Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 874 - Chương 874: Mệnh Cách Ẩn

Chương 874: Mệnh cách ẩn Chương 874: Mệnh cách ẩn

Từ Phàm nhìn chúng đệ tử đang quỳ thành một hàng, trên mặt lộ ra một chút nhẹ nhõm.

“Đừng như vậy, chuyện có thể khiến vi sư chịu nhục các ngươi cũng không giải được đâu.”

Từ Phàm nhẹ nhàng khoát tay, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng đỡ mấy người đó đứng dậy.

“Sư phụ đã xảy ra chuyện gì.” Từ Cương hỏi.

“Sư nương của các ngươi bị một Đại năng ở Tiên giới – kẻ mà ta không nhìn ra được sự nông sâu thu làm đồ đệ, vi sư cũng không ngăn cản được.”

“Kể ra cũng chẳng phải là chuyện lớn gì, chỉ là do chúng ta không đủ mạnh, nên không thể lựa chọn khi gặp phải tình huống này.” Từ Phàm vừa luyện khí vừa nói.

Phần lớn sự tức giận của hắn xuất phát từ việc hắn và vợ vừa mới gặp mặt, vợ lại đã bị một nữ nhân xa lạ dẫn đi.

Ai trong đám Từ Cương cũng đều cảm nhận được, sự phẫn uất trong giọng điệu của hắn.

“Sau này đồ nhi sẽ chuyên tâm tu luyện, để sau này sư phụ không phải chịu khổ như này.” Từ Cương nói với ánh mắt kiên định.

“Ta biết tâm ý của các ngươi, trở về chuyên tâm tu luyện là được rồi, muốn thật sự trở thành loại cường giả kia, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.” Từ Phàm nói.

Cuối cùng Từ Phàm đuổi mấy người đi, bắt đầu tập trung vào số một và số hai, luyện chế thăng cấp Ẩn Linh đảo.

Không bao lâu sau, Từ Nguyệt Tiên lại tới nữa, nàng nhìn về phía Từ Phàm có phần muốn nói lại thôi.

Nàng vội vã trở về sau khi nhận được tin tức đặc biệt, cũng may là vũ chu chưa đi xa lắm, hơn nữa vừa rồi nàng còn có được tin tức chính xác từ trong miệng của Từ Cương.

“Có chuyện gì thì nói thẳng.”

“Sư phụ, không phải ngươi nói có đại nhân vật ở Tiên giới đang theo dõi ta sao.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Đúng vậy, nhưng có vi sư ở đây, đám người ở Tiên giới kia đã không thể tìm ra được vị trí của ngươi.”

“Nếu sư phụ ngừng việc che giấu Tiên khí và thần thông nhân quả trên người ta, vị đại nhân vật của Tiên giới kia có thể tìm tới cửa không.”

Từ Phàm vừa nghe thấy lời này của Từ Nguyệt Tiên, đã biết đồ đệ ngốc của mình muốn làm gì rồi.

“Ngươi là muốn, phản đoạt xá vị đại nhân vật ở Tiên giới kia?” Từ Phàm hỏi thẳng.

“Đúng, ta muốn giúp sư phụ tìm sư nương về, đại ca, thậm chí là tứ sư đệ đều đã có con rồi, tam sự đệ cũng đã tìm được nhân duyên của mình ở Tiên giới.”

“Sư phụ có sư nương, nhưng chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, cho nên đột nhiên muốn tận dụng cơ hội này giúp sư phụ tìm sư nương về.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Vị đại nhân vật mà ta nói kia không cùng cấp bậc với vị đại nhân vật dẫn sư nương ngươi đi.”

“Cho dù ngươi hoàn toàn thay thế vị đại nhân vật kia, cũng không thể giúp gì nhiều cho vi sư.”

“Hơn nữa quá trình trong đó vô cùng nguy hiểm, chuyện này đợi sau này vi sư nắm chắc hãy bàn tiếp.” Từ Phàm nói.

Một Truyền Tống môn không gian xuất hiện ở sau lưng Từ Nguyệt Tiên, Từ Phàm khẽ vẫy tay, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng nhưng không cưỡng lại được đã đẩy Từ Nguyệt Tiên vào trong Truyền Tống môn không gian.

“Bản thể, tiếp tục chủ đề vừa nãy, ngươi thật sự đã chạm đến giới hạn của hệ thống rồi à?” Phân thân số hai hỏi.

“Chạm đến rồi, chỉ cần ngươi cho ta thêm cơ hội ổn định ở cảnh giới Kim Tiên một lát, ta có thể phá cái hệ thống chết tiệt này.” Từ Phàm hơi bất lực nói.

“Đáng tiếc, nếu đại nhân vật kia có hứng thú với ngươi, nhận ngươi làm đồ đệ cũng tốt.” Phân thân số một nói.

Từ Phàm nhớ lại cảnh đó, suy đoán dựa theo ánh mắt của nữ tử tiên giáp kia.

Cho dù hắn bước ra khỏi dòng thời gian, trở thành thánh giả Đại La, có lẽ hắn vẫn tồn tại như con sâu cái kiến trong mắt nàng.

“Có sức mạnh vận mệnh ngăn cản, nữ tử tiên giáp kia không thể nhận ta làm đồ đệ.” Từ Phàm lắc đầu nói.

Tuy hắn không biết tại sao, nhưng có thể chắc chắn, giống như là đã định sổ trong u minh từ lâu rồi.

“Lại là thứ huyền diệu khó giải thích này.” Phân thân số hai cau mày nói.

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, sớm ngày phi thăng Tiên giới, tăng cảnh giới, phá hệ thống chết tiệt này.” Từ Phàm nói với phân thân số một và số hai.

“Vậy ngươi cố lên.”

Giống như chuyện này không liên quan gì tới số một và số hai vậy.

Tu tiên không kể năm tháng, nháy mắt đã hai mươi năm trôi qua.

Trong Nghênh Khách điện của Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhìn Phượng Trường Ninh nói: “Còn chưa tới thời gian do Hội Trưởng lão quy định, các ngươi rời đi sớm như vậy sẽ chịu thiệt đấy.”

“Sớm muộn gì cũng phải rời đi, tài nguyên thì ở đâu cũng có thể có được.” Phượng Trường Ninh cười nói.

“Lần này ta tới là để cáo biệt Đại trưởng lão.”

Phượng Trường Ninh đột nhiên hơi đa cảm, vì vốn dĩ nàng cho rằng có được truyền thừa tuyệt thế, là có thể có vùng vẫy ở thế giới này.

Trên đường đi luôn có quý nhân giúp đỡ, vậy thì nên biết rằng cuối cùng sẽ dẫn đến kết quả như vậy.

Từ Phàm nghiêm túc nhìn khuôn mặt xinh đẹp với khí chất đế vương của Phượng Trường Ninh.

“Lần này đi, Thần Long quy hải, uy áp tứ phương.”

“Tốt hơn là ở lại Phi Vũ giới.” Từ Phàm nói.

Từ Phàm nói xong trong tay có thêm mấy miếng ngọc điệp.

“Ngươi có thể dùng tới những bí pháp này ở khu Loạn Tinh.” Từ Phàm nói.

Giữa hắn và Phượng Trường Ninh cũng có thể coi là bạn cũ, trước khi đi tặng chút lễ vật cũng là việc nên làm.

“Cảm ơn Đại trưởng lão.” Sau khi Phượng Trường Ninh nhận lấy những ngọc điệp kia, trong tay có thêm một la bàn tinh vực.

“Đây là bản đồ đường đi từ Phi Vũ giới đến Mộc Nguyên Tiên giới do quốc sư vẽ, cũng như bản đồ tinh vực xung quanh.”

“Đại trưởng lão muốn dẫn tông môn cùng phi thăng Tiên giới hẳn là có thể sử dụng đến.”

“Đây coi như là chút tâm ý của ta và quốc sư.” Phượng Trường Ninh nói.

Từ Phàm nhận lấy la bàn nhìn thoáng qua, phát hiện nó có phần chuẩn xác hơn bản đồ sao mua trong Xuân Hoa thương hội, dọc đường có nguy hiểm gì quốc sư còn đặc biệt đánh dấu ra.

“Có lòng rồi.” Từ Phàm gật đầu.

Trên cự hồ mười vạn dặm, thuyền mới của Phượng Trường Ninh đã cập bến trên một đảo nhỏ cách Ẩn Linh đảo ngàn dặm.

Lần này Từ Phàm đích thân đưa Phượng Trường Ninh đến đây.

“Hy vọng sau này ta có thể nghe thấy tên của Tiên triều Cửu Phượng ở Mộc Nguyên Tiên giới.” Từ Phàm cười nói.

“Đại trưởng lão cho ta mười vạn năm, chờ tới ngày Vương triều Cửu Phượng ta thành lập Thần Đình, ta sẽ mời Đại trưởng lão tới dự lễ.” Phượng Trường Ninh nói, trong mắt hiện lên một chút bất đắc dĩ.

“Đi đi, đợi tới ngày Vương triều Cửu Phượng của ngươi trở thành Thần Đình, chúng ta sẽ gặp lại.”

Tinh chu khởi động, chậm rãi bay về phía vực Cực Không.

Phượng Trường Ninh nhìn bóng dáng vẫy tay tạm biệt càng ngày càng nhỏ của Từ Phàm, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Ngay khi nàng muốn trở về phòng nghỉ ngơi của tinh chu, thì giọng nói của Từ Phàm vang lên trong tâm trí nàng.

“Nếu không có người trong lòng, vậy gả cho Sư Triển đi.”

“Mệnh cách ẩn của các ngươi tương xứng, kết làm vợ chồng, sẽ có ích đối với con đường sau này của ngươi.”

Lời mà Từ Phàm truyền âm, khiến Phượng Trường Ninh trở nên trầm tư.

Nhìn tinh chu đi xa, Từ Phàm thầm nói: “Là người bước ra từ trong tông môn, việc mà ta có thể làm cho ngươi cũng chỉ có nhiêu đó thôi.”

Thật ra những lời mà Từ Phàm truyền cho Phượng Trường Ninh kia, cũng không lừa nàng.

Mệnh cách ẩn của hai người thật sự thích hợp, nhưng không có lợi đối với việc giành được Tiên triều, đây lại là một vấn đề khác.

Trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm tiếp nhận công việc của phân thân lâm thời, tiếp tục luyện chế thăng cấp Ẩn Linh đảo.

“Phượng Trường Ninh sắp rời khỏi Phi Vũ giới, khi rời đi...”

Từ Phàm kể lại chuyện vừa rồi với phân thân số một và số hai.

“Ngươi làm như vậy, ta cảm thấy Phượng Trường Ninh có thể sẽ hiểu, nhưng Sư Triển hắn sẽ không hiểu.” Phân thân số một phân tích nói.

“Đến lúc đó, Sư Triển chắc chắn sẽ nói, trong lòng ngươi không có ta, còn muốn như thế, đây không phải là đang thương hại ta sao?” Phân thân số hai ở bên cạnh cười nói.

“Sao các ngươi chắc chắn như vậy?”

“Ngươi cho rằng chúng ta chỉ ở trong không gian dưới lòng đất này luyện khí một cách buồn tẻ trong nhiều năm như vậy sao?”
Bình Luận (0)
Comment