Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 901 - Chương 901: Cảm Giác Sai Rồi

Chương 901: Cảm giác sai rồi Chương 901: Cảm giác sai rồi

Xuất phát từ sự tò mò với tiểu Tiên giới, ngoại trừ đệ tử Ẩn Linh môn cần phải ở lại để canh giữ thì những người còn lại đều đến tiểu Tiên giới.

Vừa vào tiểu Tiên giới, tất cả đều thán phục Tiên Linh chi khí và pháp tắc Tiên đạo khổng lồ ở bên trong.

Hàn Phi Vũ cảm nhận được Tiên Linh chi khí của tiểu Tiên giới, cũng không khỏi cảm thán: “Quả nhiên là hoàn cảnh tu luyện tốt.”

Lúc này tất cả đệ tử tiến vào tiểu Tiên giới đều nhận được một tin nhắn.

“Đệ tử Đại Thừa kỳ nhớ kỹ áp chế tu vi, không được phi thăng lên làm Tiên ở trong tiểu Tiên giới.”

Hùng Lực nhìn tin tức trong pháp khí truyền tin, không khỏi nở nụ cười.

Vừa đến Tiên giới, trong thân thể hắn đã có một sức mạnh rục rịch, dường như muốn thăng cấp lên cấp bậc cao hơn.

Hắn cố gắng đè nén cảm giác này xuống, bắt đầu nhìn hoàn cảnh bốn phía.

Hắn có cảm giác như hồ nước nhỏ tiến vào biển rộng, còn có cảm giác cực kỳ rộng lớn thông suốt, điều này khiến hắn có chút vui vẻ.

“Cũng không biết tiểu Tiên giới này có cao thủ Luyện Thể hay không.” Hùng Lực lẩm bẩm nói.

“Đại sư huynh, chiến lực của ngươi vượt qua Thần La rồi sao?” Hàn Phi Vũ cười nói.

Gần đây trong tông môn, tin tức nóng nhất chính là. Đại sư huynh cần bao lâu mới có thể trấn áp Thần La Bốn Tay?

Có người bảo Bồ Đào bảo lãnh, mở một ván cược, hắn cũng ném chút tiên ngọc.

“Mở mang thêm chút kiến thức về cao thủ khác nhau cũng rất có lợi cho tu vi cảnh giới bản thân.” Hùng Lực cười nói, hắn cũng không chút để ý vì mỗi một lần đến Thần La Bốn Tay bị ngược.

“Đại sư huynh, nếu như có thể, có thời gian hai chúng ta luận bàn một chút.” Ánh mắt Hàn Phi Vũ hơi khác thường, gần đây thực lực tiến bộ rất nhanh, muốn tìm người kiểm chứng chiến lực của mình có tăng cường hay không.

Hùng Lực nghe Hàn Phi Vũ nói vậy ngây ra, sau đó nghiêm túc đánh giá Hàn Phi Vũ từ trên xuống dưới.

“Không tồi, khí thế hơn trước kia không ít, ngươi chắc chắn muốn khiêu chiến với ta sao?” Hùng Lực cười nói, đại sư huynh tông môn như hắn cũng không phải để kêu cho vui.

“Đúng, xin đại sư huynh thành toàn.” Hàn Phi Vũ nói.

“Cách đây không xa có một thung lũng, chúng ta hãy luận bàn ở đó, để ta xem gần đây ngươi đã tiến bộ bao nhiêu.” Hùng Lực xoa tay nói.

“Đại sư huynh, ta cũng muốn luận bàn với ngươi!” Kiếm Vô Cực bên cạnh Hàn Phi Vũ cũng nói.

“Vậy được, đừng nói đại sư huynh ức hiếp các ngươi, hai sư huynh đệ các ngươi cùng lên đi.” Hùng Lực nói xong, tiện để Bồ Đào mở phát sóng trực tiếp.

Gần đây bị ngược đãi trong tông môn nhiều, hắn cảm giác có thể là vì cái danh đại sư huynh này của hắn nên bị mấy sư đệ khinh thường.

Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực liếc nhìn nhau, gật đầu.

Trong sơn cốc bốn phía bao quanh là núi, biểu cảm Hùng Lực thoải mái nhìn về phía hai tiểu sư đệ đứng xa xa.

“Hai người tốt nhất nên kiên trì một khắc, nếu không không có tác dụng đâu.”

Biểu cảm Hùng Lực từ từ trở nên nghiêm túc, trong tay xuất hiện Cự Chùy Minh Kim.

Phía sau là một bóng dáng mờ ảo khổng lồ bắt đầu ngưng tụ, đó là Pháp Tướng Kim Thân Ngũ Hành của Hùng Lực.

Lúc này trong phát sóng trực tiếp đã có hơn ba vạn đệ tử xem trực tuyến.

“Hai sư huynh này bị bệnh sao? Vậy mà lại dám khiêu chiến đại sư huynh?” Một làn mưa đạn hiện lên trong màn hình.

“Thật ra ta cảm thấy đại sư huynh cũng không mạnh lắm, khoảng thời gian này đã bị Thần La Bốn Tay ngược đãi mấy lần rồi.”

Còn chưa đánh mà đoàn chiến trong làn mưa đạn đã bắt đầu.

Quả thật rất nhiều đệ tử đều biết thực lực của đại sư huynh Hùng Lực, nhưng chính là cảm giác mưa đạn rất thú vị, nên chia làm hai nhóm người.

Một nhóm ủng hộ Hùng Lực, cảm thấy hai sư huynh đệ Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực đang tìm ngược.

Nhóm khác thì cảm thấy đại sư huynh Hùng Lực không mạnh cho lắm, có lẽ hai bên có thể đánh ngang tay.

Từ Phàm cũng đang nhìn màn đạn trên sóng trực tiếp, không khỏi vui vẻ.

“Có chút nhiệt tình của kiếp trước rồi, Bồ Đào, thả gói biểu cảm ra đi.” Từ Phàm vừa luyện khí, vừa cười hì hì nói.

“Tuân lệnh chủ nhân.” Tiếng Bồ Đào vang lên.

Chưa được bao lâu, các gói biểu cảm khác nhau bắt đầu xuất hiện trên màn sáng.

Lúc này Kiếm Vô Cực đang giằng co đột nhiên truyền âm cho Hàn Phi Vũ nói: “Đại sư huynh mở phát sóng trực tiếp rồi, chúng ta thêm chút sức, bại cũng không thể bại quá khó coi.”

Nhìn Pháp Tướng Kim Thân Ngũ Hành lớn nhỏ như núi cao ở xa xa, bỗng nhiên Hàn Phi Vũ không còn tự tin.

“Đúng, không thể bại quá khó coi.”

Hàn Phi Vũ vẫy tay, một tòa Phá Kim Kiếm Trận Ngũ Hành khổng lồ thành hình.

Một thanh linh kiếm Tiên khí kỳ dị dựng đứng ở trung tâm kiếm trận giống như chỉ huy trong quân trận.

Kiếm Vô Cực cũng tế xuất chín thanh linh kiếm Đạo khí đỉnh cao của hắn.

Lúc này, màn sáng phát sóng trực tiếp đã thay đổi.

Người giàu nhất tông môn tại đây, đâu thể để đại sư huynh lỗ mãng?

Tổng cộng có ba mươi thanh linh kiếm Tiên khí xuất hiện trong kiếm trận, không nói uy lực của chúng, chỉ riêng những Tiên khí này cũng đủ khiến trong lòng kẻ địch sinh ra sợ hãi.

Hạng Vân nhìn kiếm trận trong màn sáng, nước mắt hâm mộ chảy xuống khóe miệng.

“Lúc nào ta mới có được nhiều linh kiếm Tiên khí như vậy.”

Mặc dù hiện giờ Hạng Vân cũng thăng cấp đến Đại Thừa kỳ, nhưng trong kiếm trận chỉ có một thanh linh kiếm Tiên khí chủ trận cho vay mua, còn những thứ khác đều là Đạo khí.

Lúc này biểu cảm của Hùng Lực khẽ thay đổi, nhìn Hàn Phi Vũ nói: “Không hổ là người giàu nhất tông môn!”

Hùng Lực nói xong, Pháp Tướng Kim Thân Ngũ Hành to lớn như núi lập tức bước về phía Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực.

Hắn vốn muốn nương tay để hai sư đệ này thua không khó coi.

Nhưng nhìn thấy những Tiên kiếm này, hắn biết không thể nương tay được nữa.

Giờ phút này, khí thế vô cùng khổng lồ phát ra từ trong Pháp Tướng Kim Thân Ngũ Hành.

Kim Thân trong nháy mắt chuyển hóa từ màu vàng kim thành vàng ròng, Cự Chùy trong tay cũng được một tầng hỏa diễm hỗn độn vây quanh.

Đôi mắt như Thần Ma của Pháp Tướng Kim Thân Ngũ Hành nhìn về phía Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực.

“Liệt Địa!”

Hùng Lực gầm lên giận dữ, cự chùy khổng lồ như núi đập xuống hai người họ.

“Thủ!” Hàn Phi Vũ không chút do dự nói, thật ra có rất nhiều cách phá một chùy này, nhưng hắn muốn dựa vào sức mạnh bản thân có được để đỡ lấy.

Kiếm trận khổng lồ và chín thanh linh kiếm Đạo khí của Kiếm Vô Cực trong nháy mắt ngưng tụ thành một kiếm thuẫn, có ý đồ ngăn chặn Cự Chùy của Hùng Lực.

Lúc này trong màn sáng phát sóng trực tiếp đều là gói biểu cảm sợ hãi thán phục.

“Ầm!”

Một chùy giáng đến, kiếm thuẫn bị phá, thần thông phòng ngự của hai người họ cũng bị đánh nát, hai người họ cứ như vậy mà bay về phía xa.

Hàn Phi Vũ rất bình tĩnh, Kiếm Vô Cực cũng đang tự ngẫm về nhân sinh.

Hai con rối chớp mắt đón được hai người họ, lại đưa trở lại trong sơn cốc.

“Đa tạ đại sư huynh nương tay!” Hai người họ hành lễ nói.

Nếu không phải sau cùng Hùng Lực nương tay, có lẽ hiện tại hai người họ đã bị chùy đánh cho thành cặn bã.

“Vốn muốn chơi với các ngươi thêm chút, nhưng kiếm trận của sư đệ Phi Vũ quá khiếp người, nếu ta nương tay thì người bại có thể là ta.” Hừng Lực nói, vừa nãy hắn ra tay đã dùng đại chiêu, chính là một chiêu hạ địch.

Nếu Hùng Lực ra tay còn để lại đường sau, thì thật sự có thể để hai người họ thắng trận.

“Đại sư huynh, là do ta buông thả, lại dám mưu toan khiêu chiến đại sư huynh.” Hàn Phi Vũ nói, trong lòng hắn hơi hao tổn tinh thần, vốn tưởng khoảng thời gian này tiến bộ rất nhiều, cảm thấy đã có năng lực có thể đấu với Hùng Lực.

Nhưng ai ngờ cảm giác sai rồi.
Bình Luận (0)
Comment