đột nhiên cảm giác được Truyền tống trận vượt giới bên ngoài Ẩn Linh đảo khởi động.
Mấu chốt nhất chính là, hình như đối phương không phải từ Nam Sơn giới truyền tống đến.
Từ Phàm đứng dậy bước ra một bước, lập tức xuất hiện trên đảo nhỏ Truyền tống trận vượt giới.
Lúc này, một tu sĩ Hợp Thể kỳ dáng vẻ chật vật, mặt mũi đầy máu tươi, trên người có vô số vết thương, sâu đến tận xương xuất hiện.
Tu sĩ Hợp Thể kỳ kia đã hao hết linh khí, sắc mặt tái nhợt, lảo đảo đi ra từ trong Truyền tống trận vượt giới.
Câu nói đầu tiên sau khi nhìn thấy Từ Phàm là hỏi: “Nơi này có phải Điểm Tinh giới không?”
Trong ánh mắt tràn đầy mong đợi, chính là cái loại hy vọng trong tuyệt vọng.
“Đây là Phi Vũ giới.” Từ Phàm nhàn nhạt đáp lại.
Nghe thấy lời Từ Phàm nói, lúc này vị tu sĩ Hợp Thể kỳ bị thương nặng kia chợt khóc lớn .
Cuối cùng hôn mê bất tỉnh.
Từ Phàm không để ý đến tu sĩ Hợp Thể kỳ té xỉu kia mà đi tới trước Truyền tống trận vượt giới.
Phát hiện số ngôi sao được đánh dấu trên bản đồ sao của Truyền tống trận vượt giới lại sáng lên một ngôi.
Một điểm linh quang màu xanh xuất hiện trong tay Từ Phàm, nhẹ nhàng bắn ra, xẹt qua một đường vòng cung duyên dáng giữa không trung, rơi lên trên người vị tu sĩ Hợp Thể kỳ đang ngất xỉu.
Một chiếc linh chu nhỏ hạ xuống đảo nhỏ Truyền tống trận vượt giới, sau đó có hai con rối đi xuống, nâng tu sĩ kia lên thuyền.
“Sau khi hắn tỉnh thì bảo hắn đến gặp ta.” Từ Phàm lên tiếng căn dặn.
“Tuân lệnh, chủ nhân.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.
Từ Phàm phân ra một phân thân, đi về phía Truyền tống trận vượt giới, biến nơi truyền tống thành địa điểm truyền tống mới xuất hiện kia.
Ba ngày sau, cả người phân thân Từ Phàm tràn đầy sát khí đi ra từ trong Truyền tống trận vượt giới, sát khí nồng đậm trên người dường như sắp ngưng tụ thành thực chất.
Trảm Linh nhạy cảm nhất với sát khí ngay lập tức xuất hiện bên cạnh phân thân Từ Phàm.
“Đại trưởng lão, ngươi thế này là đã mạt sát bao nhiêu sinh linh thế?” Trảm Linh cảm thụ sát khí trên người Từ Phàm hỏi.
“Xúc cảnh sinh nọ, ta đã mạt sát tất cả súc sinh trong cả châu kia.” Phân thân Từ Phàm nói, trong ánh mắt tràn ngập sát khí vô tận.
Trảm Linh đã nhìn ra, Từ Phàm vẫn còn chưa nguôi cơn giận, phỏng chừng còn phải đi giết một đợt nữa mới được.
“Rốt cuộc là chuyện gì khiến cho Đại trưởng lão tức giận đến như vậy?” Trảm Linh hỏi.
“Hai giới va chạm, Nhân tộc chiến bại, làm nô lệ, bị chăn nuôi trở thành lương thực.”
“Tiên thành vỡ vụn, hài cốt như núi.”
Từ Phàm chỉ nói một câu đơn giản, trong nháy mắt cũng khiến Trảm Linh nổi giận theo.
“Đại trưởng lão, ta cùng với ngươi lại trở về giới kia giết một đợt.” Trong mắt Trảm Linh toát ra sát ý.
“Đợi có cơ hội.” Phân thân Từ Phàm gật đầu một cái đáp.
Trong Điểm Tinh giới, hai vị chí cao tộc Huyết Ma đang mặt đầy vẻ ngưng trọng nhìn châu lớn bị đánh nát bên dưới.
“Hai mươi Huyết Ma cảnh giới vô địch cùng với hơn một trăm Huyết Ma Đại Thừa kỳ, lại không hề có một chút năng lực phản kháng, một chút tin tức cũng không có đã bị diệt.”
“Cả một châu lớn như vậy, bị mấy thần thông đánh nát, đây nhất định là cường giả cảnh giới chí cao của Nhân tộc.” Một chí cao tộc Huyết Ma nói.
“Vậy thì thế nào, cùng lắm cũng chỉ đánh nát thế giới Trung Thiên này thôi, ta cũng không tin, một chí cao Nhân tộc có thể chống đỡ được ba Huyết Ma chí cao chúng ta.” Một Huyết Ma khác khinh thường nói.
Chỉ là một chí cao Nhân tộc mà thôi, tộc Huyết Ma bọn họ hoàn toàn có thể đè ép được.
Ẩn Linh đảo, Cư Khách phong.
Tu sĩ Hợp Thể kỳ hôn mê đột nhiên tỉnh lại, phát hiện bản thân mặc một bộ y phục màu trắng, thương thế trên người đều khôi phục hết.
Lúc hắn đang nghi hoặc, nơi này là nơi nào thì...
Một đệ tử Luyện Đan phong của Ẩn Linh môn bưng một chén canh Bách Linh đi vào.
“Ngươi tỉnh rồi, cảm giác thế nào?” Đệ tử Ẩn Linh môn kia mỉm cười hỏi.
Tu sĩ Hợp Thể kỳ đột nhiên tóm lấy tay đệ tử Ẩn Linh môn kích động hỏi: “Trong thế giới Trung Thiên này, có phải Nhân tộc cường đại nhất không?”
“Đúng vậy, sao thế, chẳng lẽ ngươi không phải tu sĩ của giới này?” Đệ tử kia nghi hoặc hỏi.
“Vậy Nhân tộc có cường giả cảnh giới chí cao không?”
“Có chứ, Đại trưởng lão của tông môn chúng ta chính là cường giả cảnh giới chí cao trong miệng ngươi.”
“Nếu như ngươi cảm thấy thân thể không sao thì cũng có thể đi gặp Đại trưởng lão ngay bây giờ.”
“Làm phiền đạo hữu dẫn ta đi gặp Đại trưởng lão của các ngươi, ta có việc muốn nhờ!”
“Được thôi.”
Trong đình nghỉ mát cao nhất chủ phong.
Sau khi tu sĩ Hợp Thể kỳ kia nhìn thấy Từ Phàm, lập tức quỳ xuống đất rồi không ngừng dập đầu.
“Ta đã đi qua thế giới Trung Thiên kia của ngươi, nếu như kẻ mà chúng tiêu diệt không phải là Nhân tộc, một chút hứng thú ta cũng không có.”
“Thế nhưng chúng lại tàn sát Nhân tộc, cả tộc Huyết Ma kia đều phải diệt sạch.” Trong mắt Từ Phàm ẩn chứa sát ý vô tận.