Chương 932: Tám mươi triệu
Chương 932: Tám mươi triệu
Sau khi xả được ác khí trong lòng, Hùng Lực thoải mái trở lại trước cửa thanh đồng để duy trì trật tự.
Dù bản thân bị nội thương nhưng hắn vẫn nhàn nhã và thoải mái, trong đám trẻ con chọn một hạt giống Luyện Thể tốt.
“Đại sư huynh, ta đã xem lại đoạn phát lại trận chiến vừa rồi.”
“Lợi hại, nhất là lúc cuối cùng quả cầu nhỏ bị bóp nát, quả thật có thể coi đây là một danh cảnh trong tông môn của chúng ta.”
“Kẻ xâm phạm tông môn của ta, nhất định phải giết!”
“Những lời này nhất định sẽ là danh ngôn của tông môn chúng ta sau này.” Thiên Vạn Binh có chút hâm mộ nói.
Phong cách chiến đấu bừa bãi như vậy không thích hợp với hắn, nếu hắn được trang bị một con rối cấp Chân Tiên để đối phó với một đám Chân Tiên, hắn phải kéo dài toàn bộ chiến tuyến đến hàng chục triệu dặm, nếu không sẽ thật sự khó để hắn phát huy.
Nhưng trong tình huống đó, làm gì có chuyện đẹp trai, oai phong lẫm liệt như vậy.
“Đẹp trai như thế này.” Hùng Lực vừa nói vừa vuốt cằm, nhớ lại trận chiến vừa rồi.
Càng nghĩ, ý cười trên mặt càng đậm~
Đúng lúc này, một đứa trẻ gầy gò đang xếp hàng từ xa ngã xuống đất.
“Cương Nhi, đứng lên không được té xỉu, ngươi kiên trì một chút, sau khi vào Tiên môn sẽ không bị đói!” Một người phụ nữ gầy yếu hét lên bên ngoài lan can.
Đứa trẻ ngã trên mặt đất dường như nghe thấy tiếng hét của mẫu thân, muốn cố gắng vùng dậy, cố gắng mấy lần đều không thành công.
Đứa trẻ bên cạnh muốn giúp đỡ nhưng thấy thể trọng của đứa trẻ yếu ớt lại nặng nề bất thường, ba đứa trẻ cố gắng hết sức vẫn không nhấc lên.
“Thiên Quân chiến thể?”
Đứa trẻ kia ngã xuống thu hút sự chú ý của hai người, Thiên Vạn Binh như có điều suy nghĩ.
“Trên người có cái gì ăn không? Ta biết ngươi thích đem linh thực và thịt khô.” Hùng Lực nhìn Thiên Vạn Binh nói.
Thiên Vạn Binh nghe vậy thì lấy ra một miếng thịt bò khô nhỏ và một chén nước Trúc Linh.
“Người phàm này còn có thể chịu được.” Thiên Vạn Binh nói.
Hùng Lực lấy thịt bò khô và nước rừng trúc đi về phía đứa trẻ bị ngã.
Một bước vượt qua ngàn mét, Hùng Lực xuất hiện trước mặt đứa trẻ ngã sấp xuống.
Một tay nhẹ nhàng nâng lên, đầu tiên hắn cho đứa trẻ ăn một ít nước rừng trúc.
Sau khi đứa trẻ có một chút sức lực, Hùng Lực cầm miếng thịt bò khô quơ trước mắt đứa trẻ.
“Lúc nhỏ ta cũng đói ngất giống như ngươi thế này, ngươi ăn một miếng thịt bò khô nhỏ này cố gắng thông qua khảo hạch của tông môn.”
“Chỉ cần ngươi vào tông môn, ngươi sẽ không bao giờ chịu đói nữa.”
Hùng Lực nhìn tại đứa nhỏ gầy gò chỉ mới 8 tuổi, ôn nhu nói.
Không biết câu nói nào đã khích lệ đứa trẻ, nó cầm lấy miếng thịt bò trong tay Hùng Lực và bắt đầu gặm, trong mắt hiện lên tia hy vọng.
Ngay khi Hùng Lực chuẩn bị rời đi, đứa trẻ mở miệng nói chuyện.
“Tiên nhân, ngươi còn thịt bò khô này không? Ta ăn chưa no.” Đứa nhỏ yếu ớt ngây ngô nói.
Lúc này, một miếng thịt bò khô nặng một cân bay tới từ phía xa, Hùng Lực trực tiếp cầm lấy đưa cho đứa nhỏ.
Kết quả là, nó đã bị ăn sạch sẽ trong một thời gian ngắn.
Đứa trẻ vẫn còn muốn ăn, nhưng đã bị Hùng Lực ngăn cản.
“Đến lượt ngươi khảo hạch rồi, không cần biết ngươi có qua hay không, ta sẽ đãi ngươi một bữa thật no.” Hùng Lực vỗ vai thiếu niên và nói.
“Được, tiên nhân, ta tên là Ngô Cương, ngươi tên là gì?” Ngô Cương hỏi.
“Ta tên là Hùng Lực, sau này ngươi có thể gọi ta là đại sư huynh.” Hùng Lực nói xong liền về trước cửa thanh đồng.
Nửa tháng sau, Từ Phàm gặp rắc rối ở Ẩn Linh môn.
“Ta không ngờ chất lượng người phàm Tiên giới lại cao như vậy. Vậy mà có 80 triệu đệ tử đã vượt qua khảo hạch đầu tiên.” Từ Phàm nói nếu như thật sự thu nhận vào thì tài chính của Ẩn Linh môn chắc chắn sẽ eo hẹp.
“Chủ nhân, bây giờ 40 triệu đệ tử mới đã được an bài và 43 triệu đệ tử còn lại đang trên đường tới.”
“Nếu tất cả đều được thu nhận, Tụ Linh trận trong tông môn của chúng ta sẽ phải nâng cấp một chút, nếu không sẽ rất dễ không theo kịp lượng tiêu thụ.” Bồ Đào báo cáo.
“Bước này rõ ràng là hơi lớn!” Từ Phàm đột nhiên có hơi hối hận vì đã đồng ý yêu cầu của Thượng Linh.
Lúc này các học viện được xây dựng tại các khu vực chưa khai phá của Ẩn Linh môn.
Một số ở ven hồ và một số nằm sâu trong thảo nguyên.
Một số ở trên núi, một số ở bên sông dài.
Theo kế hoạch của Từ Phàm, một học viện với năm trăm ngàn người và một trăm học viện sẽ có thể tiếp nhận năm mươi triệu đệ tử.
“Học viện đã được mở rộng lên hai trăm, bọn nhỏ sẽ được xếp ngẫu nhiên sau khi vào.”
“Sau năm mươi năm sẽ tiến hành khảo hạch trong tông môn.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói.
Với lại hắn không thể tin được rằng 80 triệu đệ tử mới được thu nhận này lại hoàn toàn đáp ứng được tiêu chuẩn thu nhận đệ tử nội môn trong Phi Vũ giới.
Tổng kết nguyên nhân, Từ Phàm cảm thấy có thể là vì không khí của bên Tiên giới.
Lấy tông môn làm trọng, cho tiên lộ, ban cho công pháp và hưởng phúc lợi của tông môn.
Khi tông môn gặp nguy hiểm sẽ cống hiến tất cả, thậm chí cả tính mạng của mình để bảo vệ tông môn.
Đây là chuyện đương nhiên trong quan niệm của người phàm ở Tiên giới.
“Tuân lệnh chủ nhân.” Giọng Bồ Đào vang lên.
Lúc này, có linh chu siêu khổng lồ nối tiếp nhau, chở đầy những đứa nhỏ mới nhập môn vào Ẩn Linh môn.
Một nơi có chiều dài và chiều rộng trăm dặm, được thiết kế đặc biệt để một linh chu cỡ lớn cập bến.
Một đám trẻ con tò mò bước xuống từ linh chu.
Sau khi linh chu cỡ lớn để bọn nhỏ cập bến, nó lại cất cánh và bay về phía nơi nào đó bên ngoài Ẩn Linh môn.
Chỉ còn lại những đứa trẻ với vẻ mặt mờ mịt.
“Đều đứng cho tốt, xếp hàng, qua đây lĩnh nhân tông môn của các ngươi.” Một con rối do Bồ Đào điều khiển xuất hiện nói với đám trẻ con với vẻ mặt mờ mịt kia.
Lúc này, một số đứa nhỏ lớn hơn đã bắt đầu xếp hàng trước con rối.
“Đây là nhẫn tông môn, là nhẫn tích hợp giữa dự trữ, truyền tin và phục vụ tông môn.”
“Sau này nhẫn tông môn sẽ tượng trưng cho thân phận của các ngươi trong tông môn và sẽ đồng hành với các ngươi suốt cuộc đời.”
Con rối vừa nói vừa phát nhẫn tông môn, sau khi xong xuôi thì dẫn theo đám trẻ đến Truyền Tống Trận gần đó đang tạm thời ngưng tụ.
“Tất cả đều tiến vào trong Truyền Tống Trận, đến lúc đó sẽ bố trí học viện ngẫu nhiên cho các ngươi, trong học viện sẽ có lão sư hướng dẫn các ngươi phải làm như thế nào.”
Sau khi con rối nhìn tất cả đám trẻ đi vào Truyền Tống Trận, nó trở về vị trí ban đầu, chờ linh chu cỡ lớn tiếp theo cập bến.
Có tất cả 999 con rối giống như nó.
Lúc này, tất cả đệ tử Chuẩn Tiên không nhận nhiệm vụ trong tông môn nhận được nhiệm vụ ngẫu nhiên phát ra.
Thỉnh lão sư học viện số mấy làm viện trưởng.
Trên ngọn núi chính, ánh mắt Từ Phàm nhìn xa vạn dặm, nhìn những học viện mới xây và những đứa trẻ tràn đầy năng lượng.
“Bồ Đào, có bao nhiêu người có thể chất tu luyện đặc biệt?” Từ Phàm hỏi.
“Trong 80 triệu đệ tử, tổng cộng có 72 vị, mười hai chiến thể, năm thánh thể, còn lại đều là ngũ hành đơn linh căn chi thể.” Bồ Đào đáp.
“Không sao, mặc dù rất nhiều trong số họ là bị các thế lực lớn và gia đình bắt đi, nhưng vẫn luôn có cá lọt lưới.”
“Hãy bố trí những thể thức đặc biệt này đồng đều cho tất cả đệ tử. Trong tương lai muốn tiến hành đại bỉ giữa học viện với học viện để những đứa trẻ này lăn lộn vì ta từ khi còn nhỏ.” Từ Phàm cười khà khà nói.