Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 941 - Chương 941: Điệu Múa Tiên Linh

Chương 941: Điệu múa Tiên Linh Chương 941: Điệu múa Tiên Linh

“Cần một Huyễn Linh giới quy mô bao lớn?”

“Đổi cách nói, chính là Huyễn Linh giới có thể để bao nhiêu vị đệ tử đồng thời học tập?” Từ Phàm hỏi.

“Tốt nhất có thể tiếp nhận một trăm ngàn đệ tử, sau này sau khi học viện tạo được thanh danh tại Tiên giới, chúng ta sẽ thăng cấp đến cấp một triệu.” Thượng Linh hùng tâm tráng chí nói, cảnh tượng như trước đây, lúc vừa tới Kim Khí thành, thề làm một phen đại sự nghiệp.

“Có thể, Chân Tiên trấn thủ trước tiên có thể thành lập học viện, sau khi xong ta sẽ đến đó lắp đặt Tiên khí Huyễn Linh giới.” Từ Phàm gật đầu nói.

Trước mắt mà nói, cuộc mua bán này còn tính là tương đối có lời.

“Đa tạ Đại trưởng lão.”

“Nhưng ta có một yêu cầu, không thể để cho ngoại nhân biết học viện này có quan hệ với Ẩn Linh môn ta.” Cuối cùng Từ Phàm dặn dò nói.

“Không thành vấn đề.” Thượng Linh cam đoan nói.

Người đưa tiên ngọc nói chuyện mua bán đi rồi, Từ Phàm trở về cũng bắt đầu sự nghiệp vĩ đại sâu kiến đấu cự thú của hắn.

La bàn ba ngàn đạo hiện lên trước mặt Từ Phàm.

“Kim Tiên tính kế đồ nhi của ta kia hẳn là ở Tiên vực sát vách, vậy trước tiên rải cát Mệnh Luân giả ra một chút.” Từ Phàm cười nói.

Sau đó Từ Phàm triển khai con đường lúc Lý Huyền Đạo trở lại Tiên giới.

Theo sau, một con rối không gian đặc thù xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

Trong mắt Từ Phàm lóe lên vô số tiên văn huyền ảo, khí tức nhân quả khổng lồ từ trên người hắn bạo phát ra.

“Vẫn là thực lực quan trọng nhất. Nếu đủ cường đại, thủ đoạn ngược hắn có ngàn vạn loại.”

“Cần gì giống thế này.”

“Nhưng suy nghĩ một chút vẫn là thế này tương đối có cảm giác thành công.”

Từ Phàm lấy ra một túi nhỏ cát Mệnh Luân giả bỏ vào trong hạt nhân của con rối không gian.

“Trước cho ngươi chút dụ hoặc.” Từ Phàm cười nói.

Con rối không gian sau đó biến mất, bị Bồ Đào truyền tống đến một khu vực thần bí nào đó ở Tinh Nguyệt Tiên vực.

“Nếu Đào Hoa Nguyên Đồ có thể tu bổ xong trước thời hạn thì tốt rồi, như vậy Đào Hoa Nguyên Đồ có thể có vị thôn dân đầu tiên.”

“Bồ Đào, số một số hai đã về chưa? Khoảng thời gian trước không phải nói lập tức sẽ hoàn thành một đơn sao?” Từ Phàm hỏi.

“Số một số hai đã hoàn thành, chỉ là ở trong Tinh Nguyệt thành làm cáo biệt cuối cùng.” Bồ Đào nói.

“Cáo biệt cuối cùng?”

“Bọn họ đi tửu lâu cao cấp nhất, chọn tiên tú vũ nữ đắt nhất, sau khi xong việc lại đi nơi vật lý trị liệu xa hoa nhất nhưng cũng đắt nhất trong Tinh Nguyệt thành.”

“Hiện tại đang nghỉ ngơi, dự tính ngày mai có thể thông qua truyền tống trận trở lại tông môn.” Bồ Đào báo cáo.

“Tửu lâu đắt nhất, tiên tú vũ nữ đắt nhất, nơi vật lý trị liệu tốt nhất.” Từ Phàm cắn răng nói. Số một số hai mang hết những chuyện mình đã từng muốn làm lại không dám làm ra, tất cả đều làm một lần.

Ở kiếp trước, hắn từng ảo tưởng, nếu sau khi mình đột nhiên có tiền sẽ làm thế nào?

Số một số hai hiện tại chính là bộ dạng lúc sau khi tưởng tượng có tiền.

“Bọn họ có chút buông thả bản thân.”

“Nếu đã cảm nhận được thế gian tốt đẹp, vậy sau khi trở về cũng phải trải nghiệm hiểm ác trong nhân thế.” Từ Phàm sắc mặt âm trầm nói.

Tốt đẹp mình đều chưa từng trải nghiệm qua, lại bị phân thân giành trước, chuyện này sao có thể chịu đựng được?

Lúc này hai phân thân toàn thân thông thấu đột nhiên rùng mình một cái.

“Số một, ngươi nói có phải bản thể đang giám thị chúng ta không?” Phân thân số hai hỏi, cái run rẩy vừa rồi kia kia hắn liên tưởng đến rất nhiều.

“Việc này còn phải hỏi sao, nhất định là vậy rồi. Sau khi trở về liền xem bản thể làm sao xử chúng ta.” Phân thân số một nói.

“Nếu không ta tiêu phí toàn bộ Tiên ngọc trong Tinh Nguyệt thành này luôn, thế nào?”

“Sau đó thì sao.”

“Tự hủy linh trí, để lại cho vấn đề này hai cái xác không.” Phân thân số hai đột nhiên hưng phấn nói.

“Ý tưởng này của ngươi rất không chín chắn. Còn biết bao nhiêu nơi tiêu phí càng cao cấp trong Tinh Nguyệt thành chúng ta còn chưa đi qua.”

“Lại nói, ngươi bỏ được mọi thứ bây giờ của ngươi sao?” Phân thân số một hỏi.

Nghe đến lời này, phân thân số hai bắt đầu trầm mặc.

“Không cần lo lắng sau khi trở về bản thể sẽ làm gì chúng ta. Nhiều năm như vậy, ta cũng làm chút việc tư, có thể che giấu giám thị từ Bồ Đào.”

“Chỉ cần ta dùng thứ này hối lộ bản thể, vượt qua ải khó này, dễ dàng.” Phân thân số một tỏ vẻ trí tuệ trong tầm tay nói.

“Những năm này ta cũng để dành được không ít thứ, đổi thành tiên ngọc cũng không ít.”

“Ta cho ngươi một chút, gia tăng tỉ lệ thành công chúng ta vượt qua được một kiếp này.” Phân thân số hai nói.

Sau một ngày, Từ Phàm thấy được số một, số hai trong tiểu viện.

“Hai vị ở trong Tinh Nguyệt thành tiêu sái trên trăm vạn tiên ngọc, không biết có thoải mái không?” Từ Phàm cười ha ha nói, trong ánh mắt lộ ra nguy hiểm.

Số một số hai liếc mắt nhìn nhau, trực tiếp dùng pháp trận cách quang phủ kín lại tiểu viện.

Một nữ tử linh tú tụ tập vẻ đẹp trong thiên hạ xuất hiện, dùng ánh mắt dịu dàng quét qua Từ Phàm.

Tươi cười xinh đẹp, thực sự câu hồn.

Sau đó một vầng trăng sáng từ trong tiểu viện dâng lên, dưới ánh trăng nữ tử kia vung tụ trường vũ.

Khi thì mị hoặc khi thì thánh khiết, khi thì cao lãnh khi thì thanh thuần.

Lúc như mỹ nhân lận đận trải qua thiên hạ vạn thế, lúc như thánh linh thiếu nữ chứng kiến thế gian tốt đẹp.

Điệu múa này phảng phất như khái quát thế gian vạn vật.

Từ vạn vật mới sinh đến tàn lụi, để sau khi đổ nát lại từ trong đó dâng lên quang mang.

Từ Phàm ngồi trong tiểu viện xem như si như say, Ba Ngàn Đạo Bàn sau lưng không khỏi diễn hóa mà ra.

Sau khi quang mang trong đổ nát đạt đến đỉnh phong nhất, linh tú vũ nữ kia dừng lại dáng người xinh đẹp, hành lễ với Từ Phàm.

“Điệu múa này tên là Luân Hồi, không biết quý khách có hài lòng không?”

Giọng nói của thiếu nữ, trong thanh lãnh mang một tia ôn nhu, vừa vặn đánh thức Từ Phàm từ trong say mê.

“Luân Hồi, tên rất hay.”

“Không biết danh hào của bậc thầy vũ đạo này là gì?” Sau khi thanh tỉnh lại, Từ Phàm hỏi.

“Tiểu nữ tên là Thanh Nguyệt, sau khi vì quý khách múa một khúc này cũng nên lui.”

Thanh Nguyệt nói xong, không chờ Từ Phàm trả lời, bóng dáng lập tức biến mất trong tiểu viện.

Pháp trận cách quang biến mất, mọi thứ lại khôi phục nguyên dạng.

Chỉ có Từ Phàm vẫn còn có chút mê mẩn, trong đầu dư vị điệu múa vừa rồi kia.

“Mời vị vũ nữ này tốn bao nhiêu tiên ngọc?” Hồi lâu sau, Từ Phàm mới mở miệng hỏi.

“Không nhiều, tới tận nơi ba mươi vạn tiên ngọc.”

“Nghe đồn có người Chân Tiên đỉnh phong xem điệu múa này, trực tiếp đặt chân đến Kim Tiên, cho nên ba mươi vạn tiên ngọc không uổng.” Số hai cười ha ha nói, trong lời nói có chút lấy lòng.

Từ Phàm nhìn về phía số một, số hai.

“Cho nên nói, đây là ta tiêu tiền của mình, xem màn điệu múa tiên linh này.”

“Dĩ nhiên không phải, ba mươi vạn tiên ngọc này là vốn liếng chúng ta giấu Bồ Đào để dành được.”

“Lần này tất cả đều lấy ra, mời bản thể ngươi xem điệu múa tiên linh, một khúc Luân Hồi này, chúng ta trước kia cũng không nỡ xem.” Phân thân số một nói.

“Tiền riêng?” Khóe miệng Từ Phàm lộ ra chút mỉm cười, hắn đã sớm biết số một, số hai có, chỉ là không truy đến cùng thôi.

“Vốn ta định ấn các ngươi vào trong không gian trong lòng đất làm việc một vạn năm.”

“Nhưng các ngươi lấy ra tiền riêng mời ta xem điệu múa này, ta rất hài lòng.”

“Cho nên một vạn năm giảm nửa còn năm ngàn năm.” Sắc mặt Từ Phàm nhu hòa xuống.

“Bản thể, chúng ta còn mang cho ngươi một lễ vật.” Phân thân số một phất tay, lại một vị nữ tử xuất hiện trong tiểu viện.

Mặc dù không kinh diễm bằng nữ tử trước, nhưng cũng thuộc về hàng cực phẩm.

“Vị này là đại sư vật lý trị liệu có tay nghề tốt nhất trong Tinh Nguyệt thành.”
Bình Luận (0)
Comment